Hiền Thê Khó Làm

Chương 85



A Nan vẫn nằm dí trong phòng ở cữ, đến khi ở cữ xong cũng đãsắp đến đầy tháng của tiểu Sở Sở.

Tiểu Sở Sở là đứa con đầu tiên của Sở Bá Ninh, lễ đầy thángcủa bé đương nhiên phải tổ chức cực kỳ long trọng. Không nói này nọ, trước khitiểu Sở Sở sinh ra, Hoàng đế, Thái hậu và đám người trong kinh đã bắt tay chuẩnbị xong lễ vật đầy tháng cho bé, cho người đưa đến Đồng Thành — khiến A Nan bốirối nhất là, vì bọn họ không biết bé là nam hay nữ, lễ vật gì gì đó đều đem đếnhai phần, nam nữ đầy đủ. Một ít đại thần quan viên cùng thế gia đại tộc muốn nịnhbợ lấy lòng Túc vương cũng không quản vất vả cho người đưa lễ vật đến. Có thểnói, Túc vương tuy chưa hồi kinh, nhưng thái độ của Hoàng đế và Thái hậu đã rấtrõ ràng – Vô cùng coi trọng đứa con này, khiến cho các gia tộc cùng quan viênđã quen xem xét xu thế thời cuộc cũng bày tỏ tấm lòng.

A Nan nhìn danh mục quà tặng trong tay, tất cả đều là lễ vậtcác đại thần quan viên đưa đến Túc vương phủ trong kinh thành, Tần quản gia sắpxếp chúng lại rồi gửi đến cho A Nan đọc qua. Ngoài ra, trong Đồng Thành cũng cónhiều người tặng lễ vật, đều dồn đến phòng tiểu Sở Sở.

Vợ chồng Hà thành thủ tặng một đôi trường mệnh tỏa (vòng mócliền nhau, gọi là tỏa), Nghiêm Luật tặng một bộ trang sức vàng óng — A Nan đenmặt, tiểu bánh bao còn chưa trưởng thành, ngươi tặng thứ này để làm gì? Quảnhiên nam nhân chưa thành thân đều có vẻ nhạt nhẽo nhỉ? Mà khiến A Nan nghẹn lờinhất là lễ vật của bạn quân sư, một khối ôn ngọc khắc chữ “Nghiêm túc động lòngngười”.

A Nan lật khối ôn ngọc, hỏi: “Ôn quân sư có ý gì? Tặng khốiôn ngọc cũng được đi, vì sao lại làm những chữ này trên ngọc.”

Như Thúy cười nói: “Tiểu thư, Ôn quân sư nói, hy vọng tiểuquận chúa tương lai sẽ nghiêm túc rung động lòng người, không cần đồ cưới cũngcó thể khiến đám bà mối đạp hỏng cửa vương phủ chúng ta.”

Mặt A Nan xuất hiện vài vạch đen, thì thào nói: “Nghiêm túcđộng lòng người? Ta còn muốn bé điềm đạm đáng yêu a! Xem ra tên Sở Sở này đặtthật không may.” A Nan hơi hối hận, lúc trước nàng chỉ cảm thấy tên này lanh lảnhdễ đọc, lại thêm kiếp trước từng xem qua bộ phim truyền hình, có cô gái tên “SởSở” vô cùng đáng yêu, liền nhịn không được YY. (Chỗ này chữ Sở Sở – 楚,là nhũ danh của tiểu quận chúa, còn có nghĩa là gọn gàng chỉnh tề, mà 楚楚可怜lại có nghĩa là điềm đạm đáng yêu.)

Như Lam nghiêm túc nói: “Vương phi, tiểu quận chúa thân phậntôn quý, sẽ không điềm đạm đáng yêu. Cẩn thận Vương gia nghe được sẽ giận.”

A Nan và Như Thúy nhìn nhau, Như Thúy cười hì hì, A Nan bĩumôi.

