Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 261: Trứng



Ôn Dao lắc đầu, ra dấu yên tâm với Ôn Minh đang xông đến, rồi sau đó xoay người đi vào bên trong tổ chim.

Đây là làm sao vậy?

Ôn Minh khó hiểu, cậu cũng không tin em gái cố tình gây chuyện.

Cậu lui lại phía sau vài bước, lấy đà, nhảy lên tổ chim, muốn nhìn xem em gái đến cùng định làm gì.

Ôn Dao nhảy vào bên trong tổ, từ từ đi đến.

Con điêu mái cúi thấp đầu, nhỏ giọng không ngừng phát ra từng tiếng rên rĩ, hùng điêu ở một bên an ủi nó, toàn bộ tổ chim tràn ngập một hơi thở cực kỳ bi thương.

Nhìn thấy Ôn Dao đến gần, hai con Cự Điêu không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ chìm đắm trong bi thống và tang thương.

Trứng màu xám trắng nằm ở trong một đống thú hạch, bên ngoài vỏ trứng có ít vằn màu vàng, so với thú hạch chung quanh đủ màu đủ sắc, vỏ ngoài vỏ trứng càng lộ ra ảm đạm không ánh sáng, còn có chút bụi bẩn.

Ôn Dao ngồi xổm người xuống, thả ra một phần tinh thần lực vừa khôi phục, cảm nhận bên trong quả trứng vẫn còn tinh thần lực chấn động nhưng lại vô cùng yếu ớt.

Ừm, còn cứu được.

【Nó còn sống.】

Giọng nói đạm mạc của Ôn Dao vang lên trong đầu hai con Cự Điêu.

Chúng vốn cả kinh, quả thật không ngờ tên nhân loại này có thể trao đổi cùng chúng như vậy, đợi đến khi phản ứng kịp ý của Ôn Dao, chúng không dám tin.

【Con của chúng ta còn chưa có chết?】con điêu mái không thể chờ đợi mở miệng hỏi.

Ôn Dao gật đầu, đồng thời bổ sung một câu:【Có điều khoảng cách đến tử vong cũng không còn bao nhiêu thời gian nữa rồi. 】

【Mi có biện pháp cứu con của chúng ta?】

【Có.】

【Thế...】

【Điều kiện gì?】

Hùng điêu đã cắt đứt lời con điêu mái, trực tiếp hỏi điều kiện giao dịch với Ôn Dao.

Nó biết rõ trên đời này không có bữa cơm nào miễn phí, có được phải trả giá, hơn nữa nhân loại đều giảo hoạt, thú con cũng như vậy, nó không tin Ôn Dao không có ràng buộc gì mà trợ giúp bọn chúng.

Chậc, Ôn Dao nhẹ nhàng chậc lưỡi một tiếng, Ôn Dao có thể nói ta muốn con của mi sao?

【Ta... 】Mới nói được một tiếng, chợt nghe sau lưng truyền đến tiếng vang, quay đầu nhìn lại, thì ra Ôn Minh cũng nhảy tiến vào rồi.



Ôn Minh vừa đứng ổn, liền nhìn thấy em gái đang đứng trước mặt hai con kim điêu biến dị kia, giữa hai bên bình tĩnh hòa nhã, bầu không khí hài hòa ngoài ý muốn, mà cậu lại giống như khách không mời mà đến phá vỡ bầu không khí kia.

Nhìn thấy Ôn Minh, hùng điêu hé mở cánh, chắn trước con điêu mái và quả trứng, cảnh giác nhìn chằm chằm Ôn Minh.

Mà ngay cả con điêu mái cũng mang vẻ mặt đề phòng, chúng đều nhớ rõ đòn tấn công của Ôn Minh đánh vào người có bao nhiêu đau đớn.

