Độc Bộ

Chương 128: Có chút...!



Lúc này tất cả mọi người đang suy đoán, Bộ Tranh là ai, vì sao Tích Mễ lại nói chuyện với Bộ Tranh, nhìn Bộ Tranh cũng không giống là đến tham gia trận thi đấu, chẳng lẽ hắn là bồ của Tích Mễ?

Không thể nào, Tích Mễ có bồ từ khi nào chứ? Vì sao không phải là ta, tại sao là tên tiểu tử này?

Vì thế, Bộ Tranh lập tức đón nhận vô số ánh mắt oán giận.

Không thể không nói, ở nơi này nhân khí của Tích Mễ rất vượng, cơ hồ là tiên tử trong suy nghĩ của toàn bộ mọi người.

Chỉ bất quá, rất nhanh bọn hắn phát hiện, nguyên lai Bộ Tranh cũng là đến thi đấu, điều này khiến cho bọn họ nhất thời yên lòng, cũng rất nhanh đá Bộ Tranh ra khỏi tầm mắt, nhưng sau đó lại không thể không kéo Bộ Tranh vào lại trong tầm mắt...

" Ngươi đến tham gia thi đấu, ta cũng vậy, chúng ta vốn cạnh tranh lẫn nhau, cái gì mà nói sẽ đấu với ta." Bộ Tranh nhìn nhìn Tích Mễ, cảm thấy Tích Mễ có chút ngu ngốc.

"Đó là thi đấu, giữa chúng ta là ngầm so tài." Tích Mễ chịu không nổi chịu không nổi ánh mắt của Bộ Tranh lập tức phản bác.

"Điều này nói cũng đúng, bất quá, không phải đều giống nhau sao?" Bộ Tranh hỏi, đây là thi ăn, cũng không phải luận võ, người nào cũng phải thắng qua tất cả mọi người.

Mà vô luận như thế nào, kết quả không phải là giống nhau sao, có thể phân ra thắng bại trong trận đấu.

"Không cần quan tâm đến những người khác, dù sao chúng ta thi thố một lần, người thắng có thể yêu cầu người thua làm cho mình một việc, đương nhiên ta sẽ không đưa ra yêu cầu quá phận, sẽ không vũ nhục nhân cách và tôn nghiêm của ngươi." Tích Mễ cười nói, cảm giác giống như nàng thắng chắc rồi.

"Có thể." Bộ Tranh nói, chỉ là làm một việc mà thôi, cũng không phải là bài bạc, chỉ cần không phải bài bạc, hắn liền có thể đáp ứng đánh cuộc.

Theo như thuyết pháp của Bộ Tranh, nếu như không phải cược tiền, vậy không phải là bài bạc, chỉ là một trò chơi mà thôi.

Hơn nữa, hắn đang cần tìm một người làm việc, nếu như thắng Tích Mễ, vậy không cần tìm ai khác nữa, nhìn thân phận lệnh bài của Tích Mễ, liền biết Tích Mễ là đệ tử của Thiết Mộc Đường. hơn nữa cấp bậc tương đối cao, hiện tại hắn đang cần người như Tích Mễ.

Nếu bỏ qua, không biết là nên tìm ai đây, nơi này hắn lại không quen ai, cho nên, khi Tích Mễ nói muốn cá cược, hắn liền lập tức đáp ứng.

" Hắc hắc..." Tích Mễ cười cười, cảm giác như đã thực hiện được âm mưu.

" Ngươi không nên đáp ứng." Vào lúc này, Thượng Quan Tiểu Muội ở một bên nhịn không được nói.

"Vì sao?" Bộ Tranh hơi mơ hồ, không phải chỉ cần làm một việc mà thôi sao, cũng không quá phận, cũng sẽ không chịu sự sỉ nhục, vậy cho dù thua cũng không là vấn đề gì, vì sao lại nói không được?

Thượng Quan Tiểu Muội nhìn nhìn Tích Mễ, sau đó nói : "Không nên đáp ứng chính là không nên đáp ứng, nàng ta là quỷ gây chuyện nổi danh, rất biết cách chỉnh người, nếu như ngươi bị thua, ta đây chỉ có thể chúc ngươi may mắn."

"..." Tuy rằng Bộ Tranh không thế nào hiểu được lời nói của Thượng Quan Tiểu Muội, nhưng cũng hiểu được, nếu như bản thân thua cuộc, vậy kết quả khẳng định không được tốt.

Mặc dù Bộ Tranh cảm thấy mình rất có sức ăn, nhưng không biết so với người khác thì như thế nào, cho nên hắn đối với bản thân có thể thắng hay không còn không rõ ràng cho lắm, có thể nói hắn không có lòng tin này, bởi vì hắn không biết thực lực của mình.

Biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng, đáng tiếc chính là bản thân hắn đối với năng lực của mình rất mơ hồ, bởi vì hắn chưa từng có cơ hội tìm một người để so sánh.

Như thế không trách Bộ Tranh, muốn trách thì trách vận khí của hắn quá tốt...

