Không Muốn Làm Nữ Phụ Độc Ác

Chương 3



Đông Lăng dự định quay về nhà thay đồ trang điểm đến chỗ hẹn, không ngờ ca ca nàng lại ở nhà.

"Lại đến bệnh viện à? tình huống của hắn sao rồi?"

Đông Đường cầm ly nước trái cây từ phòng bếp ra, thấy Đông Lăng mặt không biểu tình, cảm giác tâm tình em gái không được tốt.

"Vẫn như cũ, không có gì thay đổi."

Ngoài miệng Đông Lăng đáp như vậy, nhưng trong lòng lại nặng nề thêm vài phần.

Số liệu bị nhiễu khiến ý thức Văn Hàn chạy mất, không biết hắn còn sống hay không? trên đường về nàng có hỏi 021, 021 nói có thể hắn ở trong thân thể người khác, nhưng cũng không chắc.

"Vậy sao mặt lại như vậy, tôi còn tưởng hắn bị bệnh nặng hơn."

Đông Đường tiện tay đưa ly nước trái cây cho em gái, hắn cảm thấy tiểu tử Văn Hàn kia cũng thật vi diệu, tuy cảm thấy đối phương là người tốt, nhưng khi biết ba mẹ tính làm xui gia, hắn lại cảm thấy đối phương không phù hợp, nhưng dù sao người ta cũng đang gặp chuyện, hắn cũng hy vọng người ta mau khỏe lại.

Đông Lăng uống một ngụm nước trái cây rồi thở dài: "em phát hiện cái thế giới này thật yếu ớt."

Qúa yếu ớt! không nói yêu thì không kết được à? cái này có khốn nợn quá không a!

"Nói bậy gì đó!"

Đông Đường búng đầu Đông Lăng một cái, từ khi nào nàng thành nữ sinh bi xuân thương thu rồi?

Đông Lăng lắc đầu, vẻ mặt đầy bí hiểm u buồn, mang theo chút say độc buồn vô cớ: "ca, anh không hiểu đâu."

Hiện tại em gái ngươi cầm kịch bản của nam chính rồi biết không! em gái anh đến cả làm kim chủ cũng không xứng anh có biết không!

"Ca, anh nói, em mở công ty giải trí thì thế nào?"

Đông Lăng thay đổi trọng tâm câu chuyện, nhìn Đông Đường hỏi thử, sở dĩ hỏi là vì nàng không có tiền, nếu nàng muốn mở công ty, đăng ký tiền bạc đều phải dùng của nhà rồi.

Đây là kết quả an toàn sau khi Đông Lăng suy nghĩ, mở công ty giải trí, nhận Tống Minh Chỉ là cấp dưới, sau đó làm cho nàng nổi tiếng. Nàng dùng danh nghĩa cá nhân là không thể được, kinh doanh nhà nàng không liên quan gì đến giới giải trí cả, người ta chắc gì mà nể mặt nàng, cho nên trước tiên cứ gia nhập vào đó đã.

Đông Đường nghi ngờ nhìn nàng: "sao lại đột nhiên muốn vào giới giải trí, trước kia ba mẹ nói không nên vào rồi sao?"

Nghề nghiệp của Đông Lăng kỳ thực cũng có liên quan một chút đến giới giải trí, nàng học trường thanh nhạc nổi tiếng ở nước ngoài, là một tay chơi violin, còn học thêm sáng tác nhạc, nhưng mà nghệ thuật cũng rất khó kiếm tiền, bất quá Đông ba Đông mẹ cảm thấy không sao, ban đầu cũng không hy vọng Đông Lăng kiếm tiền, nàng vui vẻ làm phú nhị đại không cần dính vào giới lộn xộn đó là được, cho nên bọn họ thường phản đối Đông Lăng vào giới giải trí.

"Không phải em vào giới giải trí, mà em muốn mở công ty giải trí, ký hợp đồng với vài nghệ sĩ, rồi làm cho họ nổi tiếng, ca ca thấy được không?"