Trong mắt người ngoài, thái độ của Sở Bá Ninh đối với khuê nữnhà mình có chút kỳ quái, nói hắn không coi trọng đứa con gái này, nhưng hắncho nàng mọi thứ tốt nhất, mỗi ngày đúng giờ đến thăm. Nói hắn coi trọng, trừngày con mới sinh ra, hắn chưa từng chủ động ôm bé, mỗi lần chỉ nhìn xem rồiđi. Hơn nữa, mỗi lần tiểu tử kia khóc, hắn sẽ nhăn mày, không biết là đau lònghay là bực bội, khiến người ta thật lo lắng.

A Nan cảm thấy, hắn tuy có khiết phích, nhưng không đến nôngnỗi ngay cả cốt nhục của mình cũng không muốn chạm vào. Nhưng, hắn chính làkhông chịu ôm bé, A Nan tuyệt đối không tin truyền thống tầm xàm gì “ôm cháukhông ôm con”, Sở Sở là con gái, ôm nàng có gì không tốt? Còn có thể bồi dưỡngcảm tình cha con.

*******

Tiệc đầy tháng tiểu quận chúa của Túc vương tổ chức trong phủ,thiết yến chiêu đãi tất cả quan viên trong Đồng Thành cùng một ít tướng sĩ có địavị tương đối trong quân.

Tiệc đầy tháng hôm nay, bên ngoài người đến người đi tấp nập.Hà phu nhân mang theo tiểu Nữu Nữu nhà nàng vào phòng xem tiểu bánh bao, thuậntiện trò chuyện với A Nan.

A Nan thỏa mãn ôm con gái, cùng Hà phu nhân nói cười. Vươnggia nhà nàng đáp ứng, hôm nay là đầy tháng của tiểu Sở Sở, nàng có thể chơi vớibé cả ngày, bất quá vẫn không cho phép nàng tự cho bé uống sữa.

A Nan cũng không để ý, thừa dịp nàng chưa uống thuốc dứt sữa,phúc lợi có thể cho con gái tuyệt đối không thể ít, nàng không cho bé uống sữatrước mặt hắn là được, dù sao hắn có biết cũng không làm gì nàng.

“Vươngphi, tiểu quận chúa thực giống Vương gia, nhưng đôi mắt lại giống ngài.” Hà phunhân giỡn với bánh bao nhỏ một lúc nói. Tính ra, tiểu gia hỏa này coi như ditruyền tất cả ưu điểm của cha mẹ.

A Nan bĩu môi nói: “Ta vất vả mang thai mười tháng sinh ra,lại giống y như ch thật quá đáng mà. Bất quá, cũng may là bé giống cha, sau nàysẽ là một tiểu mỹ nhân.” A Nan biết mặt trái táo của mình ưa nhìn, cũng chỉ làưa nhìn, không thu hút người ta. Con gái vẫn là bộ dạng xinh đẹp tốt hơn, khônggiống nàng cũng không sao, chỉ là thi thoảng oán giận chút thôi.

Hà phu nhân nghe lời nói trước sau mâu thuẫn của nàng, cườikhông dứt. Song, Hà phu nhân cũng cho là A Nan nói đúng, vì sợ hãi khí thế củaSở Bá Ninh, rất ít người chú ý tới dung mạo của hắn. Nhìn tiểu bánh bao, mọingười mới phát giác thì ra bộ dạng của Vương gia thật sự không tệ, nhìn xem tiểukhuê nữ tuấn tú thế này cơ mà.

“Vươngphi di di, Nữu Nữu muốn nhìn muội muội ~~” tiểu Nữu Nữu Hà gia nhảy loi choibên người A Nan.

A Nan cười cười, cho người ôm Nữu Nữu đến bên cạnh con bé,sau đó ôm con gái trong lòng đến phạm vị tầm mắt của nó. Tiểu bánh bao đã tỉnh,mở to đôi mắt tròn như mắt mèo giống A Nan nhìn nhìn, đôi mắt to đen thui khônggiống những đứa trẻ bình thường khác chuyển chuyển linh động, ngược lại có vẻngẩn ngơ rất dễ thương.

Tiểu bánh bao đáng yêu ngây ngô không ngoài ý muốn chiếm đượccảm tình của hai người một lớn một nhỏ, tiểu Nữu Nữu trực tiếp tới gần bẹp mộttiếng hôn lên cái miệng nhỏ của tiểu bánh bao.

