Kế Hoạch Lưu Đày

Chương 37: Alness Domphil



Tera ra hiệu cho các thú nhân lùi lại, hắn cũng không chắc thắng như vẻ ngoài, có bậc thang đi xuống hắn đương nhiên vui lòng thuận theo.

Sam cũng cảm thấy tranh chấp chút đồ vật đó cũng không có ý nghĩa, vì vậy gật đầu với Tannu, bảo hai đứa em: "Anh với Gadnu đi cùng tư tế, hai đứa đến nhà của thủ lĩnh Tau. Rin, cậu và Rein cùng nhóm gadnim ở lại đây. Cẩn thận."

Mọi người gật đầu, chia nhau ra hành động.

Chỗ ở của tư tế thường là nơi an toàn nhưng vắng vẻ nhất bộ lạc, ở đây cũng vậy, hang của Tannu ở một cái ngách giữa hai ngọn núi, xung quanh không có hang động nào khác. Sam để ông và hai đứa con của mình vào trong dọn đồ, mình và Gadnu thì canh giữ trước cửa. Tannu đã lớn tuổi, cho nên số dây cỏ ông bện trong cả đời rất nhiều, còn có một số lớn được truyền thừa từ tư tế những đời trước nữa, muốn dọn hết cũng phải tốn chút thời gian.

Tera đi theo Sam, có vẻ muốn giám sát, nhưng hắn cũng không mang theo ai khác mà chỉ đứng gần đó nhìn Sam.

"Ngươi đến từ thế giới nào?" Sam mở lời.

Tera không ngạc nhiên, lạnh nhạt nói: "Một nơi gọi là Strophal Lumineg".

"Strophal Lumineg?" Sam nghiêng đầu, ngẫm nghĩ một chút đột nhiên cười nhạt nói: "Ngươi là Alness Domphil?"

Lần đầu tiên Tera biểu hiện vẻ kinh ngạc trên mặt: "Ngươi biết ta?"

Sam lắc đầu: "Ta chỉ nghe cha nuôi nói chuyện với Jidi về ngươi thôi. Ta có thể đoán được tại sao hệ thống lại chọn ngươi."

"Hệ thống?" Tera nhíu mày hỏi lại.

Lần này là Sam ngạc nhiên: "Ông ta không xuất hiện gặp ngươi? Chẳng lẽ ta đoán sai?" Hắn nhíu mày suy nghĩ, nếu là người do hệ thống gửi đến thì không lý nào ông ta lại không xuất hiện giải thích. Chẳng lẽ người này là ngẫu nhiên tự chuyển linh hồn đến? Nghe càng vô lý. Nghĩ tới nghĩ lui hắn cũng không đoán được nguyên nhân.

Tera đã bị Sam làm cho hoang mang, hắn mím môi, dẹp hết những suy đoán lung tung trong đầu, tức giận hỏi Sam: "Ngươi rốt cuộc là ai?"

Sam thấy hắn như vậy, đột nhiên cảm thấy cơn tức giận trước đó giảm đi không ít, cười lạnh nói: "Ngươi không cần biết ta là ai. Ta cảnh cáo ngươi, đừng cho rằng chính mình rất lợi hại rồi tùy tiện muốn làm gì thì làm, tốt nhất trân trọng tính mạng thứ hai này, bớt làm chuyện ngu xuẩn đi." Dừng lại suy nghĩ một chút, hắn lại không yên tâm nói tiếp: "Mặc kệ trước đây ngươi gặp phải chuyện gì đều không liên quan đến thế giới này, người ở đây chưa ai làm hại gì ngươi cả, đừng như con chó điên thấy ai cũng cắn. Ngươi nhớ kỹ, chỉ cần có một người vì ngươi mà chết, ta lập tức sẽ giết ngươi. Đừng tưởng ta chỉ đe dọa."

Tera hừ một tiếng, không nói gì, hắn nhất thời chưa sắp xếp được hết suy nghĩ trong đầu, không có tâm trạng đôi co.

