Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 432: Luận thiên hạ đại thế



Đạo sĩ kia nghe xong, lại là Hồng Thất Công, tự nhiên không dám lãnh đạm nên vội chạy vào trong bẩm báo.

Vài phút sau, liền nhìn thấy mấy lão đạo đi ra.

- Hồng tiền bối.

Khiến Dương Lỗi kinh ngạc chính là, những đạo sĩ này, tựa hồ cũng không đến toàn bộ, chỉ có bốn người Mã Ngọc, Khâu Xử Cơ, Vương Xử Nhất, còn có Tôn Bất Nhị, theo lý mà nói, những lão đạo sĩ này lẽ ra toàn bộ phải ra nghênh đón mới đúng chứ.

- Đừng đa lễ, ta cũng không phải nhân vật chính, lần này ta chỉ tới xem náo nhiệt thôi, các ngươi vẫn nên hảo hảo chào hỏi vị tiểu huynh đệ này đi.

Hồng Thất Công một ngón tay chỉ Dương Lỗi nói.

- Vương Xử Nhất, ngươi không phải muốn ta lĩnh giáo Thiên Cương Bắc Đẩu Trận của Toàn Chân giáo, muốn tìm về mặt mũi sao? Hiện giờ ta đã đến, bày trận đi?

Dương Lỗi lại không dài dòng, đi thẳng vào vấn đề nói.

- Cái này. . .

- Dương công tử, điều này thật sự là không có ý tứ, sư đệ ta hơi xúc động một chút, cũng không phải có ý đó, về phần công tử muốn kiến thức Thiên Cương Bắc Đẩu Trận của chúng ta thì chỉ sợ không được, Toàn Chân thất tử chúng ta hôm nay chỉ có bốn người này, cho nên không cách nào bố trí xuống Thiên Cương Bắc Đẩu Trận, chỉ sợ khiến Dương công tử thất vọng rồi.

Lúc này Mã Ngọc đứng ra nói.

- Là không có người ở đây hay là không dám?

Dương Lỗi không chút nào nhượng bộ, ngược lại hùng hổ dọa người, kỳ thật trong lòng Dương Lỗi đã sớm có ý định, Toàn Chân giáo này là một đại trợ lực, nếu đạt được sự trợ giúp của Toàn Chân giáo thì mình muốn đạt thành mục đích sẽ dễ dàng hơn nhiều, dù sao thanh danh của Toàn Chân giáo vẫn phải có, lực ảnh hưởng tuy rằng không bằng Cái Bang, nhưng cũng rất lớn.

Mặt khác Dương Lỗi còn đánh chủ ý vào Cái Bang, hôm nay bang chủ Cái Bang, Hồng Thất Công đã ở đây, vậy thì mình muốn thuyết phục hắn, cũng không phải là không có cơ hội, bất quá chuyện này chỉ sợ không phải dễ dàng như vậy, cho nên Dương Lỗi cũng không nóng nảy, tất cả phải đợi thời cơ chín muồi rồi nói sau, trước cứ nói bóng nói gió, chuyện này gấp.

Nhưng chuyện Toàn Chân giáo chỉ có trước tiến đánh phục đối phương rồi nói sau, dù sao đám lỗ mũi trâu này tính tình đều tương đối quật cường, nếu như hiện giờ không thể nói phục, Dương Lỗi cũng vẫn có cách, Toàn Chân giáo, không phải còn một tên Chu Bá Thông đấy sao, Chu Bá Thông chính là một Lão Ngoan Đồng, tính trẻ con rất nặng, đối phó loại người này, phương pháp nhiều lắm, cho hắn chút trò chơi đùa mới mẻ là được, cho nên nếu như Toàn Chân thất tử khó có thể thuyết phục vậy thì có thể đi Đào Hoa đảo, ra tay ở trên người Lão Ngoan Đồng Chu Bá Thông, muốn thu phục Lão Ngoan Đồng Chu Bá Thông, đối với Dương Lỗi mà nói, quả thực quá dễ dàng.

- Ngươi. . . Ngươi không nên quá kiêu ngạo.

Khâu Xử Cơ tính tình cũng rất táo bạo, hắn sao chịu được lời như vậy, nghe Dương Lỗi nói vậy lập tức liền không nhịn được nữa:

- Ra, ra, Toàn Chân giáo ta chả lẽ lại sợ ngươi, Khâu Xử Cơ ta chơi với ngươi.

Nói xong liền rút trường kiếm ra.

- Tốt, bất quá một mình ngươi chỉ sợ không được, quá yếu.

Dương Lỗi vẻ mặt khinh thường.

- Sư đệ, đừng xúc động.

Mã Ngọc kéo Khâu Xử Cơ lại.

Bên này Hồng Thất Công cũng không nghĩ tới, Dương Lỗi rõ ràng không cho Toàn Chân giáo chút mặt mũi, ngược lại cũng có chút nhìn không được, nhân tiện nói:

- Dương tiểu huynh đệ, chuyện này ta thấy từ từ nói đi, về sau vẫn có cơ hội mà, ngươi nói đúng không?

