Nông Kiều Có Phúc

Chương 165: Bà nội ruột.



Lão phu nhân đúng là lão phu nhân Trần A Phúc đã từng gặp ở cửa hàng bạc Ngọc Kỳ Lân Định Châu - - lão nương Trần Thế Anh.

Hôm trước, Trần A Phúc đặc biệt lôi kéo La quản sự nói chuyện một trận, hỏi thăm chuyện nhà Trần Thế Anh. Lý do của nàng là, biết người biết ta, mới tốt đề phòng.

La quản sự cũng cảm thấy như thế, liền không hề giữ lại mà nói tất cả những chuyện Trần phủ hắn biết rõ.

Trần Thế Anh có một thê hai thiếp, thê tử Giang thị, sinh một gái một trai. Nữ nhi thứ hai, khuê danh Trần Vũ Tình, mười ba tuổi. Nhi tử Trần Vũ Lam, mười một tuổi, cũng là con trai độc nhất của Trần Thế Anh. Đường thị là quý thiếp, sinh ra một nữ, con cả, gọi Trần Vũ Huy. Còn có một thiếp là Lục di nương, từng là nha đầu Giang thị, sinh một nữ, năm nay mới bảy tuổi, gọi Trần Vũ Hà.

Năm đó, chính là phụ thân Đường di nương nhìn trúng Trần Thế Anh, ở thời điểm Trần Thế Anh còn ở tỉnh thành Thạch An phủ, tìm tộc đệ lão nương Trần Thế Anh, cũng chính là Triệu Lý chính hiện tại.

Không biết Đường phụ và Triệu Lý chính là nói như thế nào cùng Trần lão phu nhân, cũng không biết bọn họ là bức bách Vương thị như thế nào, Vương thị thế nhưng đồng ý về nhà mẹ đẻ. Về nhà mẹ đẻ, kế mẫu Đinh thị lại bức bách Vương thị trong vòng nửa tháng nhất định phải lập gia đình. Vương thị không chỉ đồng ý, còn chủ động chọn Trần Danh bệnh sắp chết... Còn may Vương thị chọn Trần Danh, bởi vì Đinh thị đã tìm xong nhà tiếp theo, nếu như Vương thị lại không ai muốn, thì sẽ bán bà cho một chân thương Lĩnh Nam...

Không biết Đường gia cho Triệu Lý chính và Đinh thị bao nhiêu bạc, dù trong vòng một năm sao sau đó, nhà Triệu Lý chính mua hai trăm mẫu đất, lại thành công kéo nguyên Lý Chính xuống ngựa, hắn lên làm Lý Chính. Đinh thị không chỉ mua sắm mười mẫu đất, còn sửa chữa nhà cỏ tranh lại thành nhà ngói lớn...

Hơn nửa tháng sau, Trần Thế Anh hồi hương mới biết được Trần mẫu đã đuổi Vương thị đi, lại ngoài miệng làm thân cùng Đường gia, nên giận dữ. Chạy tới nhà mẹ đẻ Vương thị muốn lại đón bà trở về, nhưng khi đó Vương thị đã gả khác. Trần Thế Anh không thể làm gì mẫu thân, nhưng nổi giận lên Đường gia, kiên quyết không cưới Đường thị. Trần mẫu lại lấy cái chết uy hiếp, khiến nhi tử nhất định phải thú Đường thị.

Mà đúng lúc này, Giang đại nhân Tri phủ đương nhiệm Hồ An tỉnh Tương Châu nhờ bạn cùng khóa, cũng chính là Ngô đại nhân Huyện lệnh đương nhiệm huyện Tam Thanh nói vun vào hôn sự cho nhị khuê nữ Giang Hiểu Ngư của mình. Trần mẫu vừa nghe là khuê nữ Tri phủ đại nhân, vui mừng quá đỗi, cũng không ép nhi tử thú Đường thị, mà là đồng ý thay đổi kết thông gia khuê nữ Giang gia.

Trần Thế Anh cân nhắc thiệt hơn, cũng cảm thấy thú nữ nhi Giang gia có trợ giúp rất lớn đối với quan lộ của mình. Lại nói Vương thị đã gả làm vợ người khác, liền đồng ý làm thân cùng Giang gia.

Có lẽ Trần mẫu làm chuyện gì đó bị Đường gia gây khó dễ, Trần Thế Anh cuối cùng đồng ý nạp nữ nhi Đường gia làm thiếp. Đường gia biết mình là nhà thương nhân, không tranh hơn quan gia, liền lui mà thỉnh cầu tiếp theo, đồng ý khuê nữ nhà mình làm thiếp, nhưng phải là quý thiếp.

Vì vậy, Trần gia dùng một khoản tiền đột nhiên nhiều ra mua một cái trạch viện tứ tiến ở thị trấn Tam Thanh. Ba tháng sau đó, kiều thê mỹ thiếp liền trước sau tiến vào cửa Trần gia... Sau đó, Trần Thế Anh đi kinh thành đi thi, thế nhưng bỗng nhiên nổi tiếng, được Thánh thượng bổ nhiệm làm thám hoa lang...

Trần A Phúc không thể tưởng tượng nổi nói: "Khi đó Trần Thế Anh chẳng qua là một cử nhân nghèo, Giang đại nhân làm sao sẽ tha thứ hắn đồng thời nạp quý thiếp?"

