Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

Chương 74: Muốn áo mưa sao?( cái vụ áo mưa này nghĩa là gì thì các tỷ muội cũng hiểu rồi hum cần Bonei giải thích nghen)



"Cái người này đây coi là giải quyết cái gì? !" - Thái Gia Tuyền tức giận đến toàn thân phát run, lại nghe được lời nói càng kinh ngạc hơn.

"Em phải xx sao?" - Hạ Cẩm Hiên đưa tay ôm chầm cổ của cô, hướng về phía vành tai nhạy cảm của cô nhẹ nói.

Thái Gia Tuyền vốn đã đối với hắn không có bao nhiêu sức chống cự, lúc này hẳn là ngơ ngác nhìn ánh mắt thâm thúy của hắn, mơ hồ gật đầu một cái.( Bonei: Chị Tuyền đã chính thức bị anh Hiên dụ mà còn giúp anh ý đếm tiền, hix em sẽ cầu nguyện giúp chị nhiều nhiều)

Hạ Cẩm Hiên cười đến càng thêm tà mị rồi, lôi kéo tay của cô, đi về phía phòng mới lấy.

Thái Gia Tuyền mặt than vãn, không nén được oán giận mình không phải là trúng tà rồi chứ, cư nhiên gật đầu! Khi bình tĩnh lại, người đã ở trong phòng.

"Hạ Cẩm Hiên, anh vô lại! Không về nhà được, em còn có thể đi bệnh viện ngủ một đêm. Cho nên anh đừng mơ tưởng!" - Vừa nói xoay người muốn đi ra ngoài, nhưng Hạ Cẩm Hiên nơi nào sẽ cho cô cơ hội này, hai bàn tay to đặt trên cửa, thuận tiện đem Thái Gia Tuyền cố định ở hai cánh tay, ép giữa lồng ngực và cánh cửa.(Bonei: anh Hiên thật là 3 chấm . . .)

Bị gắt gao đè ở trên cửa Thái Gia Tuyền khẩn trương làm toàn thân trở nên cứng ngắc, muốn tránh xa một chút, nhưng không có không gian; muốn đẩy ra hắn, lại phải đem chính mình cùng hắn dán càng chặt hơn. Nỗ lực nửa ngày, rốt cuộc đáng thương cầu xin tha thứ: "Anh đừng như vậy, buông em ra đi."

Thanh âm mềm mại nhè nhẹ truyền tới trong tai Hạ Cẩm Hiên, cộng thêm thân thể tuyệt vời trong ngực bất an giãy dụa, vốn là chính hắn vẫn còn rất lý trí lại chợt cảm thấy có chút cầm giữ không được rồi.

"Cún con, anh vốn là chỉ là muốn trêu chọc em, nhưng là. . . . . ." - Hạ Cẩm Hiên thanh âm đã có chút khàn khàn."Cho ta được không? Anh nghĩ muốn em." - trước đang không có lấy được trả lời, hắn như cũ cố gắng duy trì khắc chế.( Bonei: các vị tỷ mụi thân mến hãy chuẩn bị khăn giấy là rữa mắt thật kỹ để xem anh Hiên và chị Tuyền chuẩn bị từ bỏ biệt danh xữ nam cùng xữ nữ *cười như điên*)

Thái Gia Tuyền kinh hoảng phát hiện, người sau lưng một cái bộ vị nào đấy đã chặc chẽ chống đỡ ở trên mông mình. Cô mới ở một nháy kia vừa rồi đã nghĩ tới N loại khả năng, lại duy chỉ không có nghĩ đến hắn có thể thẳng thắn thỉnh cầu như vậy, trong lúc nhất thời cũng không biết nên làm phản ứng gì.

Hạ Cẩm Hiên nhẹ nhàng xoay người cô lại đối mặt với mình, không đợi Thái Gia Tuyền phản ứng kịp, cúi đầu dịu dàng hôn lên môi của cô, đầu tiên chỉ là chạm khẽ chậm vê, có thể theo hô hấp dồn dập, nụ hôn của hắn càng ngày càng sâu, thậm chí tràn đầy tính xâm lược. Mà Thái Gia Tuyền trong lúc vô tình đã sớm trầm luân, trong miệng cái lưỡi đỏ bị hắn cuồn cuộn nổi lên nhẹ nhàng, trằn trọc trêu chọc , trong lúc nhất thời hẳn là quên mất xấu hổ, ngay ngô đáp lại hắn.

"Ừ" - lúc đó trung một điểm không khí cuối cùng cũng bị hắn cuốn đi hết, Thái Gia Tuyền trong sương mù rốt cuộc không chịu nỗi rên rỉ một tiếng.

“Tuyền. . ." - Hạ Cẩm Hiên lầm bầm, rốt cuộc buông môi của cô ra, lại một tay bế ngang lấy cô, bước nhanh đi tới giường lớn KING­SIZE.

Đây là một khách sạn thiết kế chuyên cho tình nhân, trong phòng sắc điệu diễm lệ, ánh đèn thiết kế mờ tối lộ ra xinh đẹp, rèm che bằng lụa mỏng lãng mạn rũ xuống bên giường, đệm giường xỏa tung mềm mại là một chiếc giường nước sang trọng.

Thái Gia Tuyền trong lúc bối rối dứt khoát nhắm mắt lại giả chết, thậm chí có chút mơ hồ mong đợi chính cô cũng không có phát giác ra được.

Nhìn người trong ngực hai mắt nhắm nghiền, đôi tay Thái Gia Tuyền che chở ngực thật chặt, Hạ Cẩm Hiên không khỏi cười khẽ một tiếng: "Yên tâm, anh hẳn không phải là người đàn ông không thú vị." - Cũng hài lòng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trồi lên một tia đỏ ửng.

Thái Gia Tuyền bị nhẹ nhàng đặt lên giường, phía dưới thân thể của cô được giường nước nâng, cô cảm giác tựa như nằm ở một chiếc trên thuyền nhỏ nhẹ lay động, cực kỳ thoải mái, rất dễ dàng liền thả lỏng thân thể.

Ngay từ lúc đầu tiên thấy nhìn Hạ Cẩm Hiên, Thái Gia Tuyền đối với hắn có loại tin tưởng mù quáng, cho dù ở nơi đất khách quê người, cùng hai nam sinh ở chung một nhà lâu như vậy, cũng chưa bao giờ sợ sau này bị nam sinh nào đó ăn hết, mặc dù Tề Minh từ vừa mới bắt đầu vừa xem hiểu ngay là một hoa hoa công tử(play boy).

Mà bây giờ, đã là tên đã lắp vào cung, Thái Gia Tuyền chẳng những không có bất kỳ cảm giác nguy cơ, thậm chí trong nháy mắt như vậy, cảm thấy cứ như vậy cho hắn thì có làm sao?