" Tiểu tử, ngươi cũng là đến tham gia thi đấu sao?" Khi Bộ Tranh còn đang trầm mặc, một tên to con bước tới trước mặt Bộ Tranh, thân thể như cái núi nhỏ của hắn khiến cho Bộ Tranh cảm thấy có chút bị đè nén.

"Ừ." Bộ Tranh gật gật đầu.

"Với cái thân hình này của ngươi, ngươi chuẩn bị mà trả tiền đi." Tên to con cười khinh miệt nói.

"Phải ăn cỡ nào thì mới được miễn phí?" Bộ Tranh hỏi, vấn đề này hắn tương đối quan tâm, nếu bản thân không ăn được, đây không phải là mất tiền sao

"Ăn hết từ chỗ này đến khu vực màu đỏ, ngươi có thể không cần trả tiền, nhưng ta thấy coi bộ khó a." Tên to con chỉ vào bên kia đường, tại khoảng cách rất xa. nơi đó là một khu vực màu sắc, màu đỏ, màu lục, sau đó chính là màu vàng.

Mà khu vực màu lục và màu vàng, có hơn mười sạp, trước mỗi sạp đã bày sẵn một số lượng thức ăn nhất định, điều này tựa hồ chính là trình tự thi ăn, mỗi sạp đều phải ăn, hơn nữa nhìn phân lượng tựa hồ không ít, số lượng này, phỏng chừng người bình thương ăn hai ba sạp là cảm thấy ăn không vô nữa rồi.

Nếu đổi lại là vũ giả, vậy cũng ăn được năm sáu sạp, nhiều nhất là mười sạp, nhưng sau đó...

Ha ha, phỏng chừng việc này chỉ có người có cái bao tử cực lớn mới có thể hoàn thành, hơn nữa cũng không phải chuyện dễ dàng.

" Đều ăn hết?" Bộ Tranh hỏi, vào lúc nào, hắn còn tưởng rằng là thức ăn trên toàn bộ sạp, mà không phải là mỗi người chỉ cần một phần một sạp.

"Tự nhiên, sợ rồi sao?" Tên to con kia tưởng rằng ý của Bộ Tranh là một phần một sạp, rất là khinh miệt nói.

"Có chút..." Bộ Tranh có chút yếu ớt nói.

"Ha ha..." Tên to con cười lớn, thầm nghĩ trong lòng : nguyên lai chỉ như thế, có như vậy đã sợ, còn tới đây thi đấu với chúng ta, thật sự không biết lượng sức mình.

Cơ hồ tất cả mọi người đều có cùng suy nghĩ với tên to con, bao gồm cả Tích Mễ, nàng không khỏi xem nhẹ Bộ Tranh, trong lòng kỳ quái, vì sao Tiểu Muội nói hắn ngang ngửa với mình chứ, Tiểu Muội hẳn không đùa vui chứ.

Bộ Tranh có chút ngưng trọng, mà lúc này Thượng Quan Tiểu Muội đã giúp Bộ Tranh báo danh, trở về nhìn thấy biểu tình của Bộ Tranh có chút nghi hoặc, liền tới hỏi một chút.

" Ngươi làm sao vậy? Sợ sao?" Thượng Quan Tiểu Muội hỏi.

"Không, chỉ là hơi lo lắng, số lượng này đích thật có hơi nhiều." Bộ Tranh nhìn phía trước mặt nói.

" Đây là tự nhiên, bằng không như thế nào có thể thi đấu, người của ban tổ chức không phải là đồ ngốc." Thượng Quan Tiểu Muội nói, nàng cũng không phát giác ra vấn đề, nếu nàng biết ý cái số lượng lớn của Bộ Tranh là gì, nàng nhất định sẽ cảm thấy á khẩu.

"Cố lên, ta sẽ cổ vũ cho ngươi, cầm lấy, một sạp ăn một dấu, ngươi tùy tiện bắt đầu từ chỗ nào cũng được." Thượng Quan Tiểu Muội đưa một tờ giấy cho Bộ Tranh, cười nói coi như cổ vũ Bộ Tranh, giải trừ bớt sự khẩn trương của hắn.

"Hử?" Bộ Tranh nhận lấy tờ giấy, có chút nghi hoặc, đây là quy tắc gì.

Bất quá rất nhanh hắn liền minh bạch, người tham gia thi đấu không ít, một số nhỏ biết mình không ăn được đến nhiều như vậy, chỉ là chơi đùa mà thôi, người như vậy chiếm hơn phân nửa số người dự thi, còn lại đại bộ phận vẫn lấy mục tiêu ăn miễn phí làm tiểu chuẩn, rất ít người lấy mục tiêu là thắng lợi.

Nhiều người như vậy thi đấu, tự nhiên không thể theo thứ tự, bằng không chờ xếp hạng đến khi nào, một có một số người ăn vài sạp là nghỉ, để cho bọn họ ăn trước rồi bị đào thải, lúc đó sẽ rộng rãi hơn rất nhiều.

Mà ăn xong đóng dấu, chính là vì phòng ngừa có người gian lận, muốn được con dấu, nhất định phải ở trước mặt chủ sạp ăn hết đồ ăn, một khắc cũng không thể rời khỏi tầm mắt của chủ sạp, bằng không sẽ không lấy được dấu.