Nga Mỵ

Chương 181: Nguy Cấp



Hai bên đều thỏa mãn với kết quả đàm phán, theo như đã định trong tươnglai mười năm tới Chu Chu có thể đạt được nhiều chỗ tốt từ phía TâyPhương Ngũ Quốc, ví dụ như năm nay là năm đầu tiên họ sẽ mời Đại sưluyện khí của Tây Phương Ngũ Quốc ra tay, đặc biệt chế tạo cho Chu Chuít nhất là một linh khí phòng thân. Thực lực của bản thân Chu Chu quáyếu, danh tiếng luyện đan càng ngày càng truyền ra ngoài sẽ mang đến cho nàng thêm nhiều nguy hiểm, phải chuẩn bị pháp bảo phòng thân cao cấphơn

Bảo khí tầm thường không đủ dùng, những thứ linh khí cao cấp hơn thì chỉ có thể gặp không thể cầu, có linh thạch cũng chưa chắc đã có thể muađược, huống chỉ lại còn phải là thứ thích hợp cho người chưa từng tuluyện như Chu Chu, trừ đặc biệt chế tạo ra thì không còn cách nào khác.

Lại càng may mắn hơn là Tây Phương Ngũ Quốc có nhiều Luyện khí Đại sư,chỉ cần Liên minh năm nước đồng ý xuất lực, không lo không làm được.

Còn chuyện khác chính là hàng năm cấp cho Chu Chu đầy đủ linh thạch, nếu như nàng cần thì cũng có thể đổi linh thạch thành các vật khác.

Trưởng lão cũng chỉ là trên danh nghĩa chứ không tham dự quyết sách thực tế, nhưng đãi ngộ phúc lợi hạng nhất thì cũng không thể thiếu, như vậythì khi bọn họ lịch lãm ở Tây Phương Ngũ Quốc cũng thoải mái hơn nhiều,vạn nhất gặp phải chuyện ngoài ý muốn, thì cũng có thể triệu tập Tu sĩtrong liên minh năm nước hỗ trợ giải quyết.

Tích quốc đã có Bát Bảo Tử Vân Hốt, tổ tiên của Tây Phương Ngũ Quốc lạicó quan hệ mật thiết với Băng Hỏa Thần Vương, vậy rất có khả năng là bọn họ có thể tìm thấy hai bảo vật còn lại đang ở đâu đó tại Tây Phương Ngũ Quốc. Cơ U Cốc suy nghĩ về kế hoạch tiếp theo, trừ Tấn Bảo tông ra, cóthêm những người này hỗ trợ, đương nhiên là thuận lợi nhất rồi.

Mà Chu Chu sẽ luyện đan cho bọn họ, ít nhất là đan dược tứ phẩm trở lên, mỗi nước mỗi năm một một lò.

Nghe qua thì có vẻ như là Tây Phương Ngũ Quốc bị lỗ. Thực tế thì khôngphải, tỷ lệ luyện thành đan dược của Chu Chu như vậy, bọn họ tìm nhữngLuyện Đan Sư khác luyện chế đan dược tứ phẩm, cũng chỉ có thể thành công một nửa, mà Chu Chu lại có thể thành công tới 90%, thậm chí 100%, hơnnữa chất lượng của đan dược đều ít nhất từ trung phẩm trở lên.

Nàng luyện chế một lò đan dược tương đương với Luyện Đan Sư khác luyệnchế vài lò, hơn nữa lượng linh dược cần dùng cũng bằng với Luyện Đan Sưkhác, tương đương với việc chi phí không tăng nhưng tiền lãi lại tăng,đối với Tây Phương Ngũ Quốc vô cùng thiếu hụt linh dược mà nói, đây quảlà tin vui rất lớn.

Cơ U Cốc thậm chí còn ngầm ám chỉ, nếu như bọn họ cần đan dược ngũ phẩm, thậm chí lục phẩm hay thất phẩm, cũng có thể thông qua quan hệ của ChuChu mời sư phụ của nàng là Trịnh Quyền ra tay, điểm này có sức hấp dẫnrất lớn.