Sam nhìn nhìn hắn, dùng giọng cười nhạo nói tiếp: "Nếu đã giành lấy bộ lạc này, vậy thì ngươi cố chăm lo bọn họ cho tốt. Nhìn bộ dạng bọn họ, đối với ngươi kỳ vọng rất cao nhỉ?"

Tera liếc hắn, vẫn không nói chuyện. Sam càng nhìn bộ dạng hắn càng bực mình, trên đời này ngu xuẩn nhất chính là những kẻ tự cho mình thông minh như thế, yên ổn đàng hoàng sống không tốt sao? Tìm được một nơi nhân loại xung quanh đều thành thật như chỗ này dễ sao? Hắn còn phải khiến bọn họ biến thành giống mình mới hài lòng?

Nhìn trán Tera càng suy nghĩ càng nhíu chặt, Sam vẫn không nhịn được nhắc nhở: "Mấy thứ ngươi mang theo đến tốt nhất giữ cho kỹ, còn rất nhiều người từ thế giới khác chuyển đến giống chúng ta đấy, đừng có mà khoe khoang rồi tự chuốc lấy họa."

Tera bị lời này làm ngạc nhiên, mặc dù nghe rất chói tai, nhưng hắn có thể nhận ra Sam lo lắng cho mình, loại quan tâm này cả đời hắn còn chưa nhận được mấy lần đâu.

Sam bị ánh mắt Tera nhìn đến không được tự nhiên, may mà đúng lúc Tannu và hai đứa con của ông đi ra, hắn liền giúp họ buộc đồ vật lên lưng thú nhân Tanka, con trai lớn của Tannu. Dây cỏ của Tannu thật sự rất nhiều, đó là ghi chép lịch sử của bộ lạc Seaa, lúc này bị ông mang đi, chẳng biết Seaa còn lại gì. Đáng tiếc, những người đang tụ tập ngoài kia chỉ để ý đến tài sản của ông.

Đứa con thứ hai của Tannu là á thú, tên là Tanni, daan của hai người đều qua đời nhiều năm trước. Tanka vốn có bạn lữ, nhưng sống với nhau một thời gian không thích hợp nên chia tay, Tanni cũng từng có một đứa con nhưng chào đời không lâu đã chết non, bạn lữ hắn vẫn còn trong bộ lạc, nhưng nhìn bộ dạng này có lẽ đã chia tay rồi.

Một nhà tư tế hiện tại chỉ có ba người, dọn đi cũng không phiền phức. Thấy Danni còn khóc, Gadnu vẫn ngồi im một bên nghe Sam và Tera nói chuyện nãy giờ đứng dậy đi đến, liếm mặt hắn an ủi, nó vẫn luôn đối với á thú rất tốt.

Tanni bị Gadnu liếm đến bật cười, khục khịt lau nước mắt hỏi Sam: "Đây là bạn các anh?"

"Ừ, anh ta tên là Gadnu. Gadnu cũng sắp đột phá hung thú rồi đấy." Sam vừa chất đồ lên lưng Tanka vừa cười đáp. Tanka có thú hình là một con chó ngao tukta rất lớn, thể hình chỉ nhỏ hơn sói gadnim một chút, bộ lông dày rậm, mõm ngắn, cái đuôi lông xù cuộn trên lưng, mỗi lần nhìn thấy thú hình của hắn Sam đều muốn xoa bóp một phen.

Tera đứng nhìn bọn họ nói chuyện, đôi mắt tối tăm không biết đang nghĩ cái gì.

"Xong rồi, đi thôi." Sam ràng buộc đồ đạc xong, đỡ hai cha con Tannu và Tanni lên lưng Tanka.

Khi bọn họ về đến chỗ lửa trại, nhóm của thủ lĩnh cũng đã trở lại, ba con trâu tauri xếp thành hàng chở theo đồ đạc và người nhà, đây là ba đứa con trai của thủ lĩnh, tên của ba người lần lượt là Tart, Tam và Tyr. Hai đứa con lớn của thủ lĩnh đều có gia đình, cậu con cả Tart còn có một đứa con mới sáu tuổi, hai á thú kết bạn với hai người cũng đều đi theo. Cậu con thứ ba thì đang chở maam của bọn họ, bạn lữ của thủ lĩnh. Đó là một nữ á thú tên là Rumi, bà nhìn qua chỉ chừng bốn mươi tuổi, vẫn còn thấy được nét đẹp lúc trẻ. Vừa rồi bộ lạc tụ tập bà không có mặt, lúc này rời đi cũng không có vẻ gì lưu luyến.

