Ngự Lôi

Quyển 3 - Chương 18: Bạch Ức chết



Edit: Mị MịBeta: SakuraTrước mắt có nhìn cũng không thấy bóng của địch nhân, hơn nữa hơi thở của hai người cũng được che dấu rất kỹ, nếu không phải lúc nãy bọn họphát lực thì có khả năng mình cũng không cảm nhận được, bây giờ vẫn cứdựa vào lực lượng còn thừa lại mới cảm giác được sự tồn tại của họ.

Cẩu Đông không hề thả lỏng chút nào, mới tiến vào cảnh giới Dị Sưchưa tới một năm nên hắn vẫn hoàn toàn chưa nắm hết được toàn bộ lựclượng của cơ thể. Hơn nữa, trong chiến đấu, tuyệt đối không được phépcoi thường bất kỳ một đối thủ nào, đây tuyệt đối là vấn đề cần phải đểý.

“Em không nói mình sẽ chạy!” Mặc Hi cười nhẹ nói, Dị Sư đấy! Rốt cuộc là trình độ thế nào đây? Thật mong đợi! Cho dù hôm nay có rút lui, Bạch Ức sẽ biết điều mà phòng bị, hơn nữa với tình hình trước mắt thì ngườiđàn ông này sống chết cũng không rời khỏi bên cạnh cô ta, nếu là nhưvậy, không bằng làm đến cùng. “ hắn, em phụ trách, anh phụ trách giết cô ta! Đối với anh rất đơn giản nha!”

“Em?” Quỷ còn muốn khuyên bảo gì đó, nhưng vừa nhìn đến ánh mắt củaMặc Hi thì biết có nói gì cũng chẳng thay đổi được, im lặng một lát“Được rồi, được rồi, em đã có lòng tin, thì anh có gì không dám! Ha ha!”

“Hai con kiến hôi không biết sống chết!” Cẩu Đông cười khinh thường một tiếng, trong tay liền lóe ra ánh sáng màu xanh lục!

“Hành động!” Mặc Hi ra lệnh, thấy Quỷ theo đó không nhúc nhích, nhấtthời con ngươi lạnh lẽo “Trước không cần lo cho em! Hắn chết hay không,không quan trọng, Bạch Ức chết là được.”

Ý nghĩa lời này thế nào sao Quỷ còn không hiểu được chứ, chỉ cần Bạch Ức chết rồi, thì bọn họ sẽ hoàn thành nhiệm vụ, cũng không cần phảiliều mạng với người đàn ông này.

“Anh biết rồi, em yên tâm!” lời Quỷ vừa dứt, liền chuẩn bị hướng về phía Bạch Ức.

“Mơ tưởng!” Làm sao Cẩu Đông để Quỷ toại nguyện được, sau khi nóixong, liền thấy trước mặt Bạch Ức xuất hiện một bức tường đất, vừa vặncản được một kích của Quỷ.

“Hừ hừ! Muốn chết!” Thấy trên bức tường đất để lại một vệt sâu, CẩuĐông cười lạnh một tiếng, bụi đất trên mặt đất bắt đầu động đậy, trongnháy mắt đã tạo thành mấy mũi chông đất, bao quanh Quỷ.

Đang trong lúc Cẩu Đông chuẩn bị đuổi theo truy kích, mắt chợt lóe,trước mặt hắn liền xuất hiện thêm một tường đất khác, mà đúng lúc nàymột đạo lôi điện trắng tím cũng vừa đánh lên.

“ Nói rồi! Chú là đối thủ của tôi!” một tiếng cười nhẹ vang lên,không có dị năng quỷ dị của Quỷ khống chế, Mặc Hi hoàn toàn hiển lộ ratrước mắt của Cẩu Đông.

Mà cũng trong lúc này, ánh mắt vốn dĩ đang khinh miệt của Cẩu Đôngkhi nhìn thấy ánh sáng màu tím lóe ra trong tay của Mặc Hi bỗng nhiêntrừng lớn. “Dị… Dị Thánh?”

“Đúng!” Thừa dịp trong nháy mắt Cẩu Đông ngây người, công kích của Mặc Hi đã đến trước mặt, đập thẳng lên người hắn.

Cảm giác tê dại trong nháy mắt khiến cho Cẩu Đông tức giận, đángchết! Sao có thể là Dị Thánh? Nếu thật sự là Dị Thánh, thì mình đã sớmđi đầu thai rồi! Chớp mắt quay lại đã thấy trên người Bạch Ức lúc này đã xuất hiện vết thương, đang sợ hãi chạy trốn ra ngoài.