Đông Lăng ngoài miệng làm nũng, trong lòng cũng đã chắc chắn, nàng cảm thấy chuyện này hơn phân nửa sẽ thành.

Đông Đường xoa đầu nàng: "sao lại đột nhiên muốn kinh doanh vậy?"

"Tại thích thôi, đến lúc đó ca ca giúp em một chút nha, cảm ơn trước."

Đông Lăng chắp hai tay, hướng Đông Đường làm động tác cảm ơn, rồi vỗ nhịp, sợ ca ca cản nàng, vội chạy như làn khói về phòng.

Đông Đường nhìn bóng lưng nàng chạy, lắc đầu bất đắc dĩ.

Đông Lăng không dám nói nguyên nhân, nếu để người nhà biết nàng làm mấy cái này để giao dịch py với mỹ nữ, nhất định sẽ dạy dỗ nàng một trận.

021: [ làm vậy được hả? ]

Đông Lăng: [ tỷ lệ thành công là 90%, mở công ty cho vui thôi, ba mẹ tôi cũng không đến mức không đồng ý. ]

Tuy nàng không có lợi hại như Văn Hàn, có tài nguyên có công ty riêng có mối liên hệ lớn, nhưng cũng không phải là không có gì.

021 cảm thán: [ nha đầu, cô không hỗ là nữ phụ độc ác ngoan cường nhất. ]

021 muốn kết nối thế giới, dĩ nhiên là phải xem hết cốt truyện này, nhưng số liệu bị nhiễu khiến nó quên không ít nội dung, mà nó cũng không có quyền để mở khóa những phần sau, nhưng nó nhớ rõ, nữ phụ độc ác trong nguyên tác có nhiều vai diễn rất bất khuất, liên quan rất nhiều đến gia thế của nàng, nàng là tiểu công chúa được cả nhà nuông chiều, Đông gia thậm chí còn tạo áp lực muốn Văn Hàn kết hôn liền với nàng, đương nhiên trong cuộc đọ sức đó thì nam chính vẫn tốt hơn.

Đông Lăng không hiểu ý 021, bất quá nàng không ngốc, kết hợp với vai diễn của nàng một chút thì liền hiểu.

Đông Lăng có dự tính trong lòng, biết mọi chuyện không thể nóng vội, trước hết cứ tập trung vào chuyện hiện tại đã. Nàng từ phòng cất quần áo, chọn xong bộ đồ đi dự tiếc tối nay, ngồi trước gương bắt đầu hóa trang.

Chủ đề tối nay là không phải người, Đông Lăng dự định làm ma cà rồng, đánh chút phấn lót cho mặt mình tái một chút, rồi tô da hơi thâm đen lạnh lùng một chút.

Trong đầu nàng lại nhớ đến bộ dạng Tống Minh Chỉ, nghĩ đến nếu đối phương là ma cà rồng, thì ít nhất cũng phải cỡ bá tước trở lên.

Lãnh đạm, ưu nhã, cao quý.

Đông Lăng trong lòng nghĩ đến mỹ nữ, hóa trang trên mặt, thay đồ ra cửa.

"Đến Ngô Đồng đi."

Ngô Đồng là khu biệt thự, Đổng Nặc chuyên dùng nơi đó để mở tiệc.

Vì muốn tông xiệt tông với cái váy mình mặc, nên Đông Lăng dặn tài xế lấy chiếc Bugatti màu đen ra đi, đây là chiếc xe đắt tiền nhất trong gara xe của nàng.

Đông Lăng lúc ngồi lên, trong lòng suy nghĩ, sau này mình có thể dùng chiếc xe này nói là tài nguyên, như vậy cũng không ai biết nàng thực sự không có tiền riêng.

