[Harry Potter Đồng Nhân] Vinh Quang Vĩnh Hằng

Chương 21: Thủ Tịch Riddle



EDITOR: PARK HOONWO

BETA: Hasu

- o0o-

Một năm học mới ở Hogwarts lại bắt đầu, buổi sáng Harry chuẩn bị tốt tiểu Henry sau đó liền đến nhà ga. Mới vừa lên xe lửa đã phát hiện phía trước đã bị chặn, bởi vì không qua được nên Harry liền hỏi người bên cạnh: " Có chuyện gì sao?"

" Một nam sinh khá cao to va vào học trưởng Knott và thành công chọc giận anh ta rồi." Một nam sinh tóc nâu nói, hẳn là Slytherin năm thứ 2, dù sao cậu ta cũng là Slytherin cho nên biết học trưởng Knott cũng bình thường thôi vì căn bản học trưởng Knott là Slytherin.

Harry gật gật đầu cảm ơn, hắn cảm thấy phía trước chắc còn lâu lắm mới có thể đi được cho nên đã tự đi tìm toa xe khác.

" Tom, cậu rốt cuộc cũng đã đến. Cậu biết không, năm nay Hogwarts nhận một tân sinh là con lai giữa người khổng lồ và phù thủy! Xem bộ dạng của cậu ta là biết rồi, năm nhất làm sao có thể cao như thế được?" Abraxas sau khi gặp Harry liền nói.

" Con lai?" Harry nghi hoặc nói, có nửa dòng máu của người khổng lồ ở Hogwarts này hắn biết cũng chỉ có Hargrid, chẳng lẽ là Hagrid sao? Harry vẫn luôn rất thích bằng hữu lớn tuổi này của mình, bởi vì ông ấy là người đầu tiên Harry gặp khi bước chân vào thế giới phép thuật, tuy nhiên hắn thực sự rất không thích vài 'Tiểu khả ái' cực kỳ nguy hiểm của Hagrid.

" Ừ là Rubeus hay Hagrid gì đó ấy" Abraxas ghét bỏ, sự thật hiển nhiên một người khổng lồ không phù hợp với thưởng thức hoa lệ của Malfoy, dù sao trong mắt cậu ta thì người khổng lồ chính là quái vật.

" Tại sao học trưởng Knott lại bị cậu ta chọc giận thế? Đến nỗi ngay cả đường xuống phía dưới đều bị chặn lại." Harry nói chuyện mình biết, sau đó mới hỏi.

" Cậu ta đụng vào Knott, sau đó làm rách quần áo của Knott, cậu ta thế mà khóc sau đó nói rằng mình bị bắt nạt như đúng rồi, vì thế Knott liền tức muốn sôi máu lên." Abraxas tóm tắt sự việc sau đó kể cho Harry, tất nhiên không đợi Harry cảm thấy có gì không ổn liền hỏi ngược lại hắn: " Trận chiến tranh đoạt chức thủ tịch năm nay cậu sẽ không vắng mặt phải không?"

" Được rồi, đây là cái xác nhận cuối cùng." Abraxas xoa xoa trán nói " Đúng rồi, năm nay chúng ta sẽ được đi thăm làng Hogsmeade, đó là một ngôi làng của phù thủy. Người giám hộ của cậu có đồng ý để ngươi đi không?"

" Cậu đã hỏi rất nhiều lần rồi, tớ đáp ứng sẽ tham gia thì tớ chắc chắn sẽ tham gia." Harry theo Abraxas lên toa xe của cậu ta, cất xong hành lý mới ngồi vào ghế dựa mà nói với Abraxas.

" Ký rồi." Harry nói, khi nghỉ hè, hắn dùng một vài thủ đoạn mới có thể khiến cho phu nhân Carat ký vào chỗ người giám hộ, kiếp trước cộng thêm kiếp này trải qua ở Slytherin, hắn đã không còn là người lương thiện nữa rồi, hắn sẽ vì mục đích của mình mà sử dụng một vài thủ đoạn, nhưng hắn cũng sẽ tiết chế, không xúc phạm đến người khác. Dù sao hắn cũng cần đến Hogsmeade mua vài thứ phục vụ cho việc nghiên cứu của mình.

" Vậy thì được rồi, tớ cứ nghĩ sẽ không được cùng cậu đi Hogsmeade, nghe nói cửa hàng kẹo ở đó thực sự rất ngon, ngon hơn nhiều so với các cửa hàng kẹo trong Hẻm Xéo." Abraxas hưng phấn nói, cậu rất thích ăn đồ ngọt, mục đích duy nhất để cậu ta đi Hogmeade thì chắc chỉ có cửa hàng kẹo ở đó.