“Đáng chết! Đồ ngu! Không được rời khỏi cạnh tôi!” Cẩu Đông nguyềnrủa một tiếng, rồi lập tức làm cho xung quanh Bạch Ức xuất hiện tườngđất phòng ngự giúp cô ta, đồng thời công kích cũng hướng về phía Quỷtrong không khí.

“A!” Nhưng trong lúc hắn bận tâm đến Bạch Ức thì công kích của MặcHi lần nữa ập tới, trong không khí chớp động ánh sáng lôi điện trắngtím, phát ra tiếng vang “xoẹt xoẹt..” do ma sát của năng lượng trong lôi điện với không khí, công kích cứ được tăng thêm uy lực quả thực đãkhiến cho Cẩu Đông bị thương, da trên người đã bị cháy nám đen!

“Hình như chú quên mất, tôi nói, tôi mới là đối thủ của chú!” bên tai truyền tới tiếng cười bình tĩnh của Mặc Hi.

“A a! Tao muốn giết chết mày!” Bởi vì phải phân tâm bảo vệ Bạch Ứcnên tay chân hắn bị bó buộc, Cẩu Đông bị nghẹn khuất hét lên, khí thếtrên người phát ra hết sức, cho dù thế nào, hắn cũng là cường giả cấpDị Sư, khí thế áp bức hoàn toàn có thể khiến đối phương gặp bất lợi hơnnhiều.

Nhưng tất cả những gì diễn ra trước mắt vẫn khiến cho hắn không thểtưởng tượng được, Mặc Hi trước mắt, vẫn đứng như vậy, trên mặt vẫn nụcười như vậy, con ngươi màu tím chớp động tia bỡn cợt, sau đó nghe côkhinh thường nói “Đây là khí thế của chú? Hình như vẫn chưa hoàn toànnắm giữ! Lãng phí năng lượng nhiều quá đấy!”

So với khí thế của người đàn bà đi theo bên cạnh Phong Tiên Tuyếtphát ra hôm đó mà nói, thì khí thế của Cẩu Đông phát ra thật khiến choMặc Hi thất vọng.

“Mày… mày rốt cuộc là ai?” kinh hoàng qua đi, Cẩu Đông bình tĩnh lại, hỏi. người trước mắt nhìn qua chỉ là một đứa con gái không lớn lắm,thật là quá quỷ dị. Đương nhiên, trong lòng có tỉnh táo giống như trênmặt không thì không biết.

Con ngươi Mặc Hi quỷ dị lóe lên, câu hồn, khiến cho người đàn ông kia đang nhìn Mặc Hi có chút xuất thần, không phải là ảo giác mà hoàn toànlà như thế, chỉ thấy môi hồng xinh xắn kia nói khẽ “Tôi à! Sát thủ tựdo, Tử!”

“Tử…?”

“A a.. cứu mạng! Cẩu Đông, chú đang làm gì vậy?”

Trong lúc Cẩu Đông đang chuẩn bị muốn hỏi thêm gì đó liền bị mộttiếng kêu thống khổ này làm cho tỉnh lại, chớp mắt nhìn lại liền thấyBạch Ức đang từ giữa không trung va thẳng vào tường, lông vũ màu trắngbay tứ tán bốn phía, mà xung quanh Quỷ cũng phù hiện từng thanh kiếmtrong suốt đâm thẳng về phía cô ta. Đương nhiên, công kích của Quỷ chỉcó Mặc Hi thấy được, bởi vì mới vừa rồi mặc dù cô đã bị giải trừ ẩnthân, nhưng Quỷ cũng có động chút tay chân, để cô có thể thuận tiện nhìn thấy trạng thái ẩn thân của mình

“Con mẹ nó! Mày cố ý!” Cẩu Đông rống to một tiếng, lúc này mới đoánđược là Mặc Hi cố ý dẫn dụ hắn nói chuyện để cho đồng bạn tranh thủ thời gian!

Chỉ thấy sau khi Bạch Ức đập vào tường cả người mềm nhũn trượt xuống đất, mà khi Bạch Ức đập vào tường không lâu, từ bức tường phía sau chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện mấy chông đất công kích về phía Quỷ, thậmchí sau khi phá giải công kích của Quỷ, tốc độ vẫn không giảm đâm thẳngtới.

