Mau Xuyên Thành Nam Phụ Bẻ Cong Nam Chính

Quyển 10 - Chương 17: Khi nam chính tao nhã bị bẻ cong (17)



Edit : Khả Tịch Nguyệt.

Beta: GBear

Cô gái đến xem mắt với Kỳ Ngôn tên là Cao Tư Hàm, là sinh viên năm hai. Cũng chính vì xung quanh bản thân đều là mấy đôi tình nhân, trong lúc nhất thời bị ngược không chịu nổi nên mới đồng ý với mẹ tới đây. Theo như lời như cô ấy nói, tuy hiện tại tuổi còn trẻ nhưng có thể thêm mấy năm để tìm hiểu đối phương nhiều hơn.

Tiêu Dật hàn huyên với cô gái này một hồi thì phát hiện Cao Tư Hàm biết nhiều chuyện hơn so với bọn hắn rất nhiều, trong một vài khoảnh khắc cũng có chút hạn hán lời.

“Hai anh đã làm chưa?” Cao Tư Hàm hưng phấn hỏi.

Một câu hỏi khá nhạy cảm nên sắc mặt đỏ bừng của Kỳ Ngôn đột ngột bốc cháy, cậu vội vàng lắc đầu.

“Ài, không quan hệ. Vừa lúc em cũng muốn nói cho hai anh, lần đầu tiên làm thì sẽ rất khó khăn! Hai anh nhất định phải mua gel bôi trơn nha, đề phòng ngoài ý……” Cao Tư Hàm tận tình khuyên bảo: “Tuy nói vậy sẽ làm hai anh xấu hổ, nhưng đây là lời chúc phúc tốt đẹp nhất đến từ một hủ nữ —— hy vọng hai anh sẽ bên nhau lâu lâu dài dài! Trăm năm hạnh phúc!”

Kỳ Ngôn + Tiêu Dật: “……”

Có thể gặp được một em gái như vậy quả thực là tam sinh hữu hạnh mà.

Lúc này, mẹ Kỳ cùng mẹ của Cao Tư Hàm đột nhiên đi tới, vẻ mặt họ nghi hoặc nhìn Tiêu Dật.

“Vị này chính là ——”

Kỳ Ngôn ậm ừ: “À……”

“Đây là bạn của Kỳ Ngôn! Tình cờ gặp nên nói chuyện với nhau một lát đó mà!” Cao Tư Hàm tay mắt lanh lẹ giúp Kỳ Ngôn hoà giải.

Vẻ mặt mẹ Kỳ ảo ma canada: “Bạn của Tiểu Ngôn?” Con trai mình vậy mà cũng có bạn hả?!

“Đúng vậy, là bạn của con.” Kỳ Ngôn giới thiệu: “Đây là Tiêu Dật, hàng xóm…….của con”

Sắc mặt mẹ Kỳ biến đổi: “Ồ ~ con chính là hàng xóm của Tiểu Ngôn à! Nghe nói ở bên cạnh có người mới chuyển đến, trước nay cô còn chưa gặp mặt à nha.”

Nghe giọng điệu âm dương quái khí kia của mẹ là Kỳ Ngôn đã biết bà ấy nhớ tới mấy lời mình từng nói ngày hôm qua. Trong lòng nói một tiếng xin lỗi với Tiêu Dật, rõ ràng ý của mình cũng không phải như thế mà TAT!

“Chào dì, con là hàng xóm của Kỳ Ngôn.” Tiêu Dật trưng ra trạng thái hoàn hảo nhất của bản thân rồi mỉm cười đối mặt với mẹ Kỳ.

Có thể nói ấn tượng đầu tiên là việc rất quan trọng. Mẹ Kỳ nhìn hắn ôn tồn lễ phép như vầy thì đương nhiên không thể ghét được, tuy rằng trong lòng vẫn có gai nhưng nếu không đụng tới thì sẽ không phát tác.