Harry biết cửa hàng kẹo trong lời nói của cậu ta là Công tước mật, hắn cũng rất thích kẹo ở nơi đó, kiếp trước vào thời điểm này, hắn chỉ có thể dựa vào áo khoác tàng hình mà đi đến cửa hàng đó còn kiếp này có thể đường đường chính chính mà đi khiến hắn cảm thấy có chút chờ mong trong lòng.

Tới trường học, bọn họ sửa sang chút đỉnh rồi mới bước vào Đại sảnh đường để tham gia nghi thức phân nhà. Trước khi nghi thức phân nhà bắt đầu, Slytherin đã rất có kinh nghiệm mà tự ếm cho mình một cái closed earplugs(bùa bịt tai), không ai muốn lỗ tai của mình bị ô nhiễm chung với các năm nhất ngây ngô không biết gì kia bởi âm thanh kinh khủng từ cái mũ phân loại kia phát ra.

Lễ phân nhà bắt đầu, không lâu sau đó Harry liền nghe đến một cái tên cực kỳ quen thuộc " Rubeus Hagrid."

" Ai nha, nam sinh kia cao thật, hắn ta cao gần bằng một nam sinh năm 7 rồi." Harry nghe được hai người bên cạnh nói cuyện với nhau.

" Hắn ta chắc là người có máu của người khổng lồ?"

" Chắc chắn rồi, không thì làm sao năm nhất lại có thể cao như thế được."

" Làm sao người khổng lồ có thể nhập học ở Hogwarts được?"

" Còn không phải là Dumbledore đồng ý sao? Cái gì mà không thể kỳ thị phù thủy máu lai?"

" Wow, cụ ta cũng thật giàu lòng nhân ái!"

" Nhìn qua thì có cảm giác không được sạch sẽ lắm." Abraxas bên cạnh Harry bỗng nhiên nói.

Bởi vì nhà Slytherin gần khu vực phân loại, cho nên Harry liền cẩn thận quan sát Hagrid một lần từ trên xuống, hắn phát hiện ra hiện tại Hagrid cùng với mấy năm sau gần như không chút thay đổi, rất lôi thôi, y phục trên người thì nhăn nhúm, tóc cũng rất loạn, trên mặt hơi bẩn, hình như vừa mới khóc xong.

Không có gì thay đổi, Hagrid được phân đến Gryffindor, nam sinh của Gryffidor rất hoan nghênh tân sinh cao to này, chủ động nhường ra hai ghế cho cậu ta.

Không biết lần này Hagrid có thể thành công tốt nghiệp Hogwarts không, kiếp trước của hắn, Hagrid chưa kịp học xong ở Hogwarts đã bị Voldemort 16 tuổi hại cho nên liền bị đuổi học, mà hiện tại nơi đây không có Voldemort, không biết Hagrid có thể hay không mà an toàn tốt nghiệp.

" Irene Prince!" Cuối cùng đến tên có chữ 'P', Harry nghe được một cái tên tương đối quen thuộc với mình, ở Slytherin 2 năm, tất nhiên hắn cũng phải biết một vài gia tộc của Slytherin, tỷ như thế gia độc dược Prince. Prince vào lúc này chỉ có hai nguời kế thừa, tuy nhiên chức gia chủ này lại rơi vào tay của cô gái này, bởi vì đứa con trai còn lại thiên phú không bằng cô gái này, không chỉ thế, nghe nói anh ta chết vì một sự cố độc dược nào đó. Trừ lần đó ra, Harry nhớ rõ mẹ của giáo sư Snape là đến từ gia tộc Prince, mà giáo sư Snape chỉ có phân nửa máu của Prince, không những thế bố của thầy ấy còn là một Muggle cho nên thầy ấy liền tự xưng là 'Hoàng tử lai'. Như vậy, nữ sinh dưới kia chắc là mẹ của giáo sư Snape, nữ sinh tóc đen mắt đen, thoạt nhìn hơi âm trầm và quái gở, không có vẻ gì là một người năng động cho nên cô nàng lựa một góc ít người chú ý ngồi xuống và tất nhiên không ai bắt chuyện với cô ta cả.

Phân viện kết thúc, bữa tối liền bắt đầu ngay sau đó.

" Cậu đang quan sát Prince kia sao? Nữ sinh đó là người thừa kế của Prince, một thế gia độc dược như Prince phải giao trên tay cô ta rồi." Abraxas gõ nhẹ ly nước và nó ngay lập tức được rót đầy bằng nước trái cây.

" Cậu chắc gặp cô ta rồi chứ, hình như thế gia độc dược có rất nhiều độc dược không truyền ra bên ngoài." Harry nhỏ giọng hỏi.

