Một Đêm Gió Lộng Khắp Biên Quan

Chương 42: Ngôn ngữ loài hoa (3)



Hơi thở Tạ Cẩn rối loạn, tim đập như sấm, bụng dưới cương cứng đến mức đau đớn, nhưng bộ dáng động tình của Thẩm Tầm làm anh muốn ngừng mà không được, cố gượng tới lúc nào hay lúc đó.

Áo trong trắng tinh bị vạch ra trải dưới thân nàng. Thẩm Tầm thở hổn hển, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, hai mắt nhắm chặt, thỉnh thoảng phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng, thân thể run lên từng hồi giống như ngọn cỏ đung đưa trong gió, mang theo vài tia bất lực và u mê.

Móng tay móng chân nàng sơn màu đỏ tươi thắm. Theo bàn tay không ngừng siết chặt rồi mở ra, móng tay màu đỏ rực lửa lúc ẩn lúc hiện trước mắt chàng, hợp cùng hai viên anh đào căng mọng trên gò bồng đảo, màu đỏ hỗn loạn bay vút cao, yêu mị quyến rũ.

Tạ Cẩn thả chú chim đến vùng thung lũng giữa đôi bầu ngực để an ủi nàng, anh không thể khống chế được lực đạo của nụ hôn theo sau chú chim, rối loạn từng tấc vuông, dần dần biến thành gặm cắn và liếm cắn.

Thẩm Tầm bị vuốt ve chơi đùa liếm hôn thành một vũng nước, toàn thân ửng hồng. Đóa hoa hải đường cắm trong bình hoa mai trăm sắc dưới cửa sổ trông thật kiều diễm, lúc này Tạ Cẩn không thể phân rõ hoa đẹp hơn hay người quyến rũ hơn, hương hoa say lòng người hay hương thơm của cơ thể càng nhũn xương hơn.

Cánh chim nhẹ nhàng phất qua nhũ hoa đứng thẳng lần nữa, nhưng ngay sau đó nụ hôn nồng nhiệt của Tạ Cẩn lại chưa tới theo tiết tấu, nỗi chờ mong rơi vào khoảng không. Thẩm Tầm vừa thất vọng vừa nghi hoặc, nắm chặt tay vịn cố nhịn sự ngứa ngáy.

Đôi chân run nhẹ bị chàng mở rộng, bụng chim chợt dán vào cửa động trơn ướt của nàng. Thẩm Tầm cảm nhận mỏ chim mềm mại mổ nhẹ vào cánh hoa, không đầy một lát đã khiến động hoa nóng bừng, dòng suối xuân trào ra cuồn cuộn không dứt.

Khoái cảm êm dịu dần dần trở nên bén nhọn, sau khi mỏ chim không ngừng tìm kiếm, chuẩn xác ngậm lấy hoa châu đỏ bừng cương cứng. Tạ Cẩn quan sát biểu cảm trên mặt nàng, tần suất ấn đuôi chim nhanh hơn. Mỏ chim mở ra rồi lập tức khép kín, vừa ngậm hoa châu lại vừa mút vào, cứ liên tục nhả ra mút vào như thế khiến máu toàn thân đều dồn dập đổ về động tiên. Hoa châu mẫn cảm bị mỏ chim kích thích, thân hình Thẩm Tầm giật lên từng hồi, cơn sướng trào dâng càng lúc càng mạnh. Thẩm Tầm cảm giác thân thể như bị tung lên chín tầng mây rồi tức khắc bị ném xuống với tốc độ chóng mặt, cảm giác không trọng lượng và điên cuồng không thể kiểm soát khiến nàng vô thức ưỡn người, mở to đôi mắt mờ sương.

Vầng trăng sáng lung linh soi rọi ngoài cửa sổ, Tạ Cẩn chống một tay trên tay vịn, đôi mắt hừng hực lửa dục, ngực mướt mồ hôi. Áo lụa trắng ướt đẫm dán vào cơ thể, màu sắc và hình dáng phồng to của bảo bối dưới thắt lưng ẩn hiện qua vạt áo thấm ướt khiến cả người nàng khô nóng khó nhịn.

