Người Tại Đấu Phá Bắt Đầu Thả Câu Vạn Giới

Chương 64: Thái Dương Chân Kinh - Thái Dương Thánh Quyền



Luân Hải Bí Cảnh tầng thứ 2 - Mệnh Tuyền Cảnh đỉnh phong tu vi có thể so với Đấu Linh đỉnh phong tu vi khí thế kinh khủng giống như thiên sơn áp đỉnh đặt ở tất cả mọi người trên thân khiến hai bên lập tức dừng tay.

Nếu nhìn kĩ có thể nhìn thấy dong binh cùng với xà nhân người cũng là thân hình cứng đờ, khuôn mặt đều lộ vẻ vẻ sợ hãi nhìn xem đột nhiên xuất hiện màu hắc bào nhân xuất hiện trên đầu của mình.

“Trong các ngươi có ai thể lấy nói cho ta biết Thạch Mạc Thành đi hướng như thế nào không?”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên đột ngột mở miệng nói ra mà tản ra bao quanh tự thân khí thế cũng hạ xuống không ít, xem như để hai bên người bình tĩnh đi một chút.

“Tiền bối!!! Ta biết! Chúng ta có thể mang ngài đi qua!!! Xin tiền bối trợ giúp chúng ta với!!!”

Một cái nhìn như là đầu lĩnh nữ dong binh nhìn không lộ thân hình ra, chỉ mạc một cái hắc bào, liền có thể tự thân lơ lửng giữa không trung Già Thiên Pháp Nghịch Thiên hưng phấn kêu lên.

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên thần sắc buông lỏng, có người biết đường liền tốt, xem ra hắn cần phải mau chóng lấy tới một tấm Tháp Qua Nhĩ Đại Sa Mạc địa đồ mới được, nếu không lần nào cũng phải đi hỏi thì sẽ mệt chết.

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên gật đầu một cái xem như đáp ứng với nữ dong binh kia rồi mới chậm rãi nói:

“Đa tạ ngươi!!! Đã như vậy xin hãy dẫn đường đi!”

“Nhân loại!!! Ngươi dám đắc tội chúng ta xà nhân tộc!!! Ngươi có biết hay không nữ vương chúng ta...!!!”

Dẫn đầu mắt tam giác xà nhân nhìn thấy con mồi lần này muốn bị đột ngột xuất hiện một nhân loại cường giả mang đi thì trong lòng mặc dù có chút sợ hãi nhưng vẫn là không cam lòng nói.

“Thái Dương Chân Kinh - Thái Dương Thánh Quyền..!!!”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên hờ hững liếc bọn hắn một cái, kim sắc đại hoả bốc lên quanh bàn tay nắm chặt lại thành nắm đấm rồi đập ra khiến tám tên xà nhân ở tại đầu lĩnh tiếng nói chưa xong liền bị hoả diễm quyền đấm thành tro bụi.

Thái Dương Thánh Quyền chính là Đế Thuật ghi lại trong Già Thiên Đại Thế Giới hai đại nhân tộc mẫu kinh một trong - Thái Dương Chân Kinh, uy lực xem như kinh khủng đến rợn người cho dù Già Thiên Pháp Nghịch Thiên không phát huy ra uy lực thật sự của nó.

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nhìn xem cái kia từng bãi từng bãi sương máu còn sót lại của tám tên xà nhân tộc dần dần bị Thái Dương Thánh Quyền tạo thành hoả diễm đốt cháy lẩm bẩm nói:

“Không biết sống chết! Coi ta không để ý thì các ngươi có thể làm càn sao!!! Coi như ta đánh không lại Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương thì nàng cũng chưa chắc đã tóm được ta..!!!”

Những nhân loại bên cạnh các dong binh nhìn xem vừa rồi kém chút đem bọn hắn diệt sạch xà nhân tộc người tại trước mặt cái này một mặt lãnh đạm hắc bào nhân trước mặt hóa thành từng đạo sương máu thì có chút rùng bình.

Bọn họ chỉ cảm thấy một cỗ ý lạnh từ lưng xông thẳng đại não, toàn thân trên dưới không tự chủ được run rẩy lên, tựa như chuột thấy mèo đồng dạng, không thể không sợ hãi sao được.



