Hệ Thống Thánh Lười

Chương 45: Dạo chơi cùng gia đình



Tiểu Minh tỉnh dậy trong giấc ngủ ngon nhìn ở ngoài bầu trời pha lẫn một chút xanh và đen.

Nhu Vũ Mi mở cánh cửa ra bước vào thấy Tiểu Minh liền nói:" Tối nay ngươi có thể đi chơi với gia đình ta?".

Tiểu Minh thầm nghĩ:" bây giờ không có gì làm liền hay đi chơi cho qua thời gian?". Một lúc sau vui vẻ nói:" Oke".

Nhu Vũ Mi ngờ nghệt hỏi:" Ô Ô kê gì đó là gì".

Tiểu Minh nói:" Oke là đồng ý".

Nhu Vũ Mi mắt tỏa sáng:" Ngươi có thể dậy ta thêm vài thứ tiếng đó không. Tiếng ấy là tiếng của đại lục nào?".

Tiểu Minh nói:" Ngươi không biết đâu ".

Vũ Mi tức giận một chút manh manh nói:" không cho ta biết tiếng ấy từ nước nào thì thôi hứ". Nàng một lúc sau nguôi giận tỏa vẻ manh manh nói:" ngươi có thể dậy ta một số tiếng đó không?".

Tiểu Minh đưa tay cái và trỏ hình tròn ba ngón còn lại duỗi thẳng.

Vũ Mi lại ngờ nghệt hỏi:" Ngươi làm gì vậy".

Tiểu Minh nói:" đó là ký hiệu đồng ý, ngươi biết chưa".

Nhu Vũ Mi cũng đưa ngón tay trỏ và ngón cái hình tròn ba ngón còn lại duỗi thẳng khuôn mặt tươi cười nói:" ta làm vậy có đúng không".

Tiểu Minh vui vẻ nói:" ngươi làm rất đúng".

Nhu Vũ Mi bộ mặt cười tươi mặt đỏ ửng nói:" ngươi có thể vừa khen ta vừa xoa đầu ta không ".



Tiểu Minh hơi bất ngờ liền nói:" Oke". Nói xong Tiểu Minh vừa nói nhiều lời khen vừa xoa đầu của nhu Vũ Mi.

Nhu Vũ Mi lúc này đang chìm đắm trong cơn hạnh phúc, sướng đến khó tả.

"Cốc cốc".

Âm thanh của tiếng cửa phát ra tiếp sau đó là một giọng nói nữ nhân:" Vũ Mi muội chuẩn bị xong chưa, chúng ta đang đợi muội".

Nhu Vũ Mi nghe xong liền thoát ra cơn hạnh phúc liền trả lời:" sắp xong rồi tỷ tỷ".

Anh Ly nghe vậy nhỏ nhẹ đáp:" muội chuẩn bị nhanh gia đình ta chờ".

Nhu Vũ Mi nhỏ nhẹ đáp:" vâng".

Tiểu Minh nắm tay Vũ Mi nói:" ta đi thôi".

Vũ Mi đỏ mặt nhỏ nhẹ nói:" vâng".

Bước ra ngoài cổng, gia đình Nhu Vũ Mi đã tụ hợp ở đó. Nhìn qua nhìn lại không thấy kiệu hay người bảo vệ đâu cả. Bởi vì đây là cuộc đi chơi gia đình với lại Uy Hoả là hồn Vương còn hai vị phu nhân cũng vậy còn tỷ của Vũ Mi bây giờ là hồn tôn cấp 32. Còn Vũ Mi nàng chỉ mới ở đại hồn sư cấp 22.

Tiêu Minh bước tới làm mọi người bất ngờ vì tưởng Tiểu Minh nhìn thấy cảnh này sẽ cảm thấy cô đơn. Tiểu Minh nhìn thấy cảnh gia đình nhộn nhịp vui vẻ liền cảm thấy nhớ cha mẹ ở thế giới này và thế giới kia. Tiểu Minh muốn đem cha mẹ ở thế giới này về lại thế giới kia.

