Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

Chương 157: Bất ngờ ( thượng )



Suốt đêm không nói chuyện, sáng sớm ngày hôm sau, Thái Gia Tuyền chuẩn bị xong bữa ăn sáng, dặn dò Lâm Phong đút cho Liễu Khê ăn sáng, liền vội vội vàng vàng đón xe điện ngầm đi làm.

Mới đến công ty không lâu, chỉ thấy Khang Hinh một thân đỏ tươi phe phẩy eo ếch đầy đặn, vội vội vàng vàng đi tới phòng làm việc Hà Vân, đi theo sau lưng còn có ba mẹ của Hạ Cẩm Hiên trên mặt đều lộ vẻ nôn nóng.

Xảy ra chuyện gì? . . . Thái Gia Tuyền không khỏi có chút bất an, cũng vội vội vàng vàng đi theo.

"Nhanh lên thông báo các đại cổ đông, lập tức triệu tập Hội Đồng Quản Trị!" Khang Hinh cực kỳ giống bà chủ, hướng về phía Hà Vân ra lệnh.

Hà Vân ngây ngẩn cả người, quay đầu nhìn về phía ba mẹ Hạ Cẩm Hiên.

"Làm theo lời cô ầy nói, nhanh lên một chút!" mẹ Hạ nhường nhủ là đang rống lên, thanh âm rõ ràng mang theo nức nở. Một bên ba Hạ vội ôm cợ của mình, một bộ dáng vừa an ủi vừa lo lắng, cũng không quên hướng Hà Vân gật đầu một cái.

Hà Vân cũng không hỏi nhiều, vội cầm điện thoại lên lần lượt báo cho các cổ đông.

"Xảy ra chuyện gì? !" Thái Gia Tuyền rốt cuộc không nhịn được rồi.

Ba mẹ Hạ Cẩm Hiên lại giống như không nghe thấy, một người chỉ lo ưu sầu lo lắng, một người khác chỉ lo không ngừng trấn an.

"Hiên bên kia Trung Đông bị bắt cóc rồi ! Lần này không phải là đùa giỡn! Bọn bắt cóc gửi đến băng ghi hình, anh ấy bị đánh đến cũng không thẻ nhìn ra nữa rồi!" Khang Hinh kích động nói.

"Cái gì? !" dưới chân Thái Gia Tuyền như bị mất thăng bằng, thiếu chút nữa ngã nhào trên đất, vội vàng lấy tay vịn vào bàn."Vậy làm sao bây giờ? Như thế nào mới có thể thả người đây!"

"Mười tỷ! Bọn họ cư nhiên công phu sư tử ngoạm, muốn mười tỷ! !" Mẹ Hạ kêu gào .

Thái Gia Tuyền hoàn toàn ngây dại, mười tỷ là cái khái niệm gì?

"Trong vòng một đêm chỉ điều động đươc một nữa, còn thiếu năm tỷ." Mẹ Hạ khóc nói.

"Khang tiểu thư, ba cô không phải mở ngân hàng sao? Để cho ba cô nghĩ một chút biện pháp!" Thái Gia Tuyền một phát bắt được Khang Hinh, có chút luống cuống lớn tiếng thỉnh cầu .

Khang Hinh lúng túng tránh ra tay của cô, ánh mắt có chút lóe lên: "Cha ta gần đây đầu tư một hạng mục lớn, cũng không còn bao nhiêu vốn lưu động rồi. . ."

Hạ phụ liếc hai cô một cái, ôn hoà mà nói: "Tôi vẫn chủa tới mức phải kiếm người khác để vay tiền, cùng lắm thì đem một ít cổ phần Trác Gấm bán ra ngoài."

"Như vậy sao được? !" Thái Gia Tuyền mặc dù cũng nghĩ đến, nhưng mở miệng là Khang Hinh: "Thả ra năm tỷ cổ phần, Hạ gia cũng sẽ không còn là cổ đông lớn nhất nủa rồi! Đây không phải là tương đương với việc chắp tay đem Trác Gấm nhường người ta rồi sao? !"

"Chẳng lẽ Trác Gấm không quan trọng bằng con trai của tôi? !" giọng nói của cha Hạ không giận mà mang theo uy nghiêm làm cho những người thiếu ý thức ở đây nghe được, người náy mới đúng là người có phân lượng ở Trác Gấm."Cha của tôi năm đó tạo dựng Trác Gấm thì chỗ thì lấy chữ ‘Gấm’, chính là vì cháu của ông, con trai của tôi —— Hạ Cẩm Hiên! Hi vọng nó có thể trở thành một một người suât sắc. Các người nói xem, nếu như nó không còn nữa, tôi giữ Trác Gấm lại có ích lợi gì? !"

Khang Hinh cắn môi cúi đầu. Thái Gia Tuyền thì dùng sức gật đầu một cái, giống như thấy được ánh rạng đông.

____________________

Hội Đồng Quản Trị rất nhanh được triệu khai, nhưng là những người đó tựa hồ cũng có tính toán của mình. Có chút hi vọng Hạ gia sẽ thả ra năm tỷ cổ phần, như vậy sẽ khiến cho mình còn có quyền phát ngôn; có chút hi vọng trác gấm buông tha một chút mã hạng mục mới vừa lên, thu hồi một chút đầu tư, đạt tới một chút mục đích của mình; còn có dứt khoát từ bỏ quyền quản lý giao cho bọn họ.

Ba Hạ vẫn trầm mặc, Thái Gia Tuyền lại ngồi không yên: "Các vị, lần trước sau khi tổng giám đốc bị bắt cóc, chỉ trong thời gian một ngày, Trác Gấm đã gặp phải tình huống thế nào? Mọi người đều là biết. —— lần này tin tức chưa chảy ra, nếu như hiện tại Trác Gấm vô duyên vô cớ có có chút động tác lớn này, thì làm sao có thể giải thích với bên ngoài và các cổ đông nhỏ? Nếu như bị bị truy ra sự thật, sẽ có cái dạng hậu quả gì? Tiền trong tay mọi người sẽ bị mất bao nhiêu? ! Mọi người đã nghĩ tới chưa?"