Hổ Tế

Chương 1546



Về mặt kiếm tiền, chắc chắn Ngô Đạo Tôn không kiếm. được nhiều bằng bố anh ta, nhưng về địa vị, danh tiêng của Ngô Đạo Tôn không dưới bô anh ta.

. Tôi kính Dương Tiêu điện hạ như kính thần, cậu còn dám hỗn láo với Dương Tiêu điện hạ, thì đừng trách tôi độ ác tàn nhãn!” Ngô Đạo Tôn nghiêm nghị nói.

Nhìn thấy Ngô Đạo Tôn không có vẻ gì là đang nói đùa, Vương Tỉnh lộ ra vẻ kinh hãi, trong lòng nổi sóng gió.

Sụp đổ! Sụp đỗ cùng cực!

Mẹ kiếp, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Dương Tiêu nhìn Vương Tỉnh: “Sau này không được quây rồi Thiên Lung nhà tôi nữa. Nếu không, tôi không quan tâm anh đến tử đâu, không quan tâm lý lịch của anh thâm sâu như thê nào, không gây chuyện thì không sao cả, một khi gây chuyện thì đó là tin tức quốc tế!”

Cái gì! Một khi gây chuyện thì đó là tin tức quốc tê?

Vừa dứt lời, tất cả mọi người có mặt tại đây đều khá chắn động.

Bị Dương Tiêu nhìn chằm chằm, Vương Tỉnh khó khăn nuốt nước bọt, vẻ mặt dần dần trở nên hoảng sợ.

Ngay cả Ngô Đạo Tôn cũng không dám xúc phạm Dương Tiêu, thì một tên công tử bột như anh ta làm sao dám thô lỗ trước mặt Dương Tiêu?

Nhóm sẽ tập trung lên truyện tại app truyện hola nhé cả nhà!

“Tốt, Dương Tiêu đúng không?! Bồn thiếu nhớ kỹ, núi cao vẫn còn nằm yên tại đây, nước xanh chảy mãi, mọi chuyện vẫn không có gì thay đổi, chúng ta hãy chờ xeml” Vương Tỉnh nói một câu tàn nhẫn, thở hồn hễn rời khỏi địa điểm quay.

Nhìn chằm chằm bóng lưng của Vương Tỉnh, Dương Tiêu nói với Tô Thiên Lung: “Nhóc, sau này Vương Tỉnh lại dám làm phiền em, nhớ nói với anh, anh sẽ khiên anh ta trả giá cho sự ngu ngồc của mình!”

“Vâng vâng!” Tô Thiên Lung vội vàng gật đâu.

Cảnh võ thuật kết thúc, sau đó là một cảnh võ thuật ở cuối, Dương Tiêu lại ra tay.

Bộ phim Tết này kết hợp nhiều yếu tố. Khi Dương Tiêu rời trường quay, Tô Thiên Lung đang quay cảnh đêm.

Vốn buổi tối Dương Tiêu muốn cùng ăn cơm, nhưng Tô Thiên Lung phải tăng ca quay phim, nên Dương Tiêu chỉ đành chọn ngày khác.

Sau khi lên Maserati, Dương Tiêu lái nhanh về phía khu biệt thự bên hồ Nhạn Minh.

Từ khi Đường Mộc Tuyết mang thai đứa bé, tâm của Dương Tiêu luôn đặt ở nhà, không được ở ngoài lâu.

Ngay lúc Dương Tiêu vừa rời đi, một người đàn ông mặt chữ điền với ánh mất hung ác gọi một cuộc điện thoại: “Chủ nhà, mục tiêu đã xuất phát đi đường Thanh Hài”

“Đã nhận, cậu Đường, đến lúc bắt đầu hành động rồi!” Miyamoto Masao nhận được tin tức nói với Đường Hạo.

Đường Hạo cười dữ tợn: “Ông Miyamoto, không nên chậm trê, lập tức bắt đầu hành động chém giết!”

Miyamoto Masao và Đường Hạo đều có vẻ mặt ảm đạm, bọn họ le lưỡi, đã không chờ nỗi muốn tiễn Dương Tiêu châu trời.

Dương Tiêu không hề hay biết, một môi nguy vô hình đang bao trùm lây anh trong bóng tối.

“Người anh em Thiên Bá, đi thôi!”