[Harry Potter Đồng Nhân] Vinh Quang Vĩnh Hằng

Chương 36: Morfin Gaunt Chết Và Viên Đá Phục Sinh



EDITOR: PARK HOONWOO

SỬA LỖI VÀ BETA: JEON KOOKIE + Yuna

Sau khi Abraxas tiễn bạn tốt của mình đi thì gia tinh chạy lại báo: "Chủ nhân, phu nhân đã tỉnh!"

Abraxas đi đến phòng của Elissa, nhìn nàng suy yếu tựa vào đầu giường, mỉm cười hỏi cậu:"Abra, bảo bối của chúng ta đâu?"

"Trong phòng." Abraxas âu yếm vướt ve gương mặt vợ mình.

"Lucius rất khoẻ mạnh phải không?" Elissa hỏi.

"Đúng vậy, Lucius rất khoẻ mạnh. Nhưng Eri, anh có chuyện này muốn nói với em." Abraxas trịnh trọng nói. Biểu cảm của Abraxas làm cho Elissa có chút bất an, nàng vội vàng hỏi:" Lucius có vấn đề gì trong cơ thể sao?"

"Không, Lucius rất khoẻ mạnh, nhưng vừa mới sinh ra đã bị bạo động ma lực, hơn nữa còn bị bạn lữ linh hồn hấp dẫn, cho nên đã thức tỉnh một nửa huyết thống, là Veela." Abraxas nắm tay Elissa nói.

"Bạn lữ linh hồn? Là ai? " Elissa kinh ngạc khẽ hỏi.

"Ayer..." Abraxas nhẹ giọng nói.

"Ayer ư? Sao lại là anh ta?" Nàng hỏi ngược lại chồng mình.

"Anh đã từng nói với em là cậu ta đã từng thức tỉnh huyết thống ở Hogwarts phải không? Sau khi thức tỉnh huyết thống thì chắc chắn phép thuật sẽ chọn cho cậu ấy một bạn lữ thích hợp, nếu không phải Lucius của chúng ta thì có thể là người khác. Nhưng phép thuật lại chọn trúng ngay bảo bối nhỏ của chúng ta... Anh biết là em bây giờ đang rất bối rối, anh cũng thế. Nhưng đây là ý nguyện của Merlin, chúng ta không thể không nghe theo được. Ayer, bạn tốt của anh, cậu ta cũng thế." Abraxas nhẹ nhàng nói. Phù thuỷ thờ phụng Merlin, sự lựa chọn của phép thuật cũng chính là ý chỉ của Merlin, mà một khi đã là ý chỉ của Merlin thì phù thuỷ căn bản không muốn cũng như không thể cự tuyệt.

"Nếu như mọi việc đã định thì chúng ta chỉ còn cách tiếp thu chuyện này thôi, phải không?" Nàng cũng xuất thân từ một gia tộc có huyết thống Veela, nàng biết, không phải ai cũng có thể thức tỉnh huyết thống của mình, nhưng hầu như ai cũng có một vài bản năng của Veela. Ở phương diện lựa chọn bạn lữ thì chỉ chọn người tốt nhất. Elissa cũng vậy, lần đầu tiên gặp mặt Abraxas, cô đã xác định ngay người này sẽ là bạn lữ của mình. Nhưng, là một người mẹ, chuyện bây giờ cô quan tâm không phải bạn lữ của con trai mình là ai, mà là bảo bối nhỏ của cô có ổn không. "Mà Lucius lại chỉ thức tỉnh một nửa huyết thống?"

"Ừm, bởi vì tuổi nó còn quá nhỏ, cho nên ma lực trong cơ thể không đủ để hoàn chỉnh nghi thức thức tỉnh huyết thống. Vì vậy mà Lucius cũng chỉ có thể hoàn thành một nửa. Nhưng chỉ là môt nửa, mà Ayer đã đánh mất sự tỉnh táo của mình!" Abraxas cười khẽ.

" Ayer nói thế nào?" Elissa hỏi chồng mình.