Chú chim nhỏ giương cánh muốn bay đang bị chàng ta bấm đuôi hoành hành điên cuồng giữa hai chân nàng, hấp thụ xuân dịch của nàng rồi trao cho nàng khoái cảm cuồn cuộn và khát khao vô biên.

Tạ Cẩn nhìn chằm chằm khu vườn mật ngọt trông như vườn đào tiên phủ lớp sương ngọc, nụ hoa mềm mại ửng hồng tỏa hương thơm ngát, xinh đẹp quyến rũ nói không nên lời.

Lửa dục bùng nổ, Tạ Cẩn không thể nhẫn nại được nữa, một tay vẫn điều khiển chú chim nhỏ, một tay vạch ra vạt áo cầm lấy dục vọng nam tính đã cứng như sắt suốt khoảng thời gian dài.

Lưng ghế được nâng lên cao, Thẩm Tầm nhìn từ trên xuống, thấy chàng đang nửa quỳ giữa hai chân nàng trong ánh trăng bạc đầy đất, năm ngón tay dài khớp xương rõ ràng bao bọc xung quanh bảo bối to dài tuốt lên tuốt xuống không ngừng. Gương mặt như ngọc mê ly thanh diễm, đôi mắt long lanh sóng nước nhìn nàng, câu lấy nàng cùng lăn vào dung nham nóng bỏng của tình dục.

Trong lúc nhất thời, gian phòng tao nhã tràn đầy tiếng rên rỉ và tiếng thở dốc hòa quyện vào nhau, thúc giục nhau lên chín tầng mây. Bàn tay Tạ Cẩn đẩy mạnh, phần đầu của chú chim bị anh ấn thẳng vào động tiên, mỏ chim mấp máy liên tục mổ vào vách động đang run rẩy, phần cánh còn ở ngay cửa động nhẹ nhàng phe phẩy trên hoa châu đã sưng to mẫn cảm đến tột cùng.

Đầu óc Thẩm Tầm nổ ầm, nàng cấp tốc rên rỉ, cuối cùng nhịn không được hét to, thân hình cong lên, run rẩy véo cánh tay chàng. Tạ Cẩn hừ nhẹ một tiếng, ném xuống chú chim nhỏ bị mưa xuân tưới ướt đầm đìa, nhấc bổng nàng ra khỏi ghế ôm siết vào lòng.

“... A Tầm...” Anh thấp giọng gọi, cự long bên dưới chen vào giữa hai chân nàng, mơn trớn hoa châu run rẩy rồi hung hăng ma sát miệng động không ngừng co rút, cuối cùng thở hổn hển phun trào trên bãi cỏ ướt đẫm.

Tạ Cẩn hôn cổ nàng rồi lại đặt nàng nằm ngửa trên ghế một lần nữa, thân hình đè lên. Hai người ôm chặt lấy nhau, Thẩm Tầm vuốt ve bờ vai dưới lớp áo, giúp chàng thả lỏng cơ bắp.

Hồi lâu sau, Tạ Cẩn cười hỏi: “Nàng thích không?”

Thẩm Tầm thành thật đáp: “Cũng thú vị lắm.”

Tạ Cẩn cởi ra dây cột tóc trên đầu nàng khiến mái tóc như lụa xõa tung, khép lại áo lót của nàng rồi hôn một cái lên môi nàng: “Đây mới là màn mở đầu, chờ ta chốc lát nhé!”

Anh hơi thu dọn một chút rồi bê chậu nước tới lau khô dưới thân hai người. Thừa dịp lúc này bảo bối tạm thời chưa cương cứng, anh chàng vạch ra vạt áo trong mướt mồ hôi, cầm vòng ngọc tròng vào của quý rồi bao lại đầu nấm.

Ngón tay anh cũng tròng vào đồ bọc dính hạt nhựa, anh bế Thẩm Tầm lên, chính mình nằm ngửa trên ghế đặt nàng lên người. Tạ Cẩn nhấn chốt cho bàn đạp nâng lên cao, từ bên trong tách ra hai chân nàng một trái một phải đặt trên bàn đạp khiến mông nàng vểnh lên, nụ hoa treo ngay phía trên bụng dưới của anh.

Cánh tay Thẩm Tầm khoác trên vai chàng, đôi má ửng đỏ như đóa thược dược trong lồng khói, như đóa phù dung trong mưa. Nàng nhìn những hạt nhựa trên đầu ngón tay chàng, cắn môi ngập ngừng: “Thật muốn thử hay sao?”

