Mạt Nhật Chi Vương

Chương 22: Bảo vật



"Ngao!"

Biến dị chó săn đau đớn kêu lên thảm thiết, đầu của nó bị một côn này đập cho máu chảy be bét.

Thú Biến Dị không phải Zombie, bọn chúng cũng biết đau đớn, đây cũng là một cái nhược điểm của bọn chúng.

"Ngao..Ô!"

Đau đớn kích phát hung tính của chó săn biến dị, hai mắt đã biến huyết sắc. Như mãnh hổ, tứ chi dùng sức kiên quyết hướng về Tần Vũ bổ nhào đến.

Tần Vũ cũng tiếp chân di chuyển, nghiêng người tránh thoát, tư thái nhẹ nhàng, như một đấu sĩ có nhiều kinh nghiệm.

"Phốc phốc!"

Tần Vũ đang tránh né đồng thời cũng đâm ra một côn.

Đầu thiết côn bén nhọn đâm vào chân trái của chó săn biến dị.

Vết thương ở chân trái của nó liền được hình thành với độ sâu khoảng 5cm.

Tần Vũ tay lại vạch một cái, vết thương kia bị cào thành dài hơn một thước, máu tươi như suối phun trào ra.

Biến dị chó săn mới cùng Tần Vũ giao thủ một lần liền đã bị thương liên tiếp.

Nó ý thức được người tuổi trẻ nhìn qua gầy nhỏ này thật ra là một nhân vật hết sức nguy hiểm.

Nó cũng không muốn quay đầu lại, chuẩn bị phi lao về một phương hướng khác, muốn trực tiếp chạy trốn, nhưng đáng tiếc...

"Chết!"

Tần Vũ đã sớm nghĩ tới điểm này, kinh nghiệm đi săn của hắn rất phong phú.

Một Thú Biến Dị bình thường đều có trí thông minh tương đối cao, nếu như gặp phải địch nhân không cách nào chiến thắng, bọn chúng sẽ tìm mọi cách để chạy trốn, điểm này cùng Zombie hoàn toàn khác biệt.

Tần Vũ gầm thét, khí lực toàn thân đều tập trung vào côn sắt trong tay, sau đó thân thể của hắn phảng phất như một cây cung lớn, phi ra côn sắt trong tay, như một mũi tên được bắn ra ngoài.

"Oanh!"

Côn sắt bị một tầng quang mang đỏ sậm bao phủ.

Đây là năng lực hỏa diễm của Tần Vũ rót hết toàn lực vào.

Côn sắt như mọc ra mắt, trực tiếp cắm vào sau lưng chó săn biến dị, sau đó bạo nổ, phảng phất như một viên lựu đạn mini.

"Ngao!"

Chó săn biến dị liên tiếp phát ra tiếng thảm thê lương. Nó bị tạc nổ đến huyết nhục cũng bị bắn văng tung tóe, phần lưng bị khai thông ra một lỗ máu có đường kính gần nửa mét.

Nó vô lực mà trực tiếp ngã nhào sấp xuống mặt đất, khí tức trên thân rất nhanh tiêu tán hết.

Tần Tiểu Vũ thấy thế mới nới lỏng một ngụm khí.

Vốn là cô còn muốn gia trì cường hóa cho Tần Vũ, nhưng lại bị Tần Vũ cự tuyệt, bởi vì Tần Vũ cảm thấy đối mặt con chó săn biến dị này không cần thiết phải nhờ Tần Tiểu Vũ cường hóa, dựa vào năng lực của chính hắn cũng có thể đối phó.

Tần Tiểu Vũ thấy được vừa mới Tần Vũ phi ra một đòn công kích rất mạnh, cũng đều cảm thấy rất thần kỳ, nhịn không được hỏi: "Ca ca, năng lực của anh không phải hỏa diễm a? Vì cái gì mỗi lần đều không thấy anh xuất ra hỏa diễm công kích, tỉ như thả ra 'hỏa cầu' gì đó chẳng hạn."

