[Ngôn Tình] Yêu Đương Vụng Trộm

Chương 52: Bị em cắn



Cô ngủ một giấc tỉnh dậy đã là mười một giờ, vội vàng ngồi dậy, đỡ lấy eo đau nhức, đôi chân như nhũn ra.

Cánh tay của anh đang đặt trên eo, cô nhẹ nhàng dời đi, cánh tay lại đưa tới, dùng sức kéo người xuống, ôm cô vào lòng.

Trên người anh một mảnh quần áo cũng không có, cơ bắp rắn chắc trần trụi của anh cứ như vậy mà lọt vào trong tầm mắt của cô. Đây là lần đầu tiên cô cùng anh nằm trên giường cho đến tận hừng đông. Cô ngẩng đầu lên, đôi mắt anh hé mở, đồng thời, ngón tay thô ráp vòng lấy ót cô, đem người kéo đến trước mặt mà hôn.

Thư Tâm liếc nhìn hạ bộ không mặc quần lót của anh, côn th*t đỏ tươi đang đứng thẳng cái đầu ngẩng cao đầy phấn khích, cô nhanh chóng cách xa khỏi anh " Em đi rửa mặt".

Lăng Thiệu cười khẽ theo cô vào toilet.

" Ấy, anh nhanh mặc quần áo đi" Cửa sổ sát đấy không kéo rèm, Thư Tâm vừa đi qua liền nhìn thấy người đàn ông thân thể trần trụi bước đến, vội vàng đưa tay ra đẩy.

Mới vừa tỉnh dậy, giọng nói khàn khàn khô khốc.

Cô đang muốn tìm nước để uống thì anh đã đi đến máy lọc nước rót vào cốc đưa cho cô.

" Cảm ơn" Cô mở miệng uống xong.

Lăng Thiệu lấy cốc cô vừa uống xong rót thêm một ít nước dọc theo dấu môi cô chạm miệng uống hết.

Cô đỏ mặt đi vào phòng tắm.

Anh ở bên ngoài uống thêm vài cốc nước rồi mới bước vào.

Thư Tâm đang đánh răng, cô liếc nhìn anh qua gương một chút, một lúc sau lại không nhịn được nhìn thêm vài lần " Miệng anh, là bị em cắn? Bị chảy máu sao?"

Tối hôm qua quả thật điên cuồng, cô mơ hồ nhớ tới lúc mình bị thao đến điên cuồng, như thể lúc đó đã cắn anh.

Lăng Thiệu mỉm cười ôm cô từ phía sau, hôn lên cổ cùng tai của cô " Ừm, bị em cắn".

Hơi thở của anh nóng rực phun lên cổ làm cho cô rùng mình " Thôi mà, em đang đánh răng".

" Anh cũng muốn đánh" Đầu anh tựa vào vai cô, trông có vẻ rất dính người.

Thư Tâm đỏ mặt, cầm lấy bàn chải đánh răng nặn kem lên bàn chải, người đàn ông há miệng, lại không nhúc nhích, chỉ đợi cô chải dùm.

Cô không khỏi nở nụ cười " Anh muốn em giúp anh đánh không?"

Lăng Thiệu gật gật đầu.

Cô ngậm lấy bàn chải của mình, xoay người lấy bàn chải bắt đầu cẩn thận giúp anh đánh răng, Lăng Thiệu lại cầm lấy bàn chải trong miệng cô để giúp cô đánh răng.

Cô bị động tác của anh làm cho thật ngứa nhịn không được hờn dỗi mà nhìn anh " Chơi vui không?"

Anh rút bàn chải ra khỏi miệng cô, bỏ tay cô ra, ôm lấy sau gáy hôn lên môi cô.

" A...." Nụ hôn bất ngờ làm cô không kịp đề phòng.

Trong miệng đều là bọt kem.

Hương vị thơm mát mùi muối biển tràn khắp khoang miệng, đồng thời còn có cái lưỡi thô dày của anh.

Nam nhân cách lớp bọt kem mút cắn đầu lưỡi, liếm láp môi cô.

Nụ hôn làm cho sống lưng cô tê dại, cô lần đầu tiên vừa đánh răng lại bị người ta hôn, cảm thấy bọt trong miệng cỏ vê ngon miệng ngọt lạ.

"A.....bọt kem không thể ăn được...." Cô vội vàng đẩy anh ra, lao đến bồn rửa mặt bắt đầu súc miệng " Không thể ăn...".

Lăng Thiệu lau bọt trên khóe môi, đi đến phía sau cô, thân hình cao lớn bao vây lấy cô, cằm đặt đỉnh đầu cô, vươn cánh tay dài bắt đầu rửa mặt.

Qua gương, Thư Tân nhìn thấy hai cái đầu dựa vào gần nhau, khóe môi không khỏi nâng cao.

Nếu......về sau bọn họ ở bên nhau, mỗi buổi sáng thức dậy, liệu có thể hay không chính là.....thế này?

Cô không dám nghĩ đến điều đó.

Cô sợ rằng mình quá tham lam.

Sợ chính mình không kìm được mà muốn cướp anh đi.

Hai người rửa mặt xong, anh gọi điện cho khách sạn để đưa đồ ăn lên phòng.

Cô ngồi trước khung cửa sổ sát đất, tận hưởng ánh nắng vàng ấm áp ngoài cửa sổ.

Trong ánh nắng lung linh buổi sánh, cô há miệng cắn một miếng tôm mà Lăng Thiệu bóc vỏ đưa tới.

Khoảnh khắc, lòng cô ngập tràn hạnh phúc cùng an nhàn.