" Ở yến hội gặp qua vài lần, bất quá gia tộc Prince này rất im hơi lặng tiếng, tất cả bọn họ đều là thể loại cuồng nghiên cứu độc dược, độc dược mà bọn họ không truyền ra ngoài chắc chắn có, không biết có dược trường sinh bất lão không như dược sinh con thì chắc chắn có." Abraxas bĩu môi, thành tích độc dược của cậu không hề cao, cậu không vui chút nào khi nhắc đến người có thành tích độc dược tốt hơn mình.

" Dược sinh con?" Dược sinh con này Harry đã từng nghe qua rồi, tuy nhiên đến đời của cậu thì nó đã trở thành lịch sử, dù sao phương pháp chế tạo nó cũng không được truyền lại.

" Đúng vậy, dược sinh con này chủ yếu cho những cặp đồng tính hoặc những cặp khó có thể có con sử dụng, sử dụng nó thì có thể tăng tỉ lệ thụ thai. Cậu biết đấy, phù thủy thuần huyết rất khó có thể có con, mà chuyện sống chết lại không dễ dàng biết được, cho nên xét về một phương diện nào đó, dược sinh con này thực sự rất cần thiết." Abraxas bình tĩnh mà phổ cập kiến thức cho Harry về loại dược sinh con này " Dược này cũng được sử dụng cho các đôi bạn lữ cùng giới tính, bọn họ không thể nào thụ thai tự nhiên cho nên chỉ có thể sử dụng nó. Tuy nhiên nó cũng chỉ có tác dụng hỗ trợ, chứ nếu muốn thực sự có con thì cơ thể mẹ phải có một lượng ma lực rất khổng lồ mới có thể chống đỡ được nếu không thì cho dù có thai cũng không thể giữ được đứa nhỏ. Giống như Luther và Lewis từ bỏ quyền thừa kế của mình để bên nhau căn bản rất ít, hầu như đều lựa chọn chia tay, dù có yêu đối phương ra sao thì quyền thừa kế đối với một phù thủy vẫn quan trọng hơn. Nếu sau này họ vẫn tiếp tục mối quan hệ đó thì đa số đều đã có người thừa kế của mình hoặc chọn phương pháp nuôi tình nhân." Luther và Lewis chính là cặp tình nhân mà bọn họ gặp lúc tham gia tuyển chọn thành viên cho đội Quidditch.

Abraxas nói càng về sau thì tiếng càng nhỏ lại, đây chính là bí mật của các gia tộc máu trong của thế giới phép thuật đấy, nếu không vì muốn phổ cập chút kiến thức cho Harry thì cậu cũng chẳng dại khờ mà khai cũng như làm một chuyện hết sức không Malfoy là đi bàn luận về gia đình của người khác như thế này đâu.

Sau khi kết thúc bữa tối, Slytherin trở về ký túc xá của mình, bắt đầu trận chiến tranh giành chức thủ tịch. Đầu tiên là năm thứ 7, đến bây giờ đã đến năm thứ 3.

" Cậu tuyệt đối không được nhường, tớ muốn biết thực lực thật sự của cậu. " Abraxas đe dọa lần nữa.

Harry bất đắc dĩ gật đầu bảo đảm: " Tớ sẽ sử dụng toàn lực." Nhưng là mấy phần chân thực thì hắn không dám chắc, mấy năm trước hắn trọng sinh đến đây thì ma lực trong thân thể hắn chính là ma lực bình thường của một phù thủy thành niên, trong mấy năm nay ma lực của hắn tiếp tục phát triển, hiện tại thì ma lực của hắn đã đạt được ba phần so với ma lực nguyên bản của hắn kiếp trước rồi.

Quy tắc của trận đấu tranh giành chức thủ tịch này ngay từ đầu là hỗn chiến, sau đó loại từ từ cho đến khi trong sàn đấu chỉ còn một người. Harry chỉ chuyên tâm đối phó với người bên cạnh mình, hắn tự ếm cho mình một bùa bảo vệ cực kỳ mạnh mẽ, sau đó liền bắt đầu tấn công xung quanh, đem đối thủ của mình loại từ từ. Đối thủ của hắn rất nhiều mặc dù đa số đều là muốn quan sát thực lực thật sự của hắn, tất nhiên không thể thiếu các phần tử cực đoan nhân cơ hội khiêu khích. Sau khi Harry giải quyết hết tất cả đối thủ xung quanh mình thì Abraxas cũng đã xong, sàn đấu nhanh chóng chỉ còn lại hai người bọn họ.

