Người Yêu Cũ Thứ 108

Chương 32



Con yêu nữ nhìn tôi bằng ánh mắt khinh thường, nó ghé sát mặt tôi, mở miệng gằn từng chữ:

"Ta mất năm trăm năm để luyện ra lời nguyền, chờ mãi cuối cùng cũng có người thích hợp để trúng lời nguyền của ta."

"Con người trên đời này quá độc ác, bọn chúng khinh thường ta, hắt hủi ta! Tại sao người bình thường các ngươi đều được theo đuổi, có được tình yêu của bọn nam nhân, còn ta thì không?"

"108 đứa các ngươi đều là một lũ ngốc, cả Tần Kỳ cũng là một thằng ngốc!"

"Tất cả các ngươi đều không biết một điều về lời nguyền của ta. Ngươi có muốn nghe không, người thứ 108?"

Cổ họng tôi khô khốc, tôi khẽ "Có" một tiếng, sống lưng đã lạnh toát từ bao giờ.

"Tên nam nhân nào trúng lời nguyền của ta, sau khi giúp ta thu thập đủ 108 linh hồn trinh nữ, hắn sẽ si mê ta, trở thành người đàn ông của ta! Ha ha ha..."

Tôi run rẩy nhìn bộ dạng điên cuồng của con yêu nữ, tuy đã căm hận nó đến tận xương tủy nhưng tôi cũng chẳng thể làm gì được nó! Con yêu nữ này bị điên thật rồi! Sao nó lại có suy nghĩ cổ quái và bệnh hoạn như vậy được chứ?

Nó cười xong, lại tiếp tục trợn trừng mắt, chỉ tay vào mặt tôi, điên cuồng gào hét:

"Tất cả là tại ngươi! Ngươi đã phá hỏng hết kế hoạch của ta!"

"Ta cần 108 linh hồn trinh nữ, vậy mà ngươi lại cưới Tần Kỳ, thậm chí còn có thai rồi! Ta phải tìm một trinh nữ khác để thay thế ngươi!"

Tôi đưa hai tay ôm khư khư bụng mình, sợ hãi cầu xin nó:



"Không! Không thể được! Cô không thể hại người nữa!"

Đáp lại tôi, con yêu nữ nở một nụ cười tàn nhẫn, nó quát lên:

"Ta không thể nào tìm được người thứ 108 nữa! Bởi vì Tần Kỳ sắp chết rồi! Hắn không thể sống kịp đến lúc tìm ra người thứ 108 được nữa!"

Tôi mở to mắt kinh ngạc nhìn nó, hai tai ù ù không tiêu hóa được hết những gì nó vừa nói. Tần Kỳ sắp chết sao?

Tại sao lại như vậy được?

Không thể nào! Tôi còn đang đợi tìm được anh ấy, khoe với anh ấy về đứa con của chúng tôi cơ mà!

Tôi kích động túm áo nó, gào hét như một kẻ điên:

"Cô mới nói cái gì? Tần Kỳ sắp chết sao? Không thể nào! Tại sao anh ấy lại chết chứ???"

Con yêu nữ nhếch miệng cười tà mị, nó vung tay một cái, lập tức có một luồng gió từ đâu xuất hiện, hất văng tôi ra xa. Tôi đau đớn đưa tay ôm chặt bụng, cúi xuống nhìn, không nhịn được chảy nước mắt.

Đứa bé này là giọt máu của tôi và Tần Kỳ, bằng mọi giá tôi phải bảo vệ nó! Lần trước bị ngã cầu thang, tôi suýt nữa đã đánh mất nó rồi! Tôi quyết không để con yêu nữ này làm hại con của tôi một lần nào nữa!

Chỗ tôi và con yêu nữ đang đứng cãi nhau là cửa phòng, lúc này nó chẳng nói gì, lẳng lặng đi vào bên trong. Tôi không hiểu nó định làm gì, ngơ ngác nhìn theo. Nó đi được vài bước thì quay lại nhìn tôi, khẽ đưa tay ngoắc ngoắc, miệng khẽ lẩm nhẩm nói gì đó.



Lập tức tôi như bị điều khiển từ xa, nhấc chân đi theo con yêu nữ vào phòng.

Phòng này là phòng dành cho khách đến chơi nhà ở lại qua đêm, mấy ngày nay tôi định cải tạo nó thành phòng của con tôi sau này, cho người mua sẵn rất nhiều đồ chơi, quần áo trẻ em, ... chất đầy trong phòng.

Tôi thấy con yêu nữ ngồi giữa một đống đồ chơi dễ thương xinh xắn, trong lòng suy nghĩ miên man. Nếu con tôi mà là con gái, lớn lên có lẽ cũng xinh xắn đáng yêu như vậy. Thật đáng tiếc ẩn sau vẻ ngoài ngây thơ này lại là một con ác quỷ.....

Nó bắt tôi đứng giữa phòng, để cho nó cầm những con thú bông lần lượt ném vào người tôi. Tôi căng thẳng né đi, trong lòng rối rắm, rốt cuộc con yêu nữ này muốn làm cái gì đây?

Chợt bên tai tôi vang lên những âm thanh kỳ lạ, chính xác là tiếng người nói! Tôi lạnh toát sống lưng, căng tai ra nghe.

"Mẹ... mẹ ơi... mau tránh xa những con thú bông... chúng đã bị yêu nữ ám rồi..."

Tôi giật nảy người, vội đặt tay lên bụng. Con của tôi... là con của tôi đang nói sao?

Tôi giữ chặt bụng, cố gắng tránh xa những con thú bông đang bay về phía mình. Con yêu nữ cứ ném từng con từng con một, mới đầu tôi còn tránh được, nhưng càng về sau nó càng ném nhiều hơn. Cho đến khi khoảng sáu bảy con thú bông cùng lúc bay về phía tôi thì tôi đã không thể tránh được nữa rồi, một con sượt qua tay tôi, lập tức chỗ tay đó của tôi truyền đến cảm giác đau nhói.

Máu tươi chảy ra, tôi hốt hoảng đưa tay lên nhìn. Trời ơi! Một vệt máu dài nổi bần bật trên tay tôi, đau buốt như thể vết dao chém vậy! Tôi căm hận nhìn con yêu nữ, chết tiệt, lúc này tôi chỉ có thể nhún nhường nó, không làm gì được nó cả!

Con yêu nữ phá lên cười điên cuồng, mở miệng cất giọng tà mị:

"Đừng hoảng sợ, trò vui còn ở phía sau!"

Nó dẫn tôi đi đến chỗ bàn trang điểm, để tôi ngồi xuống, nhìn thẳng vào gương. Tôi căng mắt nhìn hình phản chiếu của mình trong gương, sống lưng ớn lạnh. Một linh cảm tồi tệ ập đến, quả nhiên vài giây sau, mặt gương không hiện lên hình phản chiếu của tôi nữa....