Luyện Đan Sư từ tứ phẩm trở lên của đại lục Tấn Tiềm vốn vô cùng ít ỏi,thất phẩm trở lên đều bị hoàng thất Đan quốc nắm giữ, cho dù Tây PhươngNgũ Quốc có một Luyện Đan Sư ngũ phẩm, rất khó có thể tìm được ngườichắc chắn luyện chế được đan dược lục phẩm trở lên. Nghe Cơ U Cốc ámchỉ, đại biểu của năm nước chỉ kém nước bổ nhào lên hai mắt tỏa hàoquang.

Hai bên thỏa thuận điều kiện xong, Chu Chu ở lại Tích quốc một thời gian ngắn trước, luyện chế tổng cộng năm lò đan dược năm nay cho Tây PhươngNgũ Quốc. Linh dược tất nhiên là do Tây Phương Ngũ Quốc tự cung cấp,luyện chế đan dược gì cũng là do bọn họ quyết định.

Chu Chu ở quen phủ đệ của Thân Cẩu, vẫn lựa chọn ở lại đó. Những ngàytiếp theo, nàng đều dành hơn nửa ngày ở lại trong phủ, chờ bốn nước cònlại chuẩn bị xong linh dược đưa tới. Cuộc sống của nàng trôi qua nhànnhã thoải mái, nhưng vẫn luôn lo lắng đám người Phùng Tiền Cao và Linhhỏa tam quái núp trong bóng tối chờ hại người.

Chu Chu vẫn không rời khỏi Tích thành. Dù nàng ngẫu nhiên đi ra khỏiThân phủ, bên cạnh luôn có cao thủ Kết Đan kỳ mà Thân Cẩu mời tới đitheo, lại toàn đi đến chỗ náo nhiệt, bọn họ tìm mãi không có cơ hội ratay.

Mấy người liên tục thảo luận, quyết định để cho Tư Đồ A Đại trở về Đanquốc thỉnh tội với thái tử trước, ba người còn lại tiếp tục ẩn nấp chờđợi hành sự.

Nửa tháng cứ thế trôi qua, Tư Đồ A Nhị, A Tam càng chờ càng cảm thấythấp thỏm không yên, giống như hận không thể nhảy vào Thân phủ bắt người đi, Phùng Tiền Cao khuyên hai người nói: “Thân phủ nằm ở nơi phồn hoatrong Tích thành, một khi có biến cố gì, nhất định sẽ có không ít Tu sĩđến trợ giúp, các ngươi tùy tiện xông vào, chỉ sợ có đi mà không có về.”

Tư Đồ A Tam trợn mắt nói: “Là ngươi đề nghị bắt tiểu nha đầu kia, bâygiờ thì lại sợ này sợ nọ, đại ca của ta trở về tay không không biết sẽphải chịu trách phạt gì, không phải bản thân ngươi nên tất nhiên khônghề sốt ruột chút nào. Lão tử thì đã gấp muốn chết rồi đây!”

Phùng Tiên Cao cũng chỉ là một Tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nếu như không phải cóthân phận Luyện Đan Sư, căn bản không thể khua tay múa chân trước mặthuynh đệ Tư Đồ. Đan quốc cái gì cũng không nhiều chỉ có Luyện Đan Sư lànhiều, Luyện Đan Sư tứ phẩm ở trong mắt hai huynh đệ Tư Đồ, cũng khôngđáng để bọn họ nịnh nọt ăn nói khép nép.

Phùng Tiên Cao thầm giận, vẻ mặt không thay đổi nói: “Ta có một biệnpháp có thể làm cho nha đầu kia tự chui đầu vào lưới, không kinh độngđến những người khác trong Tích thành.

“Ngươi có biện pháp gì thì mau nói? !” Tư Đồ A Tam kia vội kêu lên.

