Dược Thần

Chương 1675: Ngạc Mộng Chiểu Trạch(2)



Có thể đứng tại nơi này cũng sẽ không có kẻ nào là kẻ ngu đần, trong lòng bọn họ đều đã suy đoán ra được điều gì đó, hiển nhiên lúc trước năm người Xích Ký đến cướp đoạt truyền thừa viễn cổ Kiếm Thần chẳng những không đánh chết được thanh niên tóc đen kia, ngược lại còn bị thanh niên kia thu phục, biến thành thủ hạ của hắn.

Mà không biết vì sao cả năm người Xích Ký đều đã tấn cấp Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, thoạt nhìn tựa hồ có quan hệ mật thiết tới thanh niên tóc đen kia, có lẽ hắn đã lợi dụng hấp dẫn này để thu phục năm người Xích Ký đi?

Nhưng mọi người vẫn còn nghi hoặc, cho dù thanh niên tóc đen trợ giúp năm người Xích Ký tấn cấp đỉnh phong, nhưng với tính cách của năm người Xích Ký cũng không khả năng rời khỏi thế lực của mình đi theo làm thủ hạ của thanh niên tóc đen kia, bên trong nhất định phải có ẩn tình gì đó.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại điện không người lên tiếng, đều đang yên lặng suy nghĩ, đồng thời trong nội tâm không khỏi hiện lên tia nghi hoặc…

Thanh niên tóc đen rốt cục lại là ai?

- Thanh niên tóc đen, hắc sắc trọng kiếm, á thần dược sư?

Trên chủ vị, Man Thần Lan Ân chợt lâm vào trầm tư, ngón tay gõ nhẹ lên tay ghế.

Hắn cảm giác tựa hồ có thứ gì đó xuất hiện trong đầu mình, hắn muốn bắt lấy nhìn xem, nhưng làm thế nào cũng không nắm bắt được.

- Rốt cục là vì cái gì, vì cái gì thanh niên tóc đen kia cho ta một loại cảm giác quen thuộc như vậy?

Trong nội tâm Man Thần Lan Ân thì thào.

- Man Thần đại nhân, ngài không phải vẫn một mực tìm kiếm trận pháp đại sư cho Thần Vương bệ hạ hay sao, tạo nghệ trận pháp của thanh niên tóc đen kia mạnh như vậy, hiển nhiên ít nhất đã đạt tới trình độ ngũ phẩm trận pháp đại sư, nếu có thể đem hắn hiến cho Thần Vương bệ hạ, chắc hẳn Thần Vương bệ hạ sẽ vô cùng cao hứng!

Đúng lúc này một cường giả thủ hạ Man Thần Lan Ân lên tiếng.

Cường giả kia đứng đầu tiên bên dưới đại điện, hiển nhiên thân phận vô cùng cao quý, đã gần với Man Thần Lan Ân.

- Trận pháp đại sư? Thần Vương bệ hạ?

Lời của cường giả kia làm trong đầu Man Thần Lan Ân xẹt lên một đạo linh quang.

- Xoạt!

Thân hình Lan Ân mạnh mẽ bật dậy, trong mắt toát ra thần sắc vô cùng kích động, mà hành động của hắn cũng làm tất cả mọi người đang có mặt đều cả kinh.

- Thanh niên tóc đen, hắc sắc trọng kiếm, á thần dược sư, trận pháp…

Bởi vì kích động, thân hình Man Thần Lan Ân run lên nhè nhẹ.

- Khó trách ta cảm thấy quen thuộc như vậy, thì ra là thế, tư liệu của thanh niên tóc đen này vậy mà cùng đệ nhất thiên tài Kiệt Sâm của Tư Đặc Ân đại lục hoàn toàn giống nhau, chẳng lẽ hắn đã phi thăng tới Thiên Thần Giới?

Thiên Thần Giới hai lần xâm lấn Tư Đặc Ân đại lục, đều là do Hắc Ám Thần Vương chủ đạo, mà cường giả phái ra đều là thủ hạ của Man Thần Lan Ân, vì vậy đối với tư liệu của Kiệt Sâm Man Thần Lan Ân cũng hiểu biết một ít trong tin tức báo về, mới có thể liên tưởng tới Kiệt Sâm.

- Không đúng…

Đột nhiên, chân mày Man Thần Lan Ân nhíu lại:

- Trong tư liệu báo về, Tư Đặc Ân đại lục Kiệt Sâm chỉ là cường giả cấp bậc linh thần, thế nhưng thanh niên tóc đen xuất hiện tại Lôi Đình Đảo hiển nhiên đã đạt tới Nhật Diệu thiên thần cảnh giới, mặt khác đều đồng dạng, thế nhưng trong thực lực hai người căn bản không phù hợp…

Trong nội tâm Man Thần Lan Ân không khỏi thấy nghi hoặc.

- Được rồi, bất kể như thế nào, chuyện này nhất định phải bẩm báo Thần Vương bệ hạ.

Trong nội tâm vừa quyết định, Man Thần Lan Ân đã nhoáng lên thân hình, biến mất bên trong đại điện, chỉ để lại một nhóm cường giả còn đang trầm tư bên dưới.

Thời gian lưu chuyển, du du đã qua, trong nháy mắt năm mươi năm lại trôi đi.

- Oanh!

