Ngược Đãi Thành Yêu

Chương 119: Nhất chiến thành danh



Hạ Miều chạy từ từ theo sau, trong đội ngũ cô thấy được con gái nhưng lại rất ít, trong đội ước chừng có năm mươi người, mà con gái chỉ có hai hay ba người , nhìn qua đội ngũ khác , cũng toàn là con trai , con gái thật sự rất ít ỏi.

Điều này càng làm tâm Hạ Miều thêm trầm trọng, đôi mắt sáng ngời xẹt qua một mạt sắc bén , cô có dự cảm, chuyến chạy việt dã này tuyệt đối sẽ không yên bình.

Hạ Miều chạy không nhanh không chậm, trải qua một tháng huấn luyện, những cái này với cô mà nói đã không là vấn đề.

Đột nhiên, Hạ Miều lắc mình, tránh thoát móng vuốt của người bên cạnh đang duỗi tới, ánh mắt sắc bén nhìn về phía chàng trai không thực hiện được mục đích.

Kỳ Thụy nhìn đôi mắt sắc bén của Hạ Miều, trong lúc nhất thời hắn thế nhưng lại ngây người , sau đó cười hì hì nói: “Không tồi, mỹ nữ phản ứng rất nhanh, sau khi huấn luyện kết thúc buổi tối cùng nhau tập luyện, như thế nào?”
Kỳ Thụy cũng chỉ tùy ý đυ.ng một cái, không nghĩ tới Hạ Miều sẽ phản ứng nhanh đến vậy, chẳng qua nếu hắn thật sự ra tay, chút phản ứng này của Hạ Miều không đáng là gì ……

Lời nói ngả ngớn mà trắng trợn làm sắc mặt Hạ Miều càng thêm lạnh vài phần, mày nhíu lại: “Đừng tới chọc tôi, tôi không có hứng thú.”

Nói xong không hề nhìn Kỳ Thụy một cái, tiếp tục chạy về phía trước.

Đôi mắt hài hước của Kỳ Thụy phiếm lên một mạt ý cười không rõ : “Không biết khi đối mặt với bầy sói tiến công, cô còn có thể thản nhiên như thế hay không……”

Câu nói lẩm bẩm theo gió mà bay, ngay sau đó, một người con trai vỗ vỗ bờ vai Kỳ Thụy : "Sao rồi ? Bị từ chối ?”

“Đúng vậy, thật đáng tiếc, hiếm khi gặp được một người hợp khẩu vị.” Kỳ Thụy làm vẻ tiếc hận không thôi, chẳng qua đáy mắt hài hước lại rất tương phản.
Linh Dịch bĩu môi: “Thôi đi, cô gái này dù sao cũng trở thành công cụ phát dục , nhất định cậu cũng được hưởng một phần.”

“Tôi lại cảm thấy không phải vậy.” Kỳ Thụy ý vị sâu xa nhìn về phía bóng dáng của Hạ Miều.

Linh Dịch thấy vậy mày liền nhíu lại, tính cách của Kỳ Thụy cậu hiểu rất rõ,một khi Kỳ Thụy đã nói như vậy thì chứng minh Kỳ Thụy đã phát hiện ra cái gì đó, nghĩ tới đây, Linh Dịch nhìn về bóng người phía trước, nghi ngờ nơi đáy mắt cậu vẫn không thể xua tan, cho dù cô gái kia có lợi hại đến đâu, thì khi đối mặt với sự vây bắt của bầy sói, cô ta tuyệt đối không có cơ hội thắng.

Hạ Miều chạy một đường, lúc đi qua hai người con gái , cô rõ ràng nhìn thấy một đám đàn ông tay chân không sạch sẽ đang đùa giỡn hai người bọn họ .

Bởi vì mấy người bọn họ đều chạy ở phía sau, cho nên huấn luyện viên đang dẫn đầu không nhìn thấy một màn này, chỉ sợ là thấy được cũng không quản thôi.
Hạ Miều thu hồi tầm mắt , nhưng cố tình phiền toái lại tới tìm cô, cô còn chưa kịp thành công lướt qua bọn họ , đã bị ba bốn người đàn ông vây lại, tuy rằng bọn họ vẫn đang chạy nhưng vẫn vây xung quanh cô, hại cô không thể chạy thoát.

Ánh mắt Hạ Miều hơi hơi lạnh vài phần, cô trực tiếp dừng chân lại, con ngươi sáng ngời nhìn bốn người đàn ông đang vây quanh cô.

“Tránh ra!”

"Cô bé, tính tình rất bướng nha, chẳng qua kiểu này mới đủ vị!” Một người đàn ông trong đó cất tiếng cười ngả ngớn, đáy mắt dâʍ ɖu͙© làm Hạ Miều ghê tởm.

Không hề chờ những người khác nói chuyện, Hạ Miều trực tiếp đánh một quyền.

