Nhục Thân Thành Thánh

Chương 526: Tiểu Thất kích động



Chương 526: Tiểu Thất kích động

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Sau một phen giới thiệu về sau, Tiểu Thất mới biết được thanh sam lão giả này, chính là phó thành chủ của Đông Nguyên Thành, tên gọi Mệnh Hà Lương.

“Mệnh tiền bối, không biết những người kia là ai, vì sao lại trông hung ác như vậy a?” Tiểu Thất lấy ra một chút đan dược đưa vào miệng luyện hóa về sau, hiếu kỳ hỏi.

Mệnh Hà Lương nghe vậy mí mắt chợt nhảy, chỉ cần dựa vào câu hỏi này, lão liền suy đoán ra được, đây chính là một tiểu nha đầu vừa mới bước chân ra khỏi nhà không sai.

Nhưng khi nhớ lại một màn trước kia, có cường giả cho thủ đoạn bảo hộ như vậy, tiểu nha đầu này muốn ra bên ngoài e rằng cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Dù sao thì đổi lại là lão, nữ nhi trong nhà như một bình rượu quý, làm sao có khả năng mang ra bên ngoài rêu rao?

“Ha ha ha, cứ gọi ta là Mệnh lão là được, tu vi của chúng ta cũng không có chênh lệch bao nhiêu, gọi tiền bối cũng không thích hợp lắm.” Mệnh Hà Lương vuốt râu cười cười, sau đó nói tiếp.

“Những người kia gọi chung là Huyết Ma Đường, làm việc táo bạo hung ác, thường xuyên tại dã ngoại tiến hành tập kích những tu sĩ khác để hấp thu huyết dịch, tăng cường tu vi.”

“Ban nảy, nếu không có cô nương ở phía sau tương trợ, ta cũng không cách nào mang tên kia cầm xuống, một khi để hắn chạy đi, e rằng hậu hoạn vô tận.”

Tiểu Thất nghe xong cũng không khỏi giật mình, đây quả thật là lần đầu tiên nàng nghe qua có người sử dụng huyết dịch để tu luyện a, nhưng rất nhanh nàng liền nghĩ tới cái gì, ngón tay đặt lên trên cằm, nghi hoặc hỏi.

“Đã Huyết Ma Đường hung ác như vậy, Thiên Điện không phái ra cường giả tiêu diệt bọn hắn sao, ta nghe nói Thiên Điện còn có Thần Quân cường giả tọa trấn nữa mà?”

Không thể nghi ngờ, ý nghĩ của nàng quả thật là ngây thơ, Mệnh lão cũng chỉ cười cười, chậm rãi giải thích:

“Thiên Điện quả thật là có cường giả, nhưng bấy lâu nay, cũng không ai biết đám Huyết Ma Đường kia tọa lạc ở đâu, nói không biết thì cũng không đúng, chẳng qua là những vị kia không có lưu tâm quá nhiều mà thôi.”

“Hơn nữa, các vị Thần Quân đều phải tùy thời phòng ngừa Linh tộc bên kia tập kích, cũng không có khả năng chạy tới chạy lui để lo những chuyện nhỏ nhặt này.”

“Những chuyện nhỏ nhặt?” Tiểu Thất không hiểu, “Huyết Ma Đường ngang nhiên giết nhiều người như vậy, đây mà còn là chuyện nhỏ hay sao?”

“Ha ha ha ha!” Mệnh lão nghe vậy lắc lắc đầu, “Đối với những tu sĩ khác mà nói, đó quả thật không phải là chuyện nhỏ, nhưng đối với những vị đại nhân kia mà nói, đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.”

“Tiểu Thất cô nương hãy nghĩ thử xem, nếu như không có đám người Huyết Ma Đường kia, tu sĩ chúng ta có bình bình yên yên chung sống hay không?”

“Cái này tất nhiên là không thể nào!” Mệnh lão cười cười, “Cho dù không có Huyết Ma Đường, những tu sĩ kia cũng sẽ tiếp tục tranh đấu, giết chóc là không thể nào tránh khỏi.”

“Ngược lại, các vị đại nhân sẽ lợi dụng những tên Huyết Ma Đường này để rèn luyện huyết tính cho Nhân tộc, mặc khác cũng tận dụng pháp môn của bọn hắn để trợ giúp cho những võ giả không có tư chất bước lên con đường tu hành.”

