Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2201: Một người một chó bắt đầu điên cuồng hấp thụ!





Khuôn mặt hơi ửng đỏ, có chút mong đợi nhìn về hướng xa xăm.



“Hoàng tỷ tỷ, tỷ nói xem chồng của muội rốt cuộc là người như thế nào đây?”



Nghê Hoàng không trả lời.



Trong lòng thở dài một tiếng: ‘Thôi vậy, anh Diệp đã chết, không nói với muội ấy chuyện người này chính là anh Diệp thì hơn…’

Trog Phong Ma Cốc.



Sau khi Diệp Bắc Minh có được Kiếm Thiên Ma, Diệp Bắc Minh nhìn bảy người thế nào cũng thấy hài lòng!



Bỗng nhiên.



Sắc mặt Hoàng Ma dao động: “Cháu trai, cháu cái gì cũng tốt, chỉ là cảnh giới thấp quá”.



“Thế này mà đến Đế Đô, cho dù có tám Thiên Ma chống lưng, sợ rằng người khác cũng sẽ không coi cháu ra gì!”



Vũ Ma suy nghĩ một lát: “Hay là, cho cậu ta đến nơi đó?”



“Được, làm vậy đi!”







Mấy người đều gật đầu.



Thiên Ma lên tiếng: “Cậu nhóc, đi theo bác!”



Diệp Bắc Minh hơi lo lắng, quay đầu nhìn Đạm Đài Yêu Yêu và Liễu Như Khanh một cái: “Bác cả, hai sư tỷ của cháu...”



“Yên tâm đi, ở chỗ chúng ta, hai cô bé không sao đâu, chúng ta sẽ giúp cháu trị thương cho cô bé hôn mê đó”, Hoàng Ma cười tủm tỉm vỗ lên bả vai của Diệp Bắc Minh.



“Cảm ơn cô Hoàng Ma!”, Diệp Bắc Minh không nghĩ nhiều thêm.



Anh theo Thiên Ma đi vào sâu trong Phong Ma Cốc.



Đi thẳng đến nơi sâu nhất trong Phong Ma Cốc, một vực sâu vô cùng tối tăm nằm ngang trước mắt!



“Cháu trai, xuống đi!”,Thiên Ma chỉ về phía trước.



“A?”



Diệp Bắc Minh đi đến trước vực sâu, nhìn xuống dưới một cái, còn chưa nhìn rõ thì Thiên Ma đẩy vai của anh: “Vãi…”



Diệp Bắc Minh cắm đầu rơi xuống vực sâu như sao băng!



Lập tức rơi xuống mấy trăm mét!



Vù!



Bỗng nhiên, lượng lớn ma khí thuần khiết xung qanh ập đến!



Điều khiến Diệp Bắc Minh vô cùng kinh ngạc vui mừng là!



Những ma khí này giống như nguồn nước cuồn cuộn không ngừng, còn cơ thể của anh như một bãi cát khô đã lâu!



Ma khí điên cuồng chui vào trong cơ thể, luồn lách vào xương cốt tay chân, cuối cùng toàn bộ chui vào đan điền của anh!



“Nhiều ma khí như vậy? Tốt quá rồi!”



Diệp Bắc Minh ngồi khoanh chân, bắt đầu điên cuồng hấp thụ.



“Gâu gâu…”



Đột nhiên, trong túi Càn Khôn vang lên tiếng sủa.



“Tiểu Hỏa?”



Diệp Bắc Minh khẽ động trong lòng.



Một ý nghĩ, một sinh vật hình con chó màu đen toàn thân đen xì mọc đầy vẩy xông ra!



Chó địa ngục vừa xuất hiện đã hưng phấn sủa gâu gâu không ngừng, cảm nhận ma khí dồi dào xung quanh như cá gặp nước vậy, kích động chạy vờn quanh Diệp Bắc Minh một vòng!



Rồi lại lè cái lưỡi mọc đầy gai liếm mạnh lên mặt Diệp Bắc Minh!



Diệp Bắc Minh vỗ đầu chó địa ngục: “Được rồi, đừng quậy nữa!”



“Ma khí này, mày có thể hấp thụ bao nhiêu thì hấp thụ bấy nhiêu!”



“Gâu!”



Một người một chó bắt đầu điên cuồng hấp thụ!



Một ngày sau, Diệp Bắc Minh mở đôi mắt: “Đột phá!”



Ầm ầm!


Trên bầu trời giáng xuống một đường sấm sét, ầm ầm đánh xuống vực sâu!