Hình Đồ

Chương 321: Theo giá (13)



Thủy Hoàng đế nghi hoặc nhìn Triệu Cao, không nói gì. Chuyện này sao ông quên được chứ! Năm xưa tại Bác Lãng Sa nếu không có bão cát lớn có thểkhiến Thiết chùy nhìn lầm xa giá, thì chỉ sợ tính mạng của ông đã khóbảo toàn. Chuyện này in sâu trong ký ức của Thủy Hoàng đế, nhưng ôngkhông nhớ rõ chuyện đã qua nhiều năm như vậy, sao đột nhiên Triệu Caolại nhắc tới chứ?

- Lúc đó mặc dù khoảng cách cực xa, nhưnglão nô vẫn mơ hồ thấy rõ bóng dáng của thích khách. Thích khách kia cóthân hình vô cùng to lớn, sức mạnh kinh người. Sau này lão nô đã phái Xa sĩ của Trung xa phủ đi truy tìm, tại Mạnh Trư Trạch bị gặp phục kích,đối phương dùng tiễn Phi phù, hơn nữa lại có liên nỏ Đại Hoàng Sâm sauđược cải biến thành cường cung mười hai thạch. Mũi tên trên thi thể củaXa sĩ Trung xa phủ rất tương đồng với tên mà Lưu Lang Trung dùng.

Thủy Hoàng đế nghe xong hàng lông mày chau lại.

- Ý của ngươi là...

- Lão nô không có ý gì khác, chỉ là nghĩ cảm thấy trùng hợp thôi. MạnhTrư Chạch kia nằm ngay giao giới giữa quận Nãng và quận Tứ Thủy, là conđường đi thông tới huyện Bái. Trên đời này, người có sức mạnh như thíchkhách kia không nhiều lắm, về phần thần lực kinh người giống như thíchkhách vậy, thì lại càng ít. Lão nô sau này từng truy tra việc này, nhưng tung tích thích khách như đá chìm đáy biển. Bệ hạ, không phải lão nôhoài nghi Lưu Lang trung, nhưng...

Triệu Cao ngoài mặt vàtrong lòng biểu hiện khác nhau, cho nên cũng sẽ không để Lưu Khám đượcđắc ý. Lão nhận ra Thủy Hoàng đế cực kỳ coi trọng Lưu Khám, tuy rằngchưa chăc đã có thể gây được gì nhưng ít nhất có thể mang lại cho ThủyHoàng đế sự cảnh giác.

Chỉ là vài câu nói bâng quơ có chủ ý của lão lại không gặp thời rồi. Thủy Hoàng đế cau mày:

- Triệu Cao, ngươi qua đây!

Triệu Cao sợ hãi tiến lên hai bước, nhưng không chờ lão đứng vững, Thủy Hoàng đế bất chợt cầm chặn giấy bằng Thanh đồng lên, hung hãn đập vàođầu lão.

- Lão già ngươi đúng là ăn nói năng xằng bậy!

Thủy Hoàng đế cả giận nói:

- Năm thứ ba mươi, lúc đó con trai Lưu thị bao nhiêu tuổi hả? Mười lămtuổi mà thôi. Lúc ấy hắn vừa được trẫm đặc xá tội danh không lâu, còn đi tới phương Bắc cầu phương thức làm rượu Yến. Lúc trẫm bị hành thích tại Bác Lãng Sa thì hắn đã ở Cố Triệu rồi, chẳng lẽ bảo hắn phân thân đi ám sát trẫm sao?

- A....

Triệu Cao lập tức cứng họng không giải thích được. Cũng khó trách, nếu Thủy Hoàng đế đã quyết tâmsử dụng Lưu Khám, thì sao không từng đi tìm hiểu về hắn chứ? Vốn là nếuTriệu Cao không đề cập tới việc Bác Lãng Sa, không chừng Thủy Hoàng đếthật sự sẽ nghi ngờ Lưu Khám, nhưng cũng may lúc trước Lưu Khám khi ởhuyện Hoài từng có quan điệp thông quan có thể chứng minh. Kể từ đó,Thủy Hoàng đế đương nhiên sẽ không tin tưởng lời nói của Triệu Cao,nhưng đồng thời cũng bởi vì nguyên nhân này mà giận tím mặt:

-Xuất thân lai lịch của con trai Lưu thị đều do Nhâm Hiêu trình báo, cũng là do Nhị Mông Khanh gia đứng ra đảm bảo. Lão gia hỏa ngươi không phảilà muốn nói cho trẫm biết việc thống soái hai biên giới Nam Bắc cũng làdo hắn tham dự việc ám sát đấy chứ? Nếu không niệm ngươi xưa nay có khổcông thì đã đã chém đầu chó của ngươi rồi. Đừng có nói lời vô nghĩatrước mặt trẫm nữa, mau đi gọi Lý Tư lại đây.

Triệu Cao bịđập chặn giấy vào đầu, máu chảy xuống mặt, nhưng lão cũng không dám kêuca nửa lời vội vàng lăn ra khỏi lều lớn. Một lát sau, Lý Tư cất bước đivào trong trướng.

- Bệ hạ!