Bên kia, sau khi Cao Tư Hàm thì thầm thương lượng với mẹ một hồi, cô liền đi tới xin lỗi, nói với mẹ Kỳ: “Dì ơi, con rất xin lỗi. Con cảm thấy con với Kỳ Ngôn làm bạn của nhau sẽ tốt hơn, vì người con trai mà con muốn nương tựa không phải mẫu người như Kỳ Ngôn ạ.”

Vừa dứt lời thì một chút ấn tượng tốt của mẹ Kỳ vừa mới chớm nở đối với Tiêu Dật lập tức không còn nữa.

——Con dâu của mình xách záy chạy mất rồi a a a a!

Mẹ của Cao Tư Hàm cũng tỏ vẻ cực kỳ ngượng ngùng, bà ấy liên tục nói xin lỗi với mẹ Kỳ. Đối phương cũng đã nói lời từ chối thì dĩ nhiên trên mặt mẹ Kỳ cũng không thể bày ra vẻ mặt khó nhìn quá được, nên vẫn luôn miệng nói không sao đâu không sao đâu mãi cho đến khi hai mẹ con Cao Tư Hàm rời đi trước.

“Hai người các con.” Hai mắt mẹ Kỳ nặng nề: “Thành thật nói rõ ràng cho mẹ.”

Thấy nữ hoàng mama nhà mình ẩn hiện lửa giận, Kỳ Ngôn nuốt xuống một ngụm nước miếng, nói: “Làm sao vậy mẹ, không phải chuyện của con mà……”

“Nói hươu nói vượn! Cuối cùng là tại sao cậu hàng xóm này của con lại đến đây? Nhanh chóng nói rõ ràng cho mẹ!”

“Cái này không liên quan gì tới Tiêu Dật mà mẹ, mẹ không thể cứ vào trước là chủ nha.”

“Mẹ vào trước là chủ à?” đôi mắt mẹ Kỳ trừng lên: “Nếu không phải do mấy lời kia của con hôm qua thì sao mẹ có thể nghĩ đến kiểu đó!”

Giọng mẹ Kỳ càng to hơn nên thu hút mọi ánh nhìn của mọi người xung quanh, Kỳ Ngôn vội vàng giữ chặt mẹ rồi kéo đi ra phía ngoài.

“Mẹ, chúng ta về nhà rồi nói sau……”

“Nếu ngại mất mặt thì không cần làm ra loại chuyện này!”

“Mẹ, sao mẹ có thể không nói lý vậy chớ……”

“Dì à.” Phía sau, âm thanh bình tĩnh của Tiêu Dật vang lên: “Con thừa nhận, hôm nay đúng là Kỳ Ngôn gọi con tới giúp.”

Mẹ Kỳ vừa nghe thì càng thêm tức giận, bà hất tay Kỳ Ngôn ra rồi quay đầu lại nhìn Tiêu Dật: “Này cậu, cậu hơi xen vào việc của người khác rồi đó? Con trai tôi sai thì tôi sẽ quản nó!”

“Dì à, dì nghe con giải thích đã.” Đến lúc này, khóe miệng của Tiêu Dật vẫn luôn mang theo ý cười nhạt: “Vừa rồi nghe dì và Kỳ Ngôn nói chuyện thì con cũng hiểu được chút gì đó rồi. Dì không cần lo lắng, con không phải đồng tính luyến ái, con có bạn gái rồi, hơn nữa còn là bạn lữ trong một loại trò chơi nữa. Con cũng quen Kỳ Ngôn ở trong đó, dì cũng biết cậu ấy luôn không ra khỏi nhà, nếu không thì sao có thể từ hàng xóm mà trở thành bạn bè của nhau được chứ.”

Một phen lời nói thành khẩn này làm Mẹ Kỳ sững sờ tại chỗ, cũng khiến cả người Kỳ Ngôn lạnh lẽo.

Người anh ta nói nhất định là nữ chủ…… Anh ta đã gặp mặt nữ chủ rồi, thậm chí còn kết thành bạn lữ nữa.

Vì sao độ hảo cảm bên này một chút cũng chưa rớt dị cà? Hơn nữa cũng không có thông báo chi hết?