Điều đáng ngạc nhiên là ngoài gia đình Tau ra còn có hai thú nhân và ba á thú của bộ lạc cũng gói ghém tài sản của mình đi theo. Sam không nhớ tên ba á thú nhưng hai thú nhân thì hắn biết, là hai anh em ruột tên là Thar và Ghar, Thar có thú hình là báo đen khul, còn Ghar thì là một con thú tai dài tartu. Thú hình của Ghar ngoại trừ chạy nhanh ra thì không làm gì được, đi săn cũng không giúp được gì nên trước giờ ở trong bộ lạc thường xuyên bị chế giễu.

"Các cậu cũng đi?" Sam ngạc nhiên hỏi họ.

Một á thú kiên quyết gật đầu nói: "Chúng tôi đi theo tư tế, một bộ lạc không có tư tế thì còn là bộ lạc sao?"

Thar thì đang ở hình thú không nói chuyện được, cho nên Ghar nói thay hắn, nhưng mà người này vốn dĩ nói chuyện cũng không lưu loát lắm: "Tôi.. Anh Thar nói chúng.. chúng tôi vẫn nhớ ơn thủ lĩnh với tư tế."

Sam mỉm cười gật đầu với bọn họ, đảo qua muôn vàn sắc thái trên mặt của người bộ lạc Seaa, nói: "Mọi người chuẩn bị xong rồi? Đi thôi. Thú nhân đều đổi sang thú hình đi. Gadnu, anh với đồng bọn cảnh giác xung quanh nhé."

Sam nói xong liền đi ra sau đàn sói cởi váy da nhét lên túi đồ trên lưng Gadnu, đổi lại thú hình, Lind và Jim cũng làm theo. Lần này di chuyển trong đêm rất nguy hiểm, tất cả thú nhân đều cần giữ cảnh giác cao nhất. Hắn cũng không định đi ngay về Kuriki, chỉ cần rời khỏi Seaa một đoạn sẽ tìm chỗ nghỉ lại chờ trời sáng, vùng này bộ lạc Kuriki từng thăm dò rất nhiều, thủ lĩnh Kant đã chỉ cho hắn những nơi có thể ẩn nấp.

Hành trình trở về khá suôn sẻ, chủ yếu là nhờ vào Ghar. Hai cái tai dài của hắn không phải chỉ để nhìn đáng yêu, xung quanh bán kính một cây số có con gì đang hoạt động hắn đều có thể nghe thấy, giúp bọn họ tránh được tất cả dã thú nguy hiểm, an toàn đến được chỗ nghỉ chân, hôm sau trời vừa sáng bọn họ lại lên đường, mặt trời chưa đứng bóng đã về đến Kuriki.

Chào hỏi một tiếng với nhóm thú nhân đang xẻ gỗ gần cửa hẻm núi, sau đó đưa người vào bộ lạc giao cho Kant và Dorin sắp xếp, cuối cùng mới mang theo hai đứa em và Rein, Rin cùng với Gadnu về nhà, đàn gadnim đã tách ra ngay khi vào lãnh địa, chúng phải quay về đàn.

"Anh cả!" Hahna chạy ra đón, rất vui vẻ nhào vào lòng Sam.

"Ừm."

Sam im lặng ôm Hahna, đi đến chỗ Moaa, vô lực ngồi bịch xuống.

"Sao thế?" Moaa kỳ quái hỏi, lần đầu hắn thấy Sam như vậy.

Lind và Jim cũng lần lượt chào hỏi Moaa và ngồi xuống cạnh Sam, Rin còn đang bận cởi từng món đồ chống nước ra, Rein thì đã đi nhóm bếp.

Sam thở dài: "Thật là không biết nên nói thế nào, cảm giác vừa bất lực vừa bực bội."

