Dụ Đồng

Chương 111



” Tử Phong, ngươi vẫn là nên hết hy vọng đi, điện hạ thân phận tôn quý, võ công cao cường, hơn nữa trừ bỏ người của chính hắn thì đối với ngoại nhân lạnh lùng nghiêm khắc, tuy nói lợi dụng [Nguyên Kiền Lục] làm cho điện hạ ra cung, thế nhưng điện hạ tới nơi này cũng đã qua mấy ngày, lại đối với ngươi xem cũng không xem liếc mắt một cái. Tử phong, thừa dịp hiện tại ngươi cùng điện hạ còn chưa thật sự tiếp xúc qua, ngươi vẫn là sớm dứt ra cho kịp đi.” Trong một gian phòng im ắng, Hà Cố chân thành dùng lời khuyên bảo.

” Hà huynh, ý tứ của ngươi ta đều hiểu được,” Nghiêm Tử Phong bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, ” năm ấy ở tửu lâu lần đầu gặp điện hạ, ta chỉ biết ta xong rồi. Đến khi nghe được người khác nghị luận về điện hạ, ta cũng đã biết càng nhiều chuyện liên quan đến hắn, ta càng ngày càng khát vọng muốn tái kiến điện hạ một lần nữa. Ta hiện tại thực hối hận lúc trước vì sao phải chọc giận điện hạ, nếu không phải bởi vì ta tự mãn, lần đó ta cũng sẽ không khiến điện hạ tức giận, ta chỉ muốn điện hạ có thể cho ta một cơ hội, một lần nữa làm cho điện hạ nhận thức ta.”

Nghiêm Tử Phong thống khổ nhìn Hà Cố: ” Hà huynh, điện hạ há có thể nào là người mà ta trèo cao với tới được. Ta cũng chỉ hy vọng có thể bình thường được như Vô Danh kia, có thể tiếp cận điện hạ, tùy điện hạ sai phái.”

” Tử Phong, chuyện hôm nay ngươi cũng đã thấy , thất điện hạ đối với địch nhân tàn ngược như thế nào. Nếu ngày sau để điện hạ biết được việc Huyết Độc giáo là ngươi vu oan giá họa thì chắc chắn không có chuyện gì tốt, may mắn hôm nay Huyết Độc giáo thật sự phái người tập kích điện hạ, bằng không ngươi nên như thế nào giải quyết, không nói đến điện hạ sẽ không bỏ qua ngươi, vạn nhất làm cho Huyết Hạt Vô Phong kia biết, ngươi cũng sẽ thập phần nguy hiểm.” nghĩ đến tình cảnh vừa rồi, ánh mắt Hà Cố có chút lóe ra.

” Hà huynh, việc đã đến nước này ta cũng không có đường rút lui , Phù nhi vì ta mà gặp nạn, mặc dù không biết đến tột cùng là người phương nào gây nên, nếu có thể lấy việc diệt trừ Huyết Độc giáo này đối với võ lâm mà nói cũng là hành được chút công đức. Nếu vạn nhất bị điện hạ biết, có thể chết ở trên tay điện hạ cũng là phúc khí của ta, với ta mà nói sống như thế còn không bằng một tay chặt đầu ta xuống (từ gốc là phanh thây xé xác nhưng nghe nghiêm trọng quá ==”), có lẽ trước khi điện hạ hồi cung ta có thể làm cho điện hạ đối với ta có ấn tượng mới. Cho dù là một chút cũng đáng.” tuy rằng trước mắt xem ra chỉ là hy vọng xa vời, nhưng Nghiêm Tử Phong đã hoàn toàn bị hãm sâu trong đó, không thể tự kềm chế.

“………” Hà Cố nhìn Nghiêm Tử Phong, trong mắt hiện lên một mạt suy nghĩ sâu xa, hắn chậm rãi từ trong lòng xuất ra một cái bình sứ màu trắng, phóng tới trên bàn, ” đây là ‘ Tình Hương ’ ta giúp ngươi chuẩn bị, dưới đài luận võ bên ngoài Ngao Tường sơn trang ta đã sai người đào một mật đạo ngay tại phía nam, trên mặt đất có khối thạch màu xanh đen bên tay trái , chỉ cần dùng tay ấn xuống phía dưới một chút mật đạo sẽ lập tức mở ra, mật đạo trực tiếp thông đến phòng của ta. Làm huynh đệ ta chỉ có thể giúp ngươi được như thế.”

” Hà Cố!” Nghiêm Tử Phong nghe xong lời Hà Cố liền kinh hô ra tiếng,Tình Hương?!