Sau khi khom lưng hành lễ, hai người bắt đầu động thủ, Abraaxs không hề có ý định thử thực lực của Harry ngay từ đầu, mới vào đã quảng cho hắn một cái Expelliarmus (bùa giải giới), sau đó lại quăng cho hắn thêm vài thần chú công kích, cuối cùng lại sử dụng sang các thần chú hắc ám ít tổn thương. Khác với Abraxas chủ động tấn công, hắn lại phòng ngự là chủ yếu, hắn có rất nhiều ưu thế so với Abraxas, ngoại trừ ma lực khổng lồ của mình hắn còn có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, mặc dù đã lâu rồi không đánh nhau với ai nhưng có một vài kỹ năng nó đã khắc sâu vào tận trong xương tủy hắn.

Ma lực của Abraxas đã tiêu hao gần như không còn, vô tình để lộ sơ hở khiến cho Harry tóm lấy nó và bắt đầu tấn công, vào lúc Abraxas đã không thể phòng thủ nữa thì hắn tặng cho cậu ta một cái Petrification(bùa hoá đá), Abraxas liền bị hoá đá ngay lập tức. Lúc này phòng nghỉ công cộng thật yên tĩnh, ai cũng có thể nghe được tiếng hút khí bất ngờ xung quanh. Trái ngược hoàn toàn với tất cả mọi người, Harry bây giờ chỉ cảm thấy tội lỗi, hắn đã hơi quá tay rồi! Đem bùa chú phóng mình ếm trên người Abraxas hủy bỏ, Harry đứng một bên, sau đó Abraxas liền nói: " Tớ thua rồi, Tom cậu rất lợi hại, không hổ là người mà Malfoy tớ xem trọng!"

Tiếng nói của Abraxas phá vỡ yên tĩnh trong phòng, lát sau thủ tịch nà mới chậm rãi nói " Tom Riddle trở thành thủ tịch năm 3!" Lúc này mọi người như được hủy bỏ một câu thần chú im lặng mà bắt đầu xôn xao nghị luận đến tận khi thủ tịch nhà tuyên bố trận chiến giành chức thủ tịch của năm hai bắt đầu mới yên tĩnh trở lại.

" Kết quả này làm tớ biết cậu không nhường tớ, tớ biết rằng cậu rất cường đại mà." Abraxas kéo Harry vào một góc khác của phòng sinh hoạt chung để nói chuyện, trên mặt không có chút vẻ gì là buồn bực vì thua hắn cả.

" Cậu sau này chắc chắn sẽ trở nên cường đại thôi." Harry không khiêm tốn mà chối bỏ, chỉ nói Abraxas sau này cũng sẽ trờ nên cường đại hơn.

" Đó là chuyện sau này." Abrxas nói " Tớ hiện tại đúng là yếu hơn cậu nhưng sau này tớ chắc chắn sẽ ngày càng mạnh hơn, thậm chí mạnh hơn cả cậu."

" Tớ biết cậu chắc chắn sẽ!" Harry gật đầu " Bất quá, cậu nhất định muốn tớ tham gia trận đấu này làm gì thế?"

" Tất nhiên là tớ muốn thấy sự chênh lệnh giữa thực lực của tớ và cậu hơn nữa tớ muốn nói cho người khác biết người mà Malfoy coi trọng chắc chắn là mạnh nhất." Abraxas nói ý định của mình.

Harry bất ngờ mà nhìn Abraxas một lúc, sau đó mới phì cười: " Cũng chỉ có cậu xem trọng mấy thứ vô bổ đó, ánh mắt của người khác với tớ thế nào tớ không thực sự để tâm đến nó lắm đâu."

" Đối với cậu không quan trọng nhưng tớ thì có, cậu là bạn của tớ, là người mà tớ tán thành, vũ nhục cậu thì chính là vũ nhục chỉ số thông minh của tớ." Abraxas nhướn mày nói, biểu cảm trên mặt cực cực kỳ cao ngạo, người mà Malfoy tán thành mới không để cho người khác vũ nhục hừ!

Cho đến bây giờ, sau khi nghe Abraxas nói những lời này Harry mới chân chính mà chấp nhận cậu ta, đem vị trí ban đầu của cậu ta mà dịch đến vị trí dành cho bạn thân, sau này khi trở thành bạn thân với Draco thì hắn mới biết được Malfoy là tập hợp của một đám khẩu thị tâm phi, hắn tất nhiên cũng biết trở thành bằng hữu một một người khẩu thị tâm phi như thế rất khó, nhưng một khi đã làm được rồi thì người đó sẽ đối xử cực tốt với bằng hữu của mình. Hắn thật sự không ngờ rằng mình còn có cơ hội để có một người bạn như thế ở cái thời không này.

