Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 634: Một vụ tự sát chấn động



CHƯƠNG 580: MỘT VỤ TỰ SÁT CHẤN ĐỘNG.

Lý Nhị Tước thấy người đá cửa vào nhà là Hạ Phi, chỉ nhìn không nói thêm gì nữa, nhưng là sắc mặt đỏ bừng, xem ra là tức giận cực kỳ, nếu như Hạ Phi chịu khó quan sát một chút, có thể nhìn ra người này bật cứ lúc nào cũng có thể ngất đi mà chết, nhưng vì tên gia hỏa coi trời bằng vung này hết lần này, tới lần khác không có chú ý tới điểm này, Hạ Phi kỳ thật ra cũng không trông mong gì vào Lý Nhị Tước sẽ có câu trả lời thuyết phục, cho nên hạ đặt xuống một câu tàn nhẫn, nếu 8 giờ sáng sớm ngày mai không trả lời hắn một câu trả lời rõ ràng, hắn đem cưỡng chế đem phần mộ tổ tiên san bằng.

Nhìn xem Hạ Phi nghênh ngang rời đi, Lý Nhị tước sắc mặt càng ngày càng khó coi, những ngón tay run lên nhè nhẹ, gỏ lên mặt bàn, chứng tỏ là tức giận tột cùng rồi.
Tổ tông Lý gia không có một người học hành đến nơi đến chốn, trước đây cha của Lý Nhị Tước, nghe theo lời một thầy phong thủy đề nghị , đem phần mộ tổ tiên Lý gia dời đến ngay khu vực hiên tại bây giờ, tuy đến đời của Lý Nhị Tước cũng có học hành, nhưng cũng chỉ là đến mức hiểu biết chữ nghĩa mà thôi, nhưng sau đó đến thế hệ sau này, hai đứa con trai của Lý Nhị Tước đều thi lên đại học, hơn nữa còn là đại học Bắc Kinh.

Nói thật, nếu ông ta kiên quyết không đáp ứng di dời mộ phần, chỉ là trứng chọi đá, cho nên ông cũng là không có biện pháp nào cả, nếu như Hạ Phi có thể đàng hoàng cùng ông ngồi thương lượng qua một chút, ít nhất thì cũng để cho ông vài ngày đi tìm một địa phương phong thuỷ tốt, nhưng do phó chủ tịch Hạ khinh người quá đáng, ông có cảm giác lâu nay nhà nhà mình tổ tông phù hộ từ khi chôn cất hợp với phong thủy, đến nay vận may của nhà mình đã chấm dứt, còn ông thì đang bệnh, trong nhà có gì cũng tiêu sạch vào chi phí chữa bệnh rồi, cho nên suy nghĩ tới đây, một là không làm, hai đã làm thì phải cho xong, ông đã nghĩ ra một diệu kế, đây là cách làm được ăn cả, ngã về không, nhưng ở trong mắt ông xem ra, hiện tại đã là cũng không còn đường lùi rồi.
- Lão Tôn, các lãnh đạo đã đến chưa?

Sáng sớm, Lý Nhị Tước đi tới cửa cổng ủy ban thị trấn hỏi người bảo vệ.

- Lão Lý, chưa có ai đến đâu, đến giờ mọi người sẽ đến, vào trong ngồi chờ chứ ?

- Ừ, tôi ngồi ngoài bậc thềm chờ cũng được, không khí bên ngoài tốt hơn.

Lý Nhị Tước cười cười nói, ông sờ lên trong túi áo ngực, vật kia để lại bên trong, mặc dù có chút cộm lên, nhưng không dễ dàng bị phát hiện.

Đinh Nhị Cẩu mấy ngày nay xem như cũng được yên tĩnh, nhưng người duy nhất không để cho hắn yên ổn đúng là Tạ Phương Quỳnh, người đàn bà này quan râm đến hạng mục xí nghiệp chế dược, hiện tại không chỉ là gọi điện thoại thúc dục, mà là tự mình đến đây tìm Đinh Nhị Cẩu, nàng muốn một tin tức chính xác, nàng cũng đã trực tiếp cùng Dương Thành An trao đổi nhiều lần, bởi vì nàng hiểu rỏ, một khi dược phẩm này có thể thành phẩm bán ra bên ngoài, đó đúng là tài nguyên cuồn cuộn, hơn nữa loại thuốc này còn có thể sẽ được được tài chính quốc gia ủng hộ, cho nên nguồn tài chính không là vấn đề, hiện tại mấu chốt của vấn đề là làm như thế nào để mà gia nhập, một khi gia nhập vào, chuyện sau này chỉ là ngồi chờ thu tiền, cho nên sáng sớm hôm nay lại tới nữa, hơn nữa lần này lại có Lưu Hương Lê cùng đi.
Thế nhưng khi các nàng chưa có kịp vào bên trong ủy ban, thì Lưu Hương Lê đã nhìn thấy trên nơi cao chót vót của tầng lầu ủy ban, nơi lan can đang đứng một người, thoạt nhìn qua rất có vấn đề khác thường .

- Này này…chị xem chỗ đó, có phải là người này muốn nhảy lầu, nhanh lên báo động đi.

