Nga Mỵ

Chương 168: Chỉ Có Ác Hơn



Nếu như Chương Cuồng giới thiệu sớm một ngày, có lẽ thật sự có thểnhìn thấy những biểu cảm hắn muốn gặp, đáng tiếc hắn lại muốn mang Khổng Hoàn Hi xuất hiện muộn để áp trục, tạo hiệu quả rung động kết quả lạithành kẻ cuối làm nền.Cung Hàng và Thân Cẩu hôm qua đã được chứng kiến thuật luyện đan gầnnhư biến thái của Chu Chu, trong lòng đánh giá nàng ấy rất cao, hoàntoàn không phải là một Luyện Đan Sư tam phẩm có thể sánh bằng.

Trên dưới phái Thánh trí thường thấy Luyện Đan Sư lục phẩm đỉnh Trịnh Quyền, cùng với người luyện chế đan dược tam phẩm dễ dàng như nấu cơmChu Chu nên cho dù một đệ tử bình thường cũng không cảm thấy Luyện ĐanSư tam phẩm có nhiều tài giỏi gì, huống chi là người có quan hệ thân cận với Chu Chu như Cơ U Cốc? Trong lòng hắn thậm chí mơ hồ cảm thấy một số phương diện về thực lực luyện đan của Chu Chu có thể còn cao hơn TrịnhQuyền, Luyện Đan Sư tam phẩm trước mặt nàng thì đáng giá gì chứ?

Bản thân Trịnh Kiến Huy là Luyện Đan Sư tứ phẩm, mặc dù cũng cảm thấy Khổng Hoàn Hi chưa tới hai trăm tuổi đã tiến vào hàng ngũ tam phẩm làrất xuất sắc, nhưng trong lòng lão vẫn nhớ những lời Cung Hàng vừa kể về biểu hiện tuyệt hảo của Chu Chu ở hội quán Luyện Đan Sư ngày hôm qua,nên nhiệt tình đối với Khổng Hoàn Hi giảm đi nhiều.

Ông là người lão luyện thành thục, dĩ nhiên sẽ không đặt tất cả hyvọng lên người Chu Chu, cho nên rất nhanh điều chỉnh tâm tình, vẻ mặt ôn hòa xã giao mấy câu với Khổng Hi.

Nhị công chúa tỉ mỉ nhìn tới nhìn lui Chu Chu từ đầu đến chân, thừadịp bọn họ nói chuyện Khổng Hoàn Hi, cười nói: “Thật không nghĩ tới thìra Thân sư huyh muốn giới thiệu vị Chu Chu cô nương này cho Trịnh đại sư chứ không phải Cơ tiên sinh. Có rất ít nữ tử có thể trở thành Luyện Đan Sư đấy, thứ cho bổn cung mắt mũi vụng về, không biết Chu cô nương là tu vi gì, năm nay bao nhiêu tuổi rồi, xuất sư từ vị đại sư nào đây?”

Nàng vừa nói xong, ánh mắt của mọi người đều chiếu vào trên người Chu Chu.

Chu Chu nhìn Cơ U Cốc rồi trả lời: “Ta hiện mười sáu tuổi, không cótu luyện qua, trước khi xuất môn sư phụ đã phân phó không được tùy ýtiết lộ tục danh của người.”

Trừ Cung Hàng, Cơ U Cốc và Thân Cẩn đã được chứng kiến bản lãnh củanàng, đám người còn lại sau khi nghe câu trả lời này đều trợn trắng mắt,

Chương Cuồng trực tiếp càn rỡ cười nói: “Ha ha, sư huynh, đây chínhlà Luyện đan kỳ tài ngươi tìm đến? Thật là muốn người ta chết cười.Mộtthị nữ tùy tiện trong phủ ta cũng mạnh hơn nàng.”

“Chớ có vô lễ!” Thân Cẩu và Cung Hàng đồng thanh nói, hai người bọnhọ đều có hy vọng Chu Chu sẽ giúp Tích quốc đạt giải quán quân, e sợ lời nói độc ác của Chương Cuồng sẽ gây hậu quả xấu, hận không thể đi lên vả miệng hắn vài cái.