“Thứ này chỉ cần nhỏ một giọt sẽ mất đi ý thức, kế tiếp như thế nào ngươi hẳn là rõ ràng, một canh giờ sau khi tỉnh lại người sẽ hoàn toàn không thể nhớ rõ chuyện gì đã phát sinh. Ngươi là hảo huynh đệ của ta, ta thật sự không đành lòng nhìn ngươi thống khổ.” Hà Cố cầm lấy ” Tình Hương” ở trên bàn đặt trên tay Nghiêm Tử Phong, ” cơ hội chỉ có một lần, hai ngày sau tại nơi luận võ trên đài cử hành ‘ thanh ma đại hội ’, điện hạ nhất định sẽ xuất hiện, nên làm như thế nào, chính ngươi quyết định. Hy vọng sau lúc đó, ngươi có thể thật sự buông tay.” nói xong, Hà Cố đứng dậy vỗ vỗ Nghiêm Tử Phong đang có chút ngốc lăng, ” Tử Phong, có một số việc dù cưỡng cầu vẫn không thể nào đạt được, ngươi vẫn là nên lựa chọn cho tốt.” rồi mới thở dài một tiếng đi ra ngoài.

Nghiêm Tử Phong có chút bối rối, nhìn thứ trên tay tâm tình dị thường phập phồng không ngừng, qua nửa canh giờ sau, ánh mắt Nghiêm Tử Phong lộ ra một mạt kiên định, đem bình sứ chậm rãi thu vào nội y của mình. Ngoài cửa sổ Hà Cố vốn đã nên rời đi sau khi nhìn thấy thần sắc cùng cử chỉ của Nghiêm Tử Phong liền lộ ra mạt tươi cười thỏa mãn vì mục đích đã đạt được.

…………

Trước bàn trang điểm, Hồng Y nhìn một bên ánh nến không biết đang suy nghĩ cái gì, đột nhiên một gã Hắc y nhân xuất hiện ở phía sau nàng, thời điểm Hồng Y còn chưa kịp xoay người đã bị Hắc y nhân đánh hôn mê bất tỉnh……

” Như thế nào?” đem hồng y nữ tử còn đang trên mặt đất, tên Hắc y nhân vừa rồi lấy tấm che mặt xuống hỏi người đang ở một bên, mặt nạ bảo hộ vừa hạ xuống hé ra gương mặt rõ ràng quen thuộc ── Phù Vân bảo bảo chủ Hà Cố!

” Đã phân phó xuống xong, hai ngày sau toàn bộ người trong võ lâm chắc chắn sẽ ăn phải ‘ Di Thế ’” Ngao Tường sơn trang trang chủ Hình Ngao thấp giọng nói.

” Tốt lắm.” Hà Cố gật gật đầu, rồi mới cởi y phục dạ hành, ” ta đã sai người mai phục  phụ cận xung quanh, Ti hàn nguyệt một khi xuất hiện liền nhân cơ hội xuất ra ‘ Vong Trần ’, đến lúc đó ‘ Di Thế ’ cùng ‘ Vong Trần ’ lưỡng chủng dược lực (hai thứ dược tương hỗ cực mạnh) cùng nhau phát tác, này võ lâm nhân sĩ còn không chờ nghe mệnh lệnh của ta sao. Bọn người Ti Hàn Nguyệt võ công có cao tới đâu cũng không có thể từ trong đám cao thủ giang hồ toàn thân trở ra, đến lúc đó còn có người của chúng ta, lần này Ti Hàn Nguyệt cứ chờ thúc thủ chịu trói đi!” Hà Cố lộ ra thần thái ngoan độc, ” đêm nay người của chúng ta tổn thất thảm trọng, nếu lần này còn không bắt được hắn,hai người chúng ta cũng sẽ thập phần nguy hiểm, Ti Hàn Nguyệt kia luôn luôn khôn khéo, chúng ta phải vạn phần cẩn thận.”

Hình Ngao rùng mình một cái, sắc mặt trắng bệch nói đến: ” Ta tình nguyện tự sát cũng không muốn chết ở trên tay hắn, ta cứ hoài nghi hắn đến tột cùng có phải người hay không, bằng không có thể nào làm ra chuyện như vậy!” Hình Ngao sắc mặt càng thêm tái nhợt, cũng ẩn ẩn có ý nôn mửa.

” Lúc trước sáu đại cao thủ Đông Nguyệt quốc chính là bị Ti Hàn Nguyệt bóp nát trái tim mà chết, nghe nói lúc ấy tử trạng của sáu người bọn họ tàn khốc đến mức không thể nhìn, toàn thân xương cốt đều bị hắn vặn nát.” nghĩ đến tin tức lúc trước thu được, sắc mặt Hà Cố dị thường khó coi.

