Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 63: Cảm giác nhục nhã





Mã Lập Quốc xoay người bước đi: “Đến suối nước nóng Cực Lạc xem thử rồi nói, tên điên này, nói không chừng nó lật suối nước nóng Cực Lạc thật đấy!”

Tất cả mọi người đều ra khỏi phòng họp, đi thẳng đến suối nước nóng Cực Lạc.

Lúc này, tại suối nước nóng Cực Lạc, Diệp Bắc Minh như tiến vào nơi không người.

Saito Asuka định chờ người của hiệp hội võ đạo tới rồi tính sau.

Nhưng căn bản là không thể chờ kịp, Diệp Bắc Minh quả thực là kẻ điên!

Một vài người Đông Doanh đến đây để tận hưởng cũng đã bị anh giết hơn nửa!

Cả suối nước nóng Cực Lạc cũng đã hóa thành địa ngục trần gian.

“Dừng tay! Anh Diệp Bắc Minh, tôi chính là chủ nhân của suối nước nóng Cực Lạc, anh tàn sát bừa bãi người của Đông Doanh như thế là không xem đảo quốc Đông Doanh của chúng tôi ra gì đúng không!”, Saito Asuka được một đám võ sĩ vây quanh để bảo vệ bước ra.

Diệp Bắc Minh liếc mắt nhìn người đó một cái.

Đeo kính.

Mặc yukata!

Chân mang guốc gỗ!

“Anh là chủ nhân của nơi này hả?”, Diệp Bắc Minh nhìn hắn ta.

Saito Asuka gật đầu: “Đúng! Anh Diệp Bắc Minh, tôi biết anh”.

“Và tôi với anh cũng là nước sông không phạm nước giếng, anh giết người như thế liệu có thấy hơi quá đáng không?”

Diệp Bắc Minh lười nghe Saito Asuka nói lời vô nghĩa, bình tĩnh nói: “Ba cô gái bị bắt tới nơi này, giao ra đây, tôi lập tức đi ngay”.

“Ha ha, anh Diệp Bắc Minh, chỗ tôi mỗi ngày có rất nhiều cô gái đi ra đi vào, sao mà tôi biết hết được anh đang nói tới người nào cơ chứ?”, Saito Asuka buồn cười lắc đầu.

“Rầm!”

Diệp Bắc Minh nhảy lên, như một con khỉ nhanh chóng xuất hiện trước mặt Saito Asuka.

Giơ tay, bóp chặt lấy cổ hắn ta!

“Anh muốn chơi chữ ở đây với tôi đấy hả?”

“Giả ngu không biết hả?”

Cảm giác hít thở không thông lập tức ập tới!

Saito Asuka cảm thấy cổ mình sắp bị bóp gãy mất rồi!

Cuối cùng hắn ta cũng biết người đàn ông Long Quốc này rốt cuộc đáng sợ đến mức nào!



“Buông ngài Saito Asuka ra!”, các võ sĩ bên cạnh thấy thế lập tức trợn mắt, rút đao.

“Soạt!”

Diệp Bắc Minh giơ chân đá ngang, làm gãy chân Saito Asuka.

Xương bắp chân đã đâm xuyên qua máu thịt!

“A!”, Saito Asuka kêu thảm một tiếng, tức giận hét: “Lùi về sau, tất cả lùi về phía sau!”

Lúc này, một đám người đuổi tới suối nước nóng Cực Lạc, nhóm Mã Lập Quốc tới thì đúng lúc thấy Diệp Bắc Minh đang hành hung.

“Diệp Bắc Minh, cậu đúng là to gan! Giang Bắc không phải là nơi cậu có thể diễu võ giương oai!”, Mã Lập Quốc quát lên một tiếng thật lớn, như hổ gầm long ngâm.

Mã Lập Quốc và người của hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam đều đã đi tới!

Tổng cộng mười mấy người, đều là Tông Sư võ đạo!

Khí thế đó đủ để khiến tất cả mọi người không thể thở nổi!