Tạ Cẩn vuốt ve đùi trong của nàng, xoa bóp không nhẹ không nặng rồi chậm rãi di chuyển đến giữa chân nàng, mân mê cánh hoa ướt nóng, cười nói: “Đây là loại cảm xúc khác, nếu nàng không thoải mái không thích thì ta dừng lại.”

Tạ Cẩn nói xong bèn cúi đầu nhìn nụ hoa, một tay tách ra đôi cánh hoa hơi khép lại, tay kia với đầu ngón tay dính đầy hạt nhựa lần mò thăm dò, nhẹ nhàng đẩy chùm hạt nhựa vào động.

Những hạt nhựa như giọt sương lăn điên cuồng trên đầu ngón tay đang ấn sâu vào trong. Thẩm Tầm chớp chớp mắt, Tạ Cẩn hỏi: “Cảm giác thế nào?”

Thẩm Tầm kéo mở vạt áo chàng vuốt ve vòm ngực săn chắc: “Có chút lạnh, có chút... ừm, kỳ kỳ.”

Tạ Cẩn nhẹ cắn môi nàng: “Còn chưa tới đúng chỗ đâu...” Hoa châu vừa được kích thích mang đến cho nàng khoái cảm cực đại, lúc này hoa châu vẫn thật mẫn cảm thì ngón tay dính hạt nhựa đã bắt đầu tấn công bên trong.

Hạt nhựa không ngừng rung động trên đầu ngón tay như làn sóng dập dìu, dần dần vọt tới chỗ mẫn cảm trong u huyệt, nhẹ nhàng ma sát vách tường, kết hợp với hoa châu sưng đỏ bên ngoài mang đến khoái cảm tê dại từng chút từng chút thấm sâu vào tận xương. Thân thể Thẩm Tầm bắt đầu căng chặt, nàng nhẹ nhàng ngâm nga, cảm thấy hạt nhựa mềm mại như có như không, không thể đoán trước, đành phải vặn vẹo thân thể muốn bắt lấy khoái cảm càng nhiều.

Nàng uốn éo một cách quyến rũ trên người anh, tay chống trên vòm ngực săn chắc, móng tay sơn màu đỏ thạch lựu rực rỡ cào cấu vào da thịt trần trụi, thỉnh thoảng cào qua hai hạt đậu đỏ trên cơ ngực cứng như sắt. Bảo bối dưới thân Tạ Cẩn sớm đã bừng bừng phấn chấn, ngang nhiên dựng thẳng mấp mé bên ngoài cửa động giữa hai chân nàng.

Vòng ngọc siết chặt đến mức đau đớn, đang có chút khó nhịn thì Thẩm Tầm kéo thắt lưng nhìn xuống thân dưới của anh. Nàng giật nảy mình khi nhìn thấy tình trạng của tiểu Cẩn, đỉnh đầu cực đại bọc trong một màng hạt nhựa như bạc, phần thân bị siết chặt đến mức gân xanh phồng lên dữ tợn, vòng ngọc thít vào dưới da hằn thành một vòng.

“Sao lại chặt đến thế?” Nàng đờ người, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve: “Mau lấy ra đi.”

Tạ Cẩn rên rỉ một tiếng, cười khổ: “Cũng đã siết lâu như vậy, phải nên thử xem.” Khi nói chuyện thì ngón tay bọc hạt nhựa đẩy ấn thêm vài cái bên trong rồi rút ra.

Chàng tháo đồ bọc ngón tay ném sang một bên, đôi tay vạch ra cánh hoa ướt đẫm, chỉnh sửa vị trí dưới thân rồi nâng mông đẩy bảo bối vào động hoa.

Đầu bảo bối được bao bọc bởi màng hạt nhựa mềm mại như nước, bảo bối thô to không giống đầu ngón tay nho nhỏ nên không thể dễ dàng tiến vào u huyệt. Thẩm Tầm chỉ cảm giác giữa hai chân có một mảnh lạnh lẽo đang cố gắng xô đẩy vách động muốn len vào nhưng lại không làm được. Nàng không tự chủ nhẹ co rút, mỗi lần thứ mát lạnh từ từ chen vào thì lại bị vách động co thắt chặn lại.

