Độc Chiếm Quân Sủng, Hoàng Hậu Không Dễ Chọc

Chương 120



"...... Ma ma nói đúng, không đến lượt ta gấp." Hiền phi hít sâu để cho mình tỉnh táo lại. Nguyên ma ma nhìn Hiền phi hoàn toàn tỉnh táo lại không tiếp tục nghĩ tới việc đi đối phó Trương Vân Nguyệt nữa, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, bây giờ Hiền phi nếu động thủ đó chính là gấp gáp đem chuôi đưa đến trong tay hoàng thượng, đoán chừng hoàng thượng có lẽ sẽ bởi vì người nhà mẹ đẻ Hiền phi mà không động Hiền phi, nhưng khẳng định cũng sẽ không để Hiền phi sống tốt.

"Chuyện này nói cho Quý Phi." Hiền phi suy nghĩ một chút vốn muốn tố cáo cho hoàng hậu, nhưng Hiền phi cảm thấy bây giờ hoàng hậu nghĩ không thông, rất có thể hoàng hậu không biết làm gì, nhưng Quý Phi cùng Hoàng hậu không giống nhau.

Nàng rất rõ ràng Quý Phi giống như nàng vô cùng muốn trừ đi Trương Vân Nguyệt, hơn nữa hiện tại biên quan đang cần nhà mẹ Quý Phi, hoàng thượng cho dù biết rõ chuyện là Quý Phi làm cũng sẽ không ra tay với nàng, càng sẽ không để cho nàng khổ sở.

"Chuyện này......" Nguyên ma ma cau mày, ở trong suy nghĩ của nàng, chủ tử của mình nên là cái gì cũng không làm, làm càng nhiều càng lộ nhiều sai sót nhược điểm cũng càng nhiều, hiện tại tình huống này động không bằng tĩnh.

Ai biết có phải có người cố ý nói tin tức nói cho người của các nàng hay không, sau lưng tính toán sau đó mới nói cho chủ tử nhà mình thì sao?

"Ma ma đừng nói nữa... Bổn cung hiểu được, chỉ là ta thật sự nuốt không trôi giọng điệu này, nữ nhân kia, trước kia cũng chỉ là cung nữ, nhưng bây giờ bò đến trên đầu Bổn cung. Muốn cho Bổn cung hoàn toàn không hề làm gì là chuyện không thể nào." Hiền phi khoát tay nói, rất nhiều chuyện nàng không phải là không hiểu, mà là không muốn hiểu.

Nguyên ma ma không nói, bà hiểu chủ tử nhà mình nói không sai, chuyện này giống như chủ tử nhà mình từng nói, đã không phải là nàng có thể khống chế được rồi.

Bên trong Vĩnh Ninh cung Trương Vân Nguyệt mang theo nụ cười thích thú nhìn đứa con nhà mình học tập, đối với chuyện bên ngoài trừ hiểu ra cũng không có làm cái gì.

Trương Ngũ Nha trở lại Phượng Minh cung sau đó lại một mình ngồi ở trong phòng, nghĩ tới chuyện gặp phải ở Vĩnh Ninh cung, trong lòng đã hoàn toàn không ôm mong đợi với tỷ tỷ kia, nàng bây giờ đã hiểu nếu muốn ở lại trong cung nàng...... Không đúng! Ta còn có thể dựa vào hoàng hậu!

Trong nháy mắt đó Trương Ngũ Nha nghĩ tới một ít chuyện, mặc dù chuyện Trương Ngũ Nha trải qua không nhiều lắm, nhưng ở trong hoàng cung chăm sóc hoàng hậu,có cung nữ bên cạnh hoàng hậu thỉnh thoảng ở bên tai nàng lẩm bẩm chuyện của nàng ta, nàng hiện tại lập tức nghĩ tới hoàng hậu.

Nàng cảm thấy hoàng hậu có thể giúp nàng ở lại trong hoàng cung.

Ở trong Phượng Minh cung, Hoa Lăng Duyệt nghe báo cáo của thủ hạ, trên mặt rốt cuộc lộ ra nụ cười. Nhìn, nàng cái gì đều không cần làm đã có người giúp nàng làm xong, tỷ như khiến Trương Ngũ Nha hoàn toàn ‘Hiểu ra’ mọi chuyện.

