Hàn Thiếu Cực Sủng Vợ Trước

Chương 100: Cô Xinh Đẹp Khuynh Thành



Thật ra Trần Manh Manh rất thương Kỷ Hi Nguyệt, mười tuổi đã mất mẹ, tuy cha Kỷ cực kỳ bảo vệ cô, nhưng cô ấy biết Kỷ Hi Nguyệt cũng khát vọng tình thương của mẹ, làm bạn thân, cô ấy đương nhiên hi vọng cô có thể tìm được một người mẹ kế tốt.

"Manh Manh, buổi tối cậu đến thế nào?" Kỷ Hi Nguyệt dò hỏi.

"Chu Dân nói tám giờ tối sẽ đến cửa Thiên Trì Hội chờ tớ." Trần Manh Manh cười cực kì vui vẻ, "Thiên Trì Hội, là trung tâm giải trí xa hoa nhất Cảng Thành, cho tới giờ tớ còn chưa đến đó cho nên rất khẩn trương."

Kỷ Hi Nguyệt trợn trắng mắt nói: "Có gì mà khẩn trương, cũng chỉ trang hoàng xa hoa hơn bình thường chút, người đến đó có tiền hơn chút, còn những thứ khác chẳng có gì khác nhau. Đến lúc đó tớ ở bên trong chờ cậu."

"Ừ, nhanh đi chọn trang phục cho tớ, tớ không thể khiến Chu Dân mất mặt được." Trần Manh Manh lập tức lôi kéo Kỷ Hi Nguyệt tiến vào cửa hàng quần áo.

Tâm trạng Kỷ Hi Nguyệt phức tạp, đêm nay chính là đêm Trần Manh Manh bị Chu Dân lừa gạt, tuy cô sẽ không để cho bi kịch xảy ra, nhưng Manh Manh nhất định sẽ bị tổn thương.

Nhìn tình cảm cô ấy dành cho Chu Dân là biết, nhưng chuyện này cô lại không thể giúp cô ấy, chỉ hi vọng cô ấy có thể nhanh chóng nghĩ thông suốt.

Bốn giờ chiều, Kỷ Hi Nguyệt về tới tòa Tiểu Dương của hoa viên Thiên Tinh, cha Kỷ đang chờ cô, hai cha con lập tức đi chuẩn bị cho yến tiệc.

7 giờ 50 phút, limousine của Kỷ Thượng Hải xuất hiện tại bãi đỗ xe của Thiên Trì Hội, Kỷ Hi Nguyệt một thân váy trắng bạc bó sát người bước xuống từ trên xe.

Mái tóc gợn sóng xõa tung trên vai, vòng cổ sapphire đắt tiền, để lộ chiếc cần cổ thon dài như thiên nga, vòng một đẫy đà, đường cong hình chữ S, cộng thêm gương mặt được trang điểm tinh xảo, quả thực là khuynh quốc khuynh thành.

Kỷ Thượng Hải nhìn con gái rất giống vợ mình, là một cô gái xinh đẹp mỹ lệ, phía sau bọn họ còn có hai vệ sĩ thường ngày đi theo Kỷ Thượng Hải.

"Con xem con đi, xinh đẹp thế này cần gì đi làm phóng viên, khiến mình người không ra người quỷ không ra quỷ." Kỷ Thượng Hải vừa để con gái khoác tay mình đi về phía thang máy chuyên dụng, vừa lải nhải.

Hôm nay tầng cao nhất của Thiên Trì Hội được Tiền Vạn Hào bao trọn để tổ chức tiệc sinh nhật 50 tuổi của mình.



"Cha, lúc này cha đừng nói những chuyện đó, hôm nay con tới để chống đỡ thể diện cho cha đó." Kỷ Hi Nguyệt làm nũng nói.

"Hôm nay có tính công bố thân phận không?" Kỷ Thượng Hải nói với cô.

Kỷ Hi Nguyệt mím môi nói: "Con tuyệt đối không muốn mọi người biết con là cô chủ của tập đoàn Kỷ Hải đâu, nhưng nếu cha muốn công bố thì con cũng không có ý kiến gì."

"Con đó, nếu con không muốn thì trước khi vào hội trường con tách cha ra đi riêng, quà này thì con tự mình tặng cho chú Tiền." Cha Kỷ biết con gái muốn sống khiêm tốn.

Đương nhiên ông cũng hiểu cái danh cô chủ của tập đoàn Kỷ Hải rất dễ khiến con gái rơi vào nguy hiểm.

"Cảm ơn cha, dù sao chú Tiền biết con là được, con sẽ đi tìm cha sau." Kỷ Hi Nguyệt cười duyên, "Đúng rồi, cha, Manh Manh cũng tới, tới cùng bạn trai cô ấy là Chu Dân, nhưng con cảm thấy Chu Dân rất có vấn đề, cha có thể cho người trông chừng Manh Manh được không."

Kỷ Hi Nguyệt nói chính là hai vệ sĩ đi theo bọn họ.

"Bạn trai Manh Manh có vấn đề sao?" Kỷ Thượng Hải nhíu mày nói.

"Vâng, không phải người tốt, cho nên con lo lắng đêm nay Manh Manh sẽ gặp nguy hiểm, con sẽ trông chừng chỉ sợ năng lực không đủ thôi." Kỷ Hi Nguyệt vốn không định nói cho cha biết, nhưng thấy cha có dẫn theo vệ sĩ, vì để phòng chuyện chẳng may cô cứ nói với cha một tiếng vậy.

Kỷ Thượng Hải gật đầu nói: "Trực giác của con luôn không tệ, ngoài chuyện nhìn trúng Triệu Vân Sâm ra, nhưng cha tin con, cứ để bọn họ đi trông chừng Manh Manh đi.”

"Cảm ơn cha, sau này đừng nhắc đến Triệu Vân Sâm nữa, chúng con đã cắt đứt rồi, không còn liên quan đến nhau nữa." Kỷ Hi Nguyệt vội vàng xua tay.

………..