” Kia võ công Ti Hàn Nguyệt trước giờ không người nào biết đến tột cùng đã tới mức nào, nhưng đêm nay vừa thấy……” Hình Ngao có chút bất an nhìn về phía Hà Cố, ” này người trong võ lâm không biết có thể hay không đem Ti Hàn Nguyệt bắt lại.”

” Cho nên chúng ta mới còn cần vài tên mấu chốt, Ti Hàn Nguyệt kia cho dù thực sự lợi hại thì minh thương dễ tránh, ám tiễn nan phòng (câu này dịch rầu nga), ta cũng không tin hắn mỗi lần đều hảo mệnh như thế!” Hà Cố ngồi ở ghế trên trong mật thất, khẩu khí trở nên có chút trào phúng, ” ta đem ‘ Ngưng Ngọc ’ giao cho Nghiêm Tử Phong , cũng nói cho hắn đó là ‘ Tình Hương ’, còn nói cho hắn trước khi luận võ cần suy nghĩ kỹ. Nghiêm Tử Phong cũng đã thu nhận, xem ra hắn thật đúng là muốn cùng Ti Hàn Nguyệt trả qua đêm xuân một lần a.”

” Hừ! Nghiêm Tử Phong kia quả nhiên là không sợ chết.” Hình Ngao hèn mọn nói, rồi mới đá đá nữ tử trên mặt đất, ” nữ nhân này ngươi tính toán làm sao?”

” Hồng Y?” Hà Cố cười cười, ” tuy rằng nàng cũng thích Ti Hàn Nguyệt, bất quá ta cũng không thể để nàng phá hủy chuyện của Nghiêm Tử Phong, cho nàng ta ăn vào ‘ Ngưng Ngọc ’, một ngày sau nàng sẽ hoàn toàn nghe lệnh của ta, ta sẽ làm cho nàng thừa dịp Ti Hàn Nguyệt không chú ý đánh lén hạ dược lên hắn,  dù sao một Nghiêm Tử Phong vẫn là không đủ, còn cần một người không mang uy hiếp xuất hiện ở bên cạnh Ti Hàn Nguyệt, tâm tư của nàng đối với Ti Hàn Nguyệt người khác vẫn là nhất thanh nhị sở (hiểu rõ ràng rảnh mạch). Đến lúc đó nàng cho dù đột nhiên xuất hiện, những người khác phỏng chừng cũng sẽ không nghĩ nhiều, ai lại đối với một người thích Ti Hàn Nguyệt có chi tâm phòng bị chứ? Đến lúc đó ta sẽ phái những người bên cạnh cuốn lấy Ti Hàn Nguyệt, Nghiêm Tử Phong cùng Hồng Y hai người đồng thời ra tay, Ti Hàn Nguyệt cho dù có khả năng thông thiên cũng không thể dễ dàng thoát thân, chỉ cần trúng ‘ Ngưng Ngọc ’, hắn sẽ toàn thân vô lực, muốn bắt hắn vô cùng dễ dàng .”

” Chiêu này của ngươi thật đúng là diệu tai diệu tai (tai này là từ cảm thán= thay=>tuyệt diệu thay). Ti Hàn Nguyệt nhất định không thể tưởng tượng được, chúng ta căn bản là không có tính toán đi diệt trừ Huyết Độc giáo gì đó.” khôi phục một ít tự tin Hình Ngao đối với mưu kế của Hà Cố dị thường khâm phục.

” Huyết Độc giáo kia giao cho những người khác đi đối phó đi, bất quá qua chuyện lần này Huyết Độc giáo tuyệt đối sẽ không bỏ qua người hãm hại bọn họ, nếu chúng ta có thể thuận lợi bắt lấy Ti Hàn Nguyệt, đến lúc đó đổ lên trên đầu Huyết Độc giáo là xong. Khi đó, triều đình cùng giang hồ sẽ nổ ra phân tranh, hơn nữa một khi Ti Hàn Nguyệt biến mất, thế trận và cục diện của Yển quốc nhất định sinh ra rung chuyển, đối với chúng ta tuyệt đối là việc có lợi mà vô hại.” nói xong, Hà Cố lấy ra một cái bình sứ màu xanh, rồi mới cúi người mở miệng của Hồng Y ra, đem thứ trong bình sứ chậm rãi nhỏ vài giọt vào miệng Hồng Y……

” Hoàng Thượng? ngài xảy ra chuyện gì?” Lí Đức Phú đột nhiên thấy Hoàng Thượng dừng bút lại, có chút lo lắng hỏi.

