Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 73: Ngươi tin hay không liên quan gì tới ta?



- Bộ công tử, dựa theo quy củ, các ngươi vốn không có tư cách bước vào tầng thứ ba của Phượng Tiên Lâu ta, bởi vì khu chí tôn cho tới bây giờ chỉ tiếp đãi đại thần triều đình, bệ hạ và chư vị hoàng tử, nếu không phải Tiền mỗ tán thành năng lực bình giám của công tử, thì dù ngươi có nhiều tiền hơn nữa, cũng sẽ không để công tử bước vào tầng thứ ba một bước.



Tiền Bảo nói không sai, hắn rất coi trọng khu chí tôn, chính bởi vì coi trọng cho nên mới cẩn thận.



Nếu như nói khu đại chúng và khu khách quý của Phượng Tiên Lâu là căn bản để hắn đứng vững ở đế đô, như vậy khu chí tôn ở tầng thứ ba là căn bản để Phượng Tiên Lâu nổi danh.



Bởi vì Bộ Phương dễ dàng nói ra quá trình và thiếu sót của món cá chép chiên giòn mà ngay cả Trần sư phó cũng không phát hiện được, Tiền Bảo mới trịnh trọng đối đãi với Bộ Phương như vậy.



Đoạn đường này Bộ Phương đánh giá, đã có thể nói đánh mặt mũi của Phượng Tiên Lâu, Tiền Bảo không có khả năng nuốt trôi cục tức này, hắn nhất định phải tìm mặt mũi về, mà vốn liếng tìm mặt mũi về, chỉ có tầng thứ ba.



Bộ Phương liếc nhìn Tiền Bảo, mặt không thay đổi nói:



- Người bình thường muốn tìm ta bình giám thức ăn, ta chưa chắc có thời gian phản ứng, nếu như không phải bởi vì tình huống đặc biệt, ta mới lười tới chỗ này của ngươi.



Giọng của Bộ Phương đạm mạc không gì sánh được, tuy nói ra ngôn ngữ giống như đang giễu cợt, nhưng lại không có chút ý tứ giễu cợt nào, chỉ như trần thuật một sự thật.



Tiền Bảo nhất thời nghẹn họng, có chút nói không ra lời, bỗng nhiên hắn nở nụ cười, híp mắt nhìn Bộ Phương nói:



- Vậy thì mời Bộ công tử thưởng thức ba món chính đi.



- Đây là ba món chính cao cấp nhất của Phượng Tiên Lâu ta.



Đám người Tiếu Tiểu Long nháy mắt, có chút khát vọng nhìn ba món ăn trên bàn.



Thức ăn khu chí tôn của Phượng Tiên Lâu, bọn họ bình thường ngay cả thấy cũng không thấy, tuy hương vị của những thức ăn này chưa chắc bằng Bộ Phương làm, thế nhưng tới chỗ này dùng bữa không nhất định là thưởng thức món ngon, mà là ăn thân phận và địa vị.



Bộ Phương trước tiên thưởng thức Linh Trư Nhục Kho Tàu, đây là một món ăn dùng thịt Linh Thú xào nấu, tuy nguyên liệu nấu ăn chỉ là thịt của Chiến Trư cấp một, nhưng thủ đoạn của đầu bếp khá tốt, chất thịt rất sướng miệng, không kém gì món cá chép chiên giòn.



Bất quá...



- Nếu là thịt Linh Thú, vậy đối với tuyển chọn loại thịt sẽ cực kỳ thận trọng, món ăn này ở chọn thịt đã là sai lầm, thịt Chiến Trư thích hợp xào lăn, mà món kho tàu, phải dùng thịt Hỏa Diễm Trư mới tốt nhất, thời gian và hỏa hầu nấu cũng có chút khiếm khuyết, nước sốt thịt kho tàu này... hơi ngọt.



Bộ Phương ăn một miếng thịt heo, sau đó mặt không thay đổi để đũa xuống, không chút lưu tình đánh giá, nhất thời món ăn này đã bị Bộ Phương nói ra vài khuyết điểm.



Tiền Bảo há hốc mồm, gọi tỳ nữ ghi lại khuyết điểm mà Bộ Phương nói.



Linh Trư Nhục Kho Tàu bị Bộ Phương tìm ra nhiều khuyết điểm như vậy, nhưng Tiền Bảo cũng không để ý, dù sao món ăn này chỉ tương đương với cá chép chiên giòn.