"Cậu ta tất nhiên là đồng ý, nhưng anh biết lý trí của cậu ta rất kháng cự. Dù sao thì bảo bối nhỏ của chúng ta chỉ mới chào đời chưa được một ngày." Abraxas nhớ đến biểu cảm của bạn tốt, nhưng cậu không hề tốt bụng mà lại vui sướng khi người khác gặp họa.

"Tất nhiên rồi!" Elissa nhẹ giọng cười nói, "Chỉ là, em là mẹ của thằng bé, em chỉ hy vọng anh ta có thể chấp nhận Lucius, cho nó sự che chở mà chúng ta không làm được!"

"Được rồi, Eri, em nghỉ ngơi đi. Đợi lát nữa Lucius tỉnh, anh sẽ ôm nó lại đây cho em xem." Abraxas đỡ Elissa ngồi xuống, sau đó ngồi ở mép giường cùng nàng.

Bên kia, sau khi Hogair trở lại trang viên Slytherin cũng chỉ biết ngồi thẫn thờ trong phòng khách. Thời tiết tháng mười một đã bắt đầu lạnh, hắn ra lệnh gia tinh đốt lò sưởi, sau đó ngồi yên lặng suy nghĩ.

Sau khi nghe được bạn tốt nói mình và Lucius là bạn lữ linh hồn, thú thật là hắn rất khiếp sợ. Khiếp sợ với cái tương lai hoàn toàn không giống như hắn nhớ. Trong quá khứ, Lucius Malfoy chính là người thừa kế của gia tộc Malfoy, sau khi y lớn lên sẽ lấy một nữ phù thuỷ, mà không phải là khi mới vừa chào đời không được một ngày đã trở thành bạn lữ linh hồn với hắn. Tuy rằng cái khế ước bạn lữ này còn chưa hoàn thành, nhưng hắn biết sớm muộn gì thì nó cũng sẽ hoàn thành mà thôi. Tạm thời bỏ qua vấn đề bạn lữ này, nhưng là hắn vốn đã quen sống một mình, thậm chí cũng đã chuẩn bị tinh thần làm một người độc thân vui tính đến hết quãng đời còn lại thì đùng một cái, Merlin nói với hắn là hắn có một bạn lữ linh hồn, mà bạn lữ này của hắn bây giờ chỉ mới là một đứa trẻ sơ sinh. Từ trẻ con cho đến khi trưởng thành, ít nhất phải tới 20 năm, lúc đó hắn làm sao có thể biến thái đến mức kết hôn với một đứa nhỏ mà mình tận mắt chứng kiến quá trình trưởng thành của nó.

Hogair khẽ lắc đầu, đứng dậy đi vào tầng hầm, đi xem cái gia phả của cái gia tộc chỉ có mình hắn còn sống. Phù thuỷ có thói quen dùng gia phả này để biết được tin tức của những người trong gia đình. Chết, kết hôn, hoặc là bị trục xuất, tất cả đều hiện lên đầy đủ trên gia phả. Vậy nên, bạn lữ được phép thuật lựa chọn của hắn chắc cũng hiện lên trên gia phả nhỉ?

Hắn đi đến tầng ngầm, nhìn tên của mình trên gia phả: Hogair Riddle Gryffindor M Slytherin. Tên của hắn bỗng nhiên thêm một chữ M! Mà bên cạnh tên hắn cũng có một luồng sáng nhàn nhạt, ẩn dưới tầng ánh sáng nhàn nhạt này có rất nhiều chữ, nhưng duy chỉ có thể đọc được mỗi chữ M. Hắn không thể không cười nhạo cái thể loại gợi ý giấu đầu hở đuôi này, xem ra kết quả đã định! Hắn không giống Voldemort, rảnh đến nỗ đi thương tổn một đứa nhỏ mới sinh, mà đó còn là con trai bảo bối của người bạn thân nhất của hắn trên cái thế giới đầy nghiệt ngã này.

