Học Viện O Đức

Chương 21



Lạnh lùng O thực sự đã tổ chức một bữa tiệc xem mắt cao cấp nhất trong CLB AO, nói hơn 60 người đã đến vì oán phụ O, đó hoàn toàn là tin đồn do cậu tự tung ra. Nhưng quả thực có một vài hội viên không tệ trong đó, lạnh lùng O đã nói chuyện riêng với họ và họ cũng đề nghị gặp mặt nhưng đều bị oán phụ O từ chối.

“Tui thực sự không muốn đi xem mắt.” Oán phụ O cầm một giỏ ô mai khô đưa cho ba người bọn họ.

“Buổi xem mắt hay mà, mọi ông chủ đều được đánh dấu rõ ràng và có bảng xếp hạng tài sản. Ai không lọt vào top 5 thì bị từ chối.” Người đẹp O đang cắm hoa, chiếc kéo lớn trên tay cắt đứt rễ, nhành hoa nghiêng nghiêng trong bình, đẹp không tả xiết.

“Một buổi xem mắt tốt biết bao, một số phẩm chất tốt đẹp sẽ mất đi vì độc thân quá lâu đó. Trên thế giới này còn rất nhiều đàn ông ưu tú hơn anh họ A, tại sao lại muốn đơn phương yêu một nhành hoa chứ!” Tinh ranh O đang chép quy tắc O Đức, tuy cắm đầu vào quyển sách nhưng cậu ta vẫn tận dụng cơ hội nói.

Oán phụ O cắn một miếng ô mai chua chua ngọt ngọt tựa như tâm trạng của cậu sau khi ly hôn, lắc đầu trả lời: “Tui không muốn thích người khác nữa.”

Lạnh lùng O đóng quyển sách trong tay lại, lạnh lùng hỏi một câu: “Chồng cũ của cậu đăng ký, cậu có đi không?”

Oán phụ O không thoải mái khi đến tiệc xem mắt, hôm nay cậu mặc quần jean, áo phông trắng, đội mũ lưỡi trai giống nam sinh trung học. Người đẹp O vốn muốn đi cùng nhưng bá đạo A nghe tin đã chống cự và khiêng cậu về nhà, cuối cùng đành cử em trai tinh ranh O hộ tống.

Tinh ranh O đã chủ động phát huy mười vạn năng động vì muốn gả oán phụ O đi. Trên tay cầm một ly rượu, cậu ta di chuyển tựa như nước chảy mây trôi giữa các Alpha cao cấp, chưa đầy nửa giờ đã có hơn 60 tài khoản Wechat.

“Tất cả những gì tui lưu đều là số điện thoại. Buổi tối cậu lướt qua vòng bạn bè của họ xem thích không.” Tinh ranh O uống rất nhiều rượu, trên má nổi hai đám mây đỏ, say khướt nói: “Hình như tui thấy ảo giác, luôn thấy anh họ đang ở đây.”

Oán phụ O nhấp một ngụm trà mà anh họ A vừa đưa, mới nhớ tới việc lúc những Alpha xung quanh đều nhìn tinh ranh O, anh họ A khẽ mắng: “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời!”

Không biết có nên nói chuyện này với tinh ranh O hay không. Trước khi lên tiếng, cậu đã nghe tinh ranh O bên cạnh vừa cười vừa khóc nói: “Làm gì có chuyện anh ấy đến đây, anh ấy thích tôi tới thế. Sao có thể đến tiệc xem mắt chứ?”

Oán phụ O mất rất nhiều sức mới ấn được tinh ranh O xuống ghế sô pha, mệt mỏi đến mức ngồi bên cạnh nhấp một ngụm đồ uống. Nhưng ánh mắt lại tuần sát tìm cặn bã A, tuy thế cậu vẫn sợ thấy cảnh cặn bã A bắt chuyện với O khác.

Tìm một hồi lâu không thấy ai, oán phụ O cúi đầu thấy may mắn, có lẽ lạnh lùng O đã nói dối về chuyện cặn bã A đến. Ắt hẳn anh ta sẽ không vội vàng xem mắt chỉ sau hai tháng ly hôn. wattleonidasmini

Ngửi thấy mùi pheromone quen thuộc, ngẩng đầu lên là cặn bã A bất ngờ đứng trước mặt, hắn nói: “Thật trùng hợp, đã lâu không gặp.”

Oán phụ O lo lắng lùi lại, khóe mắt bắt gặp ánh mắt lạnh lùng hận rèn sắt không thành thép của lạnh lùng O. Cậu đành ngồi thẳng dậy, lộ ra vẻ bình tĩnh đã luyện tập một trăm lẻ tám lần, khẽ nhướng mắt, đáp: “Ừ, thật trùng hợp. Anh cũng tới xem mắt à, chồng cũ.”

Cặn bã A còn chưa nói một lời thì điện thoại của oán phụ O bắt đầu điên cuồng nhấp nháy thông báo tin nhắn. Hắn liếc qua đám Alpha tối nay, mặt tái xanh vì giận, hừ lạnh: “Hiệu suất cao nhỉ, sao không thêm Wechat của tôi luôn?”

Tim oán phụ O đập nhanh nhưng mặt lạnh đến mức không nhìn ra được cảm xúc, lãnh đạm trả lời: “Không cần, trước hết phải lôi anh ra khỏi danh sách đen, phiền lắm.”

Cặn bã A tiến lên một bước chộp lấy điện thoại của oán phụ O rồi chặn tất cả những người vừa được thêm vào: “Đây là tam tòng tứ đức em học được ở học viện O Đức à? Nếu không đưa em đến quỷ học viện này thì chúng ta chẳng đến mức ly hôn như hôm nay!”

Oán phụ O đứng lên, không chút sợ hãi nhìn thẳng vào mắt cặn bã A gằn từng chữ: “Chúng ta ly hôn bởi vì anh chưa từng tin tưởng tôi, bởi vì anh chưa từng trân trọng tôi, bởi vì anh chưa từng yêu tôi.”

“Chúng ta là cân hình người đặt hai bên cán cân, tôi một mực thêm, anh một mực thờ ơ để rồi một ngày cán cân bị nghiêng và tất cả quả cân đều đổ.”

“Một cuộc hôn nhân thất bại là khi tôi nghĩ anh sẽ thay đổi nhưng anh lại nghĩ tôi không thay đổi.”

Hai tay oán phụ O run rẩy nhưng cậu cố gắng kiềm nén không thể hiện sự yếu đuối trước cặn bã A. Cậu vờ như không có gì xoay người, chỉ là một giọt nước mắt muốn rơi xuống bị cậu nhịn được.

Oán phụ O nói với chính mình: “Không được khóc, không đáng.”