Lão Đại Phải Lòng Thỏ Con

Chương 4: Lão đại là ai?



Vân Linh ngồi trong xe trong lòng vô cùng ấm ức cô nghĩ Gia Ngộ đã quá xen vào cuộc sống riêng tư của mình đến việc cô có bạn trai hắn cũng muốn quản, Vân Linh sẽ dọn ra khỏi đấy cô không muốn bị quản thúc như một đứa trẻ cô cũng đã đủ lớn để quyết định cuộc đời của mình không cần hắn phải quản lý nữa.

Buổi đi làm đầu tiên của Vân Linh hơi nhàm chán không ai dám cho cô làm bất cứ điều gì cả ánh mắt của họ nhìn cô vô cùng dè chừng cô cũng không hiểu nguyên nhân tại sao, Vân Linh đi vệ sinh cô tình cờ nghe được đoạn đối thoại của hai nữ nhân viên.

"Nghe bảo cô gái mới đến là người của lão đại nên giám đốc không dám giao việc cho cô ta sướng thật tôi mà được một phần như cô ta tôi cũng mãn nguyện."

Cô gái bên cạnh liền tiếp lời.

" Nghe bảo lão đại rất đẹp trai anh ta còn rất trẻ khoảng chừng ba mươi tuổi nhưng vì là người tài giỏi nên đã lên làm lão đại ở độ tuổi này."

Vân Linh đứng bên trong tình cờ nghe được trong đầu cô nhảy ra biết bao nhiêu thắc mắc cô biết họ đang nói về mình nhưng người tên Lão Đại là ai tại sao lại giúp cho cô vào đây chứ, từ lúc đi phỏng vấn đến lúc đi làm việc Vân Linh đã thấy rất kì lạ mọi người ở đây điều nhìn cô bằng ánh mắt khác thường, không lẽ người tên lão đại đó là Gia Ngộ, càng nghĩ cô càng cảm thấy khó chịu, hắn lại muốn xen vào cuộc sống của cô càng nghĩ Vân Linh không thể nào ngồi yên được, cô mở cửa đi ra ngoài hai cô nhân viên nhìn thấy Vân Linh liền giật bắn người rồi nhìn nhau đầy sợ hãi.

Vân Linh đi ra ngoài lấy túi xách rồi rời khỏi đó cô không muốn ai quản lý mình cả, Vân linh cảm thấy Gia Ngộ thật quá đáng, mọi người trong văn phòng nhìn theo bóng lưng của Vân Linh rời đi mà không hiểu chuyện gì xảy ra, hai cô nhân viên lúc nãy đi ra mà trong lòng thấp thỏm lo sợ.

Vân Linh đi ra ngoài cô gọi taxi để đi về bỗng nhiên bị người vệ sĩ do Gia Ngọ cử đến bảo vệ ngăn cô lại.

" Tiểu thư mời cô vào xe."

Vân Linh liền giận cá chém thớt cô quát người vệ sĩ.

" Đừng có quản tôi nữa được không, anh mà còn đi theo tôi nữa thì đừng trách."

Nói rồi cô bỏ đi một mạch Vân Linh đang cảm thấy thất vọng về Gia Ngộ vô cùng từ trước đến giờ cô chưa bao giờ hiểu công việc của hắn cũng như chẳng hiểu gì về hắn, Gia Ngộ luôn giấu giếm cô tất cả mọi chuyện.

Vân Linh đi đến một quán bar hôm nay cô muốn uống cho thật say để vơi đi sự bực tức trong lòng, Vân Linh gọi cho cô bạn thân đến, Cố Y vừa đến nhìn thấy Vân Linh đang uống ly này đến ly khát cô ta nghĩ là Vân Linh đang cãi nhau với Lâm Khiết môi bất giác cười vui vẻ, rồi đi đến đó bắt đầu diễn vở diễn đầy thương hại.

" Cậu sao vậy cãi nhau với bạn trai à?"

Vân Linh lắc đầu nói.

" Không có tớ đang buồn chuyện khác cậu ngồi xuống uống với tớ đi."

Vẻ mặt của Cố Y có phần hơi thất vọng Vân Linh không hề hay biết rằng cô ta và Lâm Khiết đã sau lưng cô qua lại suốt hai năm qua, nếu cô biết được sự thật này chắc chắn sẽ rất đau lòng và khép mình lại không hề muốn tin tưởng ai.

Vân Linh đã uống đến không thể đi nổi nữa vẻ mặt của Cố Y nhìn Vân Linh vô cùng chán ghét cô ta ganh tị với Vân Linh khi cô có được tất cả còn cô ta phải dùng thân thể của mình mới có thể giữ chân của Lâm Khiết chu cấp tiền bạc cho cô ta.

Gia Ngộ đang rất lo lắng cho Vân Linh hắn cho người đi tìm cô khắp mọi nơi nhưng Cố Y đã đưa Vân Linh về đến cổng biệt thự, Gia Ngộ liền đi ra bế Vân Linh lên phòng, Cố Y nhìn theo bóng lưng của Gia Ngộ vẻ mặt cô ta hình như đã bị hắn làm cho mê mẩn, cô ta thầm nói.

Anh ta là ai sau từ trước đến nay mình chưa nhìn thấy Vân Linh cũng không nói cho mình biết."