"Chủ tử, hoàng thượng cũng sẽ không đụng nàng chứ?" Tú Tâm có chút không xác định hỏi, mặc dù nàng cảm thấy phương pháp của chủ tử thật không tệ, ít nhất nàng biết ban đầu Hoa gia chuẩn bị đưa một nữ nhi khác vào cung, thời điểm đó chủ tử của nàng rất đau lòng rất khổ sở.

Chủ tử của mình dùng cái này nghĩ ra cách ứng phó với mưu kế của Trương Vân Nguyệt cũng không tệ lắm, nhưng Trương Ngũ Nha cùng Hoa gia cô nương dù sao cũng không giống nhau, Hoa gia cô nương có hoa gia làm chỗ dựa hoàng thượng nhất định sẽ đụng nàng, nhưng Trương Ngũ Nha sau lưng nhưng thế lực gì cũng không có, hoàng thượng không có cần thiết vì thế làm khó mình không?

"Ha ha, Bổn cung chỉ cần khiến hoàng thượng thừa nhận nữ nhân này là nữ nhân trong cung, ở trong cung có một chút vị trí là tốt rồi, về phần hoàng thượng đụng không động vào nàng, cùng Bổn cung có quan hệ sao? Bổn cung còn mong tốt nhất hoàng thượng không động vào nàng đấy." Hoa Lăng Duyệt tùy ý nói xong, mang trên mặt nụ cười vui thích.

Tú Tâm trầm mặc, hiểu ý tứ của chủ tử nhà mình rồi, chỉ là như vậy thật không có việc gì chứ?

"Chủ tử, hoàng thượng thật sẽ cho phép chuyện như vậy xảy ra sao?" Tú Tâm rất hoài nghi, Triệu Khải Hâm, vị hoàng đế này rất thông minh, hắn không thể nào không phát hiện ra tâm tư của hoàng hậu, như vậy hoàng thượng thật sẽ cho phép hoàng hậu làm như thế?

"Được rồi, Bổn cung tự biết nên làm thế nào." Hoa Lăng Duyệt phất tay cắt đứt lời nói của Tú Tâm, nàng cũng không chuẩn bị đem tất cả mọi chuyện nói hết ra, rất nhiều chuyện nàng đều đã sắp xếp xong xuôi, không có cần thiết phải nói ra.

Tú Tâm thấy chủ tử nhà mình không muốn nhiều lời, cũng không có hỏi thăm nữa, xoay người rời khỏi phòng.

Trương Ngũ Nha ở trong phòng đợi một hồi, xác định được mục đích của mình liền đi đến Tiền viện Phượng Minh cung tìm hoàng hậu.

"Nương nương, Trương tiểu thư cầu kiến." Tú Tâm nhìn thấy Trương Ngũ Nha xuất hiện biết tính toán của hoàng hậu đã thành công, hiện tại chỉ còn thiếu một bước cuối cùng mà thôi.

"Đi vào."

Hành lễ đi qua Trương Ngũ Nha liền đứng ở một bên, chờ Hoa Lăng Duyệt mở lời.

"Trương tiểu thư tới nơi này của Bổn cung là làm cái gì?" Hoa Lăng Duyệt nhìn Trương Ngũ Nha, coi như không biết mục đích Trương Ngũ Nha tìm đến nàng.

"Hoàng hậu nương nương nô tỳ muốn ở lại trong hoàng cung, xin hoàng hậu nương nương giúp nô tỳ." Trương Ngũ Nha quỳ rạp dưới đất, cơ thể hơi run rẩy, dường như nói ra câu nói này đã dùng hết tất cả dũng khí của nàng.

Hoa Lăng Duyệt kinh ngạc nhìn Trương Ngũ Nha, thật không nghĩ tới người này lại vẫn rất có đầu óc, chỉ nói để mình nghĩ biện pháp cho nàng lưu lại, lại không nói nhất định phải ở lại trong cung trở thành nữ nhân của hoàng đế.

"Như vậy, Bổn cung làm chủ, thu Trương tiểu thư làm nhị đẳng cung nữ trong Phượng Minh cung, chắc Trương tiểu thư sẽ không ghét bỏ chứ? Bổn cung cũng muốn để Trương tiểu thư làm nhất đẳng cung nữ cho Bổn cung, nhưng nhất đẳng cung nữ cần chính là tư lịch, Trương tiểu thư ngươi nhập cung mới có mấy tháng, hiện tại không có biện pháp để người làm." Hoa Lăng Duyệt cười nói, ngươi đã không nói muốn làm nữ nhân của hoàng đế vậy liền để người làm một cung nữ.