Bắt đầu dạo chơi, mọi người đi đến đâu người dân đều bu lại xem một cách kính trọng và ngưỡng mộ. Tiểu Minh nắm tay Vũ Mi dạo bước và nhìn những cảnh đẹp của đêm tối trên đường đi của gia đình. Còn nàng đỏ mặt vừa đi vừa lẩm bẩm nói gì đó. Gia đình nhà Uy Hoả ngừng lại tại một cửa tiệm đi khoảng 20p, Tiểu Minh nhận ra đây là quán ăn mình dẫn Tiểu Bạch đi tới.

Uy Hoả nhìn Tiểu Minh ánh mắt vẻ mặt liền nói:" ngươi đã từng tới".

Tiểu Minh tự trách bản thân mình không mang nàng đi theo liền nói:" Ta có thể dẫn nàng đến đây không".

Uy Hoả:" có thể".

Tiểu Minh nói:" Mọi người vào trước đi ta có việc". Đợi cho mọi người vào hết Tiểu Minh lấy cánh cổng dịch chuyển ra rồi bước vào. Bước tới ba bước phía trước là một nữ nhi đang ngủ nước mắt tràn ra liên tục nói:" Lang quân ngươi mau quay lại cho ta". Tiểu Minh thấy vậy liền bước tới ngồi bên cạnh nàng, nàng như cảm nhận được hơi ấm liền ôm lấy đôi tay liền nói mông:" ngươi đây rồi lang quân ta rất nhớ ngươi dù chỉ là một ngày". Nói xong khuôn mặt nàng vẻ hạnh phúc nước mắt hết trào ra. Tiểu Minh thấy vậy không nỡ đánh thức nàng liền từ từ rút tay ra sau đó Tiểu Minh để lại mạnh giấy chứa hình bởi vì nàng không biết chữ. Tiểu Minh quay lại, bước vào trong các nhân viên kính trọng cúi trào, một tên nhân viên nhanh chóng chạy đến phòng quản lý. Tiểu Minh bước đến chỗ gia đình Uy Hoả nhập tiệc.

Uy Hoả thắc mắc nói:" nàng đâu?". Sỡ dĩ Uy Hoả hỏi vậy vì hắn biết Tiểu Minh có thể đưa nàng tới. Mặc dù từ nơi đây cách ăn phòng là 30p đi đường.

Tiểu Minh một chút vui một chút buồn nói:" Nàng đang ngủ rất ngon".

Mọi người ở đây đang vui vẻ trò truyện không để ý đến cuộc nói truyện giữa Tiểu Minh và Uy Hoả. Một người phụ nữ bước đến bàng Tiểu Minh nó giọng kính trọng:" Vị công tử đây là hài tử nhà các ngươi"

Các chúng nữ đang vui vẻ trò truyện còn hai vị công tử chỉ lo ăn không màng đến sự đời. Uy Hoả nói:" Không, chỉ là tể tương lai nhà ta sau này, nói đúng hơn là giúp con gái ta thực hiện lời thề trong khu rừng kia".

Luyến Trúc kinh ngạc một chút sợ hãi nói:" khu rừng kia ư".

Uy Hoả nghiêm túc nói:" đúng".

Luyến Trúc suy nghĩ:" nếu đính hôn thì chắc họ sẽ biết tên vị công tử kia". Suy nghĩ xong liền nói với Uy Hoả:" vị công tử kia tên là gì".

Uy Hoả:" Cái này đến ta và cả con gái ta cũng không biết".

Luyến Trúc kinh ngạc, sợ hãi nhìn Tiểu Minh:" vị công tử này đến mức cường đại cỡ nào mà không cho gia tộc đứng thứ ba trên đại nói lục này". Luyến Trúc:" ta lui đây". Luyến Trúc không nhiều chuyện nữa bởi vì nếu hỏi tiếp tục có thể tính mạng sẽ bị mất".

Sau khoản 20p sau mọi người đã no nê, Uy Hoả thuê 6 phòng cao cấp tạm ở lại. Tiểu Minh về phòng nằm ngước mặt lên trời suy nghĩ những truyện cũ.