Nghe vậy Tần Vũ hơi nhếch miệng nên cười.

Hắn vừa đi về phía chó săn biến dị một bên nói: "Năng lực của anh là hỏa diễm thì không sai, nhưng cho dù Tiến Hóa Giả có được hỏa diễm cũng cần căn cứ vào năng lực chính mình am hiểu tinh thông. Năng lực biểu hiện cũng khác biệt, tỉ như anh am hiểu hơn là gia trì hỏa diễm năng lực dung nhập vào binh khí, tăng lên uy lực của nó."

"Đúng rồi, đây cũng chính là điểm khác nhau giữa chiến sĩ và pháp sư đi. Anh là chiến sĩ, những người phóng thích được 'hỏa cầu' kia thì là pháp sư a." Tần Tiểu Vũ suy một ra ba nói.

"Không kém bao nhiêu đâu." Tần Vũ nhẹ gật đầu.

Hắn rèn luyện hỏa diễm năng lực chính là dùng cho cận chiến, cho nên người khác thả Hỏa Cầu, còn hắn thì gia trì hỏa diễm bám trên binh khí, nếu để cho hắn thả ra 'hỏa cầu' cũng được, nhưng uy lực vẫn là như thế.

Tần Vũ am hiểu vũ khí là đao thương, đòn công kích mạnh mẽ vừa rồi ẩn chứa năng lực hỏa diễm cũng phải tiêu hao thời gian dài hắn rèn luyện mới có thể làm ra đến, bất quá một chiêu này có cái khuyết điểm.

Tần Vũ đi tới trước mặt chó săn biến dị.

Con chó săn này thụ thương nặng như thế vẫn như cũ chưa chết, nhưng cũng sắp chết. Tần Vũ tìm kiếm côn sắt vừa mới chính mình phi ra, có thể bộc phát theo năng lực hỏa diễm, làm vật trung gian côn sắt cũng bị nổ tàn khuyết khiến nó không đầy đủ.

Cây côn sắt này mặc dù cứng rắn nhưng vẫn không chịu nổi hỏa diễm của Tần Vũ bạo tạc.

Nhưng vẻn vẹn chỉ một điểm này thì Tần Vũ còn không sợ.

Hắn cầm lên côn sắt của Tần Tiểu Vũ, sau đó dùng năng lực sao chép phỏng chế ra một cây y trang, sau đó hắn dùng côn sắt đâm vào đầu biến dị chó săn, kết thúc tính mạng của nó.

Tần Vũ lại bắt đầu giải phẫu thi thể biến dị chó săn.

Để hắn có chút vui vẻ là con chó biến dị lại có hai viên nguyên năng tiến hóa, một viên là chính nó, một viên còn lại thì là của Zombie nó vừa ăn kia, hiện tại còn chưa tiêu hóa, cũng tiện nghi cho Tần Vũ.

"Đây là cái gì!"

Tần Tiểu Vũ bỗng nhiên chỉ vào dạ dày chó săn biến dị nói ra.

Đi qua khoảng thời gian không ngắn tẩy luyện, Tần Tiểu Vũ đối với cảnh tượng giải phẫu thi thể như thế này đã không cảm giác được buồn nôn, cho nên thời điểm Tần Vũ đang giải phẩu thi thể chó săn biến dị thì cô đứng xem ở một bên.

Tần Vũ thuận theo tay Tần Tiểu Vũ chỉ nhìn qua, lại phát hiện trong dạ dày biến dị chó săn tựa hồ có một thứ đồ vật màu đỏ, vật kia tản ra quang mang nhàn nhạt xuyên qua cả cái dạ dày.

Mặc dù bị dạ dày che đậy nhưng vẫn có thể nhìn rõ ràng.

"Vật gì?"

Dưới sự nghi hoặc, Tần Vũ cũng không do dự, trực tiếp đem biến dị chó săn dạ dày mở ra.