“Ngoại trừ những tu sĩ có thể giữ được bản tâm, những tên Huyết Ma Đường mà cô nương nhìn thấy ban nảy, đều đã lâm vào sát lục chi đạo.”

“Bản thân của bọn hắn cũng không nhận ra chính mình đã thay đổi, trong đầu chỉ có mệnh lệnh và giết chóc, bề ngoài nhìn vào đều không khác gì, nhưng sâu bên trong đã trở thành một con khôi lỗi chỉ biết nghe lời và hành sự theo bản năng.”

“Đối với những tên Huyết Ma Đường này, tu sĩ chúng ta cũng chỉ có thể tận lực ngăn chặn bọn hắn đồ thành diệt thôn.”

Tại dưới sự giảng giải của Mệnh lão, Tiểu Thất cuối cùng cũng minh bạch lợi và hại trong này, mặc dù nàng cũng không hiểu lắm, nhưng nàng biết bọn hắn chính là một con dao hai lưỡi.

Dùng tốt, liền có thể luyện binh sinh tướng.

Còn dùng không tốt, vậy thì chính là mang đá nện chân của mình.

Nhưng trường hợp sau hẳn là sẽ không xảy ra, bởi vì theo như Mệnh lão nói, Huyết Ma Đường không có Thần Quân cường giả, cho nên bọn hắn cũng không làm nên bọt nước gì.

Đang lúc hai người trò chuyện vui vẻ thời điểm, một tu sĩ từ phương xa ngự không bay đến, thần sắc kia, trông có vẻ phi thường gấp gáp.

“Thế nào?” Mệnh Hà Lương nhìn thấy sắc mặt của thanh niên không đúng, bản thân liền mở miệng dò hỏi.

Trải qua một phen giảng thuật về sau, Mệnh lão mới biết được, lại có một nhóm tu sĩ tiến về Đông Nguyên Thành bị Huyết Ma Đường tập kích.

Bởi vì Tô gia chuẩn bị mở ra đại hội đấu giá tại Đông Nguyên Thành, cho nên, truyền tống trận pháp ở nơi này tạm thời quan bế, đề phòng những người có dã tâm trực tiếp truyền tống vào bên trong, miễn sinh náo loạn.

Những tu sĩ kia cũng không còn cách nào khác, đều từ các nơi ngồi phi thuyền bay đến, những người không có phi thuyền vậy thì chỉ còn cách chậm rãi ngự không, cho nên rất dễ bị lâm vào tập kích.

Đối với điều này, Mệnh lão cũng không có cách nào ứng đối, chỉ đành khoác khoác tay cho thanh niên tiếp tục theo dõi tình huống, dù sao thì chuyện này cũng không phải trách nhiệm của lão.

Trách nhiệm của lão, chính là giám sát động tĩnh tại xung quanh Đông Nguyên Thành, tuyệt đối không để cho đám Huyết Ma Đường kia bất ngờ tập kích thành trì.

Đã đến Đông Vực, vậy thì đành phải làm quen với đám Huyết Ma Đường này rồi, thế lực ở sau lưng của những người kia, cũng không thể nói thêm cái gì.

Tiểu Thất nhìn thấy Mệnh lão bận rộn như vậy, nàng cũng không dám làm phiền, thế là chắp tay thi lễ sau đó cáo từ rời đi.

Mệnh lão nhìn lấy Tiểu Thất muốn đến Đông Nguyên Thành, thế là liền xuất ra một mai ngọc thạch khắc họa dung mạo của nàng, truyền đi tin tức.

Mà toàn bộ cảnh tượng vừa rồi, đều nằm tại trong mắt của Ngưng Vũ.

Hắn nhìn theo bóng lưng của Tiểu Thất dần dần đi xa, khóe miệng cũng nhịn không được lộ ra ý cười, trong mắt đều tràn ngập không tưởng cùng bất ngờ.

Ngưng Vũ ngẩng đầu nhìn lên thương khung, hôm nay trời quang mây tạnh, cảm giác se lạnh cùng ấm áp đồng thời xen lẫn, quả thật là một ngày tốt lành để đi dạo.

Thế là bạch phiến nhanh chóng mở ra, phe phẩy trước người, bước chân nhàn nhã tiếp tục hướng về Đông Nguyên Thành đi đến, tâm tình quả thật là không tệ.