" Ừ, tớ đã biết, Abra, cảm ơn cậu." Harry trực tiếp gọi thẳng nickname của Abraxas.

" Tất nhiên." Abraxas gật đầu, tỏ vẻ mình đã chấp nhận lòng biết ơn của Harry " Một lát nữa tớ sẽ sang phòng của cậu để nói cho cậu biết nên làm thủ tịch như thế nào, cậu không thể trở thành một thủ tịch không biết gì được, vậy chẳng khác gì một chân đạp đổ tất cả cố gắng của tớ."

" Tớ biết rồi " Harry gật đầu.

Sau khi trận đấu tranh đoạt chức thủ tịch kết thúc, thủ tịch nhà giữ tất cả thủ tịch năm ở lại, đem kế hoạch sau này của mình nói tỉ mỉ, bao gồm dẫn học sinh đi đến phòng học môn đó như thế nào, giải quyết các vấn đề như thế nào, nếu không giải quyết được thì làm sao nói cho thủ tịch nhà hoặc thủ lĩnh nam sinh. Sau đó hắn tiếp tục nghe Abraxas giảng giải chi tiết hơn chức trách của thủ tịch năm cho hắn, Harry nghe rất nghiêm túc, còn nhớ kỹ một vài thứ trong lòng.

" Được rồi, như thế thôi. Sự việc cụ thể thì mai rồi tính, dù sao cậu với tớ học chung một năm, nếu có vấn đề gì thì tớ sẽ giúp cậu." Abraxas nói đến miệng đắng lưỡi khô, xoa xoa cái đầu có hơi đau của chính mình, cậu đang khá nhớ cái giường của mình rồi.

" Cái này tặng cậu." Harry lấy một bình dược vinh quang cho Abrxas, đây là hắn nhân lúc học độc dược mà làm, lọ cầm trên tay là lọ tốt nhất trong số tất cả sản phẩm hắn nấu được, số còn lại đã đem bán rồi, chỉ còn mỗi lọ này, hắn vốn định sẽ tặng cho Abraxas vào Giáng Sinh.

" Cái gì thế?" Abraxas chưa từng thấy loại độc dược nào có cùng màu với màu tóc của mình." Dược vinh quang, là thành phẩm tốt nhất của tớ, là quà cảm ơn sự giúp đỡ hôm nay của cậu. Tớ nghĩ cậu sẽ không muốn trên mặt mình xuất hiện quầng thâm vào ngày mai chứ?"

" Tinh luyện sao?" Hầu hết tất cả dược vinh quang mà cậu từng thấy đều là màu cam.

" Đúng vậy, tớ ngẫn nhiên làm được thôi, lọ này là lọ thành công nhất rồi." Harry gật đầu, độc dược tinh luyện rất khó làm, hắn học hỏi giáo sư Slughorn một vài vấn đề, sau đó mới bộc phát ý tưởng mà thành công nấu lọ dược này, mà cũng chỉ thành công có 1 lọ.

" Cậu thật sự là có ý nghĩ trở thành một độc dược sư vượt qua cả Prince sao?" Abraxas kỳ quái hỏi.

" Tớ không có sự yêu thích đặc biệt với độc dược như Prince đâu, đây chỉ là vấn đề mưu sinh của tớ thôi." Harry nhẹ nhàng bâng quơ nói, Abraxas biết xuất thân của hắn, tất nhiên cậu ta cũng phải tự hiểu tại sao hắn phải làm như vậy.

" Nói đi cũng phải nói lại, cậu nghiên cứu có một năm sau đó liền thành công sao?" Abrxas nắm chặt bình trong tay, hắn nhớ rõ Harry có nghiên cứu một cái gì đó vào năm thứ 2.

" Không có, còn kém rất nhiều, nhưng đây là thành quả tốt nhất hiện giờ của tớ. Hôm nay muộn quá, sau này tớ sẽ cho cậu xem." Harry động đũa phép, giờ đã là 1h sáng rồi.

" Được! Tớ mệt lắm rồi, về đây." Abrxas xua xua tay, trở về ký túc xá của mình

Trước khi ngủ, Harry suy nghĩ một chút về chuyện mà ngày hôm nay cậu đã trải qua, có chút tiếc nuối vì sao mình không nhường một chút trong trận đấu, cũng có chút hài lòng vì mình đã không nhường trong trận đấu, nếu như hắn nhường thì hắn không có cơ hội trở thành bạn thân với một Malfoy, phải biết rằng lòng tự trọng của một Malfoy là cực kỳ cao.

HẾT CHƯƠNG 21