Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới

Chương 138: Selena tuyệt cảnh một kích



- Ngạc nhiên thật, là Beretta 687 EELL.

Selena nhìn tay súng săn ánh mắt chợt có chút hơi ngạc nhiên, ở hiện tại cái này thế kỷ dù là ở những nơi nông thôn rừng rú thợ săn cũng hiếm khi nhìn thấy được loại này cổ điển súng săn huống chi là ở tại nơi này trung tâm thành phố, thứ này giá trị so với mặt bằng chung trong thị trường súng ống mặc dù cũng không tệ lắm, nhưng đó là bởi nó tính cổ điển cùng bề ngoài miền viễn tây cao bồi hoang dã phong cách.

Nhưng nói về nó uy lực thì ummm, Selena hiện tại đại khái đã hiểu vì sao đối phương bắn không chết cái kia đầu ếch quái vật rồi.

Chỉ là hiện tại Selena cũng không có cái khác lựa chọn có thể nói, nàng nếu muốn tranh một tia nhỏ nhoi hi vọng sống vậy chỉ có thể đem tất cả đều đặt cược vào thanh này đồ cổ súng săn.

- May mắn loại này súng săn mỗi lần nạp đạn có thể bắn hai viên, phía trước người kia đã bắn xong một phát, vậy hiện tại ta vẫn còn một viên cơ hội.

Selena tách ra báng súng, lập tức một cái võ đạn còn mang theo nhàn nhạt mùi thuốc súng rơi xuống, đầu đạn đã không có hiển nhiên không thể lại sử dụng, mà trong nòng súng giờ đây chỉ còn trơ trọi một viên đạn đã được gài sẵn bên trong đại biểu nàng cùng John duy nhất đường sống.

Mặc dù có chút than thầm nhưng Selena cuối cùng vẫn là kiên định gài lại báng súng, tay trái nắm báng thử nghiệm nhấc lên.

Làm từ gỗ cùng sắt linh kiện kết hợp súng săn hiển nhiên cũng không nhẹ nhõm chút nào, một tay cầm rất khó lâu dài nhấc lên duy trì chuẩn xác ngắm bắn, chỉ là Selena giờ đây cũng không đoái hoài được nhiều như thế, mặc dù bắn trượt sẽ chết, nhưng bắn chậm cũng đồng dạng muốn chết, hoặc là hiện tại quyết tâm liều mạng hoặc là "đăng xuất" hoàn toàn không có lựa chọn thứ ba có thể chọn.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ít nhất Selena vẫn cảm thấy an ủi một chút khi trên tay súng săn mặc dù là Shotgun nhưng đường đạn của nó cũng không phải là dạng đạn bi khi bắn sẽ tán ra xung quanh để đạt được phạm vi lớn sát thương, mà ngược lại đường đạn thuộc dạng chùm tương đối ngưng tụ, và khoảng cách bay cũng khá xa, người thiết kế làm thế để đảm bảo thợ săn có một khoảng cách an toàn nhất khi ngắm bắn nhưng vẫn có thể đảm bảo được uy lực có thể một phát chí tử đối với các loài da dày thịt béo như gấu hay hổ, bò rừng các loại động vật hung hẵn.

Mà tình thế lúc này cũng tương đối thích hợp với trên tay súng săn khi mà nàng khoảng cách chiến trường còn có gần mười mét khoảng cách, nếu là bình thường Shotgun ở cái này khoảng cách muốn gây ra lực sát thương đầy đủ hiển nhiên là không thể nào, mà nàng hiện tại cũng không có cái kia thể lực cùng thời gian để một lần nữa lếch lại gần.

- Chỉ là làm sao để bắn trúng bây giờ?

Thử nghiệm ngắm bắn hồi lâu Selena cuối cùng vẫn là không dám liều lĩnh bóp cò mà ngược lại lâm vào cực đồ trầm tư nhíu mày suy nghĩ.

Tốc độ của đối phương thật sự là quá nhanh, nhanh đến mức nàng đến cái bóng của hắn cũng không bắt được chứ nói gì đến ngắm bắn, hiện tại nổ súng chính là thuần đặt cược vào may mắn, mà trải qua đêm nay liên hồi đen đủi tình cảnh, Selena cảm giác nàng may mắn tựa như đã từ bỏ nàng mà đi rồi.

- Hửm?

Nhưng lúc này đây khi còn đắn đo suy tư, đột nhiên Selena ánh mắt không hiểu thấu nhìn kỹ John cái kia tràn đầy vết thương rách nát thân thể một chút, sắc mặt nghiêm túc chợt hơi động tựa như vừa phát hiện ra điều gì đó.

Lập tức nàng cũng không còn tùy ý tại trong không khí chỉa súng loạn nữa mà nhắm về một cái cố định mục tiêu bắt đầu cố định họng súng, mục tiêu.

John thân thể.

Chỉ là mặc dù đã cắn chặt răng cực độ hạ quyết tâm nhưng từ đầu tới cuối Selena vẫn không thể co lại ngón tay bóp cò súng.

Mặc dù nàng đang vì cả hai tranh lấy một tia hi vọng sống nhưng đã trải qua một lần hiểu lầm đối phương sẽ lại tin nàng sao, dù thành công hắn liệu sẽ còn lại cứu nàng lần nữa chứ.