“Tiểu nha đầu kia thì chúng ta không tiện công khai xuống tay, nhưngtheo ta quan sát, bốn sư huynh sư tỷ của nàng dường như mỗi ngày đều điđến Đấu Pháp đường tỷ thí với người ta, chỉ cần bắt được bọn họ. . . . . . . . Còn sợ tiểu nha đầu kia không tự động đưa mình tới cửa sao?”Phùng Tiền Cao tự tin nói, hắn suy nghĩ mấy ngày, nghĩ kế hoạch xongxuôi hết cả rồi, dựa vào hai Tu sĩ Kết Đan kỳ bọn họ cộng thêm hắn, đốiphó với bốn Tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì chắc thắng 100%.

Hai huynh đệ Tư Đồ liếc nhìn nhau một cái, đây đúng là phương pháp tốt, cho nên cùng gật đầu nói: “Được! Cứ làm như thế!”

Sáng sớm hôm sau, Đề Thiện Thượng như thường lệ dẫn mấy sư đệ sư muộiđến Đấu Pháp đường tu luyện, mấy ngày gần đây ban ngày bọn họ đấu phápvới người ta để tăng kinh nghiệm thực chiến, buổi chiều trở về Thân phủngồi vào trong thùng đá chứa nước hàn đàm và Băng quý linh thạch, ngâmtoàn thân trong đó tu luyện, tiến cảnh cực kỳ nhanh khiến cho bọn họcũng cảm thấy ngạc nhiên.

Điều tiếc nuối duy nhất chính là Thạch Ánh Lục không cách nào dùng Băngquý linh thạch để tăng tu vi được, tiến độ rõ ràng không bằng ba sưhuynh sư đệ.

Buổi trưa, sứ giả Đồng quốc đến Thân phủ, đưa tới một đống linh dược vàmột tờ phương đan “Huyền Âm đan”, đây chính là loại đan dược mà Đồngquốc nhờ Chu Chu luyện chế.

Chu Chu bảo hắn ngày mai tới lấy đan dược, mình thì thu thập những thứ đan dược kia đi đến đan phòng nơi hậu viện.

Hôm nay nàng cảm thấy dường như có cái gì đó không ổn, ôm Tiểu Trư lẳnglặng ngồi một lúc cảm thấy tinh thần không yên, dường như có một chuyệnvô cùng tệ hại đã xảy ra.

Nàng không dám chỉ huy Tiểu Trư luyện đan khi đang ở trong trạng tháinhư vậy, không thể làm gì khác đành cố gắng bắt buộc mình tĩnh tâm. Nàng vừa ngồi một lúc, bỗng nhiên cảm thấy mảnh ngọc bội treo trên ngựctruyền đến cảm giác lạnh thấu xương.

Chu Chu chấn động, mảnh ngọc bội này là Doãn Tử Chương cho nàng để trừác mộng, nghe nói là di vật của mẫu thân hắn, từ trước đến giờ chưa từng xuất hiện tình trạng lạ thường như thế này, nàng đưa tay lần mò vàotrong áo, sờ vào cảm thấy lạnh như băng, sự lạnh lẽo mang đến cảm giáckhông may, xuyên qua da thịt truyền vào trong lòng nàng. . . . . .

Doãn Tử Chương đã xảy ra chuyện! Nhất định là vậy!

Chu Chu nhảy lên, sợ hãi bối rối trong nháy mắt chôn vùi lấy nàng, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? !

Nàng cố gắng bắt buộc mình phải tỉnh táo lại, mấy người Doãn Tử Chươngđi dến Đấu Pháp đường, hôm nay nàng không định đi ra ngoài, Thân Cẩucũng đi đến chỗ sư phụ hắn Trịnh Kiến Huy, đợi nàng tìm được người rồichạy đến Đấu Pháp đường, chỉ sợ tất cả đều đã muộn!

Nàng cúi đầu nhìn Tiểu Trư cũng đang phiền não bất an giống nàng. . . . . . . . . Nàng phải chạy tới ngay lập tức!