Ổn định cảm xúc của mình, hắn xoay người về thư phòng. Hắn còn một vài thứ phải chuẩn bị cho việc vừa mới phát sinh hôm nay.

Lucius chào đời ngày 5 tháng 11, vốn dĩ lễ rửa tội sẽ diễn ra vào một tuần sau đó, nhưng vì Hogair không có khả năng trở thành cha đỡ đầu của Lucius, cho nên Abraxas không ngần ngại bỏ qua công đoạn lễ rửa tội, tuyên bố luôn rằng Lucius sẽ là người thừa kế tiếp theo của Malfoy vào lễ Giáng Sinh.

"Vũ hội lần này phải mời rất nhiều người. Thiệp mời đã phát cho gia tộc Black và Parkinson, Albert và Signus cũng đã đến đây xem qua Lucius. Nghe nói vợ của Signuslaji mang thai, cậu ta nói muốn dính chút may mắn của Lucius, muốn đứa tiếp theo của mình sẽ là con trai. Mà Albert mang theo con trai bảo bối của mình đến, còn khoe với tớ." Abraxas và Hogair ngồi trong phòng khách ấm áp thảo luận kế hoạch về vũ hội sắp tới "Cậu có muốn mời ai nữa không?"

"Cậu quyết định là được rồi, Abra." Hogair nhẹ nhàng đẩy cái nôi trẻ con bên cạnh mình. Trong nôi là tiểu Lucius được bao lại bởi rất nhiều tấm chăn mềm mại. Lucius đã không giống trẻ sơ sinh từ khi mới ra đời, sau khi được một tháng lại càng đáng yêu hơn, mái tóc bạch kim đặc trưng của Malfoy bây giờ chỉ mới là một lớp lông tơ, khuôn mặt nhỏ nhỏ mềm mềm có một đôi mắt lam to tròn, cái miệng đo đỏ phấn nộn của nhóc con khẽ nhếch, còn phun bong bóng.

"Cậu biết đấy, mục đích của vũ hội lần này không hề đơn giản. Cái bộ pháp thuật kia chắc chắn sẽ phái người đến. Người lần này đến của bộ phép thuật chắc chắn không chỉ đến để nhìn Lucius của tớ đâu, còn nhìn cậu nữa đấy. Không chỉ thế, những gia tộc nhỏ lẻ khác cũng sẽ cảm thấy Slytherin bắt đầu bước vào thời kỳ hưng thịnh, chắc chắn họ sẽ tìm cách dựa vào." Abraxas phân tích:"Cậu ít nhất cũng phải tỏ ra quan tâm xíu chứ!"

"Chỉ cần không đụng đến tớ, thì sự tham dự của bọn họ không liên quan gì với tớ. Không lẽ gia tộc Slytherin có nghĩa vụ phải đi giúp bọn họ?" Tất nhiên hắn biết mục đích của những gia tộc nhỏ đó. Bọn họ chỉ muốn tìm một người dẫn đầu mà đi tuyên truyền cho cái quan niệm thuần huyết của bọn họ, đặc biệt là những gia tộc cố chấp với quan niệm này của mình hẳn sẽ biến hắn thành mục tiêu.

"Sự tình nào có đơn giản như vậy. À, đúng rồi, Morfin Gaunt chết rồi." Abraxas nhớ đến một tin mình vừa mới nghe được.

" Gaunt? Chết như thế nào?" Hogair cầm miếng điểm tâm cắn một miếng, hắn nhớ đến quan hệ cùa Morfin Gaunt và mình. Hơn nữa ở nhà cũ của Gaunt có nhẫn phục sinh, có lẽ hắn nên đi qua nhìn xem. ("Hogair cầm miếng điểm tâm khẽ cắn một miếng" khúc này tác giả ghi là tay cầm một đốn, mình search Google thì thấy ra là bữa ăn. Bí quá nên mình quánh đại nha, nếu ai biết nó có nghĩa là gì thì Conment cho mình nhé, để mình sửa.)