Chờ xà nhân tộc người nổ bể thành sương máu tại Thái Dương Thánh Quyền hỏa diễm bên trong hóa thành triệt để tro tàn sau đó thì Già Thiên Pháp Nghịch Thiên lúc này mới quay đầu nhìn về phía đám dong binh.

“Oa….!!!”

Gặp Già Thiên Pháp Nghịch Thiên ánh mắt nhìn sang thì tất cả dong binh đều là gương mặt sợ hãi, ánh mắt trốn tránh, không dám cùng hắn đối mặt, trong lúc nhất thời cũng là trầm mặc không nói.

“Tiền bối!!! Ta gọi... Tư Lệ Nhã… là Thạch Mạc Thành... Sa Chi dong binh đoàn một tên tiểu đội trưởng!!! Ta..!!!”

Cuối cùng vẫn là xem như dẫn đầu nữ dong binh thấy không có người nói chuyện liền cắn răng đứng ra, hơi run rẩy nói.

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên lười nhác nghe nàng nói xong liền trực tiếp ngắt lời nói:

“Là Thạch Mạc Thành dong binh đoàn sao!!! Như thế liền không có sai!!! Mang ta tới đó…!!!”

Tư Lệ Nhã bị đánh gãy cũng không dám có chút sinh khí mà chỉ là thận trọng trả lời:

“Vâng..!!! Tiền bối..!!!”

Tư Lệ Nhã nhanh chóng gọi những người khác thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi, sau đó nhìn thấy Già Thiên Pháp Nghịch Thiên từ trên trời bay xuống mặt đất rồi tha thiết đi tới trước mặt vì hắn dẫn đường.

Tư Lệ Nhã có lẽ là nhìn thấy Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cũng không có giết bọn hắn dự định liền dũng khí khôi phục một chút, dọc theo đường đi không biết có chủ ý cổ quái gì.

Cơ thể nàng lúc hành tẩu xoay ra từng đạo đường cong xinh đẹp, cố ý tại Già Thiên Pháp Nghịch Thiên trước mắt lắc lư, đây rõ ràng là đang câu dẫn hắn mà.

Tuy nhiên đối với Già Thiên Pháp Nghịch Thiên mà nói, nhân gia nguyện ý xoay thì hắn liền thoải mái nhìn thôi, trong lòng hắn còn làm ra đúng trọng tâm đánh giá, Tư Lệ Nhã không phải là loại hắn thích.

Vừa dầy vừa nặng tường thành chậm rãi xuất hiện tại Già Thiên Pháp Nghịch Thiên trong mắt, trong sa mạc thành thị cùng nội bộ đế quốc thành thị so sánh với tới nhiều hơn mấy phần giản dị cùng trầm trọng.

Thạch Mạc Thành này so với Hắc Nham Thành mang theo một cỗ thiết huyết cứng cỏi hương vị triệt để hiện ra ở Già Thiên Pháp Nghịch Thiên trước mắt khiến thể chất hắn cũng có chút rục rịch muốn chiến đấu.

“Thứ này coi như phí dẫn đường!!! Các ngươi cầm lấy đi!!!”

Vào thành sau, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên không nói một lời liền ngay tại Tư Lệ Nhã mang theo trong ánh mắt u oán phiêu nhiên ném ra mấy cái quyển trục có khắc Hoàng Giai Đấu Kĩ và Huyền Giai Đấu Kĩ liền rời đi.



“Đa tạ tiền bối..!!!”

Tư Lệ Nhã mặc dù có chút tức giận nhưng khi thấy Già Thiên Pháp Nghịch Thiên dễ dàng ném ra nhiều cao cấp đấu kĩ như vậy liền chuyển biến sắc mặt nhanh chóng cảm tạ rồi dẫn người đi về phương hương khác.

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên không quay đầu nói gì mà chỉ đi quan sát Thạch Mạc Thành, hắn nhận ra nơi này cũng không lớn, toàn bộ thành trì toàn thân là từ hắc thạch tạo thành, ở trong sa mạc xem ra cũng không phải là tất cả đều là cát vàng, cũng có chút sơn mạch cùng tảng đá.

