Dụ Tội

Chương 274: Phiên ngoại • chương 005



Từ sau khi các nhi tử đều trở về hỗ trợ, Hạ Vân Phong mỗi ngày đều nghỉ ngơi dưỡng sức.

Y ngẫu nhiên sẽ bồi Ngao Dương đi đánh Golf.

Cũng sẽ bồi Hoằng Dạ đi tham gia sự kiện ra mắt sản phẩm.

Có đôi khi sẽ cùng Hình Liệt đi tới cục chính trị ăn cơm.

Có đôi khi còn có thể đi xem Tần Diễm lên tòa án.

Y còn có thể đi đón Hạ Đông tan tầm.

Các nhi tử xử lý mọi việc đều rất thỏa đáng, hiện tại y có thể hưởng thanh phúc rồi, từng đứa đều vĩ đại như vậy trong lòng y cũng cảm thấy rất vui……

Từ lần trước Hạ Vân Phong cùng Ngao Dương tiêu tan mọi trở ngại sau thì gần đây thái độ của Ngao Dương có chút cải thiện, mỗi ngày Ngao Dương xử lý xong việc ở Bắc đường đều trở về rất sớm.

Có đôi khi Hạ Vân Phong còn chưa ngủ dậy.

Bất quá gần đây Hạ Vân Phong rất lười, Tần Diễm có chút chịu không được, mỗi sáng đều mang Hạ Vân Phong đi tập thể dục buổi sáng, bất quá sau khi Tần Diễm đi làm Hạ Vân Phong ngẫu nhiên sẽ ngủ thêm một chút.

Mùa đông rất nhanh đã qua.

Đảo mắt một cái lại đến đầu mùa xuân.

Hạ Vân Phong cũng hơi chút có tinh thần (thúc giống gấu quá =..=), y ngẫu nhiên sẽ đến hậu viện đi dạo một chút, có thời gian thì tự mình đi ra ngoài nhìn xem, bất quá trên đường thường thường sẽ mua cho các con này nọ.

Chính y lại không cần.

Tuy rằng hiện tại Hạ Vân Phong rất “Thanh nhàn”, nhưng còn có vài trường hợp quan trọng tất nhiên y vẫn tham dự, cũng như vài ngày trước đó, y đầu tư một phim khiêu *** mới. (=..= tiếng Trung & QT đều ghi za nha, ko phải tác phẩm của ta nga)

Đầu tư điện ảnh loại hình kinh doanh này, Hạ Vân Phong vẫn đều có làm, bởi vì dạng này có vẻ thuận tiện giới thiệu mấy ngôi sao cho đối tác kinh doanh, dù sao cũng có vài người thích chơi đùa ngôi sao. (=..= làm ăn bất chính thật) ( xã hội đen mà, ko buôn hàng trắng nhưng vũ khí quán bar gái gú thiếu gì đâu:v)

Bất quá.

Lần này mức độ khá cởi mở, vốn tính tìm Hạ Xa đã tránh bóng nhiều năm để quay, bất quá bị Hạ Vân Phong quả quyết cự tuyệt, mà lần này bắt đầu dùng hai vị mỹ nữ mới.

Hai vị mỹ nữ này gần đây rất dính Hạ Vân Phong.

Người ở bên ngoài thì thấy Hạ Vân Phong thật là diễm phúc, tả ủng hữu ôm (= trái ôm phải ôm), chỉ cần vừa đến phòng thu, nhóm mỹ nữ bình thường cao ngạo ở phòng thu này đều chủ động tấp qua, ai cũng biết……

Chỉ cần thành tình mới của Vân gia thì sự nghiệp về sau có thể nói là tiền đồ vô lượng.

Không cần làm gì, cũng đủ ăn được mấy đời.

Hơn nữa với địa vị của Hạ Vân Phong, nếu có thể cùng Hạ Vân Phong sánh vai thì tốt hơn, như vậy ở Bắc khu không ai không gọi một tiếng “Đại tẩu”, chẳng những có mặt mũi, còn có quyền thế.

Hắc bạch lưỡng đạo đều cho vài phần mặt mũi.

Vậy nên.