- Tốt, xem ở phân thượng Thất công, ta cũng không so đo nữa.

Nếu Hồng Thất Công đã lên tiếng thì mình cũng nên cho hắn chút mặt mũi, nếu không, mình sao có thể thu phục được Cái Bang làm việc cho mình đây? Cho nên mặt mũi của Hồng Thất Công nhất định phải cho, không thể bởi vì chuyện của Toàn Chân thất tử mà khiến Hồng Thất Công sinh ra ấn tượng không tốt với mình được, cái này quả thật là được không bù mất.

Phải biết rằng Cái Bang có thể nói là bang phái đệ nhất thiên hạ, bang chúng rất nhiều, phân bố rộng khắp, hơn nữa không dễ gây hoài nghi, nếu có Cái Bang tương trợ, như vậy tìm hiểu tin tức hay làm gì đấy là chuyện rất dễ dàng, hơn nữa lại nói tiếp bang chủ Cái bang Hồng Thất Công uy vọng còn hơn xa Toàn Chân thất tử, nếu như Hồng Thất Công chịu đáp ứng trợ giúp mình vậy thì hoàn thành nhiệm vụ thứ tư sẽ dễ dàng hơn không ít.

- Thất công, Dương công tử, chúng ta đi vào trước nói sau có được không?

Thấy hắn nói như vậy, vốn Khâu Xử Cơ còn muốn nói gì đó đã bị Mã Ngọc kéo lại, bảo chớ có lên tiếng rồi, Mã Ngọc nhìn Hồng Thất Công và Dương Lỗi nói.

- Tốt.

Dương Lỗi cũng liền gật đầu, nếu ngươi ta đã vậy, nếu mình còn dây dưa nữa vậy thì quá mất phong độ rồi, được thế lại tạm tha người, liền cũng cho thấy sự rộng lượng của mình.

Bất quá hắn cũng không biết, đây chính là hành vi đến thăm khiêu khích, rộng lượng, ở trong mắt Toàn Chân thất tử chỉ sợ không thể coi là rộng lượng được.

Vào Toàn Chân giáo, Mã Ngọc liền sai người mang đồ ăn đã sớm chuẩn bị tốt vào sương phòng, hảo hảo chiêu đãi mấy người kia.

Sau khi ăn uông no say, Dương Lỗi liền nghĩ đến, lúc này cuối cùng đã tới Chung Nam sơn rồi, như vậy mục đích chủ yếu của mình cũng có thể đi thực hiện, đó chính là đi Cổ Mộ tìm kiếm cửa phần trên của Cửu Âm Chân Kinh.

- Không biết Thất công đối với thiên hạ đại thế hôm nay có cái nhìn thế nào?

Dương Lỗi nhìn Hồng Thất Công nói.

Muốn Hồng Thất Công trợ giúp mình, liền phải phí một phen công phu, đầu tiên phải tìm hiểu một chút xem Hồng Thất Công đối với thiên hạ có cái nhìn thế nào, từ đó nói bóng nói gió.

- Thiên hạ này, aizz. . .

Hồng Thất Công thở dài:

- Đại Tống ta. . . Aizz. . . Gian thần giữa đường ah.

- Đúng là như thế, hôm nay hoàng đế Đại Tống căn bản chỉ như một cỗ khôi lỗi, bị gian thần che mắt, tăng thêm bản thân hắn cũng không phải là hoàng đế tốt, cho nên, Đại Tống đã xấu đến tận xương tủy rồi, toàn bộ Tống triều đã mục nát, muốn trị tận gốc, dĩ nhiên không có khả năng nữa.

Dương Lỗi nói.

- Tiểu huynh đệ, lời này ta và ngươi nói vậy thôi, nếu như truyền đi, chỉ sợ sẽ đưa tới phiền toái, tuy rằng Dương tiểu huynh đệ võ công lợi hại, nhưng dù sao cũng không ngăn được thiên quân vạn mã ah.

Hồng Thất Công thấy Dương Lỗi nói thẳng như vậy lại rất kinh ngạc, Đại Tống hôm nay tuy rằng suy nhược lâu ngày, nhưng dù sao lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, một người làm sao đối kháng với cả triều đình được.

- Không ngại.

Dương Lỗi mỉm cười lắc đầu:

- Thất công, ngươi nói lời ta nói có đúng không? Hôm nay Đại Tống đã không còn sức mạnh nữa, nếu như muốn cho dân chúng thiên hạ này trải qua những ngày tốt lành, chi bằng phá rồi lại lập, cái này cũng giống như người tập võ chúng ta, nếu như thân thể đạt đến một tình trạng cực điểm, vậy thì chỉ có phá rồi lại lập, huỷ bỏ võ công bản thân mới có thể lần nữa đạt đến độ cao mới, thậm chí đạt tới một đỉnh phong khó có thế với tới.