Thủy Hoàng đế xua tay ra hiệu y không cần đa lễ, sau một hồi trầm ngâm, trầm giọng nói:

- Lai lịch của đám người ở Trữ La Sơn đã tra rõ chưa?

- Khởi bẩm Bệ hạ, đã tra rõ ràng rồi.

Lý Tư cung kính đáp:

- Kẻ cầm đầu tên là Hạng Tịch, tự Vũ, là cháu của Đại tướng nước SởHạng Yến, từ nhỏ đã được thúc phụ Hạng Lương thu dưỡng. Năm xưa loạn tại Tứ Hồng, Hạng Lương bởi vì bị liên lụy mà dẫn theo huynh đệ Hạng Tịchbỏ chạy tới Cú Chương, đồng thời dưới sự yểm hộ của người dân bản xứ đãrất nhanh đứng vững gót chân. Hiện nay Hạng Lương này là hào môn ở CúChương, việc Hạng Tịch gây thị phi ở Trữ La Sơn, e là lão ta chưa nhậnđược tin tức. Thần đã mệnh cho Ân Thông suất lĩnh nhân mã hỏa tốc tới Cú Chương, tróc nã thúc cháu Hạng Lương rồi. Đoán chứng rất nhanh sẽ cókết quả...

Thủy Hoàng đế vô cùng hài lòng với đáp án này, ông gật đầu, suy nghĩ một lúc, lại trầm giọng nói:

- Nói cho Ân Thông biết, tận lực bắt sống bọn chúng, đợi sau khi trẫmtuần thú phía đông xong sẽ áp giải thúc cháu Hạng Lương tới Hàm Dương.Trẫm từ lâu đã nghe đến cái tên Hạng Yến, là người tài đức rất có danhtiếng tại đất Sở, hừ, trầm thật sự muốn xem người tài đức ấy có bộ dạngnhư thế nào?

Lý Tư nói:

- Cú Chương trưởng còn có quan viên Chư Kỵ thì xử trí thế nào ạ?

Chuyện xảy ra ở Trữ La Sơn, quan viên Chư Kỵ khó tránh khỏi liên quan,mà Huyện trưởng Cú Chương dưới sự cai quản của mình lại để một chuyệnlớn xảy ra như vậy, cũng khó thoát khỏi bị xử trí. Lý Tư hiểu rõ, lầnnày Thủy Hoàng đế tuần thú, chủ yếu là trấn an dân. Cho nên y cố gắngkhông để Thủy Hoàng đế giận chó đánh mèo với bách tính. Về phần nhữngquan viên này có bị xử lý thì có liên quan gì đến Lý Tư y đâu?

Thủy Hoàng đế khoát tay:

- Quan lại hai đất Chư Kỵ, Cú Chương, chém đầu toàn bộ, tru di tam tộc, tịch thu toàn bộ gia sản sung công.

- Tuân chỉ!

- Lý Tư, trẫm muốn ban thưởng hai thúc cháu kia, ngươi có ý kiến gì không?

Lý Tư ngẩn ra, rồi rất nhanh hiểu hai thúc cháu kia mà Thủy Hoàng đếvừa nói là ai, không khỏi thầm nghĩ thúc cháu Lưu Khám may mắn, nếu sớmhơn hai năm, sao Hoàng thượng dễ dàng ban thưởng cho người ngoài chứ?

- Thơ nói: Khắp thiên hạ, đâu đâu cũng là vương thổ của vua, đâu đâucũng là thần tử của vua. Nếu Bệ hạ muốn ban thưởng cho người nào, saocòn hỏi ý kiến? Chỉ cần ra một chiếu lệnh nói thúc cháu Lưu thị trungthành và tận tâm, thần tử sẽ không dị nghị.

Thủy Hoàng đế nghe vậy bật cười ha hả.

- Người đâu!

Bên ngoài lều lớn có một đám nội thị đang khoanh tay đứng chờ lệnh,nghe Thủy Hoàng đế gọi, một gã nội thị mặc áo đen vội vã đi vào.

- Lý Tư, viết chỉ!

- Thần tuân chỉ!

Lý Tư ngồi xuống bên án, mở giấy ra, cầm bút lên.

- Trung lang kỵ tướng Lưu Khám vũ dũng hơn người, dũng khí không tầmthường, cháu trai Lưu Tín, tận trung cương vị công tác, võ nghệ siêuquần, hai thúc cháu đều là lương tài. Xét thấy Lưu Khám liên tục lậpchiến công, thăng lên một đẳng tước, phối thưởng mười hai tả canh tước,rút chức Lang kỵ tướng Trung úy quân, phong làm Ưng lang tướng; kỳ chấtLưu Tín, thăng lên tứ đẳng tước, nhập Thiết Ưng duệ dĩ. Thúc cháu Lưuthị, từ ngày hôm nay hầu chiếu tại Nội doanh.

Lý Tư cúi đầumúa bút thành văn. Thế nhưng khi y viết xong, đặt bút xuống ngẩng đầulên nhìn Thủy Hoàng đế, kinh ngạc kêu lên:

- Ưng lang tướng ư?

Thủy Hoàng đế cười:

- Đúng vậy, chính là Ưng lang tướng!