Người trong phòng ngớ ra.

“NữuNữu!” Hà phu nhân hoảng sợ.

A Nan bối rối nhìn nhìn bé gái bốn tuổi đang cười tủm tỉm, lạinhìn nhìn tiểu bánh bao nhà mình bị người khi dễ vẫn thực bình tĩnh ngây ngốcđáng yêu, không ngờ nụ hôn đầu tiên không phải của người thân của tiểu bánh baolại bị một bé gái cướp mất, rất bi ai đó a. Thế giới này không lưu hành bách hợpnha!

Tiểu Nữu Nữu Hà gia hôn được tiểu bánh bao, ngây thơ nói:“Nương, miệng nhỏ nhắn của muội muội thật mềm, thơm quá, hình như ăn ngon lắmnha.”

Hà phu nhân vừa buồn cười vừa tức giận, gõ gõ đầu nàng, nói“tham ăn”. Bất quá, ngay sau đó, Hà phu nhân thấy bạn ngốc tử nào đó đang tò mònhìn miệng của con gái mình, nhất thời tâm tư hỗn độn.

A Nan nhẹ gặm một miếng, tâm hoa đóa đóa nở rộ, đôi mắttrông mong nhìn tiểu loli của mình, nói: “Quả thực rất mềm rất thơm rất ngonnha ~~” biểu tình nhộn nhạo kia làm cho người ta rất muốn che mặt luôn

“Đúng~~” tiểu loli cười ngọt ngào.

Người trong phòng đều tâm tư hỗn loạn, Như Lam cũng khôngbình tĩnh nổi, suýt chút nữa vung tay rống: ngài có “lên cơn” thì cũng không thểlàm loại chuyện này chứ! Vương gia biết được sẽ tức giận……

Lát sau, thời gian “triển lãm” của bánh bao nhỏ bắt đầu.

Đại khái là những người đến dự tiệc đầy tháng đều muốn nhìntiểu bánh bao, Sở Bá Ninh cho người đến gọi bà vú ôm tiểu bánh bao ra ngoài“triển lãm”, cho các đồng liêu cùng cấp dưới của hắn nhìn.

A Nan cho bà vú ôm bánh bao nhỏ đang buồn ngủ ra ngoài đểđám nam nhân ồn ào bên ngoài xem cho đủ. Thời tiết bên ngoài vẫnlạnh đến runngười, A Nan sợ đônglạnh tiểu tử kia, nghiêm khắc quy định thời gian “triểnlãm” của tiểu Sở Sở, dặn dò bà vú Hứa thị nhanh chóng trở về.

Đại sảnh, một đám nam nhân lớn tiếng trò chuyện, rượu trongtay không ngừng rót, vừa thấy bà vú Hứa thị ôm bánh bao nhỏ đến, tất cả mọi ngườiđều dài cổ ngóng.

Ôn Lương là người đầu tiên sáp đến, khuôn mặt tuấn tú sắp chạmvào mặt tiểu bánh bao, đánh thức bánh bao nhỏ sắp ngủ. Vì thế, bánh bao nhỏ mởto đôi mắt tròn tròn giống y mẹ bé ngây ngô nhìn hắn, bạn quân sư bị tiểu bánhbao nhãn hiệu Vương gia nhìn đến ôm ngực lảo đảo lui về sau vài bước.

“Trờiạ…. đây tuyệt đối là nhất đại sát khí!” Ôn Lương thì thào tự nhủ.

Nhìn bộ dạng của Ôn Lương, càng có thêm nhiều người sáp đến,đám đại nam nhân nhanh chóng bị bé gái xinh đẹp mềm mại nhìn yêu đến mức suýtphun máu mũi.

“Ainha, thì ra mở mắt ra lại đáng yêu như vậy…. giống Vương gia cũng không sao, sẽgả đi được thôi.” Nghiêm Luật thẳng thắn nói, sau đó cười sang sảng.

“Hắchắc, thì ra Vương gia lúc nhỏ đáng yêu vậy sao?”