Trong hư không vô tận, một đạo lưu quang xẹt qua nhanh như thiểm điện, tốc độ cực nhanh, nhìn rợn cả người.

Xa xa một khu hoang nguyên sương mù bao phủ xuất hiện, phía trên hoang nguyên từng đạo lục sắc vụ khí quanh quẩn, tràn đầy hào khí quỷ dị.

Ngạc Mộng chiểu trạch, một trong tam đại chung cực cấm địa của Thiên Lưu Vực, quanh năm độc khí bao phủ, tràn ngập khắp phạm vi trăm vạn dặm, có vô số linh thú khủng bố ẩn núp, linh dược tràn đầy, là địa phương tầm bảo của rất nhiều cường giả Thiên Lưu Vực, nhưng cũng là địa phương nguy hiểm nhất địa vực, hàng năm không biết đã nuốt chửng bao nhiêu tính mạng thần cấp cường giả.

Thần cấp cường giả bình thường thân thể đều do thần lực cấu thành, độc khí bình thường không cách nào tạo thành tổn thương cho họ, nhưng Ngạc Mộng chiểu trạch lại hoàn toàn khác hẳn, độc khí bên trong vô cùng đặc thù, chẳng những có thể ăn mòn thân thể do thần lực tạo thành, mà khói độc tận sâu trong còn có thể trực tiếp ăn mòn linh hồn của thần cấp cường giả, ở địa phương trọng yếu nhất ngay cả Nhật Diệu thiên thần vô địch cường giả cũng không thể đi vào, là một trong những tuyệt địa nổi tiếng nhất.

- Hô!

Bên ngoài Ngạc Mộng chiểu trạch vô biên khôn cùng, một đạo nhân ảnh đột nhiên xé rách hư không xuất hiện, đó là một thanh niên có mái tóc dài màu đen, ánh mắt nhìn vào tận sâu trong Ngạc Mộng chiểu trạch phía trước.

- Tám mươi năm thời gian trôi qua, rốt cục ta đã tới được Ngạc Mộng chiểu trạch rồi.

Nhìn độc khí quanh quẩn trước mặt, trên mặt Kiệt Sâm nở nụ cười.

Suốt tám mươi năm không ngừng chạy đi, cho dù là Kiệt Sâm cũng cảm thấy vô cùng buồn tẻ, nhưng suốt tám mươi năm Kiệt Sâm thu hoạch cũng cực lớn, Thần Vương Chi Tâm của tổ tiên Tư Đặc Ân đã bị hắn dung hợp được một phần ba, hiện tại thực lực của Kiệt Sâm đã mạnh hơn trước kia không ít, cũng đã có thể xem như là bán bộ Thần Vương.

- Sưu!

Nhìn Ngạc Mộng chiểu trạch tràn đầy lục sắc độc khí, Kiệt Sâm xông thẳng vào bên trong.

- Xuy xuy…

Vừa mới tiến vào đầm lầy, Kiệt Sâm cũng cảm nhận được một tia độc khí muốn ăn mòn thân thể của mình, nhưng chỉ có thể quanh quẩn bên ngoài thân thể Kiệt Sâm, không cách nào tiến vào bên trong cơ thể của hắn.

- Độc khí này không ngờ có được một tia đại đạo quy tắc, dùng quy tắc ăn mòn, khó trách ngay cả Nhật Diệu thiên thần vô địch cường giả đều không thể thừa nhận…

Kiệt Sâm vốn là Dược Thần, đối với thế gian vạn vật đều có thể phân giải, luyện hóa, dọ thám, hắn lập tức liền phát hiện bên trong thành phần cấu tạo lục sắc độc khí ẩn chứa tia đại đạo pháp tắc, khó trách có thể ăn mòn thần cấp cường giả.

Đương nhiên, đã đạt tới cấp độ như Kiệt Sâm, rất nhiều cấm địa trong Thiên Thần Giới ngoại trừ quá mức đặc thù, trên cơ bản đã hoàn toàn không cách nào tạo thành được tổn thương cho Kiệt Sâm.

- Hô…

Thân hình Kiệt Sâm trực tiếp lao vào trong lục sắc độc khí, đã đi tới Ngạc Mộng chiểu trạch, Kiệt Sâm cũng không cần sốt ruột chạy đi, chậm rãi xâm nhập vào bên trong, đồng thời ánh mắt đều có thể phát hiện bên trong đầm lầy bốn phía đều có linh dược sinh trưởng, đại đa số đều là một ít thánh dược, mà sau khi xâm nhập hạ phẩm thần dược cũng không hiếm thấy.

Nhưng làm cho Kiệt Sâm kỳ quái chính là căn cứ theo bình thường mà nói toàn bộ phạm vi trăm vạn dặm đầm lầy cho tới khu vực hạch tâm ước chừng năm vạn dặm phạm vi, mỗi một đoạn lộ trình lại có một cấp bậc, theo không ngừng xâm nhập số lượng độc khí càng ngày càng nhiều, cũng càng ngày càng đáng sợ, bình thường xâm nhập vào tận hai vạn dặm phạm vi cường giả dưới thiên thần không cách nào tiến vào được nữa, mà tới ba vạn dặm thì dưới Nhật Diệu thiên thần không thể vào, tới bốn vạn dặm thì cả Nhật Diệu thiên thần vô địch cũng không cách nào xâm nhập.