"Xung đột với Muggle, sau đó bị đánh chết! Thật là mất mặt phù thuỷ." Abraxas tỏ ra chán ghét đáp.

"Để tớ đi xem xem."

"Tớ chỉ nói vậy thôi, cậu đi làm gì?" Abraxas hỏi.

"Hỗ trợ chút, dù sao cũng là người "thân" của tớ." Hắn trả lời cho có lệ.

"Được rồi, chúng ta nói tiếp vấn đề vũ hội lần này." Abraxas quay lại chủ đề vũ hội giáng sinh.

Hogair gật đầu, một bên thuận miệng phụ hoạ đề nghị của Abraxas, một bên trêu đùa Lucius bé bỏng.

"Lucius ở bên cạnh cậu rất ít khóc, đúng là hơi thở của bạn lữ hữu dụng thật. Tối hôm qua nó khóc gần như là suốt cả đêm, tớ nhức hết cả đầu." Sau khi bàn chuyện chính sự xong rồi, Abraxas tức tối kể với bạn mình.

"Mấy nhóc con tuổi này có ai không khóc sao?" Hogair nhớ đến mấy đứa nhỏ mình đã từng chăm sóc, nên cảm thấy trẻ con ở thời điểm này khóc quấy là bình thường.

"Nhưng Lucius ở bên cạnh cậu tốt hơn rất nhiều, nó thích khí tức của cậu. Khí tức của cậu cũng làm nó an tâm hơn." Abraxas lắc đầu nói.

"Vậy là cậu muốn tớ đến chăm sóc nó mỗi ngày? Đây là muốn ủy thác toàn bộ bảo bối của cậu cho tớ sao? Đừng có mà đến lúc hối hận rồi bảo tớ đoạt mất con trai bảo bối của cậu hay người thừa kế Malfoy gì gì đó nhá." Hogair đùa.

"Trước sau gì cũng là của cậu!" Abraxas ra vẻ bực bội nói.

Hogair xua tay "Thôi đi, nghe cậu xàm riết mà tai tớ muốn đóng kén luôn rồi."

Sau khi biết được sự tình của Morfin Gaunt, hắn đến bộ phép thuật mua lại nhà cũ Gaunt cũng như là khu vực xung quanh đó, sau đó an táng Morfin Gaunt đồng thời tìm luôn được nhẫn hồi sinh.

Thái độ của hắn đối với cái nhẫn lôi mình đến đây rất phức tạp. Viên đá phục sinh là thứ đầu tiên trong ba bảo bối tử thần, tuy rằng không thể làm cho người khác thực sự sống lại, nhưng lại làm cho người cầm nó nhìn thấy linh hồn người đã khuất. Nhưng mà hiện tại cái nhẫn này đã không còn chút ý nghĩa nào đối với hắn, hắn không biết có cách nào để xách nó đi thử nghiệm xem nó có thực sự chính là thứ lôi đầu hắn đến đây không. Song hắn vẫn cất nó đi. Dù sao bảo bối tử thần không phải là đồ chơi, không thể để tuỳ tiện lọt vào tay người khác.

Hắn biết, Dumbledore vẫn luôn tìm kiếm bảo bối tử thần. Ở kiếp trước của hắn, Dumbledore vì cái nhẫn hồi sinh này mà chết. Cả đời cụ luôn luôn là vì một mục đích vĩ đại hơn, người duy nhất mà cụ thực sự quan tâm cũng chỉ có em gái đã qua đời của mình. Tất nhiên là ở kiếp này của hắn thì cụ cũng vậy, chỉ là không biết lần này, mọi thứ sẽ đi đến đâu? Nhưng hắn cũng không có ý định mang cái nhẫn này tặng cho Dumbledore, bởi hắn chính là người rõ ràng nhất việc cái nhẫn này không thể hồi sinh người chết, bây giờ đem nó cho cụ cũng chỉ là xát muối vào vết thương của cụ mà thôi.

HẾT CHƯƠNG 36