Mạt Thế Trùng Sinh Chi Nữ Vương Trở Về

Chương 30: Thức tỉnh dị năng hệ hỏa



Sống sót sau tai nạn mọi người lộ ra thần sắc may mắn, không nghĩ tới bọn họ còn có thể sống được!

Rồi sau đó đều tự tìm đến thân nhân, bằng hữu, người yêu, người yêu... cùng nhau khóc tâm tê phế liệt.

“Ô ô...” Vân Khởi nhìn bé trai xụi lơ trên mặt đất ôm thật chặt dư cốt của cha mẹ mình, bé trai đè nén tiếng khóc, ánh mắt trống rỗng, tràn đầy tuyệt vọng cùng hối hận.

Mọi người mặc dù đều sinh lòng thương cảm, nhưng đây mạt thế, mang theo một đứa nhỏ như vậy, cùng muốn chết không thể nghi ngờ.

Có người thiện tâm sẽ đi lên khuyên nói hai câu, gặp nam hài không có phản ứng, cũng đều lắc đầu đi rồi, lại không một người nói ra muốn dẫn bé trai cùng đi.

Một đứa nhỏ như vậy, khí lực yếu, tốc độ chậm, không thể đánh tang thi, còn có thể tiêu hao vật tư, có người nào chịu mang theo?

Cao Lôi nhìn thoáng qua, thở dài cùng Vân Khởi cùng nhau xoay người, bọn họ muốn nhanh lên rời đi này, nếu không như vậy nhiều người như vậy, không lâu sẽ hấp dẫn tang thi tới nhiều hơn.

“Bịch bịch...” Một tiếng chạy bộ từ phía sau truyền đến,

“Các ngươi có thể mang theo ta hay không?” Tiếng bé trai từ phía sau lưng hai người truyền đến.

Vân Khởi cùng Cao Lôi đồng thời xoay người, liền nhìn đến bé trai vẻ mặt hi vọng nhìn xem hai người.

“Không được, “ Vân Khởi không chút lựa chọn cự tuyệt “Ngươi nên biết, ngươi đi theo chúng ta, chỉ có thể là vướng víu.”

Cao Lôi mặc dù bé trai này đáng thương, nhưng trong lòng cũng biết, chính bọn họ tự vệ còn không đủ, đâu còn có thể lại mang theo một đứa nhỏ, đến lúc đó chẳng những không cứu được nam hài này, ngay cả bọn họ cũng sống không được.

“Ta?” Bé trai có chút bị thương, cúi đầu, rồi sau đó, lại mạnh mẽ ngẩng đầu, cắn chặt môi,

“Ta... Ta khí lực rất lớn, hơn nữa còn có thể đánh tang thi, nếu như gặp được tang thi, các ngươi cũng không cần phải để ý đến ta, cầu xin các ngươi.”

Bé trai không muốn chết, cha mẹ đã chết để cho hắn đả kích rất lớn, làm cho hắn trong thời gian ngắn nhất trưởng thành.

Cha mẹ bởi vì hắn sai lầm mà chết, làm hắn trong long rất đau đớn, chứng kiến tang thi xấu xí kia từ từ bao phủ cha mẹ, Đồng Hạo hận không thể chính mình xé những tang thi kia thành từng mảnh.

Hắn không thể chết được, hắn muốn báo thù cho cha mẹ, hắn muốn đi giết tang thi.

Vân Khởi nhìn bé trai quật cường, suy nghĩ một chút nói:

“Đi theo ta!”

Nói xong nhấc chân hướng tới xe của mình đi đến, Cao Lôi không biết Vân Khởi muốn làm cái gì, đối với bé trai ngoắc tay, liền theo sát sau lưng Vân Khởi.

Bé trai nghe được lời nói Vân Khởi, vốn là ánh mắt tuyệt vọng phút chốc sáng ngời, ngay cả hô hấp đều có chút dồn dập, rồi sau đó theo sát sau lưng Vân Khởi.

Vân Khởi lên xe, nhìn bé trai cũng lên xe làm xong, vươn tay, trong lòng bàn tay một viên tinh hạch màu đỏ trong suốt.

“Đây là cái gì?” Bé trai tò mò hỏi.

“Ăn nó, nếu như có thể thức tỉnh dị năng, ta thì mang theo ngươi, nếu như không thể, như vậy xin lỗi, ta không phải là nhà từ thiện, “ Vân Khởi lạnh lùng nói.

Thức tỉnh dị năng? Bé trai con mắt phút chốc thành lớn, người có dị năng hắn biết rõ, trước mắt cái tỷ tỷ này cùng ca ca bên cạnh chính là người có dị năng, người có dị năng đại biểu cường đại, là cường giả, là thứ hắn mong muốn mà không thể có.

Nhưng mà ăn như vậy một cái viên nho nhỏ này thật có thể thức tỉnh dị năng sao?

Bé trai trong lòng thầm nhũ, nhưng mà không chút lựa chọn cầm lấy tinh hạch, rồi sau đó nuốt xuống.

Vân Khởi thấy bé trai không có nói nhăng nói cuội, hài lòng gật đầu.

Mới vừa ăn tinh hạch, bé trai hai mắt liền ửng hồng, trên mặt nổi gân xanh, cả người run rẩy, tựa hồ hết sức thống khổ, nhưng mà gắt gao cắn môi, không phát ra âm thanh, chỉ hai tay gắt gao nắm tay vịn.

Chẳng được bao lâu, bé trai liền hai mắt trợn ngược, ngất đi.