Hạ Vân Phong tuy là người đã đến tuổi trung niên, nhưng vẫn “bỏng tay” như trước.

Gần đây y ngẫu nhiên ra vào phòng thu, cũng mưu sát không ít truyền thông (=..= còn hơn ngôi sao), bất quá trừ bỏ truyền thông của Nam khu ra, truyền thông các nơi khác hầu như không dám đăng.

Dù sao Nam khu là địa phương của Ngao Dương, Hạ Vân Phong không tiện nhúng tay, chỉ cần không viết loạn, Hạ Vân Phong đều xem như không thấy, bất quá gần đây tiếng tăm của Hạ Vân Phong lại lan xa ……

Hai ngày này Ngao Dương đều tan tầm rất sớm, hôm nay dĩ nhiên cũng không ngoại lệ.

Mỗi ngày Ngao Dương đi rất nhiều nơi, làm rất nhiều việc. Nếu không phải có chuyện rất quan trọng phải làm thì trên cơ bản Ngao Dương sẽ không lưu lại ở bên ngoài, mỗi ngày đi đến tối khuya là Ngao Dương, trở về sớm nhất cũng là Ngao Dương.

Hạ Vân Phong lười biếng nằm ở trên sô pha hút thuốc, thuốc lá đều là Ngao Dương mới mua cho y, y rất vừa lòng.

Tuy rằng hiện tại đã vào xuân, bất quá còn có chút hàn khí. Trên người Hạ Vân Phong mặc không nhiều quá, cũng không ít quá, vừa đủ.

Áo ngủ trên người y trước giờ đều là hàng thượng đẳng nhất, mềm mại lại mượt mà, y không mang tất, chỉ nghiêng người nằm ở trên sô pha nuốt vân phun vụ giống như hưởng thụ…..

Áo ngủ trước ngực y mở rộng, kéo dài đến bụng……

Vạt áo cũng mở ra……

Đùi như có giống như không bại lộ ở trong không khí, bộ vị trọng điểm bị vạt áo như có như không hờ khép……

Y miễn cưỡng không tinh thần.

Trước ngực bị bao phủ trong bóng đêm, mang tới cảm giác dụ hoặc khó tả, có chút phiếm hồng, sưng đỏ có chút ái muội, tựa hồ trước đó không lâu bị người dùng lực hút qua……

Liếm hôn qua……

Ngậm qua……

Giờ này khắc này……

Hạ Vân Phong hoàn toàn là một trạng thái miệt mài quá độ, thoải mái quá thừa……

Này đều phải trách tối hôm qua Tần Diễm vẫn không ngừng “ôm” y, sáng nay còn bảo y đi chạy bộ, còn dám ở trong công viên đối với y “Động thủ động cước” (=..=)……

Hơn nữa hôm trước Hạ Đông lại “bế” y cả một đêm, còn không ngừng đổi tư thế, làm cho y trong chốc lát đứng, trong chốc lát lại nằm úp, Hạ Vân Phong căn bản là chịu không nổi ép buộc như vậy……

Mấy hôm trước nữa, Hình Liệt tan tầm trở về liền đưa y vào trong phòng, nói là thật lâu không có “Cùng một chỗ”, “ôm” rồi lại “ôm”, hôn rồi lại hôn, sờ rồi lại sờ, vẫn không để yên…… (có bao h nó để yên đâu nạ =..=)

Hơn nữa hôm kia Hạ Vân Phong bồi Hoằng Dạ đi tham gia lễ ra mắt trở về, Hoằng Dạ nói trong nhà nhiều người liền trực tiếp ở trên xe, vào ban đêm, Hạ Vân Phong cảm thấy Hoằng Dạ phá lệ nhiệt tình.

