Gắp Thú Gắp Luôn Bạn Trai

Chương 1



1

"Chị, em tên Chi Chi, còn kia là anh trai của em."

Em trai nhỏ nắm lấy tay tôi và chỉ vào anh chàng cao gần 1,9 mét cách đó không xa, chỉ để đổi anh ta lấy Người nhện trong tay tôi.

“Cưng định đổi anh trai cưng lấy con thú bông thật sao?” Tôi không khỏi buồn cười trước vẻ ngoài dễ thương của nó.

Bé không chút do dự gật đầu, "Cả buổi sáng đều không gắp được con nào, woo woo woo..."

Phốc haha!

Được rồi, chỉ một người nhện thôi mà, tôi đã nhanh chóng đưa cho cậu bé, tôi lại chẳng phải kẻ lừa gạt trẻ con.

"Ngay cả khi anh trai của em ..."

Đợi đã, tôi khựng lại khi nhìn rõ khuôn mặt của người đàn ông cao lớn.

Đây chẳng phải là nam thần mà tôi thầm thương trộm nhớ đấy sao?

Tôi tưởng tượng ra cảnh anh ấy cố gắng cả buổi sáng mà không gắp được con thú bông nào... Há

“Cưng thật sự muốn đổi anh trai lấy con người nhện này?” Tôi cười xác nhận, liếc nhìn Lục Bắc Thần ở đằng kia.

Lục Bắc Thần, bông hoa của Cao Lăng, người quanh năm thống trị các bảng xếp hạng của trường, tôi - một kẻ háo sắc, thì không bao giờ bỏ qua được kiểu đàn ông vừa có ngoại hình và vừa có nội hàm này.

Thú thật mà nói, lý do tại sao mà đến nay tôi vẫn chưa dám tỏ tình thì đơn giản là bởi chúng tôi chả có bất cứ mối liên hệ nào.

Học bá, ở đây có ai mà không được khen thưởng và giáo dục đàng hoàng đâu.

Dù sao thì fan cuồng của nam thần cũng đâu có ít. Ngày ngày gửi hoa, ngày ngày nhận quà, và muôn vàn cô gái xinh đẹp luôn vây quanh anh.

Nói đi cũng phải kể lại, trong fan club thì đâu phải ai cũng có tiền đâu.

Khoa Âm nhạc, Khoa Mỹ thuật, Khoa Anh văn... Những chiếc túi da được bảo hộ kỹ lưỡng đủ làm tôi lóa mắt khi họ cười hỏi tôi làm nghề gì đấy.

Ôi trời. Đây quả là cơ hội trời ban. Tôi... tôi có thể đổi hết con thú bông tôi có nha!

Nó giống như….. uh... ok.

Woohoo, tôi thực sự không thể tin được luôn.

Chẹp, hôm nay tôi trúng giải độc đắc rồi. Wahaaaaa….

Em trai nhỏ chớp chớp đôi mắt to tròn, đáng thương nhìn tôi: "Vâng! Em đổi cho chị anh trai em được không?"

"Được luôn!"

Wuhu, đây hẳn là món quà dâng đến tận cửa mà!

Em trai nhỏ, cưng thật sự là em trai tốt của chị a!

Tôi nhét vào trong ngực bé một bao thú bông, "Chị đưa hết cho cưng, cưng nhất định phải giữ lời đấy."

Em trai nhỏ vui vẻ, lộ ra hàm răng hồ nhỏ đáng yêu, "Chị, chị thật tốt bụng, không có chi, anh của em, chị cứ lấy đi!"

Xoay người lại, bé một tay kéo bao tải, tay kia dắt tôi về phía Lục Bắc Thần.

"Anh à! Từ giờ anh sẽ là anh trai của chị gái này!" Thằng nhỏ nói to đến nỗi tôi suýt nữa bịt miệng nó lại.

A, a, a, a, a, a, a, a, ba, ba, ba, ba, ba, ba!

Lục Bắc Thần ngẩng đầu lên khỏi máy gắp, tôi không hiểu sao lại căng thẳng, vô thức nuốt nước bọt nói: "À, tôi... em trai anh đã bán anh... à không, tôi đổi được anh..."

Uh...nghe cũng không ổn lắm.

2

Anh ấy trả lời với nụ cười nửa miệng, "Chà... tôi nghe thấy hết rồi."

Hehehe...

Mặt tôi đỏ bừng, nụ cười dần trở nên mất kiểm soát.

Lục Bắc Thần rất bình tĩnh, "Dạy anh gắp thú bông được không?"

Này, ai nói kỹ năng của tôi là vô dụng? !

"E hèm..." Tôi che giấu nội tâm kích động, "Đương nhiên, có thể bắt đầu luôn?"

Lục Bắc Thần khẽ mỉm cười, "Tùy thời điểm, hoặc là, chúng ta nói về vấn đề vừa rồi."

Em trai che miệng cười khúc khích, "ca ca, dù sao anh cũng đã thuộc về chị ấy, lời nói của chúng ta nói không đếm xuể nói khi nào chả được."