Theo một đường chậm rãi tiến lên, Tiểu Thất cuối cùng cũng nhìn thấy Đông Nguyên Thành xuất hiện ở trong mắt.

Ngay khi nhìn thấy Đông Nguyên Thành một khắc này, thân hình của nàng bỗng dưng dừng lại, ánh mắt nhìn quanh tòa thành, tràn ngập hưng phấn!

Xuất hiện ở trong mắt, chính là từng chiến pháp thuyền to lớn sừng sững tại giữa không trung.

Bọn chúng dường như đạt thành một cái ăn ý nào đó, từng chiếc pháp thuyền lần lượt tiến lên, sau đó liền dừng lại tại phía trước cổng thành.

Cổng thành cao gần trăm trượng, những chiếc pháp thuyền này nhìn vào đã phi thường to lớn, nhưng chiếc to nhất chỉ cao bằng một nửa của cổng thành mà thôi, dựa vào điểm này cũng đủ biết tòa thành này rốt cuộc lớn tới mức nào.

Lúc này, một chiếc pháp thuyền to lớn chậm rãi hướng về cổng thành, bên trên còn ẩn ẩn tán ra kiếm khí, nhìn vào liền khiến cho con mắt cảm giác được từng tia nhức nhói.

Tại tiêu ký bên trên thân thuyền, các tu sĩ ở nơi đây đều thấy rõ đó chính là một thanh trường kiếm màu xanh, có người nhận ra được cái tiêu ký này, lập tức thốt lên!

“Đó… đó… đó chính là người của Bích Huyền Kiếm Tông!”

Bích Huyền Kiếm Tông, chính là một đỉnh cấp tông môn trên giới vực, bản thân tông chủ, càng là một trong Phong Thần Tứ Trụ sở hữu thần binh Thu Thủy Vô Ngân Kiếm đồng thời, cũng là trấn tông chi bảo.

Tiêu ký trên thuyền, chính là hình dạng của thanh thần binh kia không sai.

Chính vì điều này mà không ai không biết, không ai không hay.

Pháp thuyền chậm rãi tới gần, ngay sau đó liền có mấy bóng người đồng thời đi ra, đứng tại mũi thuyền bên trên, một thanh âm có chút khàn khàn nhẹ nhàng vang lên.

“Ta là đại trưởng lão của Bích Huyền Kiếm Tông, ra mắt chư vị đạo hữu!”

Thanh âm này vang lên trong nháy mắt, tựa như kiếm minh ngân vang, xông thẳng vân tiêu, truyền khắp bốn phương tám hướng.

Cũng may là người đến không có một chút ác ý nào, nếu không thì chỉ cần dựa vào thanh âm này, liền có thể khiến cho một đám tu sĩ chân nguyên cảnh vẫn lạc ngay tại chỗ.

Nhưng dù không vẫn lạc, hai tai của Tiểu Thất cũng cảm giác được “ù ù” quanh quẩn, não hải oanh minh, ngay cả thân thể cũng nhịn không được lảo đảo một chút.

“Người này, thật là mạnh!”

Sắc mặt của Tiểu Thất trở nên tái nhợt, chân nguyên trong cơ thể cũng nhịn không được cuồn cuộn sôi trào, nàng khó khăn lắm mới có thể ổn định chân nguyên, đưa mắt nhìn về lão giả ở nơi xa, lộ ra kinh hãi!

Đây quả thật là lần đầu tiên nàng cảm giác được có người mạnh như vậy, chỉ bằng một thanh âm, liền đã khiến bản thân suýt chút nữa không chịu nổi.

Có thể còn chưa dừng lại ở đây, ngay khi thanh âm khàn khàn kia vang lên trong sát na, liền có một hai ba bốn đạo khí tức phóng lên tận trời.

Bốn đạo thân ảnh tại trong Đông Nguyên Thành cấp tốc xông ra, đứng tại cổng thành bên trên.

Bốn đạo khí tức hùng hồn tập trung tại cùng một chỗ, khiến cho phong vân nổi lên, đại phong cuốn ngược, suýt chút nữa thì ép cho một đám chân nguyên cảnh đều quỳ rạp xuống mặt đất.

Cảm giác đè nén kinh khủng này, đến nhanh đi cũng rất nhanh.