“Xoẹt, xoẹt..!” Xung quanh vang lên tiếng va chạm của lôi điện,nguyên một mạng võng lôi điện tím trắng hướng về phía Cẩu Đông baoquanh.

“Hừ!” hừ lạnh một tiếng, đã trượt chân một lần rồi làm sao có thể đểtái phạm lần nữa, tay phải khẽ động, trong nháy mắt lôi điện bốn phía bị tường đất ngưng tụ chặn lại, ngay sau đó, mắt Cẩu Đông mở lớn, hắn thật sự không thể tưởng tượng được, hắn lại cảm giác được năng lượng củatường đất càng ngày càng giảm xuống, có chuyện gì đang xảy ra vậy?

Nhưng không chờ hắn suy nghĩ, một quả cầu điện lớn bằng nắm tay đãxuất hiện trên đỉnh đầu hắn, kèm theo tiếng cười thanh mị vang vọng bênngoài tường đất.

Bốn phía bức tường một trận biến ảo, toàn bộ đều biến thành châm, chi chít, lao về phía thân thể nho nhỏ của Mặc Hi! Cơ hồ không đến một giây sẽ xuyên suốt cơ thể cô.

Khóe miệng khẽ cong thành nụ cười tàn nhẫn, Cẩu Đông đã dự kiến ra cảnh địch nhân trước mắt này sẽ bị xuyên thấu.

Nhưng là!

Cả người Mặc Hi lại tạo ra một thế tránh với độ cong vô cùng quỷ dị,bao quanh thân thể hiện ra một lưới điện, cứ như vậy không bị một chútxây xát nào mà lui về sau, lần nữa rơi xuống đất một cách an toàn, nháymắt, lại đến trước mặt Cẩu Đông.

Hắn con mẹ nó! Lại là Võ giả hả! Vậy mà lại là song tu dị võ! Bằngkhông làm sao lại có tốc độ và sức chịu đựng cỡ đó! (thân thể của dịnăng giả so với người bình thường cũng không tốt hơn nhiều lắm, cho nêncó thể hành động trong tốc độ như vậy mà vẫn không thở gấp thì không cómấy người làm được).

Cẩu Đông có chút uất nghẹn đón lấy công kích không ngừng ập tới củaMặc Hi, còn phải từng thời khắc chú ý đến Bạch Ức, nghĩ đến mình làcường giả Dị Sư thế mà lại bị hai tên tiểu bối thấp cấp hơn khiến chochật vật như thế!

“A a! Tao muốn tụi mày chết!” lại một lần nữa không cẩn thận bị lôiđiện của Mặc Hi đánh bị thương, Cẩu Đông rống to lên một tiếng, vẻ mặttràn đầy hung ác “ Tụi mày cho là tao chỉ có như vậy sao? Sức mạnh củaDị Sư tụi mày không tưởng tượng được đâu!”

“Ha ha, phải không? Cũng chỉ như thế thôi!” Mặc Hi một chút cũngkhông thèm để ý, nếu nói cô không bị thương chút nào cũng không đúng,mới vừa rồi bụng bị đánh trúng khiến cho máu trong người cô nhộn nhạo,thiếu chút nữa thì phun ra ngoài.

Quanh thân Cẩu Đông lóe ra ánh sáng màu lục, liền thấy mặt đất quanhthân của Bạch Ức đang vô cùng chật vật kia bỗng dưng động đậy, dĩ nhiênlà nó đã được nâng lên cao, hoàn toàn bao quanh bảo vệ xung quanh cô ta, biến hóa như vậy khiến cho Mặc Hi và Quỷ cũng hơi sững sờ.

Mặc Hi cười ra tiếng “Chú không sợ làm cho cô ta nghẹn thở chết sao?”

“Hừ!” Vẻ mặt lạnh lẽo của Cẩu Đông nổi lên tia chế nhạo “Người có dịnăng cũng không phải là người thường, hơn nữa chỉ cần như thế! Trongđoạn thời gian ngắn này đủ để tao cho mày bị chôn trong đất vĩnh viễn!”

Nói mấy chữ cuối cùng cơ hồ là vừa nghiến răng vừa nói, có thể thấy rõ tâm trạng hắn lúc này.