Tạ Cẩn không nhanh không chậm nâng mông lên xuống, cứ thế qua lại mấy lần thì mưa móc dần dần nặng hạt tưới ướt bảo bối. Hạt nhựa được tưới đẫm nước hăng hái tinh thần vọt vào, như được ngụp lặn trong dòng suối xuân, kích động cọ xát vào từng tấc vách thịt mẫn cảm.

Cảm giác mới lạ khiến nàng rên nhẹ thành tiếng. Tạ Cẩn nhìn nàng chăm chú, chậm rãi hẩy mông đẩy hạt nhựa vào sâu hơn: “Thoải mái chứ?”

Thẩm Tầm chỉ nhắm mắt không đáp, Tạ Cẩn nâng mông nàng, ấn chốt để bàn đạp thu lại. Chân nàng buông lỏng đè trên cặp đùi nóng bỏng của chàng, ngay sau đó đôi tay nắm chặt vòng eo của nàng nhấn xuống, đồng thời Tạ Cẩn hung hăng ẩy mông lên, hạt nhựa bị chấn động chui tọt vào chỗ sâu nhất, bảo bối cứng nóng cũng chen vào.

Hai người không hẹn mà đồng loạt rên rỉ, đôi chân Thẩm Tầm run rẩy, nàng nhào người về phía trước nằm liệt trên người chàng.

Chỗ sâu nhất trong động hoa là làn sóng nước ấm áp xô qua đẩy lại, dịu dàng vỗ về bảo bối, trong khi đường đi vào động lại căng đến mức xon xót, bảo bối phồng to nổi gân xanh len lỏi vào khe hẹp, cọ xát mỗi đoạn đường đi qua khiến cảm giác nóng rát thiêu đốt thăng thiên.

Tạ Cẩn nâng cằm nàng, chiếc lưỡi mềm mại nóng bỏng khẽ liếm môi nàng không ngừng, một tay vuốt ve gáy nàng rồi luồn sâu ngón tay vào mái tóc vần vò.

Lúc này hai người không dám nhúc nhích thân dưới, bộ phận gắn kết chặt chẽ vừa nóng lại vừa sưng tấy. Đỉnh đầu của tiểu Cẩn bọc đầy hạt nhựa, mặc dù ở trong tư thế như vậy vẫn không thể tiến vào toàn bộ. Bản thân anh đã bị vòng ngọc siết đến mức khí huyết không thông, tiểu Cẩn len vào được hơn phân nửa bị vách tường hoa đè ép quấn lấy, đau đớn kèm theo khoái cảm thấu xương khiến anh gần như không thở nổi.

Tạ Cẩn không dám động đậy, hạt nhựa chôn sâu trong động lại lăn tăn không ngừng, giống làn sóng nước tỉ mỉ gội rửa vách tường chốn thâm cung, xuân dịch trơn trượt trào ra rơi xuống từng giọt liên tiếp thấm ướt những nơi bảo bối len qua, dần dần làm dịu cảm giác nóng rát, chỉ còn lại sự nóng bỏng và tê dại bùng phát trong chỗ sâu nhất của bụng dưới hai người.

Nàng nằm trên ngực chàng thở dốc, đôi môi được chàng nhấm nháp, chóp mũi dán vào nhau, hơi thở nóng rực phả vào mặt nàng. Hai cánh tay quàng ra sau lưng nàng, quấn lấy nàng bao bọc nàng vào lòng.

Hai thân thể hoàn toàn dán sát vào nhau, cơ thể phập phồng phù hợp với từng đường cong của đối phương, chậm rãi tìm được cùng một nhịp điệu đưa đẩy cọ nghiến nhau.

Hơi thở rối loạn, tiếng rên rỉ to hơn, phần ngực bụng cổ dính sát vào nhau không còn khe hở, môi lưỡi dây dưa càng lúc càng gấp, trái tim cũng đang run rẩy.

Thủy triều ở nơi sâu nhất trong thân thể nàng dần dần dâng lên mãnh liệt mênh mông, dục vọng nam tính vùi trong cơ thể nàng cũng mạnh mẽ phồng to, nỗi khát khao và sung sướng như biển cả vô biên không tìm được bến bờ.