Lưu Hương Lê dùng cùi thốc nhẹ vào hông của Tạ Phương Quỳnh, nhưng khi ngay lúc Tạ Phương Quỳnh ngẩng đầu lên nhìn, Lý Nhị Tước đã leo qua lan lầu nhảy xuống, cả thân người dập vào tầng lầu làm việc ở dưới rồi rơi xuống đất , cả hai người bị dọa sợ run lên lật bật chỉ kịp la to một tiếng.

- Nhanh lên cứu người, có người nhảy lầu.

Tạ Phương Quỳnh lấy lại bình tỉnh la lớn.

Một cái sân nhỏ của ủy ban cũng đâu có bao lớn, cho nên khi Tạ Phương Quỳnh la lên có người nhảy lầu, tiếng hô to vang vào bên trong, toàn bộ tất cả mọi người chạy ra, kể cả Đinh Nhị Cẩu, hắn nhìn gặp trên nền xi măng nằm một người, máu đỏ tươi đã theo từ thân thể chạy dài loang rộng ra.
Hạ Phi cũng nhìn thấy người nằm trên đất, vừa trông thấy hình dạng, trong lòng Hạ Phi run lên bần bật, trong nội tâm không khỏi mắng thầm, con mẹ nó thằng này chơi thật rồi, mà còn chơi lớn nữa, bởi vì y nhận ra bộ quần áo đang mặc trên người này là của ai.

- Nhanh lên cứu người, gọi cấp cứu 120 , nhanh lên.

Đinh Nhị Cẩu trong lúc thấy mọi người đờ đẫn nhìn, thì hắn tỉnh táo lại trước , lao xuống thang lầu, nói thật trước giờ hắn cũng chưa có tiếp xúc một người đầy máu me với khoảng cách gần như vậy, nhưng hiện giờ có nhiều người đứng nhìn như vậy, hắn không thể tránh né, cho nên hiện tại là phải đầu tiên muốn biết rõ người này là đã chết hay còn sống đã.

Đinh Nhị Cẩu ngồi chồm hổm trên mặt đất, thò tay sờ về phía lỗ mũi Lý Nhị Tước, đã không có còn hơi thở, hơn nữa chết không nhắm mắt, mắt vẫn mở thao láo, thật là dọa người, nhưng bất luận như thế nào, đây là một sự kiện rất là tồi tệ, bởi vì đây là tại trong ủy ban thị trấn phát sinh có người tự sát, chắc chắn cùng ủy ban thị trấn có quan hệ, ít nhất là có dính líu đến công tác, công tác quần chúng không có làm xong để xảy ra chuyện, đây là một trách nhiệm trốn không trốn thoát đâu.
- Mấy người, đi tìm vài đoạn dây thừng, giăng chung quanh hiện trường, khi cảnh sát cùng cấp cứu 120 đến, mặc kệ ai cũng không cho tới gần, bác Tôn, đem cửa cổng đóng lại, không cho phép bất kỳ người nào vào, có gì thì ở bên ngoài chờ.

Đinh Nhị Cẩu vội vã ra lệnh xong, rất nhanh quay trở lại lên trên lầu, đúng lúc này Vương Bạch Lệ đang đứng chờ ở đầu bậc thang, chân của cô có chút run, ai mà gặp được vấn đề này như vậy, chắc chắn là trước tiên muốn việc này hội sẽ không liên lụy đến chính mình, đương nhiên Vương Bạch Lệ cũng không ngoại lệ, cho nên cô vội vàng muốn biết tình huống của người nhảy lầu này .

- Chủ tịch Đinh, sao rồi vậy cháu?

- Hết thuốc chữa, đã không còn thở, dì Vương, cháu cảm thấy phải nhanh lên báo cáo lên huyện, dù sao việc này xảy ra trong ủy ban thị trấn, rất nhanh sẽ bị lan truyền đi, đến lúc đó trên huyện sẽ cho là chúng ta báo cáo sẽ trễ.
Đinh Nhị Cẩu nói ra .

- Báo cáo cái gì bây giờ? Dì còn không biết việc này là chuyện gì xảy ra, người nhảy lầu là ai ? Phải xác định rỏ tên tuổi, người ở nơi nào, vì cái gì mà nhảy lầu? Trước phải làm rõ ràng mới được ah.

Vương Bạch Lệ do dự rồi nói, trong nội tâm của cô là không muốn báo cáo lên huyện, cho nên đang tìm lí do để thoái thác trì hoãn.

- Bí thư Vương, không còn kịp rồi, dì xem bên ngoài những người kia, rất nhiều người đang cầm điện thoại di động chụp ảnh, không quá 10' nữa, trên mạng sẽ có tin tức chuyện này, đến lúc đó thì làm sao bây giờ?

- Vậy sao còn không mau đóng cửa lại, đem những người kia đuổi đi, nhanh lên phái người đuổi đi.

Vương Bạch Lệ cũng gấp gáp lo lắng, nếu như việc này một khi truyền đi, chuyện này sẽ tổn hại uy tín sâu sắc của cô, nói gì thì tự sát cũng chính là tự sát tại ủy ban trấn rồi, không thể nào nói khác được còn được.
- Bí thư Vương, tôi tán thành ý kiến của chị, việc này chưa có điều tra rõ ràng thì không thể báo cáo lên huyện, với lại việc chúng ta cũng có thể giải quyết được.

Đúng lúc này Hạ Phi đứng ở phía sau lưng Đinh Nhị Cẩu nói ra.