Hạ Tiên Sinh! Yêu Anh Em Sai Rồi

Chương 105: Ai muốn ngủ với tôi?



Trong đầu Hướng Vãn lúc này hỗn độn rất nhiều suy nghĩ, nhưng vẫn nhận ra sự khác thường của Chu Miểu, cô xoa xoa ấn đường, nói: "Cô nói gig thì cứ nói thẳng ra."

Chu Miểu muốn nói rồi lại thôi, do dự mãi, trở lại ngồi trên mép giường cầm di động, mở WeChat, rồi mới đem điện thoại đưa đến trước mặt Hướng Vãn, "Cô... cô nên tự mình xem thì hơn."

Màn hình di động lúc này là một đoạn chat nhóm, trong nhóm có vài người, Hướng Vãn đều biết họ, là đồng nghiệp ở Mộng Sở Hội.

[Tôi nghe người ta nói, Hướng Vãn muốn lên giường với Hạ tổng, bị ngài ấy tống ra khỏi cửa! Toàn thân từ trên xuống dưới đều là sẹo, Hạ tổng sao có thể nhìn đến cô ta chứ?]

[Nói thật tôi cảm thấy Hướng Vãn rất xinh đẹp, khí chất cũng tốt, là một người cao ngạo.]

[Không phải là câu dẫn đâu, có người biết sự tình bên trong đã nói cho tôi biết, Hướng Vãn và Hạ tổng có thù oán, lần này là muốn giết Hạ tổng! Nghe nói, Hạ tổng cuối cùng được người ta đỡ ra ngoài, toàn thân đầy máu!]

[Cô ta vừa ra tù, giừo lại muốn giết người tiếp sao! Trời ơi, cùng một người như vậy ngày ngày làm việc chung một chỗ, thật là quá kinh khủng mà!]

[ Các cô đều nói sai cả rồi! Anh Phi hôm nay ở hiện trường, anh tabaor Hướng thiếu cũng ở đó, thật ra Hướng Vãn là thiên kim tiểu thư nhà họ Hướng đấy, anh em bọn họ bỏ xuân dược vào rượu của Hạ tổng, muốn dùng hình ảnh chụp được để đe doạ, làm Hạ tổng đem mấy hạng mục lớn nhường lại cho Hướng gia.] 

"Cô xem cái này nữa." Chu Miểu lấy lại di động, mở ra cuộc trò chuyện của cô với bảo an, rồi mới đem điện thoại đưa cho Hướng Vãn. Bảo an này nói chuyện rất khó nghe.

[Hướng Vãn ngày thường che dấu rất kín đáo, không nghĩ tới lại không đứng đắn đến thế! Thật là đáng tiếc, cấp trên đã cho xoá đi đoạn video giám sát rồi, nên không cho cô xem được.]

[ Cô ta như thế mà lại không biết xấu hổ, hay là chúng ta cùng nhau chơi cô ta đi? Hơn mấy trăm tin nhắn trong lịch sử trò chuyện, bọn họ bàn luận từ dáng người đến khuôn mặt Hướng Vãn, rồi lại bàn làm thế nào để ngủ với Hướng Vãn, từ dùng đến đều thô bỉ, khó coi, thậm chí còn có một, hai kẻ tự xưng là thông minh, bàn luận phương án một, hai, ba để thu phục Hướng Vãn. 

Cuối đoạn trò chuyện, là một tin nhắn bảo an gửi cho Chu Miểu, "Chu Miểu, cô cùng Hướng Vãn thân nhau như vậy, lại cùng phòng ký túc xá, có thể giúp anh đây "chiếm" cô ta được không? Nếu chuyện này mà thành công, anh đây tuyệt đối sẽ không bạc đãi cô, hoặc là cô cùng chúng tôi chơi ba cũng được, anh đây tuyệt đối cho chị em các cô sướng lên mây!"

Hướng Vãn vô cảm mà nắm chặt di động, môi căn chặt.

"Cô xem xong rồi, đưa điện thoại cho tôi đi." Chu Miểu lo lắng cho mình di động sẽ bị đập nát, thật cẩn thận, tràn ngập áy náy mà nói: "Ngay từ đầu tôi không nên đưa cho cô xem lại này, xem rồi lại khiến tâm trạng cô xấu đi, thực xin lỗi." 

Hướng Vãn cúi đầu không lên tiếng, chỉ là gắt gao nắm chặt góc áo, dùngsức đến đốt ngón tay trở nên trắng bệch. Cô lấy ra di động, mở WeChat lên, mọi vấn đề được nhân viên trong Mộng Sở Hội bàn luận trong mấy tiếng gần đây tất cả đều liên quan cô. Nói cô muốn câu dẫn Hạ Hàn Xuyên muốn một bước biến thành phượng hoàng, nói cô câu dẫn không thành thẹn quá thành giận mới làm bị thương Hạ Hàn Xuyên, còncó nói hai người bọn cô có thù riêng, lần này cô lại muốn giết người nhưng không thành công,... Trên diễn đàn hiện tại rất xôn xao, trong đó còn có không ít người lấy cô rất biết lợi dụng cơ hội này, Lâm Điềm Điềm là nhân vật điển hình, dùng hết sức lực mà khắp nơi nhảy vào bôiđen cô.