“Cậu nói thì tôi phải tin sao?” sắc mặt mẹ Kỳ tốt hơn chút nhưng vẫn hừ lạnh nói.

“Dì à, thật ra dì đã tin mà không phải sao.” Tiêu Dật cười nói: “Con biết, dì lo lắng cho cậu ấy rất nhiều. Nhưng con cảm thấy về chuyện này thì vẫn nên để Kỳ Ngôn tự nguyện thì hơn. Nếu không lần sau cho dù cậu ấy không cầu cứu con cũng sẽ tự nghĩ cách khác thoái thác đi xem mắt.”

Mẹ Kỳ không nói gì, nhưng thật ra trong lòng đã dao động không ít.

“Hơn nữa Kỳ Ngôn mới 23 thôi mà, thật sự không cần gấp đâu ạ. Năm nay con 25 cũng mới có bạn gái mà.”

“Lời con nói dì đều hiểu, nhưng con xem Kỳ Ngôn nhà dì, không công việc cũng không bạn gái, dì làm mẹ nó sao có thể không lo lắng!”

“Dì à, dì phải tin tưởng Kỳ Ngôn chứ, cậu ấy là hạt giống tốt đó.” Tiêu Dật cười: “Đúng rồi, Kỳ Ngôn còn đầu tư công ty nữa đó, hiện tại thì cũng xem như là một cổ đông nhỏ rồi.”

“Cái gì?!”

“Tiêu Dật anh nói cái gì vậy ——”

Mẹ Kỳ và Kỳ Ngôn cùng chấn kinh.

Tiêu Dật đón lấy ánh mắt khiếp sợ của hai người, vờ như làm anh em tốt mà ôm lấy bả vai Kỳ Ngôn: “Cậu ấy đang gây dựng sự nghiệp, công trạng bây giờ đang lên cao lắm. Cho nên Kỳ Ngôn được xem như một cổ đông nhỏ vậy.”

“Đây, đây là thật hả?!” Mẹ Kỳ không kiềm chế được biểu cảm vui sướng.

“Đương nhiên, cho nên không phải là cậu ấy không có công việc.”

Mẹ Kỳ vui đến không chịu nổi, dường như quên hết tất cả buồn bực vừa rồi mà ồn ào đòi đi siêu thị mua đồ ăn, phải làm một bàn đồ ăn ngon thật lớn cho Kỳ Ngôn và Tiêu Dật mới được……

Khuôn mặt Kỳ Ngôn cứng đờ, ngây người nhìn Tiêu Dật, âm thanh run rẩy: “Anh nói bậy gì đó ……”

“Không nói bậy mà, thật sự là em có đầu tư.” Tiêu Dật khẽ cười nói: “Em cho tôi niềm vui cuộc sống, có tính là đầu tư không?”

“Tiêu Dật, anh đừng nói đùa……” Giọng Kỳ Ngôn chua xót: “Anh, anh thật sự có bạn gái rồi?”

“Không có.” Lần này Tiêu Dật đột ngột trả lời lưu loát: “Nhưng phải chuẩn bị gặp mặt.”

Trong lòng Kỳ Ngôn nặng nề: “Anh có bạn lữ trong trò chơi rồi?” (Khả thấy “bạn đời” thì quá trang trọng nên mạn phép giữ nguyên “bạn lữ”)

“Ừ, tối qua lúc onl game thì có kết thành bạn lữ……” Giọng Tiêu Dật không rõ vui hay giận: “Nhưng em cũng thật lợi hại à nha, vậy mà đạt được danh hiệu che dấu. Lúc tôi onl game thì em không có ở đó, nhưng trong thế giới vẫn còn đang thảo luận về em đó.”

Kỳ Ngôn cúi đầu trầm mặc, lời nói bên tai vang lên dường như hóa thành từng cơn gió nhẹ thổi qua, không nghe thấy tiếng kêu gào trong đó.

Mẹ Kỳ vui vẻ đi trước, Tiêu Dật và Kỳ Ngôn đi theo cách đó không xa, hai người chìm vào khoảng không gian suy nghĩ riêng, không nói gì với nhau.