Cố nén cười trong lòng, tôi lén giơ ngón tay cái lên với cậu bé.

Lục Bắc Thâm hơi cúi người nhìn em trai nhỏ, "Đó là ý kiến của riêng em, tại sao anh không được tính toán?"

Woohoo, tôi biết nó không đơn giản như vậy, anh ấy thực sự không đồng ý.

“Hứ!” Em trai nhỏ không phục hừ một tiếng, vẻ mặt kiêu ngạo, ''Anh cho rằng em chỉ muốn con người nhện sao?"

Lục Bắc Thần không phát ra tiếng, em trai nhỏ nhếch miệng, "Mẹ bảo anh mau đưa bạn gái về nhà nhìn một chút, xem anh có xứng với con gái nhà người ta hay không, mẹ rất lo lắng cho anh đấy."

Tôi đã nghe thấy gì?

Lục Bắc Thần không như kỳ vọng?

Nói tới đây, Lục Bắc Thần ngại ngùng, có chút xấu hổ nhìn tôi, "thằng bé nói thẳng, em đừng để ý."

Tôi thực sự còn xấu hổ hơn, vội vàng xua tay, "Không không không, em ấy rất đáng yêu."

Chỉ vừa nghe tôi khen một cái, em tai nhỏ đã lập tức cười toe toét: "Chị, chị cũng rất đẹp, cùng anh trai em rất xứng đôi vừa lứa! Vừa rồi anh trai của em..."

Còn gì nữa không? Đoạn sau không nghe thấy, chỉ thấy Lục Bắc Thần dùng tay che cái miệng nhỏ nhắn, "Khụ, chỉ là, dì của em đã tới cồng rồi, em không muốn đi công viên giải trí sao?"

Ánh mắt của em trai trong nháy mắt sáng lên, rút tay ra: "Làm sao có thể để cho dì đợi lâu a, chị! Em đem ca ca giao cho chị, em đi đây!"

Bàn tay bé nhỏ vẫy tôi rồi kéo bao chạy ra ngoài.

Tôi và Lục Bắc Thần chỉ biết đứng đó nhìn cậu đi ra ngoài và lên xe của dì, sau đó tôi cố nén cười, cảm thấy có chút bất lực.

Giờ phải làm gì đây?

Em trai nhỏ đã đi mất, tôi có nên nghiêm túc với trò đùa đó không?

"Ha ha ha, vậy chúng ta..."

Trong lúc loay hoay, Lục Bắc Thần đã nhanh miệng: "Xin hỏi, em có bạn trai chưa?"

Tôi sững người một lúc, với một loạt dấu chấm hỏi trên mặt.

Lục Bắc Thần ho nhẹ một tiếng, "Vừa rồi em cũng nghe thấy, mẹ gấp gáp bắt anh tìm bạn gái, tiểu tử kia vừa rồi nói đổi anh lấy đống thú bông..."

TÔI? ? ?

Kiwi kiwi. Sốc thực sự!

Tôi có nghe đúng không thế?

Thực sự trơn tru, mượt mà như sunsilk vậy!

“Giả bộ vài ngày cũng tốt.” Anh lại bổ sung một điều kiện.

Tôi có thể! ! !

Đừng giả vờ, làm thật luôn cũng được!

Hóa ra trên trời thật sự có một cái bánh để tôi nhặt sao.

Tôi vội vàng gật đầu đồng ý, sợ anh bội ước: "Không sao! Cứ để em!"

“Vậy chúng ta làm quen với nhau đi, đừng dong dài nữa.” Nụ cười của Lục Bắc Thâm sâu hơn, khá là đẹp.

"Em biết anh.” Tôi buột miệng, sau đó có chút đỏ mặt giải thích, "Anh là nam thần của Cao Lăng, ngự trên bức tường tỏ tình lâu lắm rồi"

Lục Bắc Thần sửng sốt một chút, sau đó lại cười nói: "Thứ đó tôi rất ít nhìn, vậy trong đó có cả em?"

Tôi cũng muốn!

Nhưng sao tôi không đủ can đảm để thổ lộ!

Ai biết anh thậm chí không xem nó?

Không có gì ngạc nhiên khi tôi biết anh ấy không bao giờ cập nhật ...

Tôi bật cười, may mà anh không hỏi.

Sau đó là khoảng thời gian ngọt ngào mà tôi thậm chí không dám nghĩ tới, tôi thực sự đang dạy nam thần gắp thú bông!

Woohoo tôi bay đây.

3

Lục Bắc Thâm chăm chỉ học tập, tôi và anh ấy sẽ vô tình có vài hành động thân thiết, anh ấy không để ý nhưng những điều ấy lại khiến trái tim bé nhỏ của tôi đập loạn xạ.

Sau nhiều lần thất bại, Lục Bắc Thần cũng bắt được một con mèo có cái chuông kêu leng keng, tôi còn nhảy cẫng lên sung sướng hơn anh ấy, "Thật tuyệt!"

Lục Bắc Thần cười đem búp bê giao ra: "Anh sẽ ghi nhớ công cống hiến của em."