Mà, sau đó sắc mặt Mặc Hi khẽ trầm tĩnh lại không ít, cặp con ngươikia càng thêm nhiệt huyết. Phải biết rằng, thân phận của Tử ngay từ đầuđã khẳng định là một Dị năng giả, chiêu thức của Võ giả không thể dùngđược, dù sao chỉ cần có nhãn lực tốt một chút, thì có thể sẽ bị nhận rangay. Hơn nữa, khi dùng võ lực, khả năng khống chế dị năng cũng sẽ không rõ ràng, cho nên ngay từ đầu cô đã xác định sẽ dùng lôi điện để chiếnđấu, dưới sự trợ giúp khống chế của đôi mắt tím cũng không tính là quákém, điều duy nhất không được hoàn mỹ chính là, chiêu số công kích quáít.

Dưới ánh mắt của hai người, cả người Cẩu Đông dần dần lơ lửng, trênmặt là nụ cười tàn nhẫn chế nhạo, mà trần nhà biệt thự lúc đó dường nhưđang bị hòa tan, từng chút một biến mất không tung tích, mãi cho đến khi trên đỉnh đầu là bầu trời đêm bao la!

“Tử…” Quỷ đang chuẩn bị nói gì đó, lại bị Mặc Hi chặn lại, “Vẫn nhưcũ, anh phụ trách giết cô ta, những khác cứ để em nghĩ cách.”

“Em…” Quỷ không đường lựa chọn, tên này sao cứ ngoan cố như thế a!Nhưng nghĩ là nghĩ như vậy, động tác trong tay không ngừng, từng đạocông kích hướng về phía quả cầu đất đang bao quanh Bạch Ức.

Phòng ngự do Dị Sư tạo ra quả thật vô cùng mạnh, nhưng nó cũng cầnphải có năng lượng mới duy trì được, chỉ cần làm năng lượng của quả cầukia hoàn toàn bị hao tổn, sẽ không sợ không phá được nó!

“Hừ hừ! Xem ra chúng mày đã sắp xếp xong rồi a!” Đứng giữa khôngtrung, Cẩu Đông giống như một thiên thần nhìn xuống đám người Mặc Hidưới mặt đất, rồi thấy hắn nhìn xung quanh xem xét, lúc này mới thấy một đạo ánh sáng màu xanh trong suốt vằn sóng, mà vằn sóng xanh này hoàntoàn bao trùm toàn bộ biệt thự, liền cười nói “khó trách đánh lâu nhưthế cũng không có một điểm động tĩnh, hóa ra là như vậy. Nhưng như vậycũng tốt, miễn bị người khác quấy nhiễu! ha ha ha ha!”

“Tới đi! Sẽ cho chúng mày ngủ yên dưới lòng đất!” Cẩu Đông cười hungác, ánh sáng màu xanh quanh thân Cẩu Đông phát tán rộng hơn, mà trongmột khắc này Mặc Hi cũng cảm giác được nguy hiểm ập tới, mặt đất bắt đầu từng trận rung động.

Xem ra hắn đang muốn trong một chiêu này giải quyết mình a! Dùng được một chiêu như vậy! Nhìn dáng vẻ tựa hồ quá phóng đại đi?

“Quỷ! Nếu thật sự không được phải chạy đi thật xa đấy!” Mặc Hi chuyển mắt nhìn về phía Quỷ cười nói, đến lúc này rồi mà khuôn mặt cô vẫn mang vẻ đùa giỡn thật khiến Quỷ không còn đường nào để nói, nhưng cũng bìnhtĩnh hơn không ít.

“Ha ha, em cũng quá xem thường anh rồi! Em, định dùng cái gì sao?”Quỷ cũng cười trả lời một câu, đột nhiên cảm giác được không khí xungquanh dần dần bị đè nén lại một cách quỷ dị còn có trên không trungdường như càng lúc càng bị gì đó bao phủ, con ngươi lóe lên, nhất thờibiết rõ ý nghĩ của Mặc Hi, ấn tượng của hắn đối với một chiêu kia vôcùng sâu sắc đấy!

“Nhớ lời em nói đấy!” Biến tướng thừa nhận, mắt Mặc Hi nhìn về CẩuĐông đang lơ lửng giữa trời, rắc rối duy nhất của chiêu này chính phảicó thời gian ngưng tụ, sau này cần phải tích cực nghĩ cách cải tiến!

Có chút nghĩ đến không đường lựa chọn, con ngươi chớp động ánh sángnhiệt huyết, vậy xem một chút đi, sau khi đột phá mình cũng chưa tìmđược người để thí nghiệm, lần này, chú thật vinh hanh nha!

