Nhật Ký Thú Cưng II: Bổn Chuột Ở Tu Chân Giới Cùng Rồng Lăn Lộn

Chương 209: Thảm sát - Cứu người



Tất nhiên là nam nhân sẽ không thấy được cái mặt chuột nhỏ chút ét của nó, nhưng hắn không nghe được tiếng hít thở của nó mới có lời nhắc nhở kia.

Ngươi bị ngốc à?

Bạch Dữ thật là muốn bái phục nó.

Đúng là hắn sợ đối phương cảm nhận được khí tức khi họ di chuyển nên mới đứng lại, thế nhưng hắn vẫn rất tin tưởng vào kết giới của tiểu chuột. Ấy vậy mà con chuột nhỏ này trực tiếp quên luôn.

Bộ nó nghĩ nó hít thở thì đối phương sẽ không phát hiện nó sao?

Rõ là ngốc nghếch.

Bạch Cửu bị nam nhân búng nhẹ vào trán một cái, theo bản năng chụp lấy ngón tay hắn, lè lưỡi liếm lên, không ý thức được mình mới bị chửi.

Bạch Dữ bị nó liếm đến bật cười, thật muốn ôm nó lên dày vò một trận.

Bạch Dữ, người đó là ai?

May sao nó vẫn còn nhớ chuyện mới xảy ra, không đến nổi hết thuốc chữa.

Khí tức rất mạnh, còn rất âm trầm.

Ít nhất hắn không đảm bảo bọn họ đánh thắng trong tình trạng tiểu chuột đang mang thai, lại còn trong địa bàn của đối phương.

Có phải Mâu Mân không?

Đây mới là điều nó muốn hỏi.

Hiện tại có thể không chút cố kỵ hành tẩu trong không gian tràn ngập tử khí thế này, thật sự chẳng dễ dàng gì đâu.

Cũng có lẽ.

Bạch Dữ mơ hồ đáp. Hắn không dám dùng thần thức dò xét, đôi bên lại chỉ lướt qua nhau, không chắc chắn là điều đương nhiên.

Hắn đi về phía mỏ tinh thạch.

Bỗng nhiên Bạch Dữ nói một câu. Ban đầu nó còn chưa kịp hiểu rõ, đến lúc ngợ ra thì giật mình.

Vậy...

Đám người danh môn chính phái kia còn ở trong mỏ tinh thạch, nếu mà đụng độ...

Hai người nhất thời im lặng, rõ ràng đều đang nghĩ cùng một chuyện.

A!

Chạy mau!

Cứu mạng!

Chẳng đợi bao lâu, nơi phương xa đã vang lên tiếng hô to hoảng loạn, có cầu cứu, có gào thét. Bên cạnh đó còn xen lẫn tiếng âm sát chi khí rít lên từng hồi.

Không cần nhìn cũng biết, một cuộc tàn sát đẫm máu đã diễn ra.