Hóa Ra Đã Bảy Năm

Chương 37:Tan Nát



Nhưng Phương Hải không cho bà cơ hội ,kéo tay bà ra  quay lưng đi thẳng ra xe  .Hứa Mỹ Nhã chạy theo nhưng chỉ bất lực nhìn xe lăn bánh chạy đi,biến mất trong màn đêm.Bà té quỵ xuống, ôm mặt khóc nức nở ,miệng không ngừng gọi tên Phương Hải.

Hứa Minh đứng ngồi không yên trông ngóng tin tức của Hứa Mỹ Nhã.Từ tối giờ không tài nào ông ngủ được .Nghe tiếng chuông bấm cửa ,ông mừng rỡ chạy ra đón.Ra đến cửa khiến ông chết đứng, không phải chị ông mà là cảnh sát, sao lại thế được ??còn hai ngày nữa công ty mới kiểm kê,sao bây giờ cảnh sát đã tới đây?.Ông run rẩy nhưng vẫn giữ khuôn mặt bình tĩnh đối mặt với cảnh sát.

\-"Xin hỏi các vị đến đây có việc gì không?

Những nhân viên cảnh sát mặt nghiêm nghị khiến người đối diện phải run sợ.

\-" Ông Hứa chúng tôi có lệnh bắt giữ ông về tội lạm dụng công quỹ của tập đoàn WORD ,mời ông theo chúng tôi"

Nói rồi không để Hứa Minh trả lời ,giơ còng ra khóa chặt hai tay ông,lúc này Hứa Minh mói phản ứng miệng quát lớn.

\-" Các người thả tôi ra,tôi sẽ kiện các người tội du khống,thả tôi ra...... "

Hạ Băng nghe người giúp việc báo có cảnh sát tới nhà ,cô từ trên lầu chạy xuống thấy một màn trước mắt ,khiếp sợ chạy tới nắm tay Hứa Minh vừa khóc vừa nói .
\-" Ba có chuyện gì...ba ..tại sao họ lại bắt ba.."

\-" Hạ Băng con..con..gọi điện cho cô con ...nhanh đi ...nói cô con phải cứu ba ..ba không muốn ở tù"

Các nhân viên cảnh sát không để ông nói nhiều, áp giải ông ra xe,Hạ Băng chạy theo ra đến cửa bị cảnh sát ngăn lại ..cô không ngừng khóc nói năng lộn xộn .

\-" Ba ..ba con sẽ cứu ba ...ba ..yên tâm...con sẽ tìm cô ngay"

Xe khóa lại, khởi động chạy mất.Hạ Băng gọi điện cho Hứa Mỹ Nhã nhưng không được ,cô lấy chìa khóa khởi động xe chạy đến Phương Gia tìm Hứa Mỹ Nhã.Không để ý đến người hầu ngăn cản cô chạy thẳng lên lầu.Vào phòng định lớn tiếng gọi bỗng im bật ,cô không thể tin vào mắt mình nữa,cả căn phòng bừa bộn ,Hứa Mỹ Nhã một thân nằm trên thảm,mắt nhìn lên trần nhà,cô còn thấy mắt bà ấy sưng húp,chứng tỏ đã khóc rất nhiều.

Cô ta hốt hoảng chạy tới ôm bà vô lòng.

\-" Cô ..cô ơi..cô sao vậy..tại sao cô lại như vậy?..Chuyện gì đã xảy ra...cô...cô ơi..."

Bà dựa vào ngực Hạ Băng bật khóc nức nở ...

\-" Tất cả đều tan nát hết rồi...cô không còn gì nữa...huhu..Phương Hải ly hôn với cô rồi....cô mất hết tất cả rồi.."

Hạ Băng như chết ngồi ,không nói nên lời sao gia đình cô lại bị như vậy??.Hứa Mỹ Nhã bây giờ trở nên như thế này.Vậy ai sẽ cứu ba cô..cô phải làm sao???

\-" Cô ...cô ơi...cô bình tĩnh đi,dượng yêu cô như thế ,sẽ không ly hôn với cô đâu...giờ chuyện quang trọng là cô phải cứu ba con ...cô ơi cô hãy cứu ba con..đi"

Hứa Mỹ Nhã quên cả khóc miệng lắp bắp

\-" Hứa Minh...bị cảnh sát bắt rồi sao?"

Hạ Băng nghẹn ngào gật đầu.

\-" Cô ơi giờ chúng ta phải cứu ba con..cô ơi "

\-" Làm sao cứu được,khi cô chẳng còn gì hết.Phan Hải lại muốn ly hôn với cô.Con có biết ba con lạm dụng công quỹ của công ty lên đến con số hơn 200.000 USD hay không hã ? Con kêu cô cứu ,cô cứu như thế nào?"

Hạ Băng  buông tay Hứa Mỹ Nhã ra ,ngã ngồi xuống thảm,xong sực nhớ gì đó, lau nước mắt ,đứng dậy định chạy đi bị Hứa Mỹ Nhã ngăn lại.

\-" Con muốn đi đâu?"

\-"Con ...con đi tìm Chấn Vũ.Anh ấy sẽ cứu được ba con ..."

\-" Cậu ta sẽ không giúp chúng ta đâu ,con tỉnh lại đi..."

\-" Không...không anh ấy sẽ giúp.Làm bằng  mọi cách con cũng phải khiến anh ấy cứu ba con ra khỏi tù"

Nói rồi cô bỏ lại Hứa Mỹ Nhã chạy đi mất.