"Có chuyện gì sao? Ai làm anh bất lực?" Hahna ngồi trở về chỗ đang làm việc trước đó, Gadnu liền vây lên làm chỗ dựa cho cô bé, nó cũng muốn nghe xem á thú Tera kia rốt cuộc là ai.

"Anh biết á thú Tera đó sao?" Lind hỏi Sam.

"Ừ." Sam thở dài, chậm rãi nói: "Hắn vốn dĩ là hậu duệ của hoàng tộc một quốc gia lớn. Quốc gia đó trước khi hắn ra đời đã diệt vong, nói chính xác là hoàng gia diệt vong, quốc gia đổi chủ. Nơi hắn sinh ra vốn dĩ bị bốn thế lực tôn giáo lớn chia cắt, các quốc gia đều ít nhiều lệ thuộc vào một trong bốn tôn giáo đó. Mà gia tộc hắn là bị một giáo hội trong đó trấn áp mới diệt vong. Hắn tuy rằng sống sót nhưng từ nhỏ vẫn luôn bị đuổi giết, còn trải qua rất nhiều việc tối tăm, đặc biệt thảm."

Hahna cười một tiếng: "Có thể thảm bằng Simon sao?"

Sam bật cười: "Không khác bao nhiêu đi. Cơ mà nghĩ đến Simon anh lại đột nhiên không thấy tên Domphil đó có gì đáng đồng tình nữa."

"Đáng đồng tình hay không là một chuyện, nhưng việc hắn gây ra có thể chấp nhận hay không là một chuyện. Nhìn xem hắn đã làm cái gì? Tư tế Tannu hại chết nhà hắn sao?" Lind tức tối nói.

"Hắn làm gì tư tế sao?" Moaa tò mò hỏi.

Jim vừa ngó cái giỏ Hahna đang đan vừa đáp: "Hắn dùng ngụy biện thuyết phục tộc Seaa ghét bỏ tư tế và thủ lĩnh, còn lên án họ không làm tròn chức trách. Đó là lỗi của hai người họ sao? Thủ lĩnh và tư tế của bộ lạc nào chẳng thế? Hai người họ đã làm hết khả năng của mình rồi, trình độ xã hội ở đây chỉ có như vậy, còn trách bọn họ vô dụng?" Jim càng nói càng tức giận, thật sự hiểu được cảm giác bất đắc dĩ của Sam.

"Bọn họ hiểu cả đấy thôi." Rin đã lột xong mấy món đồ đi mưa trên người, đi đến ngồi xuống cạnh Moaa: "Nhưng tên Tera đó cho họ lợi ích lớn hơn, ít nhất hắn hiểu biết và có thực lực hơn thủ lĩnh và tư tế, cộng thêm hắn biết cách dẫn dắt suy nghĩ người khác, cho nên dễ dàng khiến bọn họ thay đổi."

"Bộ lạc Seaa hiện tại toàn là những kẻ ích kỷ lại tham lam, sau này chúng ta không qua lại với họ nữa, tôi đã nói với tư tế Dorin rồi." Sam nói với Moaa.

"Cũng đừng để người trong bộ lạc tiếp xúc với họ, nếu không sẽ bị bọn họ dạy hư hết." Rin nói.

Moaa gật đầu, cười nói: "Tư tế biết phải làm gì, không cần lo đâu."

"Vậy bây giờ anh với Lind và Jim sẽ ở đây luôn?" Hahna nhìn Sam, ánh mắt mong đợi hỏi.

Sam bật cười, véo má cô bé: "Đúng vậy, chứ anh có thể đi đâu nữa?"

"Hallelujah!" Hahna nhảy cẫng lên hoan hô.

Moaa và Sam liếc nhìn nhau, đều mỉm cười. Moaa nói: "Xem ra phải làm thêm phòng rồi."

"Em với anh cả một phòng là đủ, để Lind có phòng riêng đi." Jim vội nói.

"Được rồi, đợi bàn lại với mọi người đã. Chúng ta đi ra làm việc cùng mọi người thôi." Sam xoa đầu Jim đứng dậy.