Chu Miểu nhìn Hướng Vãn, tự giác đuối lý, muốn an ủi lại không biết nênmở miệng từ đâu. Muốn tìm biện pháp giải quyết, nếu là đi cãi lại với bọn họ, còn có thể đi tìm mà đánh đối phương một trận, nhưng nhiều ngườita cùng cãi lại, thật sự là không chống đỡ được, Chu Miểu nghĩ không ra biện pháp nào cả. 

Hướng Vãn gửi lên một tin nhắn, "Ai muốn ngủ với tôi?"

 Vừa mới còn như nước sôi nói chuyện rôm rả trong nhóm, nháy mắt lại lặngngắt như tờ, Lâm Điềm Điềm cũng chưa còn dám nói một câu.

 "Ha!" Hướng Vãn cười lạnh một tiếng, ấn giữ nút ghi âm, trong thanh âm thấm hàn ý theo di động truyềntới trong tai những những người xem náo nhiệt, "Các người bàn tán nói xấu tôi thế nào tôi đây cũng không quản được. Nhưng, nếu để lọt vào tai tôi những từ tôi không muốn nghe, nhìn thấy những điều không muốn nhìn, đừng trách tôi xuống tay tàn nhẫn. Sẽ tàn nhẫn như thế nào , các người có thể hỏi Lâm Điềm Điềm, so với các người cô ta rõràng nhất đấy."

Chu Miểu nghe được chân mày nhăn lại, "Hướng Vãn, cô nói như thế... sẽ đắcvới nhiều người đấy. Cô không sợ bọn họ sẽ nói càng khó nghe sao?"

 "Tôi không nói những lời này, thì bọn họ sẽ không nói xấu tôi nữa sao?" Hướng Vãn tùy tay đem điện thoại ném tới trên giường hỏi. Chu Miểu cứng họng.

Hướng Vãn trở mình, đưa lưng về phía cô, "Nếu cô sợ chọc tới người khác, có thể tránh xá tôi ra một chút." 

"Tôi chỉ là lo lắng cô thôi." Chu Miểungượng ngùng mà cười cười, ngồi trở lại trên giường nhìn nhìn di động. Sau khi Hướng Vãn nói câu đó, hai người không ai nói với nhau câu nào. 

Mười phút sau, có hai mươi mấy người đến,nhưng lại là an ủi Hướng Vãn. Trong đó có mấy người, thậm chí trước đó mười mấy phút còn bát quái chuyện của HướngVãn. Chu Miểu mắt nhìn bóng dáng Hướng Vãn, cắn cắn môi, vào trong diễn đàn đăng một tin nhắn ——[ Các người đừng đoán mò nữa, HướngVãn hành động như thế, đều là bị bắt buộc.] 

Bệnh viện

Phòng bệnh ngoài màu trắng vẫn là màu trắng, không khí tràn ngập mùi nướcsát trùng. Hạ Hàn Xuyên mặc đồng phục bệnh nhân nằm ở trên giường, trên đùi quấnmột lớp băng vải. Bác sĩ cảm khái nói: "Người này ra tay cũng quá độcác rồi, có vài vết đâm thiếu chút nữa đã chạm đến động mạch chủ, nếu là thật sựchạm đến, một từ thôi nguy hiểm."

Đứng ở một bên Mộng Lan hơi hạ đuôi lông mày, nhìn về phía Hạ Hàn Xuyên đangnằm trên giường bệnh, lại thấy biểu tình của hắn không có chút nào dao động, dườngnhư người bị thương với hắn ta không phải cùng một người.

"Cảm ơn bác sĩ." Mộng Lan cười, hỏi:"Hạ tổng còn uống phải rượu vang đỏ bị trộn thêm xuân dược và thuốc ngủ, ngài xem còn cần lưu ý gì thêm không?" 

Bác sĩ nhìn sắc mặt vô cùng bình thường của Hạ Hàn Xuyên, có chút kinh ngạc, "Thật đúng là nhìn không ra được, lát nữa tôi sẽ có y tá mang thuốc đến, uống vào là sẽ không sao. Nhưng để chắc chắn tôi sẽ làm thêm vài cuộc kiểm tra."

"Phiền ngài rồi." Mộng Lan tiễn bác sĩ ra cửa, đóng lại cửa phòng bệnh,rồi mới đi đến bên cạnh giường bệnh nói: "Hạ tổng, có chuyện này tôi vẫn không thể nào hiểu được, cùng ngài giải đáp một chút được không." 

Hạ Hàn Xuyên nghe vậy nhấc lên mí mắt nhìn cô một chút, "Nói đi." 

"Hiện tại, việc của ngài và Hướng Vãn bị truyền ra ngoài gây ra không ít ồn ào huyên náo, tên bảo an kia còn có ảnh chụp Hướng Vãn lỏa thân, ngài xem xử lý như thế nào?"

Hạ Hàn Xuyên thân thể cứng đờ, lúc này mới ngẩng đầu nhìn cô, khuôn mặt tuấn tú hơi trầm xuống, "Video giám sát chưa xoá?"

"Đã xóa. Nhưng có bảo an nói hắn lúc ấy đã chụp lại màn hình, bức ảnh kia truyền đi rất khắp Mộng Sở Hội. Tôi cũng đã nhìn qua, có chút mơ hồ, không lớn nhưng có thể thấy rõ ràng khuôn mặt." Mộng Lan không biết vì sao hắn lại có phản ứng như hiện tại, sửng sốt một chút nói.