Mẹ, Chúng Con Muốn Cha: Mật Đường Bảo Bối

Chương 13: Đi hay ở



Đi? Hay là ở lại? Đậu Mật Đường khó khăn chọn lựa!

Đi? Có chút do dự!

Trong nhà sắp hết tiền , cô sao có thể bỏ việc được? cô không phảikhông biết, mẹ cô lén đi làm thêm rất vất vả. Cô có thể nhẫn tâm vì danh dự của mình, mà để mẹ tiếp tục khổ sở ư?

Ở lại? Có chút mất thể diện!

Là một người học thiết kế nội thất , lại bị phân đến ngành vệ sinh.Thật sự là vũ nhục nhân cách của cô, vũ nhục sở trường chuyên nghiệp của cô! nếu ở lại, có thể bị Tiêu Tử Phượng cười nhạo và nói móc! Cái gìthiên lý mã? Cái gì Bá Nhạc (*)? Tiêu tử phượng là Bá Nhạc, lại đem côtrở thành người dọn vệ sinh cho thiên lý mã!

(*):Bá-Nhạc vốn nổi tiếng xem tướng ngựa, biết rõkhả-năng, sở trường sở đoản của mỗi giống ngựa, rất sành việc giám-địnhngựa để phát-hiện ngựa nào đích-thị là thiên-lý mã. Đời vốn không thiếuthiên-lý mã, song nếu không có Bá-Nhạc, thử hỏi mấy ai phân-biệt đượcngựa nào là ngựa thường, ngựa nào là tuấn mã có thể chạy suốt nghìn dặmđường

Suy nghĩ một chút! Thật buồn cười!

Đi, kiên quyết đi! Dù đói chết, cũng không đem tự tôn ra làm vật buôn bán.

Không được, không thể đi! Bị Tiêu Tử Phượng làm ê mặt như vậy, có thể nén giận rời đi như thế này không? Đậu Mật Đường là người luôn cónguyên tắc!

Cô nhất định phải ở lại, ở lại đấu tranh ả độc ác kia!

Tiêu Tử Phượng đang chuẩn bị đính hôn sao?

Ha ha, sao không quấy rối ả xong rồi hãnh diện rời đi? Ha ha, muốncùng cô đấu ư, Tiêu Tử Phượng chắc bị hỏng mắt! Đậu Mật Đường luôn theochủ trương: người không đụng ta ta không đụng người, người phạm ta tatất phạm người!

Dọn vệ sinh thì dọn vệ sinh!

Dù sao, công việc này mình làm cũng không lâu! Vừa tìm việc mới, vừacùng Tiêu Tử Phượng chơi trò mèo vờn chuột, cũng rất thú vị !

Đi, đến lầu hai mươi tám tìm Trầm Lan Khê báo danh!

Đậu mật đường cầm lấy giấy giới thiệu việc, thẳng đến tầng 28. Vừađến thì gặp Trầm Lan Khê. Trầm Lan Khê nhìn thấy cô lắp bắp kinh hãi.

“Đậu tiểu thư, cô có việc không?”

“Trầm quản lí, tôi đến nhận việc!” khóe miệng Đậu Mật Đường mỉm cườitự giễu. Xem ra, cô và Trầm Lan Khê thật hữu duyên! chia tay không lâutại thang máy, giờ lại thấy mặt!

“Đậu tiểu thư, cô không đi nhẫm chỗ chứ? thiết kế nội thất ở tầng mười tám. Nơi này là tầng 28 đó!” Trầm Lan Khê cười thầm.

“Trầm quản lí, nơi này không phải ngành vệ sinh sao? Nếu đúng thì tôi xác định mình không đi sai!” Đậu Mật Đường đem giấy giới thiệu, đưa cho Trầm Lan Khê xem.

“Trời ạ? Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?” Trầm Lan Khê mở miệng, mộtngười học thiết kế kiến trúc, lại bị phân đến ngành của cô làm người dọn vệ sinh? Ai lại làm như vậy?

“Đậu tiểu thư, cô chắc bị phân phối nhầm chỗ làm. Nếu cô không biếtchỗ, thì tôi dẫn cô đi tìm lãnh đạo ngành. Đem giấy này sửa cho đúng.”

“Trầm quản lí, cảm ơn cô. Việc này do Tiêu phó tổng tự mình làm.” Đậu Mật Đường rất vui vì sự nhiệt tình của Trầm Lan Khê, ăn ngay nói thật.

“Đậu tiểu thư, cô là không phải đã đắc tội với con khổng tước kiêungạo kia chứ? Bằng không thì……” Trầm Lan Khê dùng ánh mắt hỏi, nhìn ĐậuMật Đường. Cô ấy vừa mới tới sao lại đắc tội Tiêu Tử Phượng được?

Mật đường kể lại cho Trầm Lan Khê tất cả sự việc.

“Buồn cười? Tiêu phó tổng thật vô lí ! Đậu tiểu thư, nếu có việc khó khăn tôi nhất định sẽ cố gắng giúp cô!”