- Bộ công tử, thử món ăn này xem, Đường Thố Túy Bài Cốt.



Tiền Bảo nói.



Nhưng ngoài dự liệu của hắn, Bộ Phương đánh giá món ăn này cực thấp, tìm ra khuyết điểm thậm chí còn nhiều hơn Linh Trư Nhục Kho Tàu...



Tiền Bảo bối rối, vì sao? Đường Thố Túy Bài Cốt rõ ràng ngon hơn Linh Trư Nhục Kho Tàu a...



Đám người Tiếu Tiểu Long cũng há miệng cười, ở trước mặt Bộ lão bản khoe khoang Túy Bài Cốt, này không phải là đang tìm mắng sao? Theo bọn họ, Túy Bài Cốt của Bộ Phương là không người nào có thể siêu việt.



Bộ Phương không để ý đến Tiền Bảo, đưa mắt nhìn con Vịt Nướng Than như muốn bay lên trời cao kia.





- Có chút ý tứ.



Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên, dùng đũa nhấn nhấn thân vịt, cảm nhận độ co dãn qua chiếc đũa.



- Ba ba!



Tiền Bảo thấy Bộ Phương chuẩn bị dùng Vịt Nướng Than, nhất thời lên tinh thần, vỗ tay một cái.



Một tỳ nữ vóc người nóng nảy đi tới bên cạnh Bộ Phương, mang theo một làn gió thơm.



Bộ Phương nhíu mày, lãnh đạm nói:



- Ngươi cách ta xa một chút, hương phấn trên người ngươi ảnh hưởng sức phán đoán của ta.



- Ah?



Tỳ nữ ngẩn ngơ, gương mặt xinh đẹp kinh ngạc, tay cầm con dao cũng ngừng ở giữa không trung, có chút chân tay luống cuống.



Tiền Bảo sửng sốt, có chút cau mày, hắn tìm những tỳ nữ mỹ lệ này chính là vì hầu hạ những quan to hiển quý kia, hắn còn bỏ ra số tiền lớn mua phấn son xa hoa, chính là vì để những tỳ nữ này càng thêm mê người, thật không ngờ thủ đoạn này của hắn ngược lại sẽ ảnh hưởng khẩu vị.



Hắn trầm ngâm một hồi, sau đó bảo tỳ nữ lui ra, tự mình cầm chủy thủ, bắt đầu xử lý thịt vịt.



Tiền Bảo đối với món ăn này vẫn có chút tâm đắc, tay ổn không nặng, rất nhanh đã cắt được một miếng thịt vịt đưa cho Bộ Phương.



Dùng bánh tráng ướt quấn lại, bên trong còn kèm rau xanh, chấm chút nước sốt, Bộ Phương bỏ vào miệng nhấm nháp.



Thịt vịt và rau xanh hỗn hợp, mang đến cảm giác khó diễn tả, để Bộ Phương có chút hài lòng.



Không thể không nói, hương vị của món này rất ngon.



- Bộ công tử, món chiêu bài của Phượng Tiên Lâu ta hương vị như thế nào?



Tiền Bảo liếm môi, vẻ mặt nóng bỏng nhìn Bộ Phương, hắn hoàn cũng không tin, món ăn mà Hoàng Đế cũng xưng là Thanh Phong Đệ Nhất Áp này không thể chinh phục được đối phương (*áp trong hán việt là áp nha mọi người).



- Ừm, món ăn này quả thật không tệ.



Bộ Phương lần thứ hai cắt một miếng thịt vịt, lúc này không quấn không chấm, mà trực tiếp bỏ vào miệng.



Hắn cũng rất hưởng thụ thức ăn ngon, mỗi một vị đầu bếp đều là một con ma ăn hàng.



- Bộ công tử... Có thể nói ra chỗ thiếu sót của món ăn này không?



Tiền Bảo hít sâu một hơi, chăm chú nhìn Bộ Phương.



Bộ Phương không nhanh không chậm uống một ngụm nước, thản nhiên nói:



- Món ăn này có thể nói là món ngon nhất của Phượng Tiên Lâu ngươi, hương vị rất tốt.



- Có thể đoán ra, món ăn này của các ngươi là nghiêm ngặt dựa theo thực đơn đi làm, một chữ không sai, tinh tế đến từng chi tiết.