Trương Ngũ Nha không ngờ hoàng hậu thế nhưng lại chuẩn bị để cho nàng làm một cung nữ, quỳ rạp dưới đất thân thể trong nháy mắt căng thẳng, người ở bên ngoài hoàn toàn không nhìn thấy sắc mặt của nàng đã trở nên trắng bệch. Nàng hiểu hoàng hậu đã biết toan tính của nàng.

Chỉ là Trương Ngũ Nha suy nghĩ một chút, tỷ tỷ của mình, dường như cũng là từ cung nữ mà leo lên, đã như vậy thì làm một cung nữ cũng tốt, nàng không có can đảm mở miệng nói muốn ở lại trong cung làm nữ nhân của hoàng thượng, nếu như lời nói này nói ra, về sau chỉ sợ cả đời đều bị người ta xem thường, nàng còn muốn bò đến vị trí cao nhất, tại sao có thể lưu lại nhược điểm như vậy?

"Nô tỳ đa tạ hoàng hậu nương nương giúp đỡ." Trương Ngũ Nha cao giọng tạ ơn.

Cho nên nói, lòng người phức tạp nhất, Hoa Lăng Duyệt tính toán đến các loại tình huống đều không có tính toán đến Trương Ngũ Nha lại không nói, chỉ chờ nàng tới an bài.

Cứ như vậy Trương Ngũ Nha ở Phượng Minh cung làm cung nữ, nhưng Trương Vân Nguyệt cũng là một Tiệp dư, thân là muội muội của Tiệp dư, hoàng hậu cũng không muốn biểu lộ tâm tình muốn trở mặt với Trương Vân Nguyệt ra mặt, nên đối với Trương Ngũ Nha hoàng hậu cũng không gây khó dễ.

Ngày tháng Trương Ngũ Nha ở trong cung thật ra thì cũng không tính là rất khổ sở.

Chỉ là Hoa Lăng Duyệt sẽ cho phép Trương Ngũ Nha sống bình yên như vậy sao? Rất dễ nhận thấy là không thể nào!

"Trương Ngũ Nha thành cung nữ Phượng Minh cung? Đây là chuyện gì xảy ra?" Trương Vân Nguyệt kinh ngạc, nàng cho rằng hoàng hậu sẽ trực tiếp cho nàng ta trở thành người trong cung Hoàng Đế, thế nào thành cung nữ của nàng ta?

Trương Vân Nguyệt nghi ngờ.

"Việc này, nô tỳ cũng không biết." Tầm Nguyệt lắc đầu bày tỏ không rõ ràng lắm.

Trương Vân Nguyệt thấy vậy cũng không nói thêm gì nữa, nàng chỉ ngồi chờ hoàng hậu ra chiêu.

Buổi tối, Triệu Khải Hâm đang nghỉ ngơi bên trong cung Thái Cực, không ngờ Hoa Lăng Duyệt phái người tới mời hắn tới cung của nàng. Chuyện Phượng Minh cung hắn đều đã biết, cho nên thấy Hoa Lăng Duyệt nhanh vậy đã mời hắn qua liền kinh ngạc.

Khi Triệu Khải Hâm đến là lúc hoàng hậu đang để cung nữ chuẩn bị cho Trương Ngũ Nha, Trương Ngũ Nha thế nào cũng không ngờ hoàng hậu để nàng buổi chiều làm cung nữ, buổi tối liền muốn nàng hầu hạ hoàng thượng lên giường, làm cho nàng vô cùng kinh ngạc.

"Hoàng hậu đây là?" Triệu Khải Hâm nhìn thiếu nữ đứng ở bên cạnh Hoa Lăng Duyệt, có chút kinh ngạc đây chẳng phải là muội muội của Trương Vân Nguyệt sao? Dáng dấp không bằng Trương Vân Nguyệt, cũng không có sự linh động của Trương Vân Nguyệt, càng không có ôn hòa giống Trương Vân Nguyệt, cả người lộ ra vẻ toan tính.