"Không nghỉ ngơi một lát sao? Cũng sắp tới giờ cơm rồi." Rin khuyên.

Jim lắc đầu cười: "Đi có một quãng ngắn thôi, không cần nghỉ ngơi gì đâu."

Nhìn theo ba anh em Sam đi ra cửa, Rin nằm vật xuống cạnh Moaa than thở: "Thú nhân đúng là khỏe thật, em đã mệt chết rồi này."

Rein đang nhóm bếp ở giữa hang động thấy hắn như vậy lo lắng hỏi: "Sao vậy Rin?"

Rin bĩu môi: "Không, chỉ muốn nằm thôi."

Rein hiểu được nhe răng cười, bắt đầu làm cơm trưa, không biết sáng nay ai trong nhà đã đi săn, có một con thú tai dài tartu và hai con cá lớn đã được làm thịt sạch sẽ để ở cạnh bếp.

"Mọi người muốn ăn món gì?" Rein hỏi ba người còn lại.

"Thịt xào đọt lala." Rin không cần suy nghĩ liền nói.

"Có cá đấy, nấu canh cá ăn đi." Moaa cũng lên tiếng.

"Em muốn ăn cá chiên." Đây là Hahna yêu cầu.

Rein gật đầu, lấy cái rổ nhỏ đưa cho Bum bảo nó đi hái đọt lala, thứ đó mọc dưới chân mấy tảng đá lớn gần thác nước, rất gần cửa nhà nên Bum có thể một mình đi hái được, chính nó cũng rất thích ăn món đó. Người trong nhà đều thích sai Bum đi hái đồ ăn như vậy, vì khi đi nó úp cái rổ trên đầu để chạy bằng bốn chân cho lẹ, còn khi trở về nó sẽ khệ nệ ôm cái rổ bằng hai chân trước và lạch bạch dùng hai chi sau đi đường nhìn rất buồn cười. Đã vậy cái rổ chuyên dụng của nó rất nhỏ nên Bum phải đi hai ba chuyến mới hái đủ đồ ăn về, nhìn nó bận rộn chạy tới chạy lui như vậy làm ai nhìn thấy cũng phải nở nụ cười. Gadnu thấy Bum ôm cái rổ ra cửa liền bỏ Hahna đi theo nó, mà Rin cũng bò dậy đi ra hiên nhà ngồi xem Bum chạy tới chạy lui. Rein thấy hắn như vậy trong lòng rất vui, cái tên Ma Ngọc Danh ông cụ non kia đã hoàn toàn trôi vào dĩ vãng, hắn đã lấy lại sự hoạt bát như khi còn bé rồi.

Đợi làm cơm xong, Rein mang thức ăn ra bãi xẻ gỗ cho các thú nhân khác, ba người một sói còn lại ăn ở nhà. Cơm nước xong Rein cũng không thấy về, Rin liền cắp theo cái rổ chứa mấy món đồ lót đang làm dở đi ra ngoài tìm hắn. Moaa vẫn đang bện trang sức cho Hahna, hắn muốn làm một bộ vòng tay mười hai chiếc. Gadnu đã tới gần bếp lửa cuộn tròn ngủ, Hahna thì ngồi gần chân giường đan mấy cái giỏ mẫu cho đàn cine.

Moaa nhìn nhìn cái giỏ dần hoàn thiện, tò mò hỏi: "Con đan cầu kỳ như thế làm gì? Lại còn nhỏ như vậy, không chở cineba được đi?"

Hahna cười cười giơ cái giỏ đan được một nửa lên cho Moaa xem, nó chỉ lớn hơn cái rổ của Bum một chút, đan bằng những cây cineju nhỏ nhất, xen kẽ những sợi dây leo ngũ sắc nên rất bắt mắt, còn treo mấy cái lông chim màu sắc rực rỡ nữa.

"Cái này không phải để chở cineba, nó là vũ khí bí mật để chúng ta đổi được càng nhiều cineba. Maam đợi mà xem, nó nhất định sẽ rất được giá." Hahna ranh mãnh cười nói.