Một nam nhân có vẻ là sỹ quan bị váng đầu, bất cẩn nói thànhlời, do đó rất nhanh cảm thấy toàn thânlạnh toát, máy móc quay đầu lại, phát hiệnđôi mắt đen như hồ sâu đang lặng lẽ nhìn hắn.

“Haha! Lão Vệ, khen hay lắm, ta từng thấy qua Vương gia lúc nhỏ, rất giống bộ dạngtiểu quận chúa. Bây giờ chúng ta không cần lo lắng tiểu quận chúa không gả điđược, hắn là nên lo lắng tính cách tiểu quận chúa lớn lên có méo mó không, dùsao nghe nói con gái càng lớn càng giống cha, thật vậy thì quá bi ai a.” ÔnLương cười cười, lại có nỗi lo mới.

Lập tức có tướng sĩ cười nói: “Quân sư sao lại nói tiểu quậnchúa lớn lên giống Vương gia là tính cách méo mó? Ngài nên vui mừng vì Đại Sởta sẽ có hai Túc vương cùng trấn, khiến bọn đầu trâu mặt ngựa khắp nơi khôngdám xâm phạm nước ta!”

“Haha ha……. Lão La nói đúng!”

Nghiêm Luật mang vẻ mặt nghiêm túc nói: “Tính cách méo mócũng không sao, với quyền thế của Vương gia và bản lĩnh của chúng ta, đến lúcđó đi cướp phu quân về cho quận chúa là xong.”

Mọi người cười vang.

Ôn Lương vờ thở dài, u buồn vô hạn nói: “Ta sợ đến lúc đókhông có cách nào đưa tiểu quận chúa lên kiệu hoa, dù sao, nhìn bộ dạng củanàng, sẽ khiến người ta liên tưởng đến đem Vương gia gả ra ngoài, nghĩ đếnVương gia sẽ cùng nam nhân khác động phòng hoa chúc…… aiz, lòng ta tan nát…….”

Tiếng cười càng mãnh liệt hơn, một đám nam nhân cười đến ngãtrái ngã phải, lần đầu tiên không e ngại bạn nam nhân nào đó mặt đã đen như đáynồi.

Thời cơ trêu chọc loại này trăm ngàn năm khó gặp, hơn nữahôm nay là tiệc đầy tháng của tiểu quận chúa, làm cha không thể tức giận, bọn họđương nhiên phải tận tình trêu chọc.

*********

Tiệc tàn, Sở Bá Ninh cả người đầy mùi rượu trở về, khuôn mặttrắng trẻo nhiễm men say.

A Nan đang ôm tiểu bánh bao nhè nhẹ đung đưa, miệng ngâm ngahát ru.

Thấy hắn trở về, A Nan ngửi ngửi, lập tức cự tuyệt hắn tới gần,nói: “Vương gia, nhanh đi tẩy mùi rượu trên người, đừng ảnh hưởng con gái chúngta.”

Bước chân của Sở Bá Ninh khựng lại, bị bạn nào đó to gan lớnmật thúc giục vài lần, bước chân cũng chuyển đi về hướng phòng bên, nơi đó đãchuẩn bị xong nước ấm. A Nan tuy không ra ngoài, nghe âm thanh náo nhiệt liềnbiết đám nam nhân hành quân đánh giặc kia nhất định sẽ nhiệt tình thẳng thắnchuốc rượu người nào đó, thấy bọn họ uống có vẻ sắp đủ, tranh thủ cho người chuẩnbị nước ấm.

Sở Bá Ninh đi rồi, A Nan vẫn ngồi trên giường ôm con gái hátru.

Bỗng nhiên, tiểu bánh bao đang im lặng mở miệng lầm bầm haitiếng, A Nan biết tiểu tử đói bụng. Hiếm có lúc nàng được ở bên con gái cảngày, A Nan không muốn cho bà vú vào, nhìn nhìn thăm dò, yên lặng tính toán thờigian tắm rửa của người nào đó, cảm thấy kịp thời gian, vội vã cởi vạt áo, nhétbầu sữa no đủ vào miệng nhỏ của con gái.

