Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 257: Tăng Ca Đến Muốn Đoạn...



Hiệu suất của các binh sĩ rất nhanh, vào lúc vòng chụp ma pháp hình thành không bao lâu, bọn hắn đã chạm đến tầng ngoài cùng của tinh thạch.

"Đoàn trưởng! Anh mau đến xem chúng tôi phát hiện cái gì này!"

Binh sĩ đầu tiên phát hiện tinh thạch đã đào ra một vài khối, leo ra cửa động đưa nó cho Ôn Minh.

Ôn Minh tiếp nhận vài khối tinh thạch này, có thể nhìn ra tinh thạch này ở tít mãi bên ngoài nên bên ngoài đục ngầu, tạp chất rất nhiều, độ trong suốt cũng không cao, còn phải cẩn thận mới cảm nhận được năng lượng bên trong.

"Đoàn... Đoàn trưởng, anh cũng không biết, bên dưới có rất nhiều thứ này! Hơn nữa chỗ đó cho người ta cảm giác rất khác, rất thoải mái rất thoải mái, dị năng khôi phục cũng nhanh không ít. Còn có... còn có... tôi cẩn thận cảm nhận thử, trong này có năng lượng giống như tinh hạch!"

Trên mặt binh sĩ không kiềm nổi sự vui mừng, nói chuyện hoa tay múa chân suиɠ sướиɠ cả lên, xem ra phát hiện tinh thạch này làm cho hắn có chút không kìm chế nổi sự vui mừng rồi.

"Cái gì? Bên trong có năng lượng? Thiệt hay giả?"

Những người khác chấn kinh rồi, làm sao có thứ có năng lượng cùng tinh hạch? Hơn nữa còn là mạch khoáng đào trong lòng đất, mà không phải đào ra từ trong đầu Zombie.

"Tôi lừa các người làm gì! Không tin các người tự thử xem!" Bị nghi vấn binh sĩ không vui, hắn là người mạnh miệng sao?

Thấy những đôi mắt trông mong theo dõi tinh thạch trong tay cậu, Ôn Minh tiện tay ném đi, vứt tinh thạch cho bọn hắn.

Chờ bọn hắn vội vàng hấp tấp tiếp nhận tự mình kiểm tra thử, cả đám phát ra tiếng thán phục không thể tin nổi.

"Thật sự có năng lượng!"

"Đúng vậy, tuy không nhiều như tinh hạch, nhưng quả thật là có."

"Không biết có thể hấp thụ hay không, có phải cũng cần tinh lọc như tinh hạch hay không?"

Các chiến sĩ bảy mồm tám lưỡi ồn ào thảo luận, phát hiện này làm cho bọn hắn đều mừng rỡ không thôi, điều này có ý nghịa ngoại trừ tinh hạch trong đầu Zombie, bọn hắn còn có những nơi khác phát ra để có thể tu luyện nha!

Thật sự ngẫm lại người người đều hưng phấn không thôi!

Ngay từ đầu Hà Liệt Sinh cũng cùng cười ngây ngô với những binh sĩ khác, rất nhanh, hắn phát hiện trên mặt đoàn trưởng đại nhân của bọn hắn vẫn hờ hững, tuyệt không có chút kinh hãi nào.

Nghĩ đến nhiệm vụ lần này là đoàn trưởng dẫn đội, mặc kệ chọn địa điểm đều rất rõ ràng, nhưng lại dẫn theo nhiều dị năng giả không gian như vậy, Hạ Liệt Sinh can đảm suy đoán.



Hắn tiến đến bên người Ôn Minh, hỏi dò: "Đoàn trưởng, có phải cậu đã sớm biết nơi này có vật này hay không? Cho nên mới dẫn bọn tôi đến?"

Nghe Hà Liệt Sinh hỏi, những người khác cũng nhịn không được dựng lên lỗ tai vụиɠ ŧяộʍ thám thính, hồi tưởng lại đoạn đường này xảy ra đủ chuyện, cảm giác đoàn trưởng chính là hướng đến chỗ này nha!

Ôn Minh nhàn nhạt gật đầu, ừ một tiếng.

"Xôn xao ——" chung quanh binh sĩ ồn ào, thật đúng là có mục đích!

Bọn hắn bên này náo nhiệt cũng hấp dẫn các binh sĩ khác đang tuần tra, chỉ là nhiệm vụ trong người, không thể thám thính chuyện gì xảy ra, trong lòng cả đám đều ngứa ngáy.

"Thế đoàn trưởng, anh biết rõ đây là vật gì sao?"

Binh sĩ cướp được tinh thạch giơ lên cao cao hướng về phía Ôn Minh hỏi.

Ôn Minh tiếp nhận tinh thạch, chiếu chiếu dưới ánh mặt trời, sau đó dưới ánh mắt chờ đợi của các binh sĩ mới từ từ mở miệng: "Bên trong tinh thạch này có chứa năng lượng cùng loại với tinh hạch, chúng ta có thể hấp thụ, bổ sung năng lượng cùng tu luyện, mà quan trọng nhất..."

Ôn Minh dừng lại, ánh mắt quét qua tất cả mọi người, cầm tinh thạch quơ quơ trước mắt mọi người: "Quan trọng nhất... nó không cần tinh lọc, có thể trực tiếp sử dụng."

Không cần tinh lọc! Trực tiếp sử dụng!

Mọi người cả một đám nghẹn họng nhìn trân trối, còn có người thò tay móc móc lỗ tai, hoài nghi mình có phải nghe lầm hay không.