Do Hạ Miều ra tay quá nhanh, tên đàn ông này không lường trước được cô sẽ ra tay sớm như vậy , cho nên cứ thế mà bị Hạ Miều đánh một quyền vào sống mũi, người chung quanh tựa như nghe được tiếng xương gãy.
“A……” Gã đàn ông ăn đau kêu thảm một tiếng, ánh mắt gã che kín sự âm ngoan ác độc, vọt lên trước mặt Hạ Miều.

Không tồi, một quyền này của Hạ Miều không có chút lưu tình nào, trực tiếp đánh gãy xương mũi của tên đàn ông đó, bất quá người ở trong này không phải là quả hồng mềm, chút vết thương nhỏ này không đáng ngại gì, cho nên người đàn ông trực tiếp đánh lại Hạ Miều.

Hạ Miều thấy vậy cũng không dám đỡ lại, thân mình cô lánh sang một bên, linh hoạt tránh được nắm tay của người đàm ông , chân cô nhanh chóng đá ra, chính xác đá vào cẳng chân , răng rắc một tiếng, cẳng chân của người đàn ông hoàn toàn lệch đi rồi.

Gã đàn ông rên lên một tiếng, thân mình tạm dừng một chút , sau đó lại lần nữa đánh tới Hạ Miều, đáy mắt hắn màu đỏ tươi tựa như hận không thể đem Hạ Miều xé nát.
Ba người đàn ông còn lại thấy cô biết đánh nhau , cho nên ai cũng thu lại ý cười nơi đáy mắt để chuẩn bị gia nhập chiến đấu, nói đùa gì vậy , bốn đại nam nhi nếu cứ vậy mà thua dưới tay một người phụ nữ , sau này còn có thể sinh tồn trong căn cứ này sao ?

Thần kinh Hạ Miều căng ra hết cỡ để quan sát bốn phía xung quanh, nhanh chóng tránh thoát được một cánh tay đang đánh tới , bỗng dưng cô dơ tay ra hướng thẳng tới yết hầu của gã ta, tên đàn ông này đương nhiên không đoán trước được cô sẽ ra tay tàn nhẫn đến thế, cho nên hắn vội vàng lui về phía sau.

Nhưng Hạ Miều sao có thể dễ dàng buông tha con mồi, cánh tay cô duỗi ra dựng thành dao, sau đó động tác nhanh như gió hướng thẳng tới yết hầu của người đàn ông , hắn ta không nghĩ tới Hạ Miều sẽ đuổi cùng gϊếŧ tận, cho nên muốn tránh đã là chuyện không thể , thật sự là động tác của cô ta quá nhanh hại hắn không kịp phản ứng.
Cứ như vậy bị bàn tay cô đập vào trước cổ, trong lúc nhất thời gã ta kêu rên ra tiếng, sắc mặt trắng bệch, đỡ cổ nửa ngày cũng không thể nhúc nhích.

Một quyền của Hạ Miều không thể lấy mạng của hắn được, chẳng qua vết thương nằm ở yết hầu cũng đã đủ để hắn ở trên giường bệnh ba tháng, hơn nữa sau này nói chuyện cũng phải rất cố sức.

Hạ Miều khom lưng tránh thoát một quyền ở sau lưng, lại nhấc chân đá vào một cái chân khác đang hướng tới, răng rắc một tiếng, lại một tiếng xương cốt bị trật vang lên.

“Mẹ nó! Hôm nay lão tử không thu thập được cô, lão tử không phải đàn ông !” Nam nhân què chân phẫn nộ quát.

Lúc này bọn họ hoàn toàn nổi giận, một đám thân thủ hung mãnh hướng tới Hạ Miều mà đánh, Hạ Miều cũng không dám lấy cứng chọi cứng, thể chất nam nữ cách xa nhau, đây cũng là lý do vì sao ngay từ đầu cô đã thẳng tay đánh vào điểm trí mạng của bọn họ.
Mà bốn phía, không ít người đã dừng lại bước chân, nhìn một màn tình cảm mãnh liệt, thậm chí bắt đầu đoán xem ai thua ai thắng, Kỳ Thụy cùng Linh Dịch cũng dừng bước chân, rất có hứng thú nhìn màn cờ trước mặt.

“Không nghĩ tới cô gái này cũng rất lợi hại.” Hai mắt Linh Dịch sáng rọi nhìn cảnh tượng lấy bốn chọi một.

Kỳ thật nếu lấy thân thủ của cô gái này so với cậu cùng Kỳ Thụy thì cũng không tính là gì, nhưng đối với những người khác trong căn cứ mà nói thì vẫn có sức ảnh hưởng , nguyên nhân chủ yếu là do cô ra tay quá tàn nhẫn, hơn nữa mỗi lần ra chiêu đều là trí mạng, đánh thẳng vào bộ vị yếu ớt nhất của con người.

Kỳ Thụy nhướng mày, ngả ngớn cười nói: “Không tồi, có chút thú vị ……”