Ngay sau đó, Cẩu Đông đang lơ lửng trên trời cũng cảm nhận được cỗhơi thở dị dạng, hủy diệt, bá đạo! Không cách nào chống cự! hơi thở này ở khắp nơi, va chạm bóp nghẹt lấy tâm linh của hắn. đây là cái gì? Đángchết! Tại sao luôn xuất hiện nhiều điều ngoài ý muốn quỷ dị như vậy!

Tâm tình xúc động càng khiến cho Cẩu Đông muốn kết thúc trận chiếnnày càng sớm càng tốt, mắt nhìn chằm chằm Mặc Hi trên mặt đất như nhìnmột người chết, “Tới đi! Tiếp nhận lễ vật tao đưa cho mày mang đi chết!”

Nói dứt lời, mặt đất giống như một nồi dầu đang sôi sục lên.

Mặt đất giống như nước không chút sức nặng, tạo ra những cơn sónghùng dũng, bùn đất đọng thành những con thú hung ác, cánh tay, đầu lâu,đều lao thẳng về phía Mặc Hi, thật giống như địa ngục nhân gian!

“Hả?” Mặc Hi chuẩn bị nhảy lên, lại phát hiện dướii chân đã bị mấycánh tay nắm chặt giữ lại, cô cúi đầu nhìn xuống,nhưng cánh tay này đềuđược tạo thành từ bùn đất, đang nắm lấy cổ chân của cô.

“Ha ha.” Con ngươi lóe lên, được cái này mất cái kia, tuyệt chiêu quy mô lớn như vậy, chẳng những lực khống chế phải tốt mà còn phí rất nhiều năng lượng,chỉ làm được một lần mà thôi!

Đang trong lúc Mặc Hi bị cố định, bùn đất phía trước trong khắc nàyđã dâng lên cao, giống như sóng thần ập về phía Mặc Hi, nều dính mộtchiêu này, chỉ sợ cả người sẽ bị chôn vùi mất.

Điện quang bao quanh người Mặc Hi lóe ra, dưới chân cũng thế, đánhxuống dưới, phá tan bùn đất đang nắm giữ chân cô, làm cho chúng lần nữadung nhập vào bùn đất thành một thể. Sau một khắc, cả người Mặc Hi cũngbiến mất, đạo sóng bùn đất kia liền ập vào hư không, nhập vào trong nước bùn dưới đất. Công kích bùn đất này, cứ tiếp tục ngưng tụ lại và gia cố thêm cứng rắn rồi cố định cô, hết lần này đến lần khác, dưới sự pháhoại của lôi điện, nó lại vỡ ra và hòa nhập vào bùn lỏng dưới đất, nếunó không được gia cố cứng lại thì không cách nào chế trụ được Mặc Hi, và ngược lại, cô cũng không cách nào chế trụ được nó khi nó ở dạng bùnlỏng, và hậu quả của việc này chính là chiến đấu kéo dài.

Một khắc này, biển bùn cũng kịch liệt bị thay đổi, mặt đất giống nhưđịa ngục đáng sợ mà tức tối, từng cơn sóng cao hóa thành từng bầy hungthú không ngừng nhảy chồm lên, đuổi theo thân ảnh chợt ẩn chợt hiện củaMặc Hi. Chỉ thấy dưới chân Mặc Hi điện quang chợt lóe, không ngừng chớpđộng, né tránh được công kích của Cẩu Đông chỉ trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc.

Nói qua nói lại thì thực sự không có chiến đấu trực tiếp, nhưng tiêuhao thể lực nhiều như vậy vẫn khiến trán Mặc Hi xuất hiện mồ hôi, cơ màkhóe miệng cô đang mỉm cười rõ rệt.

“Oanh long…”

Bầu trời đã bị mây đen bao phủ, dày đặc và sôi sục giống như đang ởtrước mắt, trong đó lờ mờ lấp lánh cái gì đó, một cỗ hơi thở hủy diệt ập đến bốn phía, áp lực, vô cùng áp lực, phía sau mây đen kia dường nhưtiềm ẩn lực lượng hủy thiên diệt địa. Đây là uy lực của thiên nhiên, làuy lực của tự nhiên mà loài người không cách nào phản kháng.