Y chưa bao giờ hoài nghi sự nhiệt tình của Hoằng Dạ, cho tới bây giờ đều hiểu rõ “Năng lực” ở phương diện kia của Hoằng Dạ, ngay cả gái Tây đều có thể thỏa mãn dễ bảo, huống chi là lão nam nhân đã có tuổi như y đây……

Liên tục vài ngày này, tuần hoàn cùng luân hồi, khiến cho Hạ Vân Phong tích lũy những tháng ngày “Dinh dưỡng quá thừa”, bất quá lại càng được nữ nhân hoan nghênh (=..=),

Y đi đến phòng thu mấy nữ nhân này đều vây quanh y, Vân gia trước, Vân gia sau, trong lòng Hạ Vân Phong cũng rất là vui. (=..= ăn ko đc thì vui cái khỉ j)

Hạ Vân Phong hút thuốc trong chốc lát, chợt nghe thấy chuông cửa nhà mình vang lên. Vốn phải là người hầu đi mở cửa, nhưng Hạ Vân Phong bảo người hầu đều đi xuống, bởi vì y biết……

Nhi tử đã trở về……

Nhi tử đã trở về sẽ “Làm việc”, có người ngoài ở không tiện ….

Mỗi lúc như vậy, Hạ Vân Phong đều sẽ tự đi mở cửa, vì y hi vọng khi nhi tử về nhà người thứ nhất nhìn đến là y, hơn nữa thêm một câu thăm hỏi đơn giản ân cần……

Việc này Hạ Vân Phong đã từng rất chờ đợi, nhưng y không có cha mẹ, chưa được hưởng thụ sự ấm áp của gia đình, bất quá hiện tại có mấy đứa con, cho nên y lại tự thân làm.

Bởi vì y muốn cho con cái cảm nhận được, điều mà y chưa từng có ……

Vừa mở cửa ra……

Hạ Vân Phong liền thấy được khuôn mặt anh tuấn của Ngao Dương, mặt mày nhi tử sinh ra đều rất anh tuấn, cười rộ lên có hai cái răng nanh nhỏ, có vẻ hư hỏng, có chút đáng yêu, lại có chút giống ác ma……

Trên mặt Ngao Dương không cười, hắn chỉ là nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong: “Đã mở cửa rồi còn không cho ta đi vào.” Bởi vì Hạ Vân Phong chắn ở cửa, không để cho hắn đi vào.

Hạ Vân Phong thong thả tránh đường: “Hôm nay không bận?” Y quan tâm nhi tử……

“Không bận.” Ngao Dương lắc đầu, vừa mới tiến vào cửa, liền đóng cửa lại, hắn cởi giầy, thay dép lê, trên tay không có cầm theo thứ gì, cũng không có vào nhà……

Chỉ là……

Còn chuyên chú nhìn thoáng qua Hạ Vân Phong……

Hôm nay áo ngủ trên người Hạ Vân Phong nhìn qua rất mỏng, hơn nữa là áo gấm màu đỏ thẫm. Dưới ánh đèn hơi tỏa sáng, làm nổi bật làn da hơi tái nhợt của Hạ Vân Phong……

Đai lưng áo ngủ kia rất lỏng, cứ như chỉ cần nhẹ nhàng lôi kéo đai lưng, áo trên người Hạ Vân Phong liền tuột xuống trên mặt đất, sẽ trần như nhộng đứng ở trước mặt hắn……

Trong đầu Ngao Dương hiện ra một ít cảnh mơ màng……

“Làm sao vậy?” Hạ Vân Phong phát hiện nhi tử không nhúc nhích, y duỗi tay thay Ngao Dương cởi nút áo khoác, “Có phải có tâm sự hay không, có tâm sự thì nói cho ta biết.”

Động tác của y rất chậm……

Nói rất chậm……

Không chút hoang mang ……

Hạ Vân Phong cũng muốn vì hắn chia sẻ, muốn vì nhi tử phân ưu giải nạn (= chia sẻ & giải quyết khó khăn)……

“Ta nghĩ đến bộ dạng ngươi không mặc quần áo.” Ngao Dương không có giấu diếm, ánh mắt hắn dừng ở trên mặt Hạ Vân Phong, thấy động tác Hạ Vân Phong có chút tạm dừng, hắn cố ý nhấn mạnh ngữ điệu, “Tối hôm qua lúc ngươi cùng Tần Diễm, Tần Diễm lo lắng ta nhàm chán sẽ lại đây quấy rối, liền mượn một bộ phim cho ta xem.”