Vân Khởi thấy vậy, gật gật đầu, rồi sau đó đối Cao Lôi nói:

“Cao đại ca, nếu như đứa nhỏ này không thể thức tỉnh dị năng, ta sẽ tuyệt đối không mang theo hắn.” Vân Khởi giọng nói nghiêm túc.

Nàng có năng lực tự vệ, nhưng ai có thể bảo đảm nàng chính là người mạnh nhất, trên đời có bao nhiêu cái so với nàng mạnh mẽ hơn đây?

Mạt thế khắp nơi nguy hiểm, nàng về sau không thể nào liên tục đứng ở địa phương an toàn trốn đi, nàng muốn cố gắng tăng thực lực lên, rồi sau đó... Rồi sau đó, nghĩ muốn đi tìm thân nhân của mình. (người nhà của tỷ ý ở kiếp trước cùng xuyên qua thời không tránh nạn)

Mặc dù nàng hiện tại còn không biết có biện pháp nào có thể xuyên thời không không, nhưng mà nàng biết rõ chỉ cần thực lực của nàng đủ cường đại, như vậy tương lai cũng không phải là không thể nào.

Cao Lôi cũng gật đầu

“Muội tử yên tâm đi, ta biết rõ, lần này ngươi đã mệt nhọc rồi lên xe nghỉ ngơi đi a, ta mang đứa nhỏ ra phía sau.”

Nếu như này nam hài không thể đi theo bọn họ, như vậy hắn chỉ có thể ở trên xe của mình, đến lúc đó cũng có thể chống đỡ một đoạn thời gian, không đến mức chết đói.

Vân Khởi gật đầu, Cao Lôi xuống xe, chỉ chốc lát liền mở ra một chiếc xe cùng chạy theo xe Vân khởi.

Xe Vân Khởi cùng Cao Lôi vẫn là phía trước mở đường, người phía sau đem người chết xử lý một lúc, rồi sau đó liền lên xe, đi theo phía sau hai người.

Sau nửa đêm gặp phải đoàn tang thi, thời điểm sắc trời mời vừa hừng sáng, mọi người đã đi vào thành phố Q.

Nếu muốn đi kinh đô, đường chính ngắn nhất là phải xuyên qua Q thị.

Nhưng mà Q thị là thành phố lớn, trong nội thành tang thi nhiều nhất, Vân Khởi suy nghĩ một chút còn là quyết định đi đường vòng.

Vì vậy đoàn người liền đi tới cái đường cao tốc nằm ngay bên sát Q thị.

Trên đường cao tốc lúc nay thường gặp được mấy chiếc xe bị tàn phá, phần còn lại của chân tay đã bị cụt, nội tạng, cùng thi thể tang thi.

Máu tươi cùng tang thi thi dịch hỗn hợp trên mặt đất, tản mát ra mùi khó ngửi rất gay mũi, làm cho người ta cảm thấy bị đè nén.

Trên đường cao tốc khi thì nhìn thấy một vài tang xung quanh, đều bị Vân Khởi trực tiếp nghiền ép.

Hai giờ sau, mọi người đi tới một nhà xưởng bị bỏ hoang.

Ngày hôm qua đi đến một ngày đường, lại cùng tang thi chiến đấu thời gian dài như vậy, tất cả mọi người đã mệt mỏi không chịu nổi.

Vân Khởi mặc dù không sao nhưng mà Cao Lôi đã lộ ra sắc mặt mệt mỏi. Vân Khởi quyết định ở trong công xưởng nghỉ ngơi một chút, sau tiếp tục gấp rút lên đường.

“Ngô!”

Đồng Hạo một tay ôm lấy đầu, từ từ đứng dậy, chỉ cảm thấy đầu có chút choáng váng, hung hăng lắc đầu mới xem như thanh tỉnh một chút.

Vân Khởi gặp bé trai tỉnh, liền dừng xe, nhìn về phía bé trai. Bé trai ngẩng đầu vừa vặn cùng con mắt Vân Khởi chống lại, sau đó lộ ra một cái gương mặt nụ cười chân chất, cười rất sáng lạn, làm cho người ta nhịn không được vui vẻ theo.

“Tỷ tỷ hảo!”

“Uh, “ Vân Khởi gật đầu “Như thế nào có cảm giác gì sao?”

Bé trai sững sờ, rồi sau đó từ từ cảm ứng trên người bất đồng, lập tức mặt lộ vẻ vui mừng

“Tỷ tỷ, ta cảm giác được trong cơ thể có một cổ lực lượng cường đại.”

Rồi sau đó vươn tay lên, chỉ thấy lòng bàn tay của hắn xuất hiện một ngọn lửa nhỏ.

Ngọn lửa màu hồng hỏ nho nhỏ, nhưng mà làm cho người ta cảm nhận được nó phát ra nhiệt độ nóng bỏng.

“Ha ha...” Bé trai cao hứng cười rộ lên, ngẩng đầu lên, hi vọng nhìn xem Vân Khởi

“Tỷ tỷ, đây là dị năng đúng không?”

Vân Khởi gặp bé trai thức tỉnh dị năng hệ hỏa rồi, cũng không nhịn được vì hắn cao hứng, gật đầu

“Không sai!”

“Kia.” Bé trai căng thẳng nhìn chằm chằm Vân Khởi

“Vậy ta có thể đi theo tỷ tỷ sao?”

Vân Khởi khóe miệng nhịn không được giơ lên

“Có thể.”

“Ha ha...” Nghe Vân Khởi trả lời, bé trai lại cũng nhịn không được bật cười, nhưng là cười cười, nước mắt lại mãnh liệt chảy ra, theo gương mặt từ từ thấm vào quần áo,

“Thật tốt quá, thật tốt quá...”