021: [ nha đầu, cô giỏi lắm, còn chưa làm được kim chủ, cũng đã có tự giác của kim chủ, ta nghĩ đến cô sẽ vẻ vang! ]

Đông Lăng khiếp sợ: [ ngươi đọc lén suy nghĩ của ta? ]

021 lớn tiếng cãi lại: [ ngươi đừng có oan uổng chỉ huy! là do cô lầm bầm rõ ràng còn gì, tôi không muốn nghe cũng khó à! ]

Đông Lăng cảm thấy nguy hiểm, hỏi: [ vậy sau này ta nghĩ cái gì, ngươi cũng biết hết sao? ]

021 liền giải thích: [ không dám nói bậy, chúng ta là hệ thống tốt sao có thể xem lén thông tin cá nhân của ký chủ được, chỉ cần cô nghĩ tập trung vào, thì chúng tôi sẽ không nghe thấy được. ]

Đông Lăng nghi ngờ: [ thật không? ]

Nàng lập tức chuyện tâm mắng cẩu hệ thống, nếu hệ thống là đồ vật có thể biến hóa trước mặt nàng, nàng nhất định băm thành tám khối, sau đó tra hỏi tác giả quyển sách này là ai? rồi gửi cho người đó một rương dao.

021: [ đương nhiên a, nha đầu, cô còn chưa tin tôi sao? ]

Đông Lăng phát hiện, đúng là nó không nghe thấy, yên lòng có lệ nói: [ tin ]

021 kiêu ngạo chống nạnh: [ đương nhiên, cô có thể vĩnh viễn tin tưởng hệ thống! ]

Đông Lăng nghĩ, đúng là tên ngốc a.

021: [... tôi nghe thấy nha. ]

Đông Lăng ho nhẹ một tiếng, làm bộ như không có gì.

Tài xế ngồi đằng trước nghe tiếng hỏi: "tiểu thư làm sao vậy?"

"Không có gì, tiếp tục lái đi."

Bắc Hải 8 giờ, ngọn đèn như dệt cửi.

Đông Lăng vừa vào cửa, đã thấy Trần Thương Thương nhào về phía nàng, mang đến làn gió thơm.

"Bà là gì vậy? ma cà rồng a?"

Trần Thương Thương nhìn cái cái răng hổ và da trắng môi đỏ liền đoán được.

"Phải, còn bà là.....?"

Đông Lăng nhìn cái váy trắng vàng trên người Trần Thương Thương cùng cái vòng hoa chớp chớp, giọng nói lưỡng lự.

Trần Thương Thương ra vẻ khinh thường 'bà không có hiểu biết' nói: "đó là vòng nguyệt quế của nữ thần đó, lẽ nào tôi nhìn không đủ thánh khiết hả? còn bà nữa nghĩ sao mà kêu cái vòng hào quang của nữ thần là cái vòng hoa chớp chớp vậy?"

"Tôi thì thấy giống vòng hào quang thần kinh hơn he, cái ngữ này khỏi cần bật đèn he, cái vòng hoa chớp chớp của bà chính là cái cái LED chớp chớp còn gì he, bà đội nó tính ra ngoài cua trai hay làm bóng đèn vậy he?"

Một giọng nói chanh chua chen vào, đầy ý cười nhạo.

Đông Lăng vừa nghe tiếng thì biết âm thanh quan thuộc xéo xắc nhau lại sắp bắt đầu rồi, nàng đã quen với cục diện này rồi, còn chờ Trần Thương Thương bộc phát nữa thôi.

Trần Thương Thương ôm cánh tay hừ lạnh: "vậy chứ so ra còn đỡ hơn bà, Đường Thiến Thiến bà tính làm người sói hay là tiểu cẩu vậy hả? nhìn cái mặt bự của bà đi kìa, há miệng ngoạm một phát không biết một bữa ăn hết bao nhiêu người à?"

Hai người dính lại gần, nhìn có vẻ sắp đến phân đoạn kịch tính rồi, Đông Lăng không chút lo lắng, lấy một cái bánh kem vừa ăn vừa xem.

Có người quen đi tới, thấy cái vòng hoa chớp chớp của Trần Thương Thương thì phì cười: "Trần Thương Thương, bà hóa trang cái gì á?"

Trần Thương Thương còn chưa nói, Đường Thiến Thiến đã dành nói trước: "chuyện của mỹ nữ bà bớt quản đi he."