Đáy lòng Cẩu Đông run rẩy, hắn ngước đầu nhìn bầu trời, trán đã xuấthiện mồ hôi lạnh, rõ ràng bầu trời đêm đang yên tĩnh thế nào lại độtnhiên xuất hiện mây đen dày đặc như thế? Hơn nữa, ngay cả dáng vẻ củamột giọt mưa cũng không thấy, thậm chí so với sấm chớp tự nhiên thườngngày còn hùng dũng hơn, loại cảm giác kia giống như là…

Hình như biến hóa này nhằm vào mình!

Đáng chết! Thật là nhằm vào mình rồi!

Mắt Cẩu Đông trừng lớn, toàn thân rét run, khiến cho lực khống chế phía dưới bị giảm đi một chút.

Cuối cùng hắn cũng phát hiện ra cảm giác dị dạng này là cái gì rồi,nếu thật sự là sấm chớp tự nhiên, tuyệt đối sẽ không cho mình có cảmgiác như vậy, loại cảm giác đáy lòng lạnh run kia. Không sai! Toàn bộbiến đổi trên trời kia, dường như vì mình mà đến!

Đây là chuyện gì?

Uy năng của thiên địa?

Chẳng lẽ xung quanh còn có những Dị năng giả cường đại khác, hoặc là nói … Dị Vương?

Mà, ngày trong lúc đó, Mặc Hi trên mặt đất cũng bất chợt dừng lại, mắt nhìn về phía Cẩu Đông trên trời, mang theo ý cười!

Trong nháy mắt này, Cẩu Đông cũng cảm giác được, từ khi hắn bắt đầunghĩ đến chuyện kia cũng đã phân tâm chú ý đến đám Mặc Hi, dù sao bọn họ cũng là địch nhân mà hắn muốn giết chết, cho nên biến hóa của Mặc Hicũng làm hắn hoàn hồn trong nháy mắt, tiếp đón hắn chính là chuyện khiến hắn chấn kinh.

Chỉ thấy lôi điện tím trắng dưới chân Mặc Hi lóe lên, lúc sáng lúctối, thế mà cô lại cũng có thể lơ lửng giữa không trung, trong tay tứtán ra lôi điện màu tím, trên mặt vẫn duy trì nụ cười, ngạo nghễ, báđạo, uy nghiêm! Người cô nhỏ bé, nhưng khiến người đối diện lại tự nảysinh cảm giác hèn mọn! Tình cảnh trước mắt khiến cho Cẩu Đông thật sựcảm thấy người đứng trước mặt mình là một cường giả Dị Thánh!

Chính là lúc này!

Chỉ trong nháy mắt Cẩu Đông thất thần, mắt Mặc Hi lóe lên, nụ cườimông lung! Để mình nhìn xem! Bây giờ trình độ của mình đến cỡ nào rồi!

“Oanh long!”

Tiếng vang thật lớn trên bầu trời dường như khiến cho mặt đất rungđộng, lôi điện màu tím trắng ập xuống, tựa như phá vỡ bầu trời! Giốngnhư thiên thần phẫn nộ, uy hiếp hủy diệt tất cả.

Mặt đất dao động càng mạnh, nếu vừa rồi nói mặt đất giống như địangục thì bây giờ dưới uy năng của trời đất đã hoàn toàn bị quên lãng, đó chính là uy năng không cách nào so sánh a! Sự phẫn nộ của thần!

“!” Cẩu Đông giống như bị ngu người, đạo tia chớp kia cơ hồ là tớitrong nháy mắt, dội thẳng lên người hắn, bao trùm không thấy thân ảnh,đồng thời thấy ngay tại đó ánh sáng màu lục phát tán rộng rãi.

“Ha ha…” Mặc Hi đang cười, nhẹ tựa như đang trào phúng lại vô tình,cảm giác cả thiên hạ này giống như là của duy nhất một mình cô, thậtchân thật. Một lần này càng thêm rõ ràng… ở lãnh thổ này, cô chính làchúa tể! Trong con ngươi có chút mê ly sâu kín, lại như vô tình, thươngxót, cao ngạo. Đây giống như loại cảm giác thương xót của các vị thầnđối với nhân loại.

Linh hồn màu tím càng phát sáng chói mắt, chẳng qua là giờ phút nàyMặc Hi không chú ý, bây giờ cô lại vô tình bày ra trạng thái không linh, nhưng tất cả trước mắt đều nhìn thấy rõ ràng, thậm chí so với lúc trước còn rõ ràng hơn, ngoài ra… cô cảm giác được chỉ cần cô đưa tay bóp mộtcái thì người đang vùng vẫy chống đỡ trong lôi điện kia liền chết.