Trong lòng bọn họ thật ra cũng cảm thấy kỳ quái, Chu Chu mới có mườisáu tuổi? Chẳng lẽ nàng bắt đầu từ trong bụng mẹ đã học tập thuật luyệnđan.

Trịnh Kiến Huy cũng âm thầm xem thường Chu Chu trong lòng, nhưng nhớCung Hàng từng nói nàng ấy là đệ tử của Luyện Đan Sư lục phẩm đỉnh Trịnh Quyền, chắc cũng có chút môn đạo. Chỉ cần nhìn người ở bên người nànglà Cơ U Cốc, còn chưa tới năm mươi tuổi đã có tu vi Trúc cơ trung kỳ,nhưng hết sức bảo hộ duy trì nàng, có thể thấy nàng không phải bìnhthường vô dụng như ngoài mặt.

“Chương Cuồng đừng có nói nhảm. Ngày mai chính là ngày bắt đầu củachung kết đại hội Luyện Đan Sư. Tích quốc ta có thể được hai vị LuyệnĐan Sư kỳ tài thế này tương trợ, đúng là vạn hạnh.Tối nay xin hai ngườitrở về nghỉ ngơi cho tốt, lão phu chúc hai vị ngày mai kỳ khai đắc thắng (ra quân thắng lợi).”Trịnh Kiến Huy cũng không muốn nhiều lời, là rồnghay rắn, ngày mai thi đấu là biết thôi.

Đồng tử bên cạnh thấy ông ta ra hiệu thì bưng hai khay tiến lên, chia ra đưa đến trước mặt Chu Chu và Khổng Hoàn Hi, trong mỗi mâm đều thảmột chiếc hộp màu bạc.

“Đây là một chút tâm ý của lão phu, xin hai vị nhận lấy. Hộp bạc nàylà do Hồng Bàn – Luyện khí đại sư thất phẩm của tệ quốc luyện chế, cóthể bảo tồn linh dược tươi mới hoàn hảo như vừa mới hái hơn một trămnăm. Thoạt nhìn tuy nhỏ nhưng diện tích bên trong hộp là ba trăm bốnmươi ba thước vuông, nói là giống một kho thuốc nhỏ cũng không ngoa.”

Chu Chu và Khổng Hoàn Hi nghe Trịnh Kiến Huy giới thiệu một phen thìđều có vẻ mặt vui mừng. Tác phẩm của luyện khí đại sư thất phẩm bênngoài vô cùng hiếm gặp, cũng chỉ có ở nơi nổi tiếng với thuật luyện khínhư Tây Phương ngũ quốc mới có thể nhẹ nhàng đưa đồ tốt như vậy ra làmquà gặp mặt nha.

Hai người nhận lấy món quà dành cho mình, đều hành lễ tạ ơn. Chu Chuvốn cũng có hộp thuốc có tác dụng tương tự do Thạch Ánh Lục luyện chếcho nàng, nhưng diện tích chỉ có một trăm thước vuông, hơn nữa chỉ cóthể bảo tồn linh dược một tháng.

Hiện tại Thạch Ánh Lục chỉ là Luyện khí sư tam phẩm, có khoảng cáchrất lớn với Luyện khí sư thất phẩm, nên đồ luyện chế ra có chênh lệch là chuyện bình thường.

Khổng Hoàn Hi thu được phần lễ trọng như vậy, cảm giác tức giận vì bị lạnh nhạt lúc trước liền không còn, nhưng nghĩ đến tiểu nha đầu như Chu Chu mà cũng nhân được lễ vật ngang hàng với mình thì lại có chút mấthứng.

Hừ, để xem, chờ ngày mai hắn đại triển thần uy, còn nha đầu xấu xíquái dị kia thì tự bêu xấu, nhũng người này nhất định sẽ hối hận.

Trịnh Kiến Huy muốn ngày mai bọn họ có tình trạng tốt them gia trậnchung kết Luyện Đan Sư, liền dặn dò Thân Cẩu và Chương Cuồng chiêu đãikhách nhân cẩn thận rồi để bọn họ trở về nghỉ ngơi dưỡng sức.