Bộ Phương nói.





Đôi mắt của Tiền Bảo co rụt, cả người đứng bật dậy, nhìn chằm chằm Bộ Phương, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin tưởng.



Không sai! Món Vịt Nướng Than này là hắn ngẫu nhiên lấy được một thực phổ, cũng nhờ thực phổ này, hắn mới có thể xây dựng Phượng Tiên Lâu tới trình độ bây giờ.



- Các ngươi dựa theo thực phổ làm quả thực không sai, thế nhưng chính bởi vì quá cứng nhắc, thiếu đi biến hóa, bỏ quên một ít trọng điểm, ngươi phải biết, mỗi một thực phổ đều trải qua vô số sửa chữa và nếm thử mới ghi chép xuống, nó vốn không hoàn mỹ, có rất nhiều không gian tăng lên, giống như món ăn này, ở việc tuyển chọn nguyên liệu nấu ăn đã xuất hiện lệch lạc.



- Tuyển chọn nguyên liệu nấu ăn?



- Không sai, trên thực phổ bảo các ngươi tuyển chọn vịt già đúng không, hơn nữa vịt càng già càng tốt, thế nhưng chọn vịt vừa tuổi kỳ thực cũng rất tốt, vịt già da dày, chất thịt dai, vị sẽ không ngon bằng vịt vừa tuổi, về phần những khuyết điểm khác, chỉ là râu ria, không cần phải nói.



Bộ Phương mặt không thay đổi nói.



Tiền Bảo hít sâu một hơi, bình phục lại khiếp sợ trong lòng, thế nhưng sắc mặt không quá tốt.



Hắn không ủng hộ thuyết pháp của Bộ Phương.



- Bộ công tử, món Vịt Nướng Than này là món ăn chiêu bài của bổn điếm, trải qua vô số khảo nghiệm, các hạ nói dùng vịt non nướng, tại hạ là không ủng hộ, tại hạ càng tin tưởng thực phổ ghi chép.



Tuy Bộ Phương nói rất hợp lý, thế nhưng Tiền Bảo sẽ không dễ dàng tin tưởng, dù sao món ăn chiêu bài, há nói sửa là có thể sửa?



Bộ Phương liếc nhìn hắn, ánh mắt bình bình đạm đạm.



- Ngươi tin hay không có quan hệ gì tới ta, ta chỉ đánh giá một món ăn mà thôi, được rồi, tất cả thức ăn đều đánh giá xong, tại hạ cáo từ, đây là tiền thanh toán.



Bộ Phương đứng lên, lấy ra năm viên Nguyên Tinh để lên bàn, sau đó đi xuống dưới lầu.



Sắc mặt Tiền Bảo âm trầm đứng tại chỗ, nhìn ba món ăn còn nguyên trên bàn, trong mắt tâm tình phập phồng.



- Bộ công tử... Ngươi rốt cuộc là ai!



Tiền Bảo hít sâu một hơi, nỉ non một câu, sau đó nhìn về phía Tiếu Tiểu Long dự định rời đi.



- Long công tử, có thể báo cho tại hạ biết thân phận của Bộ công tử không... Có thể bình phẩm thức ăn như vậy, tuyệt đối không phải người thường, chẳng lẽ là ngự trù của Ngự Thiện Phòng?



Tiền Bảo chắp tay hỏi.



Tiếu Tiểu Long ngẩn ngơ, trên mặt nhất thời nổi lên nụ cười bỡn cợt, híp mắt nói:



- Có phải Bộ lão bản rất lợi hại không? Bộ lão bản không chỉ trù nghệ cao, bình giám món ăn cũng nhất lưu, tại hạ thật rất bội phục.



- Bộ lão bản?



Tiền Bảo nhướng mày, sau đó híp mắt, hít một hơi nói:



- Lẽ nào người này là... lão bản của hắc tâm tiểu điếm?



Tiếu Tiểu Long cười thần bí, cũng không trả lời Tiền Bảo, xoay người đuổi theo thân ảnh của Bộ Phương.



Thời khắc này Bộ Phương chắp hai tay sau lưng, chậm rãi đi ra ngoài, trong đầu vang lên thanh âm của hệ thống.



- Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ tạm thời: Thưởng thức đánh giá mười ba món thức ăn của Phượng Tiên Lâu, tìm ra khuyết điểm, hiện tại tuyên bố ban thưởng.