Không sai! Một khắc này! Mặc Hi cảm giác … mình chính là thần tối cao!

Đây là chuyện gì? Giống như một cái vung tay với Bạch Ức ở Hợp Thiênlâu hôm đó, giống như bàng quan nhìn mình thay đổi, nhưng, hết lần nàyđến lần khác không cách nào tránh khỏi, lại càng cảm giác thấy mình vốnlà…

“A a a a !” tiếng la hét tức tối xen lẫn thống khổ, khiến cho Mặc Hi nâng mắt.

Chỉ thấy trong không trung, Cẩu Đông uất nghẹn đón chặn từng đạo lôiđiện oanh kích, mà con ngươi nhìn về phía Mặc Hi, tràn đầy tàn nhẫn.

“…” Đưa tay, một ngón tay nhẹ nhàng điểm, trên bầu trời xuất hiệntừng đạo lôi điện bỗng nhiên càng trở nên kịch liệt, dường như sôi sục,sôi sục hi vọng Mặc Hi phóng thích chúng nó.

“Oành..ù ù ..!”

Mười đạo lôi điện xuất hiện giữa không trung, đập thẳng xuống, thếnhưng bao quanh người Cẩu Đông, lôi điện xuất hiện bốn phía bổ về phíathân thể hắn, tất cả lôi điện tựa như một đội quân đặc chủng, chỉnh tề,dẫn theo nồng đậm sát khí cùng hủy diệt, có chiến thuật và quy luật tấncông Cẩu Đông!

Mà Mặc Hi lúc này dừng lại giữa không trung, ngón tay huy động tùy ý, tựa như cấp trên đang chỉ dẫn toàn chiến cục, cao cao tại thượng, khiến người kính sợ!

Dưới chân luôn có lôi điện tím trắng chớp động, có thể thấy cô vừakhống chế lôi điện vừa khống chế được năng lượng của bản thân mình.

“Tử! Nhiệm vụ hoàn thành rồi! Đi thôi!” Đột nhiên, một tiếng gào lênđể cho Mặc Hi đang trầm mặc bỗng giật mình, nhưng vẫn giữ nguyên khốngchế lôi điện, đột nhiên cảm thấy có cảm giác không thoải mái, điện quang dưới chân lóe lên rồi bị dập tắt, cô bị rơi xuống!

“Đáng chết!” Quỷ nhìn cô rơi xuống, vô cùng sửng sốt, vỗn dĩ nhìnthấy Mặc Hi cường đại như vậy khiến cho hắn cảm thấy kinh sợ, nhưng cũng không quên nhiệm vụ của mình, cuối cùng cũng giết chết Bạch Ức, lạikhông nghĩ đến kết quả lại thế này.

Thân khẽ động đã đón được Mặc Hi đang rơi xuống, cảm xúc mềm mạikhiến cho Quỷ run khẽ, sau đó cả người Mặc Hi theo hắn đồng dạng biếnmất, Quỷ đã dùng tới dị năng của mình.

“Đi mau.” Mặc Hi tựa vào lòng Quỷ, thân thể truyền tới cảm giác suynhược khiến cô cắn răng chịu đựng, nhưng vẫn không bỏ khống chế lôi điện trên bầu trời, chỉ là so với lúc nãy không chỉ kém hơn một chút. Cũngchỉ có thể tranh thủ thời gian để bọn hắn đào thoát mà thôi.

Quỷ cũng không chần chừ, lập tức ôm Mặc Hi chạy trốn ra ngoài.

Cơ hồ là sau mười giây, lôi điện trên bầu trời cũng mất đi uy lực,tiêu tán trong không khí, mây đen cũng dần tản ra, trên bầu trời dầnxuất hiện thân ảnh chật vật của Cẩu Đông.

Quần áo tơi tả, dính đầy máu tươi, tóc cháy đen bị rơi trụi, trên mặt cũng bị nám đen, dính đầy bụi đất, hình ảnh chật vật có chút khoatrương. Con ngươi âm độc quét qua mặt đất, lúc nhìn đến mặt đất trốngrỗng ngoài xác của Bạch Ức ra, cơ mặt dường như co quắp, cuối cùng trànđầy hung ác và tức tối.

“A a a !Tao muốn giết tụi mày! Phốc!”

Tiếng rống giận vang vọng khắp trời, lại phun ra một ngụm máu lớn, thân thể lung lay muốn rơi.