Chỉ là đột nhiên, còn đang xoắn suýt vô cùng Selena chợt nhìn thấy được một cái ánh mắt, một cái bình thản mà nhẹ nhàng nhưng tràn đầy ôn nhu ánh mắt.

"Thoải mái hành động đi, ta tin ngươi."

Selena dường như đọc được đối phương ý tứ trong cái kia sâu thẩm toát ra nhàn nhạt hoàng kim quang mang ánh mắt, lập tức nàng vẻ mặt lại không còn do dự mà chợt kiên định lên, ánh mắt sắc bén tập trung ngắm chuẩn, trấn tĩnh lại hơi run rẩy cánh tay, Selena nhìn John thân thể giờ đây đã hoàn toàn che kín vết rách tựa như một cái bị vố số dã thú gặm ăn thi thể không có chổ hoàn hảo, ngoại trừ.

- ĐOÀNG!!

Lập tức Selena hướng họng súng ngay thẳng nhắm vào John đầu lâu xạ kích.

Tuyệt đối phải được.

- Bành!!

Theo một tiếng trầm đục vang vọng, một cái hắc ảnh đột nhiên lấy kinh người tốc độ văng bay ra ngoài đập vào một chổ bức tường gần đó.

Cảm nhận được chổ lồng ngực nhức nhói, Geogre ánh mắt tràn đầy khó tin cùng ngu ngơ, nhưng cũng không phải vì bản thân lồng ngực thương thế mà là hắn một cái chân gót chân giờ đây bị tạc cái lỗ máu lớn.

Mặc dù thương thế không tính là nghiêm trọng, thậm đối với hắn có thể coi là hơi nhẹ chút, nhưng đó là bình thường tình huống mà không phải trong cái này phi thường tình cảnh.

Xong đời!

Tuyệt vọng thầm nghĩ một câu, quả nhiên còn chưa để hắn nổ lực lần nữa đứng dậy di chuyển một cái cự lực đã lần nữa đập tới khiến Geogre sắc mặt càng tái nhợt nôn ra một búng máu.

Hắn ánh mắt giờ đây tràn đầy tuyệt vọng cùng khó hiểu, căm hận, phẩn nộ các loại tiêu cực cảm xúc.

Sao ta có thể bị bắn trúng cơ chứ?

Rõ ràng là yếu đuối như thế, rõ ràng chỉ là một con sâu bọ có thể tùy thời bị hắn nghiền nát giết chóc.

Nhưng hết lần này đến lần khác lại là kẻ dập tắt hi vọng của hắn.

- Phốc thử!!

- AAAAAAAA!!

Geogre tái xanh đầu ếch vặn vẹo hét lớn, bởi giờ đây hắn hai chân đã bị trước mắt "quái vật" còn lại hai căn xúc tu cho vặn gãy, nhưng so với thể xác đau đớn, Geogre tâm thần nổi đau càng thêm to lớn gấp bội.

Rõ ràng, rõ ràng đã sắp thành công tới nơi rồi.

Nhưng tại sao, tại sao nó có thể bắn trúng ta?

Geogre tuyệt vọng đau đớn mà nghĩ, hắn làm sao có thể nghĩ ra được chỉ kém một kích cuối cùng liền có thể đem trước mắt chỉ là "đèn đã cạn dầu" "quái vật" đầu lâu cho đá nát, nhưng một kích cuối ấy hắn lại bị một cái tầm thường viên đạn cho đánh gãy công kích, mặc dù chỉ là vết thương nhẹ nhưng hắn tốc độ cũng tại trong nháy mắt lâm vào ngưng trệ để lộ sơ hở cho trước mắt tên "quái vật" không những thoát chết một mạng mà còn có thể tuyệt địa phản kích đem hắn đánh bay.

- Chết!!

Theo một tiếng u ám quỷ dị mà vặn vẹo vang lên, to lớn tử vong bóng mờ nháy mắt bao phủ Geogre khiến hắn không khỏi mặt đầy tuyệt vọng phẫn uất thét lớn.

- TA HẬN A!!

- Phốc thử!!

Theo tiếng da thịt xương cốt đứt lìa vang lên trong nháy mắt, người ếch quái vật Geogre giờ đây chỉ còn lại một cái không đầu không tay không chân thi thể bị một căn xúc tu chặt chẽ bóp lấy.

John miệng lớn nhấm nuốt trong miệng máu thịt mấy giây sau liền ừng ực nuốt xuống, theo đó trên thân thể của hắn vô số nghiêm trọng thương thế cũng nhanh chóng đạt được một chút phục hồi, xoa dịu, lập tức John cũng không đợi lâu nữa mà cả người chợt tách dọc sang hai bên hở ra một cái đầy răng máu miệng rộng đem còn lại thân thể cho ăn hết.

- Rột rột!!

- Ài, cái này tướng ăn vẫn khó coi như nãy a.

Một bên lần nữa từ trong tuyệt cảnh lếch ra được một mạng Selena vô lực tựa lưng vào tường ánh mắt có chút bất đắc dĩ mà nhìn John ngon miệng "ăn khuya".

Có lẽ là do Mukbang hiệu ứng ảnh hưởng vẫn là do những nguyên nhân khác mà Selena vừa nhìn John dùng bữa, bụng của nàng cũng chợt cảm thấy chút đói, có chút cũng muốn tiến lên gặm một cái.

Ài, rốt cuộc là cái thế giới này điên rồi vẫn là ta điên rồi mới có thể muốn ăn cái kia đồ vật?