“…… Trẫm có cảm giác không tốt…” Ti Ngự Thiên nhăn lại mi, thanh âm thâm trầm nói, rồi mới nhìn về phía Lí Đức Phú, ” hôm nay ngày mấy?”

” Hồi Hoàng Thượng, hôm nay là ngày mười tháng tám.”

” Ngày mười…… bọn Nguyệt nhi đã đi được hai mươi ngày rồi …” Ti Ngự Thiên tâm nhảy lên có chút lợi hại, thoáng nhấc tay rồi lại buông xuống…… sau khi đứng dậy đi vài bước, Ti Ngự Thiên lại nhìn về phía Lí Đức Phú, ” truyền ý chỉ của trẫm, tám ngày sau nếu thất điện hạ không hồi cung, trẫm sẽ tự mình đem quân đi đến Lôi Thiên trấn!” (mất kiên nhẫn rầu =]]=]])

” Dạ… Hoàng Thượng…” Lí Đức Phú hiểu được hồi ý, rồi mới rời khỏi ngự thư phòng.

Ti Ngự Thiên không hề biết, nếu hắn ra cung sớm vài ngày, có lẽ sẽ không xuất hiện chuyện xém chút làm cho hắn đánh mất thứ khiến hắn hối hận cả đời.

………………

” Vương gia, ngài xảy ra chuyện gì?”

“…… mí mắt vẫn nháy không ngừng… cảm thấy được có chuyện gì sắp phải phát sinh.” Ti Hoài Ân xoa xoa nhẹ lên mắt, đối người hầu bên cạnh nói.

” Có thể là ngài gần đây quá mệt mỏi , thái tử điện hạ bọn họ vừa ra cung, trong triều có rất nhiều việc đều dừng ở trên người Vương gia, Vương gia ngài cũng đừng nên nghĩ nhiều a.” người hầu cấp chủ tử thêm ly trà, trấn an nói.

“…… có lẽ vậy……” Ti Hoài Ân ấn lên mí mắt vẫn như cũ không ngừng chớp giật, ” thất ca bọn họ cũng đến lúc nên trở lại, truyền lời của ta, thất ca một khi hồi cung liền lập tức cho ta biết.”

” Dạ, Vương gia, thuộc hạ lập tức đi làm.”

” Thất ca…… ngươi cũng không thể xảy ra chuyện gì a…” Ti Hoài Ân thấp giọng.

………

” Ngũ đệ… ngày mai ngươi và  ta không được rời thất đệ nửa bước, trong lòng ta vẫn cảm thấy được có điểm không thích hợp.” Ti Lam Hạ hơi nhíu mi nhìn Ti Cẩm Sương.

” Ta cũng vậy, hôm nay đứng lên trong lòng liền vẫn đập bịch bịch, cảm giác dướng như sắp có cái gì phát sinh.” Ti Cẩm Sương cũng mặt nhăn mi nhíu, nắm chặt lấy ngực.

” Chúng ta xảy ra chuyện gì cũng không sao cả, thế nhưng ngàn vạn lần không thể làm cho thất đệ có cái gì ngoài ý muốn. Ngày mai ngươi và ta phải cẩn thận một chút, hy vọng là chúng ta đã quá lo lắng.” Ti Lam Hạ phun ra một ngụm hờn dỗi.

” Ân, ta biết.”

………………

” Bạch Mi, mệnh bàn của điện hạ đã chậm rãi mở ra , không biết là phúc hay vẫn là nghiệt a…”

” Mệnh bàn một khi mở ra, tất cả chuyện tình đều không thể ngăn cản, ngươi và ta mặc dù có thể nhìn ra thân phận điện hạ, nhưng cũng chỉ là dựa vào khí gần như là mơ hồ kia, thực thân của điện hạ đến tột cùng thế nào thì trừ bỏ đôi câu vài lời thiên cổ lưu truyền tới nay đều không người bên ngoài nào hiểu biết, hy vọng những người đó đối với điện hạ có thể trước sau như một, nếu không không chỉ có lâm vào vực sâu vô tận, mà còn đem lần luân hồi tiếp theo của điện hạ tiến vào bể khổ.”

” Như thế nào là nghiệt? Đến tột cùng là người chi nghiệt hay là tâm chi nghiệt, tâm nghiệt không trừ, tắc thân tất hủy, đây là đạo lý thế nhân vĩnh viễn không thể hiểu thấu đáo. Mà điện hạ… cũng đã sớm lấy thân mình tiếp nhận tâm nghiệt vạn chúng không thấu này.”