Mắt thấy song phương giương cung bạt kiếm, bầu không khí căng thẳng, Ôn Dao nhẹ nhàng nói với hùng điêu một câu:【Hắn có thể cứu con của mi.】

Hùng điêu xoạt một phát đem ánh mắt nhìn về phía Ôn Dao, vẻ mặt tràn đầy không tin:【Thật sự?】

Ôn Dao không trả lời, mà đưa hai tay đẩy thú hạch chung quanh quả trứng ra, cẩn thận từng li từng tí nâng quả trứng lên, sau đó gọi Ôn Minh: "Anh, đến đây."

Ôn Minh vừa đi đến vừa nâng cao tinh thần nhìn qua hai con kim điêu biến dị, sợ chúng lại đột nhiên làm khó dễ.

Mà cả người hai con kim điêu biến dị đều kéo căng, cũng phòng bị Ôn Minh đến cực điểm.

Ôn Dao xem như không trông thấy biểu hiện của hai bên, đợi đến lúc Ôn Minh đến gần, một tay cầm trứng nhét vào trong ngực của cậu.

Nhìn thấy động tác Ôn Dao, con điêu mái kích động lên, thân thể nó khẽ động, thiếu chút nữa đánh về phía Ôn Minh, lại bị hùng điêu ngăn cản.

Hùng điêu gắt gao nhìn chằm chằm vào Ôn Minh, chỉ cần cậu dám có bất kỳ động tác nào bất lợi với con của nó, nó nhất định xông lên xé xác cậu!

Ôn Minh cũng bị Ôn Dao làm cho ngây người, cậu luống cuống tay chân ôm lấy quả trứng trong ngực, nghi hoặc hỏi Ôn Dao: "Dao Dao?"

Hai tay Ôn Dao vừa chuyển, trong lòng bàn tay xuất hiện hai vien6tinh thạch có độ tinh khiết cực cao, to cỡ nắm tay.

Tinh thạch vừa xuất hiện, hai mắt hai con Cự Điêu thoáng cái như phát sáng, nếu không phải tự mình khắc chế, thật sự hận không thể trực tiếp nhào lên đoạt lấy.

Ôn Dao cũng nhét tinh thạch vào trong ngực Ôn Minh, dán chặt vào mặt ngoài vỏ trứng, sau đó bắt đầu dạy cậu làm thế nào để truyền năng lượng trong cơ thể từ từ sang quả trứng trong ngực cậu.

Thật ra trực tiếp lợi dụng năng lượng trong tinh thạch cũng được, nhưng Ôn Dao có lòng riêng, nếu bản thân Ôn Minh truyền tống năng lượng vào, điêu con được ấp ra có ràng buộc rất sâu với Ôn Minh, đến lúc đó có một số việc cũng càng thuận lý thành chương.

Ôn Minh dựa theo Ôn Dao dạy, đem năng lượng trong cơ thể chính mình phân nhỏ một đám, từ từ chuyển đến bên ngoài vỏ trứng, cậu có thể cảm nhận được năng lượng dần dần bị hấp thu.

Theo thời gian trôi qua, ánh mắt hai vợ chồng kim điêu biến dị càng ngày càng sáng, chúng cảm thấy! Hơi thở của con mình càng ngày càng mạnh rồi!

Đợi đến lúc Ôn Dao hô ngừng, trán Ôn Minh đã toát ra không ít mồ hôi.

Tuy điều này khiến năng lương hai tổn rất ít, nhưng hao phí nhiều tinh thần lực, bởi vì bây giờ quả trứng rất suy yếu, năng lượng phát ra phải nằm trong phạm vi nó thừa nhận nổi, cho nên yêu cầu phải vô cùng nhỏ, mệt mỏi làm cậu đổ mồ hôi đầy người.

Đợi đến lúc làm xong những chuyện này, Ôn Minh quay người nhìn về phía kim điêu biến dị.

【Con của các người không có việc gì rồi.】



Hùng điêu nhìn về phía Ôn Minh, trên dưới đánh giá hắn một hồi, trong lòng vô cùng quấn quýt, nó không thích tên nhân loại này!

