Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái

Chương 103: Lời Đồn Đại



Bên ngoài viện một quái vật đậm Tây đang thập thò, một tay hắn cầm theo một cái giày chứa đầy bùn, một tay khác cầm cái đèn, đều là đồ vật lần trước Mai Lật đi tìm hắn làm rơi ở trên đường.

Mai Lật vừa ra khỏi cửa, trước mũi xuất hiện một cái giày.

"Tốt quá, cảm ơn anh giúp tôi tìm về." Mai Lật cầm giày đặt sang một bên, ngâm cùng một chiếc giày khác của mình.

Quái vật đầm lấy đi theo cô, đi tới bên cạnh hồ nước nhỏ cô riêng dẫn nước vào để tưới cho đất trồng rau xung quanh.

Nhìn đất trồng rau của mình không phủ đầy một nửa, Mai Lật cảm giác tay tưới nước ngo ngoe rục rịch.

"Đáng yêu, giúp tôi một việc đi?"

Nghe thấy từ đáng yêu này, quái vật đầm lầy đưa tay cho cô.

Mai Lật liền hắc hắc cười, kéo hắn đến khu đất trồng rau, làm hắn đứng ở chính giữa, sau đó thử tưới nước lên người hắn.

Bởi vì đã có vết xe đổ, sợ không cẩn thận tưới cho hắn tan ra tại chỗ, Mai Lật thấy những "nước tắm” đó không sai biệt lắm chảy vào đủ các nơi trên ruộng rau liền dừng tay.

Hình ảnh này đã mơ ước thật lâu, nhịn cho tới hôm nay mới ra tay.

Rốt cuộc vẫn là làm chuyện phát rồ như vậy với hắn.

"Tôi sẽ phụ trách." Mai Lật nén cười, lại kéo quái vật đầm lầy không thể hiểu được bị tắm rửa từ trong đất ra ngoài.

Quái vật đầm lầy cũng không biết cô đang nói lời cợt nhả gì, bộ dáng mờ mịt lại thực dễ lừa. Nhìn hắn như vậy liền muốn chọc hắn chơi, Mai Lật từ bên cạnh ngắt nhánh cỏ, kết một chiếc nhẫn to, ở bên trên cắm một đóa hoa dại.

Sau đó cô giơ cái "Nhẫn” này, họ nhẹ một tiếng, nghiêm trang hỏi: "Trải qua chuyện ngày hôm qua, tôi cảm thấy đã càng thêm thâm nhập hiểu biết anh, tôi cảm thấy quan hệ của chúng ta vào thời điểm này hẳn là lại tiến thêm một bước, xin hỏi anh có nguyện ý làm bạn trai tôi hay không, tiên sinh Đáng yêu?”

Nghe thấy hai chữ đáng yêu, quái vật đầm lầy đưa tay cho cô.

Mai Lật cười to, nắm bàn tay to của hắn, vừa cười vừa đeo cái nhẫn vào ngón tay hắn, bởi vì chất lượng quá kém, vừa đeo vào liền vỡ.

Mai Lật: "..... Khụ, tôi làm một lần nữa cho anh.”

Cô một lần nữa làm cái vòng cỏ càng thêm chắc chắn, lúc chậm rãi đẩy vào ngón tay màu xám trắng đó, ý cười thoáng thu liễm, bỗng nhiên có một chút phiền muộn nói không rõ.

Cô hình như động tâm với quái vật trầm mặc này, lại không thể xác định hắn hiểu được tình cảm của nhân loại hay không.

Nửa xúc động nửa vui đùa, làm cho hắn như vậy một cái nhẫn cỏ như vậy, ước chừng là cô dùng ra dũng khí lớn nhất và nhút nhát sâu nhất.

Nhẫn cỏ màu xanh lục tròng lên ngón tay, Mai Lật kéo ngón tay thật dài đó, trầm mặc một lát, ngẩng

Đầu lên cười cười với quái vật đầm lầy,"..... Rồi."

"Em coi như anh đáp ứng rồi.”

"Dù sao anh cũng không mệt mà, tự nhiên có được bạn gái đáng yêu như vậy.”

Câu nói tiếp theo của Mai Lật bỗng nhiên nghẹn ở trong cổ họng, bởi vì quái vật đầm lấy dùng ngón tay mang nhẫn nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cô. Đây là lần đầu tiên hắn chủ động đụng vào mặt cô.

Hoa trong hoa viên đã nỡ, thu hút rất nhiều con bướm nho nhỏ, rau củ mới vừa tưới nước xanh biếc lăn đầy bọt nước.

Mai Lật chớp chớp mắt, từ trong hoảng hốt lấy lại tinh thần, nắm lấy tay hắn, "anh thế này lại là học từ em."

Cô lúc trước thường ngẫu nhiên duỗi tay sờ mặt hắn, hiện giờ hắn cũng biết làm, hắn có rất nhiều động tác đều học từ cô.

Hơi hồi tưởng là có thể phát giác, quái vật đầm lầy so với ban đầu có rất nhiều biến hóa, cô cũng thể.

Đối với hắn từ sợ hãi đến yêu thích, chuyển biến nhanh mà tự nhiên, Mai Lật có đôi khi tự mình suy nghĩ một chút cũng cảm thấy thực kinh ngạc.

Hắn là quái vật đầm lầy đáng sợ, bị các yêu tinh, các nhân loại chán ghét, nhưng mà thoát ra khỏi bề ngoài và truyền thuyết khủng bố kia, cô nhận ra quái vật đầm lầy này giống như một đứa bé tịch mich.

Khát vọng được người ta lắng nghe, được nhìn thấy, được yêu thích, được làm bạn.

Vụng về mà chân thành.

Quái vật đầm lầy học theo cô, từ trên mặt đất bắt một nhánh cỏ để làm nhẫn, đưa cho cô.

Mai Lật Cơ hồ là lập tức liên hiểu rõ ý tứ của hắn, không tiếp nhánh cỏ, chỉ cố ý cười nói: "Em đưa cho anh nhẫn cỏ, anh lại đưa em một cây cỏ a, em không cần, em không cần, chờ anh học được làm nhẫn cỏ lại đưa cho em!”

Quái vật đầm lầy thấy cô không nhận, hiển nhiên không biết nên làm gì bây giờ, hơi hơi mở ra đôi môi màu xám, lại đưa nhánh cỏ trong tay kia tới trước mặt cô.

Mai Lật không nhận, chỉ vươn một ngón tay, quái vật đầm lầy đặt nhánh cỏ ở trên ngón tay cô, nhẹ bỗng liền rớt xuống.

hắn lại khom lưng nhặt nhánh cỏ lên, cầm nhảnh cỏ ngây dại.

Mai Lật: "....." Cảm giác mình đang khi dễ hắn.

Dưới lầu bên vườn rau có hai thân ảnh đang đứng, rõ ràng phản chiếu vào trong đôi mắt màu thủy lục ở lầu hai.

Bà ấy nghe được đối thoại hoang đường phía dưới, thấy bọn họ giao lưu theo cách không thể tưởng tượng được, trong màu thủy lục trở nên có chút vẩn đục phảng phất ngưng kết một tầng hàn băng.

Mai Lật cất tiếng hát nhỏ đi vào trong phòng, thấy phu nhân Pegg khó được vào ban ngày đi xuống lầu.

Bà ấy dùng ánh mắt hoàn toàn mới đánh giá cô, dường như tạm thời buông bỏ cao ngạo lạnh nhạt, chân chính nhìn cô vào trong mắt. Bất quá đánh giá này cũng mang theo một cỗ nồng đậm không thoải mái.