Mạt Thế Trùng Sinh Thành Nhân Vật Phản Diện

Chương 56: Khoảng cách rút ngắn



Bạn tồi !!!

Nghe một đống cảm thán của tang thi Quý Viêm, Mạc Khanh trong lòng vỗ tay đồm độp. Khá lắm bạn trẻ !!!

Nam chính nhà cô không chỉ tồi đâu mà còn biến thái nữa cơ. Đánh mạnh vào !!

Quý Viêm dù sao cũng là bạn tốt của Phó Kiệt, thế nên khi bỗng nhiên bị ăn tát hắn không những không cáu giận ngược lại còn để mặc cho Quý Viêm an toàn rời đi. Mạc Khanh cảm thấy bất công cực kỳ.

Cô cũng muốn được nam chính đối xử như bạn tốt. Không muốn bị đánh.

"Cậu ấy làm sao?" Phó Kiệt nhìn chiếc giường bị làm bẩn lập tức vứt vào trong không gian, mang một bộ mới ra, lấy tủ, quần áo, bàn ghế, đồ dùng cá nhân. Vừa làm vừa hỏi.

Nhìn một loạt hành động tự nhiên của Phó Kiệt, Mạc Khanh trong lòng oán giận : anh đang làm cái quần gì trong phòng của tôi vậy? Đây là phòng của tôi vẫn ở trước khi chuyển đi đấy nhé.

Thế nhưng khi thấy ánh mắt "không mấy tình cảm" của Phó Kiệt bắn tới, Mạc Khanh liền ngoan ngoãn trả lời: "Quý Viêm là bạn của anh đương nhiên tư chất không tồi, cộng thêm được tôi và anh cho uống nước suối nên đã nhanh chóng nhảy qua giai đoạn tang thi cấp thấp, trở thành có trí tuệ. Tuy không cao nhưng sự việc mơ hồ có nhớ được nên mới nhận ra anh"

"Bao lâu thì cậu ấy có thể trở lại bình thường?"

"Nếu được nguyền rủa và uống nước suối thường xuyên thì khoảng nửa năm sẽ khôi phục hoàn toàn ký ức"

"Nguyền rủa?" Phó Kiệt nắm được trọng tâm, nghiền ngẫm lại tình hình một chút: "Vậy là cô gái đứng giữa bầy tang thi bàn tay phát ra ánh sáng vàng kia có năng lực chúc phúc. Hai chị em đó tên gì?"

Mạc Khanh không hiểu vì sao Phó Kiệt tự nhiên lại muốn biết, thế nhưng ngẫm nghĩ Phó Kiệt không phải dạng hèn hạ bỉ ổi gì nên cũng không giấu: "Trình Gia Niên và Trình Gia Lục"

Phó Kiệt cong khóe môi: "Mạc Khanh, cô tìm được thủ hạ có năng lực khá hữu dụng đấy"

Tôi không có tìm. Là hai đứa nó bám riết lấy tôi có được không. Mạc Khanh trong lòng thầm kêu gào. Không chỉ bám riết mà hai đứa nó càng ngày càng lộ bản tính của công tử tiểu thư nhà giàu, không chỉ kiêu ngạo mà bản lĩnh đánh người cũng rất lớn. Bao nhiêu thủ hạ tang thi của tôi hầu như chưa người nào chưa từng bị Gia Niên tát, chưa bị Gia Lục sai vặt. Chưa kể còn có "chị gái" Du Tư Duật mỗi ngày luyện tập dị năng đều lôi thủ hạ của cô ra tập đánh trận giả.

Quả thực cả ngọn núi này từ con người đến tang thi, đều không khác gì cái đám phường chèo. Mỗi ngày đều giáng những bạt tai rất lớn vào mạt thế văn của tác gia nổi tiếng cô đây.

Phó Kiệt trải drap giường, trong đầu nghĩ đến kiếp trước ở thành phố Y có hai chị em họ Trình rất nổi tiếng, nếu người chị gái sở hữu hai bàn tay có thể chúc phúc và nguyền rủa bất kỳ con người và tang thi nào, thì người em lại có đôi tai nghe xa vạn dặm. Bất kỳ ai có ý đồ tấn công đều không thành vì người em trai đã nghe động tĩnh từ hàng trăm km trước, mang theo chị gái trốn kỹ trước khi cả hai bị bắt.