Saito Asuka nhìn thấy đám Mã Lập Quốc thì như nhìn thấy cọng cỏ cứu mạng, la lớn: “Phó hội trưởng Mã, cứu tôi! Tên Diệp Bắc Minh này là kẻ điên cuồng!”

“Anh ta xông vào suối nước nóng Cực Lạc, giết người bất kể đúng sai!”

“Còn ba cô gái mà anh ta nhắc tới, tôi căn bản không biết là ai!”

“Phó hội trưởng Mã, ông nhất định phải xử lý chuyện này cho người Đông Doanh chúng tôi!”

“Chẳng lẽ người Long Quốc không chịu nói lý lẽ như thế ư?”

Sắc mặt Mã Lập Quốc đầy uy nghiêm, bước chân như rồng như hổ đi tới nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, nơi này là Giang Bắc, không phải Giang Nam!”

Thẩm Hạc đi tới nhỏ giọng giải thích: “Cậu Diệp, ông ta là Mã Lập Quốc!”

“Là phó hội trưởng của hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam”.

Mã Lập Quốc nhìn Thẩm Hạc, cười lạnh một tiếng: “Thẩm Hạc, ông cũng là Tông Sư nằm trong bảng xếp hạng Tông Sư hàng đầu châu Á, ông lại cam tâm theo sau tên này ư?”

“Không liên quan gì tới ông!”, Thẩm Hạc lắc đầu.

“Tự hạ thấp bản thân!”, Mã Lập Quốc buồn cười.

Ông ta không nói nhiều lời với Thẩm Hạc nữa, mà nhìn sang Diệp Bắc Minh: “Buông anh Saito Asuka ra!”

Trong giọng nói đó là sự uy hiếp lạnh lẽo!

Khóe miệng Diệp Bắc Minh chợt hiện lên nụ cười: “Ông đang uy hiếp tôi đấy hả?”

“Diệp Bắc Minh, tôi uy hiếp cậu đấy thì sao, nơi này là Giang Bắc!”, Mã Lập Quốc khoanh tay đứng đó.

Saito Asuka nhe răng cười.



Nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ âm u!

Đôi mắt đó không khác gì một con rắn độc!

Trán hắn ta đầy mồ hôi lạnh!

Xương bắp chân đau nhức khiến gương mặt hắn ta vặn vẹo.

Hận ý trong lòng với Diệp Bắc Minh không thể che giấu thêm được nữa.

“Diệp Bắc Minh, anh quá ngông cuồng! Suối nước nóng Cực Lạc không phải là nơi mà anh có thể giương oai! Ông Mã đã lên tiếng rồi, nếu như anh…”, Saito Asuka vừa mở miệng, còn chưa nói hết câu.

“Bốp!”

Diệp Bắc Minh đã ném hắn ta xuống đất, sau đó giẫm mạnh lên ngực Saito Asuka.

“A…”

Tiếng thét không khác gì chọc tiết heo.

Ngực Saito Asuka lập tức lõm xuống!

Xương ngực vỡ nát!

Xương cốt đâm vào nội tạng!

Đau!

Đau đớn!

Saito Asuka nằm trên đất, cả người run rẩy!

Nhưng hoàn toàn không thể làm gì khác, bởi vì một chân Diệp Bắc Minh đã đặt lên đầu hắn ta.

Lực không mạnh!

Nhưng Saito Asuka lại không thể ngóc đầu dậy nổi, mặt dán xuống đất.

Cảm giác nhục nhã dâng lên trong lòng hắn ta!

Lại càng không nói đến việc nơi này có nhiều người nhìn thấy như thế!

“Buông ngài Saito Asuka ra!”

“Giết!”

Võ sĩ của Saito Asuka nổi giận gầm lên một tiếng, cầm đao võ sĩ trong tay đánh tới.

Sắc mặt Thẩm Hạc hết sức hờ hững, đánh gục tất cả những người đó.

“Cậu…”