Tiểu bánh bao tìm thấy đồ vật quen thuộc, lập tức dùng sứcmút. A Nan cảm thấy có cái gì đó ấm áp từ trong thân thể chảy ra ngoài, lòng ngậptràn loại cảm giác mềm mại hạnh phúc, khiến nàng nghĩ vật bé nhỏ trong lòng làcả thế giới của nàng.

Đây chính là cảm giác khi làm mẹ, sau này, nàng có người đểlo lắng bận tâm, có người để nàng nguyện ý trả giá tất cả.

Chợt, tiếng rèm lay động vang lên, A Nan còn chìm đắm trongthế giới của mình, đến khi ngẩng đầu, thấy nam nhân đứng bên cửa, khuôn mặtnghiêm túc, đôi mắt tối sầm, không khỏi ảo não một trận. Song, A Nan không có ýđịnh buông bánh bao nhỏ, nâng thân thể nhỏ của bé lên chút, để bé uống sữa dễdàng hơn.

Sở Bá Ninh bước đến, từ trên cao nhìn xuống nàng, ánh mắtsâu thẳm u ám, thoạt nhìn có ngọn lửa bập bùng, ánh mắt ghim trên mặt nàng sắcbén bức người, bản năng của nàng biết, hắn đang rất giận.

A Nan cứng rắn buộc chính mình không nhìn hắn, đợi con gái uốngno sữa, đỡ thân thể nhỏ bé của nàng lên vỗ về, để nàng ợ sữa xong, chậm rãi ngủmới gọi bà vú vào.

Bà vú vào thỉnh an hai chủ tử xong, mẫn cảm phát hiện khôngkhí giữa nam nữ chủ nhân có chút không thích hợp, có điều đây không phải chuyệnnàng có thể hỏi, bế tiểu bánh bao, hướng hai người thi lễ rồi lập tức lui xuống.

Sau khi con gái bị ôm đi, A Nan biết bản thân phải đi dỗdành cơn giận của bạn Vương gia nào đó.

“Vươnggia……”

A Nan lề mề đi qua, vươn tay ôm thắt lưng hắn, chôn mặttrong ngực hắn cọ cọ, làm đủ hết tư thái làm nũng. Nàng biết hắn rất thích mìnhchủ động thân cận hắn, đặc biệt là khi nàng làm động tác cọ cọ như con chó nhỏlà hắn không có khả năng miễn dịch nhất, khiến A Nan không thể không cảm kháikhả năng chống cự với sự đáng yêu của hắn quá thấp. Chờ nàng cọ cọ vài phútsau, nam nhânlạnh lùng cứng rắn kia rốt cục thô lỗ ôm lấy thắt lưng nàng, mộttay bắt lấy cằm nàng, buộc nàng ngẩng mặt lên.

“Vươnggia, đừng giận mà, thần thiếp vất vả như vậy mới sinh được con gái, đương nhiênmuốn gần gũi bé……”

Lời của nàng biến mất lúc hắn phủ xuống môi cánh hoa, là mộtnụ hôn dài hít thở không thông, đoạt lấy tất cả không khí của nàng, ý thức dầndần mê man trong nụ hôn sâu của hắn……

Khi ý thức chậm rãi hồi phục, nàng phát hiện mình nằm trêngiường, chăn đệm bên dưới được nha hoàn nướng qua bếp lò, ấm áp khiến người tacảm thấy cả người lười biếng không muốn đứng dậy. Mà quần áo nửa người trên củanàng đã bị lột sạch, chỉ còn tiết khố bên dưới, có cái đầu đen chôn trước ngựcnàng. Tóc hắn rủ xuống da thịt nàng hơi ngứa, nhưng cũng không so được với tư vịtê dại tận xương khi hắn cắn mút……….

Đột nhiên, cả người A Nan run lên, cảm thấy trước ngực đau đớn,lập tức ôm lấy cái đầu kia, kêu một tiếng “đau”. Lực cắn kia nhanh chóng giảmnhẹ, chỗ bị cắn truyền đến tiếng liếm thương tiếc.