Hai nhóm người đi tới ngoài động phủ của Trịnh Kiến Huy, Chương Cuồng liếc nhìn Khổng Hoàn Hi, rồi nghiêng đầu sang lạnh lùng nhìn chằm chằmChu Chu nói: “Một tiểu nha đầu ở nông thôn như ngươi cũng xứng giữ tácphẩm của luyện khí đại sư thất phẩm sao? Biết điều đưa hộp thuốc choKhổng lão đệ, rồi cút sang một bên.”

Thân Cẩu giận dữ nói: “Sư đệ, ngươi lại vũ nhục khách quý của lão phu là có ý gì? Sư phụ tặng quà cho người nào sao đến phiên ngươi nhận xétrồi?”

“Ta đây cũng vì muốn tốt cho nàng ta, có câu ‘Hoài bích có tội’ (cóvật quý trong người là có tội), nàng ta vô duyên vô cớ nhận lấy bảo vậtnhư vậy, vạn nhất rước lấy họa sát thân… hắc hắc…” trong lời nói của hắn dày đặc ý đe dọa.

Chương Cuồng xưa nay vốn xem thường sư huynh có tư chất và tiến cảnhkhông bằng mình, nhưng nơi này dù sao cũng trong phạm vi động phủ của sư phụ, làm to chuyện quá cũng khó thu xếp. Hắn biết Khổng Hoàn Hi rất vừa ý với hộp thuốc bạc kia, một lòng muốn chiếm luôn cái hộp của Chu Chuđến cho Khổng Hoàn Hi khiến hắn ta ghi nhớ ân tình của mình. Một tiểunha đầu không có tu vi, hắn nghĩ tùy tiện đe dọa hai câu thì có thể hùdọa một cách dễ dàng.

Cơ U Cốc ngăn cản Thân Cẩu đang tức giận đến mức muốn bùng phát, lạnh nhạt nói: “Có dám đánh cuộc hay không?”

Chương Chuồng sửng sốt: “Đánh cuộc gì?”

“Trận chung kết ngày mai, chúng ta lấy hộp thuốc bằng bạc này làm vật đánh cuộc, ai thua thì phải đưa hộp thuốc của mình cho đối phương.” Cơ U Cốc vốn không muốn gây chuyện, nhưng Chương Cuồng này thật quá mức đáng ghét, hắn cũng lười tốn hơi thừa lời với hắn ta, hiện tại không thể rasức đánh cho hắn ta một trận thì nghĩ biện pháp để cho hắn chảy máu cũng tốt.

Chương Cuồng đang muốn nói, Khổng Hoàn Hi đã cười lạnh đáp: “Để cho ta tỷ thí với kẻ quái dị này? Thật là chuyện đùa.”

“Nếu ngươi không dám thì thôi.”Cơ U Cốc vẫn giữ nguyên khẩu khí bình thản.

“Không dám?”Hừ, chỉ đánh cuộc hộp thuốc bằng bạc này thật không thúvị, nếu ai thua ngày mai phải quỳ gối khấu đầu với người thắng ba lần,thề từ nay về sau không tự cho mình là Luyện Đan Sư nữa, các ngươi códám hay không?”Khổng Hoàn Hi cố tình gây sự nói.

Cơ U Cốc nhìn về phía Chu Chu, để muội ấy tự quyết định.

Chu Chu vô cùng chán ghét mấy kẻ ‘Mắt chó nhìn người thấp’ này, liềngật đầu đáp ứng: “Được, nhưng ta thấy tiền đánh cuộc vẫn còn thấp, thêmvào một trăm vạn khối linh thạch thì sao?” Nàng khắc sâu nhận thức được ý định âm người của Nhị sư huynh, nâng cao tinh thần, dùng sức phát huy.

Tiền đánh cuộc này thật sự khiến Chương Cuồng sợ hết hồn, ngay cảKhổng Hoàn Hi cũng nhịn không được đánh giá lại nàng một lần… Rõ ràngchỉ là một tiểu thôn cô bình thường, nàng sao dám đánh cuộc nặng nhưvậy?