Ngao Dương nói chuyện mà Hạ Vân Phong không biết……

Hạ Vân Phong thấy Ngao Dương nói chậm như vậy, đã không tự chủ được thấp giọng mở miệng: “Phim gì?” Y vừa hỏi ra miệng, liền thấy Ngao Dương thong thả nhích lại gần.

“‘Phim hành động.” Ngao Dương thấp giọng, tiến đến trước mắt Hạ Vân Phong, nhìn chằm chằm hai mắt của Hạ Vân Phong. Thấy Hạ Vân Phong không nói lời nào, hắn lại thấp giọng mà rõ ràng lập lại một lần nữa, “Phim cấp ba.” Hắn thay đổi một cách nói càng dễ hiểu hơn nói với Hạ Vân Phong.

Nói thẳng ra là……

Không phải phim đứng đắn……

Hạ Vân Phong bình tĩnh nhìn chăm chú vào Ngao Dương, cảm giác được Ngao Dương áp lại gần, lông mi y nhẹ nhàng chấn động: “Nói về cái gì?” Y rất kiên nhẫn hỏi……

Bất quá……

Y có điểm hối hận……

Bởi vì……

Ngao Dương theo dõi hai mắt y.

Hắn đè thấp giọng……

Cơ hồ là dán ởbên môi Hạ Vân Phong nói chuyện: “Nói về một nam nhân trung niên tịch mịch khó nhịn, nội tâm hư không, khuyết thiếu an ủi, nuôi nấng con từ nhỏ đến lớn, nhìn con từng ngày từng ngày lớn lên, hắn liền nhịn không được khát vọng trong lòng, thừa dịp lúc con ngủ trộm hôn con……”

“……” Hạ Vân Phong trầm mặc nhìn Ngao Dương, vì Ngao Dương tới gần khiến cho hô hấp của y có chút không xong.

“Bởi vì bộ dạng của con rất anh tuấn, hắn thầm mến chính con mình, trộm hôn con, còn nhìn lén con tắm rửa, đáng khinh thật, tưởng tẫn biện pháp câu dẫn con trên giường.” Ngao Dương nói sinh động như thật, đem giả nói thành thật, chết nói thành sống, nhìn thấy sắc mặt Hạ Vân Phong khẽ biến, hắn cúi đầu cười hai tiếng.

Cười đến có chút ý vị thâm trường……

Đáng khinh……

Hạ Vân Phong bị hai chữ “Đáng khinh”, làm cho có chút bất an, chẳng lẽ chính y cũng có chút “Đáng khinh”?

Y có chút bất an nhìn về phía Ngao Dương: “Sau đó……” Y bảo Ngao Dương tiếp tục nói……

“Rồi lão ba biến thái kia, liền hạ dược (= bỏ thuốc, kê đơn) con mình, sau đó bản thân còn không biết xấu hổ uống thuốc kích dục, tưởng tẫn biện pháp khiến con “ôm” mình……” Ngao Dương dựa rất gần vào Hạ Vân Phong, khi hắn nói chuyện vẫn luôn nhìn biểu tình của Hạ Vân Phong, hơi thở đều phun ở trên mặt Hạ Vân Phong, đã ươn ướt hai má Hạ Vân Phong……

Hạ Vân Phong miễn cưỡng thu hồi tầm mắt, hơi hơi nghiêng đầu, không nhìn Ngao Dương.

Y cảm thấy……

Ngao Dương giống như đang nói y……

Ngao Dương thấy Hạ Vân Phong không trả lời, liền tiếp tục nói: “Người con không kiềm chế được, liền thượng lão ba, lão ba còn làm bộ rụt rè, kỳ thật trong lòng rất cao hứng……”

Cao hứng vô cùng……

Hạ Vân Phong cảm thấy Ngao Dương càng nói càng dũng cảm, chỉ nghe được thanh âm của Ngao Dương đang tiếp tục: “Người con nếm thử qua tư vị của lão ba sau, liền thực tủy biết vị (= ăn một lần là nghiền), mỗi ngày đều muốn.”

Ngao Dương một bên nói, một bên đè ép Hạ Vân Phong……