[Đồng Nhân Harry Potter] Vì Em Mà Điên Cuồng

Chương 24: Giằng xé



Đêm khuya vắng lặng, cả căn phòng chìm ngập trong đêm tối. Chỉ còn ánh trăng mờ mờ chiếu vào từ nơi cửa sổ.

Cánh cửa khẽ khàng mà bị đẩy ra, nhưng trong không gian tĩnh lặng này, âm thanh đó dường như bị phóng đại rất nhiều lần.

Hắn chầm chậm, bước đi thong dong mà không phát ra bất cứ âm thanh nào. Thuần thục đến nỗi như đã làm hàng trăm lần.

Eira bài xích hắn, kể cả nàng không nói hắn cũng nhận ra điều đó. Hắn không muốn nàng không vui, vì vậy chưa từng yêu cầu nàng cho hắn ngủ lại.

Nhưng chỉ đến đêm, khi Eira đã chìm thơm ngọt mộng, hắn sẽ âm thầm đến bên nàng. Hắn ôm lấy thiếu nữ vào lòng, tận hưởng trên người cô hương thơm ngọt ngào. Sau đó mới cùng cô yên giấc. Sáng sớm lại lén lút sửa soạn biến mất như chưa từng xuất hiện.

Hắn lại gần bên người thiếu nữ, đôi mắt trừu mến nhìn nàng.

Tom duỗi tay nhấc một góc chăn để lộ một bên chân bị khóa lại của nàng. Hắn tháo dây xích, dù đã trải qua cải tại nhưng cổ chân vẫn bị in hằn vết đỏ hồng, dù hắn đã rất cẩn thận không làm cô đau đớn nhưng da Eira thật sự quá nhạy cảm, chỉ cần hơi dùng sức cũng có thể để lại vệt đỏ. Hắn mềm nhẹ thoa thuốc cho cô.

Sau đó mềm nhẹ vuốt ve mái tóc, vầng trán, cánh mũi, rồi dừng lại ở đôi môi mềm mại. Hắn dùng bờ môi mỏng của mình chạm nhẹ mà liếm láp, nhưng hắn không dám dò đầu lưỡi vào sâu hơn. Cô sẽ tỉnh. Nhìn đôi môi càng thêm hồng hào sau khi chịu mình chà đạp, hắn càng muốn làm nhiều hơn nữa. Một ngọn lửa cứ châm ngòi khắp nơi trên người hắn. Cả người nóng rực như sắp bùng nổ. Nhưng cuối cùng vẫn bị kìm lại. Hắn biết điểm dừng ở đâu.

Khi đã bình ổn hơi thở, hắn mới dám ôm lấy Eira. Để cô nằm trong lồng ngực, hắn mới cảm nhận được trái tim trống rỗng của mình được lấp đầy.

Có lẽ chỉ trong những lúc này Eira mới thả lỏng cảnh giác, trở về là chính cô. Hắn mới có thể tự nhiên chạm vào cô mà không gặp kháng cự.

Dù Eira không khóc lóc, đòi đánh, đòi chết. Nhưng hắn biết sự khoảng cách giữa hai người đã bị kéo ra. Hắn không bao giờ như trước kia, thoải mái nhận được cô tin tưởng. Ánh mắt Eira bình tĩnh như một con dao sắc lạnh, găm đâm thẳng vào trái tim hắn.

Tom sắp điên rồi. Hắn không thể chịu đựng được thêm nữa. Không thể chịu đựng được cô lạnh lùng cùng thờ ơ, cũng không thể chịu đựng được lạnh giá từ trái tim.

Eira rất thông minh, hắn biết rõ điều đó hơn ai hết. Đã không ít lần hắn phải trầm trồ, kinh ngạc vì trí tuệ hơn người của cô. Hắn để ý thành tích của Eira, rõ ràng cô luôn có thể đạt được xuất sắc nhất lại luôn giữ bản thân ở một vị trí lơ lửng đủ cao. Không thấp, nhưng cũng không đến mức xuất sắc. Sự khống chế ấy dường như là tuyệt đối, không thay đổi. Đó mới là điều đáng sợ. Eira luôn điệu thấp bản thân, ngoại trừ việc theo đuổi và trở thành bạn gái của hắn thì cô chưa từng khiến người khác chú ý.

Kể từ khi tỉnh dậy, phát hiện ra hoàn cảnh bản thân, cô đã giăng một cái bẫy. Một cái bẫy hoàn hảo. Chỉ cần một nước đi sai cũng là vực sâu vạn trượng. Đọc‎ t𝐫uyệ𝓃‎ hay‎ tại‎ ==‎ 𝙏‎ 𝐫ù𝒎𝙏𝐫uyệ𝓃.V𝓃‎ ==

Eira đang đánh cược. Cô và hắn cùng tham gia một trò chơi, đến cuối cùng ai sẽ là người chịu thua trước?

Luôn tỏ ra ngu ngơ nhưng những lúc này lại tỉnh táo đến lạ. Tom muốn cười nhưng khóe miệng lại không thể nhấc lên vì đối tượng cô đối phó lại là hắn.

Tom đã có lúc nghi ngờ, hắn không biết mình làm thế có phải chính xác? Nhưng tuyệt đối hắn không hối hận! Dù thời gian có quay ngược trở lại, hắn vẫn sẽ quyết định làm vậy.

Eira là một yếu tố bất định. Hắn tin vào trực giác của bản thân. Hắn.. không muốn mất cô. Dù phần trăm chuyện ấy có thể xảy ra là rất nhỏ nhưng hắn cũng không muốn liều lĩnh.

Hắn tham lam, xảo trá và ích kỉ. Hắn là một Slytherin!

Hắn đã mất cô một lần và tuyệt đối nó sẽ không lặp lại một lần nữa..

Không chỉ là sự bất an trong lòng hắn mà còn là hiện thực vả hắn một bạt tai. Hắn phải bảo vệ cô!

Cô là điểm yếu của hắn! Gellert Grindelwald sẽ không tha cho cơ hội khống chế hắn.

Vì vậy hắn phải giấu cô đi.

Nhưng đó cũng không phải lí do duy nhất. Hắn chính là lòng tham.

Tham dục cùng ái dục không được lấp đầy khiến hắn cảm thấy vô hạn trống rỗng. Đôi mắt cô không có hắn. Rằng một ngày nào đó cô cũng sẽ biến mất. Thoát đi khỏi hắn.

Hắn đánh cướp tự do mà cô yêu quý nhất nhưng.. cô sẽ thông cảm cho hắn chứ? Cô có thể tha thứ cho hắn?

Không sao! Hận cũng được! Chán ghét cũng thế! Hắn và cô còn có nhiều thời gian. Hắn sẽ dùng cả đời của mình để bù đắp vết thương lòng cho cô.

Chỉ là Tom đã tính sai một bước.

Thứ gọi là vận mệnh vốn chẳng thể khống chế.

Gia tộc Titus trước kia cũng chẳng phải là vì hai chữ vận mệnh mà nhận phải đáng sợ nguyền rủa.