【Tại sao phải là hắn? Mi cũng có thể mà?】

Nó vừa rồi còn nhìn thấy con thú con này dạy cậu ta làm như thế nào đấy, nói ngược lại, ấn tượng của nó đối với Ôn Dao càng tốt hơn một chút.

【À, ta bị thương, hiện tại làm không được.】

Mặt Ôn Dao không đổi sắc giải thích nói, tuy quả thật Ôn Dao có thể, nhưng không phải mình đang bị thương sao?

【Phía sau cũng cần như vậy?】

Ôn Dao gật đầu:【Sau này nhu cầu cần năng lượng càng ngày càng nhiều hơn.】

Hùng điêu không thể làm gì, tuy nó chán ghét nhân loại, nhưng bây giờ mệnh của con nó nằm trong tay bọn họ, vì con của mình, nó chỉ có thể thỏa hiệp mà thôi.

Nhưng nó yêu cầu Ôn Minh ở lại chỗ này, thẳng đến khi ấp ra điêu con mới thôi.

Ôn Dao một lời từ chối ngay, không nói Ôn Minh, chính Ôn Dao cũng không muốn đợi ở chỗ này, huống chi anh của mình còn quản nhiều người như vậy nữa.

Ôn Dao cùng hùng điêu bắt đầu đàm phán, Ôn Minh ôm trứng đứng ở một bên nhìn em gái mình cùng con hùng điêu kia mắt to trừng đôi mắt nhỏ nhìn nhau thật lâu, lại nhìn một chút hai mắt con điêu mái hận không thể dính ở trên người cậu, cảm thấy lúc đi theo em gái, chuyện phát triển vĩnh viễn không thể nào dự đoán được.

Rõ ràng cậu là đến cứu em gái bị Cự Điêu bắt đi, làm sao như thế nào lại biến thành bọn họ cứu chữa trứng điêu con sắp chết?

Trải qua một phen tranh chấp —— chủ yếu là hùng điêu tranh chấp, Ôn Dao chết cũng không đổi lời. Vợ chồng kim điêu biến dị yêu con đành phải lùi về phía sau một bước, đồng ý cho Ôn Dao bọn họ mang con của mình đi, nhưng chúng cũng sẽ cùng đi theo, thẳng đến khi điêu con được ấp ra, sau đó chúng sẽ mang theo con đi về.

Ôn Dao cúi đầu xuống, khóe miệng hơi vểnh, đợi đến khi điêu con nở ra, các người có thể mang đi hay không, chuyện đó cũng không phải các người làm chủ được rồi nha. (Gào thay lời vợ chồng kim điêu: Nhân loại quá xảo quyệt!!!!)

Hiệp nghị đạt thành, hai bên đều vui vẻ, Ôn Minh cũng nhớ đến Đại Hoàng còn ở trên đỉnh núi.

"Dao Dao, Đại Hoàng còn ở phía trên, nó sẽ lo lắng lắm."

"Để Tiểu Tiểu thông báo."

Ôn Dao từ sớm đã để Tiểu Tiểu đi lên báo với Đại Hoàng, để nó không cần lo lắng.

Ôn Minh nhìn lại mọi nơi, quả nhiên không có nhìn thấy Tiểu Tiểu.

Sắc trời đã tối xuống, Ôn Minh bắt đầu lo lắng cho các binh sĩ nơi trú quân, trước đó cậu chỉ dặn dò bọn họ chú ý phòng ngự, không nên vọng động, sau đó chính mình liền đuổi theo, cũng không kịp nói với bọn họ một tiếng.

Nghiêm khắc mà nói, cậu đã không làm tròn bổn phận, vì lòng riêng bản thân mà không để ý đến quân đội.

Nhưng, mục đích tối trọng yếu nhất cậu tòng quân chính là bảo vệ em gái, nếu như em gái xảy ra chuyện, cậu sẽ không tha thứ cho chính mình.

Trở về căn cứ sẽ xin lỗi bác Tề sau vậy, bây giờ, xem có thể nhanh chóng trở về hay không.