A Nan cúi đầu nhìn, nam nhân đang nằm sấp trên người nàngtùy tiện gặm cắn cũng trùng hợp ngẩng đầu, mặt hắn tinh xảo thanh tú, miệng ngậmmột bên đóa anh đào, một ít chất lỏng trắng đục theo khóe môi hắn chảy xuống……Khung cảnh khiến người không dám nhìn thẳng, cũng làm lòng nàng chấn độngnghiêm trọng, loại cảm giác nhục nhã khó diễn tả thành lời khiến hốc mắt nàng đỏlên………

“Đừngkhóc………” Hắn lại gần, tay nâng thắt lưng, ôm lấy nàng.

A Nan cúi đầu, cắn môi, cả người rúc trong lồng ngực hắn.

“ANan, Sở Sở có bà vú chăm sóc, không cần nàng lo lắng. Hơn nữa, không thể để nó ỷlại cha mẹ. Sở Sở là đứa con đầu tiên của ta, bổn vương phải bồi dưỡng tính độclập của nó từ bây giờ, tương lai nó phải gánh vác rất nhiều…..”

A Nan nghe hắn thản nhiên nói xong, có chút khó hiểu, lại cóchút đau lòng, nhịn không được ngẩng đầu nói: “Sở Sở là con gái, con gái nên đượcnuông chiều.” Sở Sở còn là con gái của Vương gia, khác với công chúa, không cầnhòa thân, không cần gả nàng vào thế gia vọng tộc. Cho nên, A Nan không hiểu, hắnmuốn bồi dưỡng con gái làm gì.

Đôi mắt Sở Bá Ninh chợt lóe, cúi đầu đối diện ánh mắt kiêntrì của nàng, thản nhiên nói: “Sở Sở vẫn là con gái ta, có lẽ, là con gái duynhất, nên…..”

Hắn không nói thêm gì nữa, nhưng trực giác A Nan cho biết hắnvừa hạ quyết định gì đó, lòng có chút bất an, níu áo hắn, muốn hỏi rõ ràng, nụhôn của hắn lại hạ xuống, nuốt hết tất cả nghi vấn cùng bất an của nàng. Khi cảmthấy thân thể căng cứng của hắn khó kiềm chế, nàng vội vã đưa chân đẩy bụng hắn.

Hắn ngẩng đầu nhìn nàng, khuôn mặt tuấn tú trắng trẻo nhiễm tầngđỏ nhàn nhạt, đôi mắt giăng sương mù mênh mông, vô cùng mê người.

Tinh trùng lên não rồi…………

Khóe miệng A Nan run run nói: “Tô ma ma nói qua một tháng mớiđược.”

Bởi vì chuyện nào đó đôi vợ chồng đã làm trong lúc mangthai, Tô ma ma đặc biệt dặn dò A Nan, sợ bọn họ liều lĩnh làm chuyện thương tổnthân thể. Tô ma ma giờ đã hết hy vọng, vào Đồng Thành chưa đầy một năm, Túcvương đã phá vỡ nhân sinh quan cùng thế giới quan trước kia của nàng, nàng mộtlần nữa được biết thì ra nam nhân có thể thủ hộ thê tử qua ngày như vậy. Tô mama biết trình độ yêu thích của Túc Vương đối với Túc Vương phi bây giờ, trongthời gian ngắn không có khả năng xuất hiện người con gái khác có thể cùng TúcVương phi chia sẻ sủng ái. Do đó, nàng chỉ có thể làm tròn trách nhiệm, sau nàyvề kinh cũng có thể trả lời cho Hoàng đế.

A Nan nhìn ra thất vọng trong mắt hắn, song cũng không có ýđịnh buông nàng ra, ngược lại lách người vào giữa hai chân nàng, đưa vật gì đóđã thô to chọc vào hoa tâm của nàng, cách tiết khố mỏng manh mà ma sát lu

Không khí trong phòng dần dần tràn đầy sắc tình.

Tuy hắn không tiến vào cơ thể nàng, nhưng ma sát kiểu nàykhiến thân thể nàng mềm hơn nửa, theo động tác ngày càng dồn dập, cả người nàngmềm nhũn tê dại, hoa tâm cũng ướt sũng. Bỗng nhiên, thân thể hắn cứng lại, phátra tiếng rên rỉ thật thấp.