Đông Lăng mang hai ly rượu đến cho hai người bạn tốt của mình thấm giọng một chút, cũng thông báo cuộc xéo xắc hôm nay kết thúc.

Đường Thiến Thiến u oán liếc nàng một cái: "Lăng Lăng, con nhỏ thúi này mắng tôi sao bà không giúp tôi hả?"

Đông Lăng buông tay: "thì tôi cũng sợ làm cản trở hai người phát huy thực lực còn gì?"

Trong ba người các nàng thì, Đường Thiến Thiến và Trần Thương Thương quen biết nhau trước, Đường Thiến Thiến thông qua Trần Thương Thương mới biết nàng, lúc đầu khi thấy hai người này cãi nhau Đông Lăng cũng lo lắng, về sau biết rồi cũng không lo nữa, hai người này hay thích xỉa xói nhau, hằng ngày không xỉa xói nhau thì không chịu được.

Trần Thương Thương khinh bỉ: "Lăng Lăng sao mà giúp bà được, nàng thích tôi nhất mà."

Ba người cười đùa một hồi, Đông Lăng ăn chút đồ lót dạ, rồi kéo bạn mình đi bàn chuyện chính sự.

"Tôi định mở công ty giải trí, nhưng mà lại không biết gì nhiều về cái này, Thiến Thiến, bà có thể hỏi mẹ bà giúp tui một chút được không?"

Nhà Đường Thiến Thiến kinh doanh xây dựng, nhưng mẹ nàng từng là diễn viên đã về hưu, đối với giới giải trí biết cũng khá nhiều.

Đường Thiến Thiến thoải mái gật đầu, tò mò hỏi: "sao bà đột nhiên lại muốn mở công ty giải trí vậy? Bắc Hải Minh Châu của chúng ta muốn vào giới giải trí rồi à?"

"Bà đừng có chọc tôi nữa, tôi làm sếp mà."

Bắc Hải Minh Châu là lời đùa giỡn của một vị trưởng bối trước kia, khi đó nàng theo ba mẹ đến dự một buổi tiệc của nhân vật nổi tiếng, chủ nhà là xuống thành phố Bắc Hải ở, dù vậy thì uy vọng cũng rất cao trong giới chính trị, lúc thấy nàng thì tán dương một câu.

Vì cái này về sau nàng liền nổi danh, có người muốn đính hôn với nàng, khi đó nàng mới 16 tuổi, ba mẹ nàng sợ hãi cả đêm mang nàng ra nước ngoài, qua 6 năm nàng mới quay về Bắc Hải, hiện tại ngoại trừ bạn bè thân thiết ra, thì không có ai đùa như vậy nữa.

Đông Lăng chớp mắt, đột nhiên có sáng kiến, kéo tay hai cô bạn nói: "có phải là chị em tốt không?"

Trần Thương Thương và Đường Thiến Thiến cùng cảnh giác: "muốn gì đó?"

"Nhập cổ a!! cẩu phú quý không quên, có tiền mọi người cùng nhau kiếm."

Chủ yếu là thực lực một mình nàng nuôi nữ chính không nổi, tốt nhất nên kéo thêm hai cái kim chủ cùng bỏ tiền bao nuôi a!

021 kính nể, giơ ngón cái lên: [ nha đầu, đúng chỉ có cô. ]

Đông Lăng ôm quyền: [ dù sao cách này cũng trắc trở hơi nhiều. ]

Đang ở trong biệt thự nói chuyện, Tống Minh Chỉ đột nhiên hắt xì hai cái, mày hơi nhíu lại.

Vương Bất Ly: "bị cảm hả? chút nữa lấy cho cô ít thuốc nha?"

Tống Minh Chỉ lắc đầu, thân thể nàng luôn khỏe mạnh. Cập nhật truyện nhanh tại ( TRÙMtruуệИ . V Л )

Vương Bất Ly cười giỡn nói: "một cái là mắng, hai cái là nhớ, nói không chừng có ai đó đang nhớ cô."

Tống Minh Chỉ không nói gì, tiếp tục công việc vừa rồi.