Chỉ là bởi vì nước mưa thưa thớt khiến hoang mạc hóa nghiêm trọng, cát vàng cơ hồ là che đậy mặt đất hết thảy, rất nhiều nham thạch cùng sơn mạch đều che dấu tại dưới cát vàng.

Giống Thạch Mạc Thành chung quanh loại này có thể trực tiếp khai thác Hắc Nham Thạch sơn mạch rất ít, hơn nữa ngoại trừ thành chủ một mạch bên ngoài cũng không có đại gia tộc nào xây dựng ở đây.

Mà thành chủ bên ngoài, thống trị thành nội lớn nhỏ địa bàn là từng cái tất cả lớn nhỏ dong binh đoàn, ở trong đó tối cường thế lực chính là Sa Chi Dong Binh Đoàn.

Sa Chi Dong Binh Đoàn - Sa La lấy Đại Đấu Sư tu vi xưng hùng Thạch Mạc Thành, chính là ngay cả thành chủ cũng vì đó kiêng kỵ nhân vật nhưng những tin tức này đối với Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cũng không có bao nhiêu tác dụng.

Hắn không tới xưng bá nên không định gây chuyện ở đây, chỉ cần hơi chú ý một chút cũng sẽ không gây ra phiền toái gì tới nơi này, hắn tới chỉ là tìm dị hoả và một người có duyên với hắn thông qua “Tiền Tự Bí” chỉ dẫn.

Tiền Tự Bí thân là Cửu Bí một trong, hư hư thực thực là Cửu Đại Thiên Tôn thuộc Già Thiên Đại Thế Giới Thần Thoại Thời Đại - Độ Kiếp Thiên Tôn sáng tạo, chủ tu nguyên thần, địch liệu thiên cơ, có thể thôi diễn ra một góc tương lai.

“Nguyên Thiên Thuật - Cải Thiên Hoán Địa!!!”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên sau khi vào thành quan sát một hồi lâu liền đi vào một con ngõ nhỏ rồi lợi dụng Nguyên Thiên Thuật cải biến khí tức, độ tuổi, thân hình cùng dung mạo của mình rồi mới tiếp tục đi tiếp.

Một hồi lâu sau đã cải biến dung mạo cùng khí tức thành một nam tử độ tuổi 19, 20 có mái tóc màu vàng giống của mình kèm theo đôi mắt màu đỏ, trên thân vẫn mặc hắc bào thì Già Thiên Pháp Nghịch Thiên đã đi đến nơi cần đến.

Nó là địa đồ cửa hàng có ghi tên là “Đồ Cổ” xuất hiện ở trước mặt Già Thiên Pháp Nghịch Thiên mà khi ánh mắt hắn tại cửa hàng này bên ngoài lướt qua thì Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cũng có chút kinh ngạc.

Cái cửa hàng này không giống nhà khác như vậy hào hoa trang nhã cùng khoa trương, khi nhìn qua lại còn mơ hồ lộ ra có chút ít cổ phác khí tức, quả nhiên không hổ là nơi một vị Đấu Hoàng Cường Giả ẩn cư.

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên đầu tiên là cười nhẹ, tiếp đó chậm rãi đi vào cửa hàng mà khi tiến vào cửa hàng sau thì hắn nhìn thấy trong đó cũng không phải quá mức rộng rãi, chỉ có hai cái quang thạch nhàn nhạt hào quang.

Bọn chúng đem trong cửa hàng chiếu lên có chút sáng tỏ mà ánh mắt của Già Thiên Pháp Nghịch Thiên trong cửa hàng bộ liếc qua liền thấy bên trong tới mua bản đồ người cũng không phải là rất nhiều, có chút vắng lặng bộ dáng.

Sau đó Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nhìn về phía quầy hàng, cuối cùng ánh mắt nhìn chằm chằm vào phía sau quầy một vị đang cúi đầu, cẩn thận chế luyện bản đồ lão già tóc trắng.

Trong cảm nhận của Già Thiên Pháp Nghịch Thiên thì lão già này mặc dù đã đủ đầu tóc bạc, lộ ra có chút già nua nhưng cái kia nắm vẽ bản đồ bút đen khô cạn bàn tay, lại là vẫn như cũ vững vàng hữu lực.