Một bên khác, cuối cùng cũng an toàn rời khỏi, dừng lại một chỗ, Quỷliền để Mặc Hi xuống, nhìn cả người cô tựa vào tường, trong tay liềnxuất hiện một lọ thuốc đưa cô, lo lắng hỏi “ Ổn chứ?”

Trận chiến này, không sai biệt lắm là nhờ cô cố gắng, mà hắn lại chỉđối kháng với một dị năng giả trung cấp nho nhỏ, hơn nữa còn là một đứanhỏ chưa có kinh nghiệm. Một đêm này, cô lại lần nữa cho hắn thấy đượccô cường đại và tiến bộ. đây là tiến bộ kiểu gì? Nhớ lại lần đầu gặp cô, đứng trước mặt dị năng giả cao cấp đã bị thương, mà bây giờ lại có thểđối kháng với cường giả cấp Dị Sư! Thậm chí! Trong một khắc đó, hắn lạisản sinh ảo giác rằng cường giả Dị Sư ở trước mặt cô không chịu nổi mộtkích.

“Uh” trả lời một tiếng, Mặc Hi nhận thuốc của Quỷ, há miệng nuốt vào.

Bây giờ cô rất không khỏe, đáng chết! Thế quái nào lại tiến vào trạng thái đó chứ! Mới vừa rồi trong đầu cô đã nghĩ lại toàn bộ, một khắckia, cô có thể biến thành một loại người, không, phải nói là trở nên vôcùng cường đại! Thần! Đó là cảm giác thuộc về Thần! Này rốt cuộc làchuyện gì?

Đồng thời, trong lúc bình tĩnh lại, cô cũng phát hiện linh hồn trongmi tâm lóe ra tia sáng mờ mờ, dường như khi chiến đấu cô đã phí không ít năng lượng và khí lực. Mà vừa rồi cũng là nhờ nó, bù đắp vào vô cùngtích cực! Tia sáng này Mặc Hi vẫn không rõ là cái gì, từ khi cô ra đờiđến nay, nó đã xuất hiện và theo cô, giống như là một phần thân thể cô,mà bây giờ hết thảy cô đều có thể dựa vào nó mà lấy được.

Thân thể khẽ khôi phục! Lúc nãy rơi xuống, dĩ nhiên là do năng lượngtrong cơ thể cô đã bị cạn kiệt, nếu không phải nhờ Quỷ hô lên, còn thậtkhông biết mình sẽ thế nào!

“Đủ rồi! Nhiệm vụ hoàn thành, em đi trước!’ Mặc Hi nói với Quỷ đang quan tâm nhìn mình, liền chuẩn bị xoay người rời khỏi.

“Chờ một chút!” Quỷ hoảng hồn, đưa tay giữ Mặc Hi lại, nhưng bị côtránh ra, không đường lựa chọn, hắn đành nói “Dáng vẻ em thế này sao vềđược? Trước theo về nhà anh đi.”

Con ngươi màu tím của Mặc Hi lóe lên, hấp dẫn lấy tinh thần của Quỷ.Chỉ thấy cô khẽ tiến lên, đưa tay chạm đến lồng ngực của hắn, đôi môihơi tái nhợt của cô khẽ cong thành nụ cười, thanh âm mệt mỏi nhưng vẫnđặc biệt ôn nhuận, nghe ở bên tai, vang trong lòng, làm hắn khẽ run.

“Đến nhà của anh? Anh muốn làm gì em sao?”

Cả người chấn động, Quỷ lại bị hành động lẳng lơ và ngôn ngữ ám chỉlàm cho ngu người, đợi đến lúc hoàn hồn, Mặc Hi đã rời đi, chỉ vọng lạitiếng cười chưa dứt.

“…” Quỷ bật cười, nụ cười kia có chút dịu dàng lại có chút xấu hổ nói không thành lời, trong tay lại xuất hiện một điếu thuốc, ngửa đầu chuẩn bị hút, động tác lại đột ngột dừng lại, hắn đang nhớ lại đêm đó, cửđộng của cô trên lan can bằng vàng.

Tay cầm điếu thuốc khẽ buông xuống rồi lại giơ lên, sau đó lại rủ xuống, cuối cùng thở dài một tiếng rồi vứt nó ra xa.

Thật sự là bị cô xơi tái rồi…

Bóng của Quỷ cũng biến mất trong bóng đêm.