Khơi Lửa Khắp Chốn

Chương 12: Trần Cảnh Hòa sẽ luôn xông pha chiến đấu vì chị



“Đừng sợ em, được không?” Trần Cảnh Hòa cho rằng Châu Y sợ cậu, cậu chỉ có thể dùng sức ôm chặt Châu Y, hận không thể mang trái tim của mình bày ra trước mặt Châu Y, để cho cô xem cậu thích cô bao nhiêu.

Châu Y rúc vào trong ngực Trần Cảnh Hòa, nhỏ giọng giải thích: “Chị không sợ em, chị chỉ cảm thấy cảm giác này rất kỳ quái.”

Trần Cảnh Hòa vuốt nhẹ sống lưng Châu Y, giúp cô bình tĩnh lại: “Không có gì lạ hết. Em là Trần Cảnh Hòa, một Trần Cảnh Hòa chỉ biết yêu chị, một Trần Cảnh Hòa rất yêu rất yêu chị.”

“Trần Cảnh Hòa sẽ luôn xông pha chiến đấu vì chị.”

Trần Cảnh Hòa dùng trán mình chống lên trán Châu Y, cậu nhỏ giọng nói những lời này, một lần rồi lại một lần, sợ Châu Y không nghe thấy, lại sợ sau khi Châu Y nghe thấy sẽ khinh thường cậu.

Tay cậu ôm lấy eo Châu Y, không ngừng hướng lên trên, du ngoạn bên cạnh nội y của Châu Y, kích thích Châu Y đến tê dại.

Thân thể cứng ngắc của Châu Y trong tay Trần Cảnh Hòa dần dần thả lỏng, chỉ là khi Trần Cảnh Hòa đụng đến cài áo lót lần nữa, cậu dừng lại.

Trần Cảnh Hòa hơi co quắp, đỏ tai hỏi Châu Y: “Chị, cái này cởi thế nào?”

Châu Y cúi đầu, một tay vươn ra sau lưng, tay Trần Cảnh Hòa còn chưa kịp rời đi, da thịt ấm nóng của hai người chạm vào nhau. Trong phút chốc, Trần Cảnh Hòa nghe được tiếng quần áo ma sát, ngón tay của cậu có thể dò được khu vực tinh tế nhạy cảm kia.

Trong lòng Trần Cảnh Hòa chấn động không phải một chút, cậu nghiêm túc nhìn chằm chằm nơi đó, trong lòng yên lặng ghi nhớ. Về sau, nhất định phải học Châu Y một tay cởi cài áo lót.

Nếu đã cởi ra rồi, tay Trần Cảnh Hòa liền không chút do dự tiến vào đồi núi nhô lên kia, tay cậu phủ lên da thịt mềm mại của Châu Y, ngón tay dừng lại trên điểm hồng trước ngực, nhẹ nhàng xoa bóp.

Tiếng thở dốc không áp xuống được, tràn ra từ khoé miệng Châu Y.

Thiếu niên lập tức ngẩng đầu, không buông tha một biểu cảm nào trên mặt Châu Y: “Chị ơi, chị cũng đang hưng phấn sao?”

“Chị thấy rồi chứ? Đó là hình dáng của chị, cũng là tay của em.”



Dưới ánh sáng nhàn nhạt, quần áo Châu Y dù chưa bị vén lên, nhưng nội y vừa cởi ra đã bị Trần Cảnh Hòa rút hết ném qua một bên, để lẫn với quần áo của cậu, tay cậu đặt trước ngực Châu Y, đang động đậy gợi tình.

Nụ hoa hồng nhạt nhô đầu ra từ khe hở ngón tay, dần trở nên cứng ngắc, mỗi khi ngón tay của Trần Cảnh Hòa lướt qua bên trên, Châu Y đều không nhịn được thở dốc thành tiếng.

Nhiệt độ trong phòng không thay đổi, nhưng Châu Y lại cảm thấy nhiệt độ như đang dần tăng lên.

Trần Cảnh Hòa chậm rãi cởi quần Châu Y ra, không cởi quần lót, cậu nhìn thấy hình vẽ dâu tây nhỏ trên quần lót Châu Y, không nhịn được cười thành tiếng: “Chị, em cũng muốn mua quần lót dâu tây nhỏ.”

“Câm miệng.” Cổ họng Châu Y khàn đặc, mà Trần Cảnh Hòa cũng không khá hơn là bao, nghẹn đến gân xanh trên cổ đều hiện lên, từng đường, uốn lượn xuống dưới.

Đôi mắt Trần Cảnh Hòa sáng rực, cậu để Châu Y ngồi trên người mình, cách một tầng vải mỏng manh, phía dưới hai người dán vào với nhau, đỉnh dương v*t đã chảy ra chất lỏng, dính nhớp, toàn bộ dính vào quần lót Châu Y.

Nửa người trên của Châu Y bị Trần Cảnh Hòa kéo xuống, hai tay chống hai bên người cậu, không mặc nội y, bầu ngực cách một lớp quần áo, lắc lư trước mặt cậu.

Trần Cảnh Hòa lẳng lặng cười, giây tiếp theo, ngậm lấy ngực Châu Y.

Khoang miệng nóng bỏng, cách một tầng vải, đầu lưỡi cậu đảo quanh. Châu Y kinh ngạc nhỏ giọng kêu lên, Trần Cảnh Hòa ngậm mãi không buông, chỉ lười biếng nâng mí mắt nhìn cô. Từ góc độ này nhìn xuống Trần Cảnh Hòa, trong mắt Châu Y, thần sắc Trần Cảnh Hòa giờ phút này, đã hoàn toàn chiếm lấy trái tim của Châu Y.

Trong lòng Châu Y có chút dự cảm, nếu như bản thân thật sự thích Trần Cảnh Hòa, vậy chắc chắn cô sẽ bị cậu níu giữ, hơn nữa Trần Cảnh Hòa còn cắn chết cũng không buông. Nhưng một Trần Cảnh Hòa như vậy, nói không có chút động tâm nào, là truyện ma tự lừa mình dối người.

Trần Cảnh Hòa nhận ra Châu Y thất thần, không nhẹ không nặng cắn bầu ngực sữa, chất vấn như trút giận: “Chị nhìn em như vậy làm gì? Phát hiện bản thân thích em rồi chứ gì?”

Châu Y đột nhiên nâng mặt cậu lên, hỏi ra vấn đề khiến cô bối rối nhất.

“Trần Cảnh Hòa, em thật sự thích chị sao?”