Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái

Chương 152: Đáng Thương Đáng Yêu



Thánh đường thành lập hơn ngàn năm, ban đầu chính là phòng tuyển thứ nhất của nhân loại chống lại ma thú xâm nhập. Nhưng dần dần, ma thú càng ngày càng ít, Cơ hồ toàn bộ lui về ở trong vòng vùng địa cực, mà người trong thánh đường càng ngày càng nhiều -- tất cả mọi người biết, ma thú có thể bán ra giá cao, chỉ cần có thể tiến vào thánh đường làm chiến sĩ hoặc là mục sư, đồng chí mỗi năm đều có thể săn giết ma thú, kiếm một khoản lớn.

Các chiến sĩ thánh đường lại được gọi là săn ma nhân[ người săn ma thú ], bọn họ sẽ tiêu diệt ma thú chạy ra khỏi vùng địa cực, mỗi năm cũng sẽ tạo thành tiểu đội săn ma, đi vùng địa cực chủ động săn ma thú.

Một đội hơn mười chiến sĩ săn ma nhân, đều đã từng tiến vào vùng địa cực săn ma thú, không phải loại chiến sĩ thánh đường bình thường góp cho đủ số là có thể so sánh, bởi vậy xưa nay đều rất là kiêu ngạo.

Đặc biệt bốn người dẫn đầu trong đó, ba nam một nữ, kinh nghiệm đi săn phong phú, ma thú bình thường đều chướng mắt, là chiến sĩ tinh anh chân chính.

Nhưng hôm nay, kiêu ngạo của bọn họ bị đánh nát, cũng từ thợ săn thú biến thành con mồi.

Các chiến sĩ còn lại sớm đã nằm đầy đất, tuy rằng không chết, nhưng mỗi một người đều bị thiểu tay gãy chân rốt cuộc không bò dậy nổi, vết thương máu chảy ròng ròng, đặt ở đó mặc kệ, phỏng chừng thực nhanh sẽ chết.

Bốn chiến sĩ tinh anh còn đang đau khổ chống đỡ, trên người mang thương. Nếu không phải chung quanh còn có hai mục sự cầu nguyện cho bọn họ, khôi phục tinh lực, giảm bớt đau đớn, bọn họ đã sớm ngã xuống giống những người khác.

Vừa rồi ngoài miệng nói đến bao nhiêu vui vẻ, hiện tại đáy lòng mấy người liền có bấy nhiêu hối hận, nhìn ma thú cao lớn bị bọn họ vây quanh ở giữa, áo choàng rách nát đầy người máu tươi, trong miệng phát khổ.

Đây đến tột cùng là thứ ma thú gì?! Đánh lâu như vậy, bọn họ ai cũng bị trọng thương, gia hỏa này còn có thể đầu đá tung hoành dường như không có việc gì.

Từ trước bọn họ đã gặp lân giáp hai sừng khí thế khủng bố, hình thể cao lớn giống một tòa nhà, cũng không bị đánh đến thảm như vậy!

Chẳng lẽ người và ma thú hỗn huyết sẽ biến dị, sẽ lợi hại hơn?

Ma thú hỗn huyết này hình thể ở trong nhân loại tuy rằng tính là cao lớn, nhưng ở trong ma thú chỉ có thể xem như phổ phổ thông thông, chẳng lẽ không nên là cái loại thực yếu, tùy tiện ma thú hoặc là chiến sĩ nào cũng có thể bắt lấy sao?

Cứ tiếp tục như vậy, bọn họ sợ là không ổn.

Bốn kỵ sĩ đầy đầu máu tươi làm một ánh mắt, đột nhiên đồng thời thổi lui, kéo vũ khí của mình ra một thứ khác -- nơi đó có roi gai dài, quấn quanh ở trên cánh tay, gai đâm vào trong thân thể, trở nên đỏ tươi, trên thân bốn người đột nhiên bộc phát ra một trận quang mang.

"Cảm tạ ngài ban cho chúng ta lực lượng......Bọn họ lẩm bẩm cầu nguyện, bỗng nhiên ngẩng đầu, trong ánh mắt một trận tinh quang lập loè, một kích mang theo lực sinh mệnh đốt lên mạnh nhất đánh mạnh về phía Muri.

Nếu vừa rồi bọn họ còn nghĩ chế phục ma thú hỗn huyết khó được này, nhốt hắn lại tìm rõ ràng đến tột cùng hắn là hậu đại ma thú đặc thù gì, vậy hiện giờ, bọn họ chỉ muốn giết chết hẳn.

Xuất hiện ma thú hỗn huyết như vậy tuyệt đối không phải chuyện tốt, một khi hắn ta muốn làm ác, ai có thể ngăn cản được hắn, càng đáng sợ chính là hắn còn sẽ ra vẻ nhân loại trà trộn vào trong thành, tai hoạ ngầm quá lớn.

Dòng khí mãnh liệt dựng trên đất bằng, Muri ở trung tâm dòng khí, chống đỡ áp lực thật lớn, quần áo trên người chịu không nổi gánh nặng phát ra tiếng xé rách. Ngay cả Mellie ghé vào trên vai hắn, đều bởi vì áp lực này cảm thấy một trận hít thở không thông, ngực đau đớn, trong miệng hơi tràn ra mùi máu tanh.

Các chiến sĩ này căn bản không để ý đến Mellie, một người thường làm bạn cùng ma thú, thậm chí phát hiện ma thú hỗn huyết đang bảo hộ cô thì còn cố ý nhằm vào cô, làm cho ma thú hỗn huyết mạnh đến có chút đáng sợ này vì thể bị thương.

Động tác nhỏ như vậy chọc giận Muri, hắn đánh trả càng ngày càng nặng, mới đánh đến bốn chiến sĩ tinh anh này không ngừng hộc máu, chỉ có thể lấy ra một kích cuối cùng.

Bị dòng khí thật lớn lôi cuốn không thể nhúc nhích, ma thú cuối cùng đều sẽ bị vũ khí áp xuống đỉnh đầu đâm thủng mà chết, Muri lại vẫn dùng sức mạnh tranh thoát khỏi trói buộc.

Một trận rống giận làm nhân tâm giật mình qua đi, dòng khí xoay mình bình ổn xuống, bốn chiến sĩ miệng phun máu tươi ngã ra sau.

Muri dùng sức nhổ xuống một cây đao đâm ở trên người mình, tùy tay vứt ra, chui vào vai của kỵ sĩ dùng đao.

"Ách a......" Kỵ sĩ này đã ngã xuống, lại ôm cánh tay ngồi dậy kêu thảm.

Muri: "Trả cho ngươi.”

Toàn bộ kỵ sĩ đều đã ngã xuống, chỉ còn lại hai lão nhân mục sư còn đứng ở một bên. Bọn họ từ trước đến nay chỉ phụ trợ các chiến sĩ tác chiến, tìm kiếm tung tích ma thú, tự mình đi lên đánh ma thú phỏng chừng không được, hơn nữa còn là ma thú kỳ quái như vậy.