Sau đó, gắp lần thứ hai và thứ ba ...

Lục Bắc Thần đưa tất cả cho tôi, nghiêm túc nói: "Cho em tất, anh sẽ bù lại đám thú bông kia”

Này, thay nó bằng anh luôn cũng được...

Dù sao với kỹ thuật của Lục Bắc Thần, gắp được ba con thú bông này đã là rất tốt rồi, tôi sẽ không khách sáo với anh đâu.

Trước khi đi, Lục Bắc Thần chủ động xin WeChat của tôi rồi lái xe đưa tôi về trường.

Trên đường đi, tôi cảm thấy những bong bóng màu hồng bay khắp người mình, nghĩ về những gì vừa xảy ra giống như một giấc mơ.

Một lúc sau, Lục Bắc Thần gửi tin nhắn: "Anh về rồi."

Tay run run, tôi gửi một gói biểu tượng cảm xúc dễ thương, và âm thầm chuyển ghi chú thành "nam thần".

Bạn cùng phòng của tôi hỏi tôi trúng xổ số à, tôi cười toe toét:

"Này, tôi còn hạnh phúc hơn cả trúng số!"

Sáng sớm hôm sau, Lục Bắc Thần gọi tới làm tôi giật mình tỉnh giấc sau cơn buồn ngủ.

"Chào buổi sáng, em đã dậy chưa?"

"Chào buổi sáng. Em dậy rồi đây" Tôi nói vớ vẩn với đôi mắt bên nhắm bên mở, tay ôm con gà bông ngu ngốc.

Lục Bắc Thần đáp: "Em có thời gian không? Đưa em đi chơi."

Tôi vội vàng ra khỏi giường, thậm chí còn mặc quần áo sau khi tắm rửa xong.

Lúc nhìn thấy Lục Bắc Thần, tôi vẫn còn hồi hộp không kiềm chế được bản thân.

Hôm nay tình cờ là cuộc thi ca sĩ của trường, rất náo nhiệt, tôi và Lục Bắc Thần sánh vai đi trên đường, tỉ lệ quay đầu lại khá cao.

Tôi cũng chợt nhận ra rằng Lục Bắc Thần rất ít khi tham gia các hoạt động này, và tính cách có vẻ trầm lặng.

Hê hê, để tôi tự sướng phát, hôm nay anh ấy đặc biệt đến đây để đi cùng tôi phải không?

Trò chơi vẫn chưa bắt đầu mà quầy hàng đã chật kín người.

Lục Bắc Thần khẽ nhích đầu lại gần tôi, "Có gì muốn ăn không?"

Tôi lắc đầu, thật ra kẹo dẻo làm rất đẹp, nhưng tôi sợ ngọt quá, lỡ dính vào miệng thì ngại lắm.

Lúc này, khi tôi đi ngang qua một con búp bê được người nào đó hóa trang, Lục Bắc Thần cười với tôi: “Đi đi, anh chụp cho em một tấm.”

Vì vậy, tôi vừa tạo dáng vừa chụp ảnh trên đường đi, Lục Bắc Thần kiên nhẫn hơn một cô gái như tôi, những bức ảnh anh chụp rất hợp gu tôi.

Trên đường từ nhà vệ sinh quay lại, tôi nhìn thấy Lục Bắc Thần đang ở dưới gốc cây được một cô gái tiến đến, vẻ mặt anh rất bình tĩnh, dường như đang từ chối.

Lòng tôi chua xót vô cớ, nhưng chỉ trong chốc lát, Lục Bắc Thần đã đi về phía tôi, trên tay vẫn cầm cây kẹo bông gòn mà tôi vừa nhìn lướt qua, rất tự nhiên đưa cho tôi.

Sau đó, khi tôi muốn ăn thịt nướng, khi tôi đang phải chống chọi với cái nóng, Lục Bắc Thần đều không chút do dự mua vào nhét vào tay tôi, anh còn giúp tôi tính toán cẩn thận lượng calo và lượng tiêu thụ của những món thịt nướng này, cuối cùng còn nói thêm một câu, “Nếu còn lo lắng, ăn xong chúng ta đạp xe quanh vườn tiêu đi."

Thật ngọt ngào!

Sau khi chơi gần hết ngày và các phần thi đấu trên sân khấu dần đi tới hồi kết, chúng tôi đi ngang qua chỗ chụp ảnh của cặp đôi nhưng tôi không dám nhắc đến mà lén lút chụp ảnh chúng tôi ở phía sau anh ấy.

Nhanh chóng tìm một góc và chụp một bức ảnh ôm bóng.

Lục Bắc Thần dừng lại, "Mệt không?"

"Không, đi xem mọi người chơi đi."

Tôi nhanh chóng nhét điện thoại vào cặp nhân lúc anh không để ý, kéo anh đi xem bóng đá.

Hừm... Tình cờ là giọng hát trên sân khấu hơi khó diễn tả.

Tôi và Lục Bắc Thần nhìn nhau, đồng thanh nói: “Đi ăn chút gì trước đi.”