Tiểu Thất đưa mắt nhìn qua, nàng có một loại cảm giác những vị này dường như sắp đánh nhau thì phải, khí thế hung hăng như vậy, đây là định giết người sao!

Nàng kịch liệt thở dốc đồng thời, cũng không biết bốn người này là ai, nhưng theo từng thanh âm kinh ngạc hô lên, nàng liền minh bạch thân phận của bốn người này.

Từ trái sang phải, thình lình chính là Tô gia gia chủ Tô Hàn Anh, ba người còn lại chính là Long Hổ Môn môn chủ Trần Cổ Sơn, Bách Hoa Tông tông chủ Hoa Như Mộng, và cuối cùng chính là Quang Minh Điện điện chủ Hồng Nữ.

Bốn người, ba nữ một nam đứng thành một hàng, bắt đầu dò xét người đến về sau, liền để bọn họ tiến vào trong thành.

Lúc này, Tô gia gia chủ Tô Hàn Anh quét mắt nhìn qua từng cỗ khí tức không kém gì chính mình ở nơi xa, cất cao giọng nói: “Các vị đường xa mà đến, bản thân ta tiếp đãi không được chu đáo, mong các vị đạo hữu chớ trách!”

“Những vị đạo hữu nào còn đang ở bên ngoài chờ đợi xếp hàng, trước tiên mời vào bên trong, thời điểm đấu giá còn cách một khoảng thời gian, không bằng chúng ta mượn một bước nói chuyện, ta sẽ giải đáp toàn bộ nghi hoặc của chư vị, như thế nào?”

Nói xong, Tô Hàn Anh mỉm cười đứng tại nguyên địa.

Không qua bao lâu, rất nhiều đạo khí tức mạnh mẽ hướng về cổng thành bay đến, có trung niên, có nữ tử, còn có người mang theo mặt nạ, không lộ chân dung.

Nhìn thấy số lượng không dưới hai mươi vị, tất cả chân nguyên cảnh tu sĩ đều phải kinh hãi trong lòng, bọn hắn cũng không nghĩ tới một buổi đấu giá lại hấp dẫn nhiều thế lực tiến đến như vậy, đây quả thật là không thể tin được a!

Theo từng cỗ khí tức tiến vào bên trong, cảm giác ngạt thở từ nảy tới giờ cũng đã biến mất không thấy, Tiểu Thất cũng cảm giác nhẹ nhõm cả người, khiến nàng cũng nhịn không được thở ra một hơi!

Dù là như vậy, quá trình kiểm tra thân phận cũng không có bỏ qua, lần lượt là từng người tiến lên tỏ rõ thân phận, một đám tu sĩ tại trong và ngoài thành nghe vào đều không khỏi hiếu kỳ nhìn qua, ngay cả Tiểu Thất nàng cũng không hề ngoại lệ.

“Nam Thiên, Cơ Tuyết Lan, Tư Ngọc Nam, Liễu Như Ngọc, Hoàng Anh, Hoàng YY,..”

Tiểu Thất không khỏi lẩm bẩm trong miệng, ánh mắt nhìn lên Tiềm Long bảng sừng sững tại giữa hư không, những người này, đều là những người nằm trong top mười a!

Những tu sĩ khác đồng dạng cũng nhìn qua từng thân ảnh chậm rãi tiến vào bên trong, ánh mắt cũng không nhịn được tại trong đám người tiến vào cẩn thận dò xét.

Nhưng khiến bọn họ cảm thấy đáng tiếc là, trải qua hồi lâu vẫn không nghe thấy cái tên “Nhất Minh” được người nói ra, điều này cũng khiến cho Tiểu Thất nàng có chút thất vọng.

Nhưng cũng không có vấn đề gì, sau khi bình phục lại tâm tình về sau, nàng liền tiến đến nghiệm chứng thân phận, bắt đầu tiến vào trong thành.

Đưa mắt nhìn qua, cả một cái đại lộ vào thời khắc này đều phi thường náo nhiệt, người đến người đi, thanh âm reo hò vang vọng khắp nơi.

Tiểu Thất phi thường kích động, trái tim bắt đầu đập loạn cả lên, cả người tung tăng tại trên từng sạp hàng ghé qua, nhìn thấy từng món ăn ngon, hai con mắt đều không khỏi tỏa ra ánh sáng!