"Hoàng thượng, người này là Trương tiểu thư, nàng tới trong cung đã một thời gian, hoàng thượng đã gặp qua nàng chưa? Ha ha, hiện tại hoàng thượng đã thấy người. Hoàng thượng có cảm thấy Trương tiểu thư có nhan sắc mỹ lệ hơn Trương muội muội đúng không?" Hoa Lăng Duyệt cười hỏi.

"Hoàng hậu, Trương tiểu thư không cần lấy chồng sao? Trẫm coi như là ngoại nam, nàng xuất hiện trước mặt của trẫm như vậy, hoàng hậu chuẩn bị để nàng ở trong cung làm cô cô sao?" Triệu Khải Hâm nhìn Hoa Lăng Duyệt hỏi, nhíu lại chân mày đủ cho thấy hắn không vui.

Trương Ngũ Nha nghe được lời của Triệu Khải Hâm biểu tình trên mặt cứng đờ, cô cô là gì nàng tự nhiên biết, cô cô là cung nữ tự sơ ở trong cung không xuất giá, không giống với ma ma, ma ma ít nhất còn có thể được gả ra bên ngoài, hơn nữa có ma ma ở ngoài cung còn có tướng công cùng nhi tử.

Hoa Lăng Duyệt ngẩn người ngược lại không ngờ Triệu Khải Hâm sẽ nói ra những lời này, nói thế nào thì cách nói này thật sự có chút gượng ép, trong cung này cung nữ nhiều như vậy, mỗi ngày nhìn thấy hoàng đế chẳng lẽ đều là cô cô hết sao, nếu thế cô cô trong cung sẽ thành tai họa.

"Hoàng thượng, trong cung có rất nhiều cung nữ, người gặp qua cũng không ít, cách nói này......" Nói không thông.

"Những cung nữ kia giống trương tiểu thư sao?" Triệu Khải Hâm nhìn Hoa Lăng Duyệt hỏi.

Hoa Lăng Duyệt không nói, hai người làm sao có thể giống? Trương Ngũ Nha trước khi vào cung là một nữ nhân khiếm nhã, thiếu lịch sự, không tốt bụng, không tử tế,là một cô nương lỗ mãng ở nông thôn, vào cung rồi cũng không được huấn gì, nhưng mấy cung nữ trong cung nếu không biết viết chữ vẽ tranh, thì cũng biết may vá hay thêu thùa, vậy cũng là có học, cũng có chút năng khiếu cá nhân, người am hiểu một chút cũng sẽ học một số thứ khác, nếu nói như vậy Trương Ngũ Nha so với những cung nữ kia thì......

"Được rồi, lời thừa thải trẫm cũng không nói nhiều, hoàng hậu tự mình suy nghĩ xử lý chuyện này cho tốt." Triệu Khải Hâm nói xong cũng không đợi Hoa Lăng Duyệt nói chuyện liền xoay người rời đi.

Hoa Lăng Duyệt nhìn Triệu Khải Hâm rời đi, khóe miệng nhếch lên vẻ quỷ dị, nụ cười ở khóe miệng của nàng nở rộ. Nàng đột nhiên cảm thấy nàng phát hiện một chút chuyện rất đặc biệt.

"Chủ tử ngài không sao chứ?" Tú Tâm lo lắng nhìn Hoa Lăng Duyệt, chuyện này không thành, sao chủ tử lại vui mừng như thế?

"Không có việc gì ngươi đi ra ngoài đi." Hoa Lăng Duyệt phất tay bảo Tú Tâm đi ra ngoài.

Về phần Trương Ngũ Nha ngay từ lúc Triệu Khải Hâm rời đi đã bị người của nàng mang ra ngoài rồi, khi rời đi trên mặt Trương Ngũ Nha có bao nhiêu khó coi không có ai biết, mà oán hận dành cho người tỷ tỷ Trương Vân Nguyệt có bao nhiêu sâu đậm cũng chỉ có chính nàng biết, nàng thủy chung nghĩ nếu không phải bởi vì trong cung có một Trương Vân Nguyệt, nàng nhất định sẽ trở thành nữ nhân sanh con dưỡng cái cho Hoàng đế. Mà loại suy nghĩ này hoàn toàn là do Hoa Lăng Duyệt để người ta truyền thụ cho nàng.

"Ra ngoài." Bên trong tẩm cung mờ tối, Hoa Lăng Duyệt lạnh lẽo cất tiếng nói vô cùng quỉ dị.