Buồn nôn dịch nhờn lập tức dính đầy tay Tần Vũ.

Tần Vũ cũng không có để ý, hắn đưa tay đem vật đỏ dính đầy chất dịch nhờn kia lấy ra, sau đó hắn lau hết sạch sẽ dịch nhờn trên tay mình và đồ vật màu đỏ này vào da lông chó săn biến dị.

"Là một chiếc nhẫn."

Sau khi Tần Vũ đem thứ này lau sạch sẽ, bọn hắn rốt cục nhìn ra diện mạo như trước của thứ này.

Đây là một chiếc nhẫn phong cách cổ xưa, kim loại màu đen ngưng kết thành vòng, nhìn qua cũng không có gì đáng chú ý.

Chiếc nhẫn này có thể xưng là thô ráp, nhưng phía trên chiếc nhẫn kia lại khảm lấy một viên đá quý màu đỏ tối, cái này lập tức để giá trị nhẫn được nâng lên mấy tầng cấp bậc.

"Hoá ra chỉ là một chiếc nhẫn a."

Tần Tiểu Vũ có chút thất vọng, nếu như hiện tại là niên đại hòa bình có một chiếc nhẫn này cô nhất định sẽ nhảy cẫng hoan hô, tối thiểu còn có thể bán một chút tiền.

Nhưn mà ở trong mạt thế này, chiếc nhẫn này cũng không giá trị bằng một ổ bánh bao.

"Không phải nhẫn thường." Tần Vũ ngưng trọng nói.

Hắn cẩn thận quan sát đến chiếc nhẫn này, hắn có thể phán đoán nguyên nhân rất đơn giản.

Bởi vì đây là phát hiện từ dạ dày chó săn biến dị.

Chó săn biến dị đem chiếc nhẫn này nuốt xuống bụng.

Lấy lực tiêu hóa của nó cho dù là sắt thép cũng không bao lâu liền có thể tiêu hóa hết, nhưng chiếc nhẫn kia mặt ngoài bao trùm nhiều như vậy dịch nhờn, hiển nhiên không phải vừa mới bị nuốt xuống.

Nếu thời gian lâu như vậy mà chó săn biến dị đều không thể tiêu hóa nó, có thể thấy được chiếc nhẫn này tuyệt không đơn giản.

"Thứ này sẽ không phải là. . ." Tần Vũ bỗng nhiên thần sắc khẽ động.

Hắn thử rót một ít gen năng lượng vào trong nhẫn.

"Hỏa Diễm Giới Chỉ, F cấp bảo vật, chỉ cần rót gen năng lượng vào là có thể kích phát ra năng lực của 'Hỏa Diễm Giới Chỉ'. Có thể thi triển ra hỏa cầu, hỏa thuẫn."

Khi Tần Vũ rót gen năng lượng tiến vào trong cái giới chỉ này, hắn bỗng nhiên cảm nhận được một dòng tin tức, cái này khiến hắn cuồng hỉ.

"Đây là bảo vật, thượng cổ di tích sản xuất bảo vật!"

Tần Vũ vui sướng.

Chiếc nhẫn này không chỉ là một kiện bảo vật, hắn càng thêm mừng rỡ chính là biết được địa phương sản xuất chiếc nhẫn này!

Tại đời trước nhân loại có thể sinh tồn trên Địa Cầu dưới cường địch, thượng cổ di tích sản xuất đủ loại bảo vật cũng có phần lớn công lao.

Những thượng cổ di tích này chỉ sau khi tận thế bộc phát mới lần lượt xuất hiện ở khắp các địa phương trên Địa Cầu.

Có thể nói cũng không phải là trên địa cầu, mà là ở bên trong dị không gian.

Chỉ cần tìm được cửa vào liền có thể tiến vào bên trong, thông qua được khảo nghiệm liền có thể thu hoạch được bảo vật, kỹ năng, trang bị, thuốc biến đổi gien, các loại vật phẩm đạo cụ...