Hệ Thống Tiền Tỷ Không Đáng Một Xu

Chương 188: Trở về (20)





" A Kỳ, ba con gọi con lên thư phòng đó." Liên phu nhân vui vẻ nói.

Liên Thẩm Kỳ nghiêng người, gắp thêm một miếng thức ăn đút cho Cẩm Lý. Cẩm Lý tự nhiên ngậm lấy:" Trẫm muốn ăn cái kia."

Liên thẩm Kỳ ừ một tiếng, dịu dàng với lấy món ăn Cẩm Lý chỉ điểm, đặt trước mặt anh:" Ngoan ngoãn ngồi ăn, anh đi lên lầu một lát."

Cẩm Lý không muốn, vươn tay tóm lấy áo Liên Thẩm Kỳ:" Trẫm đi với ngươi."

" Ngoan, ăn đi, anh rất nhanh sẽ quay lại." Y mặc dù không ngại đem Cẩm Lý theo, nhưng chưa chắc ba y không ngại.

" Không muốn." Cẩm Lý lắc đầu.

Nơi này chỉ có mỗi y là trẫm biết biết chút, y đi rồi, trẫm liền không thấy an toàn chút nào.

" Cháu đừng lo, A Kỳ lên một lúc sẽ xuống ngay, ta ở đây với cháu." Liên phu nhân lao ra soát cảm giác tồn tại.

" A Kỳ, con cứ đi đi, để mẹ trông trừng giúp con."

Cẩm Lý liếc mắt nhìn Liên phu nhân, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn là buông áo Liên Thẩm Kỳ ra.

Liên Thẩm Kỳ ôn nhu xoa đầu Cẩm Lý:" Ngoan, anh đi một lát sẽ quay lại."

Cẩm Lý chậm rãi gật đầu.

Liên Thẩm Kỳ xoay lưng rời đi, người vừa biến mất khỏi phòng ăn, Liên phu nhân đã thay đổi sắc mặt, ánh mắt tựa như hàng trăm mũi tên găm vào Cẩm Lý. Cẩm Lý đã quen, không hề tỏ ra sợ hãi, lạnh nhạt nhìn bà ta, cùng bà ta mặt đối mặt.

Liên phu nhân lạnh giọng, làm gì còn nụ cười dịu dàng tỏa nắng đầy giả tạo kia nữa:" Cậu tên gì?"

Cẩm Lý gắp thêm một miếng, nhét vào miệng, không quan tâm Liên phu nhân.

Liên phu nhân có chút tức giận, đe dọa:" Cậu làm sao có thể quen biết A Kỳ? Cậu là muốn chim sẻ hóa phượng hoàng? Đeo bám con trai tôi có mục đích gì, cậu muốn bao nhiêu tiền?"

Cẩm Lý lạnh nhạt liếc Liên phu nhân một cái, không đáp.

Không hiểu tại sao, anh lại thấy tình cảnh này rất quen thuộc, dường như tình cảnh bị hiểu nhầm như thế này đã diễn ra rất nhiều lần rồi.

Trẫm rõ ràng là trên vạn người, vốn đã là rồng, còn muốn hóa phượng làm cái gì? Không đúng, trẫm không thể cảm thấy tình huống này quen thuộc được, với thân phận của trẫm, không thể nào đã trải qua tĩnh huống này.

Cẩm Lý không đáp lại, Liên phu nhân tiếp tục hăng giọng:" Còn không mau nói?"

Cẩm Lý nheo mắt.

Trẫm không chấp các ngươi, các ngươi lại tưởng trẫm là thỏ con dễ bắt nạt có đúng không? Hổ không gầm liền tưởng rừng xanh vô chủ?

Liên phu nhân bất ngờ rùng mình một cái.

" Bà là mẹ Liên Thẩm Kỳ?"

" Đúng, ta chính là Liên phu nhân của Liên gia, mẹ của Liên Thẩm Kỳ."

" Ấu trĩ."

Liên phu nhân cao ngạo chưa được bao lâu:"..."

" Cậu nói ai ấu trĩ, không kính trên nhường dưới, người nhà cậu không ai dạy dỗ cậu phép tắc?"

Cẩm Lý nghiêng ngươi, lạnh nhạt đứng dậy, không thèm để tâm đến Liên phu nhân nữa. Anh muốn rời đi.

" Ta đã cho cậu đi chưa? Ngồi xuống" Liên phu nhân phát uy.

Dù sao cũng là Liên phu nhân, uy thế đương nhiên không nhỏ, có điều, nếu dùng thứ này đe dọa người khác, thì người khác còn sợ, chứ dùng nó lên người Cẩm Lý.... chậc.... tốn công vô ích.

Cẩm Lý không hề sợ hãi, rời khỏi bàn ăn, nhấc chân rời đi.

Liên phu nhân tức giận đến không nói lên lời.

" Cậu tưởng được con trai ta để ý thì có thể đắc ý sao? Cậu nghĩ nó sẽ vì cậu mà chống đối lại ba mẹ sao? Cậu đừng có đắc ý quá sớm, đến khi bị ném đi rồi, đừng trốn ở một chỗ mà khóc."

Cẩm Lý không hề quay đầu:" Sẽ."

Anh tự tin, Liên thẩm Kỳ sẽ vì anh mà chống đối lại gia đình.

Còn lấy đâu ra tự tin đó, thì anh không biết.

...

Cẩm Lý rời khỏi phòng ăn, muốn ra ngoài quan sát thế giới xung quanh một chút, học hỏi kinh nghiệm để trở về áp dụng vào quốc gia của mình. Nhưng Liên Thẩm Kỳ đã nói rất kỹ, anh muốn đi đâu đều phải đợi Liên Thẩm Kỳ đi cùng.

Trẫm cũng không phải đứa trẻ lên ba, làm gì có chuyện đi đâu cũng cần người bảo hộ?!

Nhưng nơi này trẫm lần đầu đến, vốn hiểu biết không nhiều, để đảm bảo an toàn, vẫn là nên đợi Liên Thẩm Kỳ đi cùng đi, giảm bớt phiền phức nhiều nhất có thể.

Cẩm Lý quyết định yên phận trở về phòng chờ Liên Thẩm Kỳ. Anh chắc chắn là sẽ trở về phòng. Còn việc hiện tại anh đang nấp ở một địa phương nào đó thuận tiện nghe trộm đối thoại giữa Liên Thẩm Kỳ với ba y thì là do dòng đời đưa đẩy mà thôi.

Anh không hề tò mò.

Trẫm không lén lút nghe trộm, mấy người im lặng đi, cẩn thận bị phát hiện.

....

Sợ người khác phát hiện, còn không phải là nghe trộm sao?

Cẩm Lý chọn một vị trí cực kỳ tốt, có thể nghe ngóng, quan sát việc bên trong mà người bên trong lại không thể phát hiện ra anh.

Thời điểm Cẩm Lý vừa vào vị trí, chủ đề bên kia vẫn là xoay quan vẫn đề chính trị quân sự ngoài tầm hiểu biết của Cẩm Lý, Cẩm Lý ù ù *** *** nghe cho qua chuyện.

Anh luôn có tự tin rằng chủ đề phía sau này sẽ liên quan đến mình, cho nên ôm cái lý do không muốn để người khác nói xấu sau lưng, trốn một góc nghe hết từ đầu đến cuối vấn đề của Liên Thẩm Kỳ cùng ba y.