La quản sự lại nói: "Nghe nói, nhị khuê nữ của Giang đại nhân, cũng chính là Trần phu nhân hiện tại, trước đó nàng khắc chết hai vị hôn phu, hơn nữa tướng mạo bình bình, mười bảy tuổi còn chưa kết thân ra ngoài, người một nhà đều vô cùng sốt ruột. Thời điểm Trần đại nhân ở phủ Thạch An khảo cử nhân, Giang đại nhân vừa lúc ở phủ Thạch An, vừa thấy hắn. Sau đó, Giang đại nhân liền thỉnh bạn khoa khảo của hắn Ngô đại nhân hỏi thăm, nếu như Trần cử nhân chưa thành thân, nhân phẩm coi được, thì giúp đỡ nói vun vào một chút..."

Còn nói, Trần phu nhân được bình luận còn không tệ, mặc dù tướng mạo bình bình, nhưng đoan trang hiền thục, cử án tề mi cùng Thám hoa tiêu sái tuấn lãng trần, phu xướng phụ tùy. Bởi vì con nối dòng Trần gia không phong phú, còn chủ động đưa nha đầu của mình cho Trần đại nhân làm di nương...

Phụ thân Giang đại nhân của Trần phu nhân cũng coi như đường làm quan hanh thông, hiện nay ở kinh thành nhậm từ tam phẩm thái phó tự khanh.
...
Trần A Phúc thu thập tâm tư bay xa, nhấc chân đi vào trong nhà.

Trần lão phu nhân mặc áo bào dài bông vải màu nâu đậm dệt nổi gấm vóc, váy màu xanh lá cây, trên đầu cắm song trâm ngọc bích màu xám trắng, mang đai buộc đầu khảm châu màu trứng muối. Bà ta môi mỏng nhếch thành một đường, lộ vẻ nếp nhăn sâu hơn, cũng lại lộ vẻ nghiêm túc và lợi hại.

Dưới tay bà ta ngồi một cô nương khoảng mười bốn tuổi, cũng là ở cửa hàng bạc thấy qua. Nàng ta, hẳn là đại cô nương Trần gia chỗ Đường di nương, mười bốn tuổi Trần Vũ Huy.

Dưới tay Trần Vũ Huy, ngồi một phụ nhân đầu đầy châu ngọc. Phụ nhân này chừng ba mươi tuổi, hẳn là Đường di nương.

Đường di nương lớn lên chẳng hề xấu, còn có thể nói tương đối có vài phần tư sắc. Trần Vũ Huy lại là cách đời di truyền, không thừa kế bộ dáng đẹp của cha mẹ, đặc biệt giống như Trần lão phu nhân. Mặt càng dài, mắt nhỏ tam giác khẽ hướng lên, dưới khóe miệng rủ xuống, cho dù xoa phấn trang điểm, ăn mặc cực kỳ ngăn nắp, cũng miễn cưỡng xem như tư sắc trung bình.

Sau lưng lão phu nhân còn đứng hai người, một người là bà tử hơn bốn mươi tuổi, một người là nha đầu mười mấy tuổi.

Trần A Phúc không phản ứng mấy người ngẩn người tại đó, trực tiếp hỏi Trần Danh: "Cha, cha không sao chứ?"

Trần Danh đứng dậy đi đến trước mặt Trần A Phúc, thấp giọng nói: "Cha không có việc gì, cái kia..."

Một thanh âm cực kỳ uy nghiêm vang lên, là Trần lão phu nhân. Bà ta nhíu mày nói: "A Phúc, thấy ta, cũng không biết hành lễ. Vương thị là dạy bảo mày như thế nào?"

Trần A Phúc không để ý lão phu nhân, nhẹ giọng nói cùng Trần Danh: "Cha đừng căng thẳng, có nữ nhi ở đây, không sao." Lại ở bên lỗ tai hắn nhẹ giọng hỏi: "Nương con đâu?"

Ánh mắt Trần Danh liếc qua phương hướng phòng ngủ, ý tứ là Vương thị ở trong phòng ngủ.

Trần A Phúc gật đầu, nàng cũng không muốn để cho Vương thị ở trước mặt bị Trần lão phu nhân nhục nhã.

Sau đó, Trần A Phúc mới nghiêng mặt nói với lão phu nhân: "Cha mẹ ta dạy bảo ta rất tốt nha, người khác cũng khen ta tài mạo song toàn, lan tâm huệ chất."

Những người kia nghe được đều trề môi.

Lão phu nhân tức giận đến nghẹn một cái, lời nói mắng chửi người vừa định thốt ra, nhưng nghĩ đến mục đích hôm nay, lại cưỡng chế cơn tức đi. Nói: "A Phúc, mày biết ta là ai không?"

Trần A Phúc nói: "Ta lần đầu tiên thấy bà, làm sao sẽ biết bà là ai."

Lão phu nhân lại nói: "Cũng khó trách mày không biết rõ, đây là hai tổ tôn chúng ta lần đầu tiên gặp mặt. Ta là nương Trần Thế Anh đại nhân Tri phủ Định Châu, cũng chính là thân tổ mẫu của mày. A Phúc, mày phải gọi ta một tiếng nãi nãi." Nói xong, vẻ mặt trên mặt cũng thay đổi trở nên hiền lành.

Theo ý bà ta, tiểu cô nương bần hàn, đột nhiên biết chính mình có xuất thân này, nhất định sẽ ngạc nhiên mừng rỡ như điên, lập tức cho dập đầu chào hỏi bà ta, nhận tổ quy tông... Khi bà ta vừa nhìn vào tiểu cô nương này, dung mạo kia cùng nhi tử thế nhưng có tám phần tương tự, cũng giật mình không thôi. Lúc trước là mình vội vàng xao động, tiểu bộ dáng tốt như thế, nếu thật bán cho lớp người quê mùa, thật đúng là đáng tiếc một con cờ tốt.