Một binh sĩ run rẩy chỉ vào tinh thạch trong tay Ôn Minh hỏi: "Đoàn... Đoàn trưởng, thật... thật sự không cần tinh lọc?!"

"Không cần, hơn nữa đây chỉ là tầng ngoài cùng, càng hướng vào bên trong độ tinh khiết càng cao, năng lượng cũng càng nhiều."

Ôn Minh vừa dứt lời, binh sĩ trước đó đi ra không nói hai lời liền chạy trở về, muốn vịn vào thang dây nhảy xuống, bây giờ hắn nhịn không được muốn báo tin cho các anh em vẫn còn đang ở dưới mặt đất biết tin tức này, sau đó nhanh chóng đào lên, sớm chút đào được tinh thạch có độ tinh khiết cao mà đoàn trưởng nói!

Nhìn bộ dạng người nọ nóng lòng như lửa đốt, không thể chờ đợi được giống như muốn nhảy xuống, những binh lính khác cũng có chút rục rịch, bọn hắn cũng muốn là người đầu tiên nhìn thấy tinh thạch có độ tinh khiết cao có bộ dạng thế nào nha!

"Các người đã biết tin tức này, sau này phải biết nên làm như thế nào." Ôn Minh nhét viên tinh thạch kia vào trong tay Hà Liệt Sinh, cau mày nhìn những người khác.

Đoàn người nhìn thoáng qua nhau, dùng sức gật đầu với Ôn Minh.

Đương nhiên biết nói sao rồi, đương nhiên là im im phát tài lớn rồi! Cảm thấy không thể nói loạn lung tung!

Nhìn thấy biểu hiện của bọn hắn, Ôn Minh thoả mãn gật đầu: "Đã như vầy, các người đi thông báo cho những binh sĩ khác, để mọi người cùng vui."



Binh sĩ cùng theo đến không thể nào dấu diếm được, Ôn Minh cũng không muốn dấu chuyện này, dù sao, đoàn dị năng quân đội lớn mạnh cũng là một trong những mục tiêu của cậu.

Nhanh đến buổi trưa, tiểu đội tiên phong đào mạch khoáng dưới sự chờ đợi của mọi người đi ra, nhưng nguyên một đám bọn họ đều biểu lộ trầm trọng, sắc mặt khó coi, dường như đã xảy ra chuyện lớn gì đó rất nghiêm trọng.

Đây là làm sao vậy? Chẳng lẽ bọn hắn không đào ra được tinh thạch có độ tinh khiết cao?

Trần Khiêm dẫn đầu đi đến trước mặt Ôn Minh, lấy ra một khối tinh thạch trong suốt to cỡ nắm tay đưa cho cậu.

"Đoàn trưởng, đây là tinh thạch trước mắt chúng tôi đào được, có độ tinh khiết khá cao. Nhưng..." Lời nói hắn xoay chuyển, trầm giọng nói ra:

"Nhưng chúng tôi phát hiện có một nơi bị đào, không ít tinh thạch có độ tinh khiết cao đã không thấy, chẳng lẽ còn có người phát hiện sớm hơn chúng ta sao? Hay có thú biến dị nào đó làm ra? Đoàn trưởng, đây là một vấn đề lớn!"

Ôn Minh vốn kinh ngạc, sau đó kịp phản ứng, chắc là lần trước em gái đến đây đào, nghe nói chứa không ít, xem ra chính là rãnh to kia rồi.

"Không có việc gì, là người của chúng ta đào đấy, không cần lo lắng, các người vừa bắt đầu không phải còn đào theo hố to đó sao, đó cũng là người đó làm ra đấy."

Người một nhà?

Trần Khiêm có chút giật mình, hắn cho rằng cái động kia là do thú biến dị đào ra, không nghĩ tới là người một nhà, xem ra chính người đó phát hiện ra chỗ này trước sau đó mới báo cho căn cứ biết.

Thật sự là quân nhân có đạo đức tốt quá, đồ tốt như vậy lại không độc chiếm một mình, còn nói cho những người khác, nếu chính bản thân hắn phát hiện mảnh đất này, hắn cũng không dám cam đoan chính mình sẽ báo lên trên trước.

Quả nhiên, xem như là tận thế, cũng vẫn có chiến sĩ cao thượng!

Đã có nơi trước đó đào ra hết rồi, đằng sau phải mở rộng quy mô, phái càng nhiều người đi xuống nữa.

Ăn cơm trưa xong, Ôn Minh cùng Hà Liệt Sinh một lần nữa sắp xếp nhiệm vụ cho mỗi người, tất cả mọi người đều nhiệt tình mười phần, hy vọng nhanh chóng đào móc hết những bảo bối này ra hết, mà danh sách đào khoáng càng bị dành giật lật trời.

Bởi vì bọn họ đều biết cả rồi, xuống dưới đào khoáng, dị năng có thể có thể khôi phục nhanh hơn, tăng trưởng cũng nhanh hơn, tăng khả năng sống sót lại có thể tu luyện, cớ sao mà không làm?

Đợi đến khi sắp xếp thỏa đáng tất cả, mọi chuyện cần thiết đều tiến hành ngay ngắn rõ ràng, Ôn Minh nghi hoặc ngẩng đầu nhìn trời.

Làm sao lại cảm thấy năng lượng kề bên này càng ngày càng nhiều rồi? Hơn nữa đến bây giờ lại không có thú biến dị khác kéo đến, có chút không đúng...

Ôn Minh không khỏi đem ánh mắt quăng về hướng Ôn Dao, chẳng lẽ em gái lại làm cái gì?